Phúc Hắc Tiểu Cuồng Hậu

Chương 19: Chương 19: Ai so ai diễn kịch hay hơn




Lệ phi vừa nhìn thấy Ngọc Kinh Lôi cùng Ngọc Phi Yên, sửng sốt một hồi lâu, chỉ sau khi Hạ Hầu Nam cho nàng ánh mắt ám hiệu, nàng mới hiểu được là chuyện gì đang xảy ra, vội vàng quỳ xuống.

“Bệ hạ, thần thiếp cũng là có ý tốt! Dù sao Ngoc cô nương đã mất tích suốt một năm cũng không biết tung tích, thần thiếp lo lắng có người bịa đặt chuyện không hay, hắt nước dơ vào nàng ấy, cho nên mới muốn chứng minh cho người khác thấy! Để cho mọi người đều biết Ngọc cô nương là một người trong sạch!”

Có thể được phong hào từ “Lệ”, dung mạo Lệ phi quả thật rất xuất chúng, tuy rằng nàng ta đã gàn bốn mươi, nhưng làn da trắng nõn, đôi mắt to đẹp, giơ tay nhấc chân, đều lộ ra một loại thần thái thục nữ thành thục.

Giọng nói nàng ta mềm mại, cực kỳ dễ nghe, lúc này bởi vì vội vàng vì mình giải thích, ngữ điệu có chút dồn dập, lời nói càng giống tiếng chim chóc reo hót, làm cho người nghe trong lòng ngứa ngáy.

Chỉ là, Hạ Hầu Quân Vũ cũng không có tâm trạng thưởng thức những điều đó, cơn tức trong lòng hắn hiện tại rất lớn.

Hắn đang cùng mỹ nhân hưởng thụ, lại bị người phá đám, người nam nhân nào cũng sẽ mất hứng, huống chi hắn là thiên tử.

Nhìn lại, Lệ phi làm chuyện này là có ý gì!

Nếu thật sự quan tâm Ngọc Phi Yên, âm thầm lệnh nàng tiến cung, hết thảy lặng lẽ tiến hành, đây mới là lẽ phải. Nhưng nàng ta lại làm ngược lại, chọn lúc ngày đầu tiên người ta trở về liền phái ma ma đến Trung Nghĩa hầu phủ, đây chính là mong tất cả mọi người đều biết chuyện của Ngọc gia, làm cho Trung Nghĩa hầu phủ bị chê cười!

Cho dù Lệ phi không vừa lòng Ngọc Phi Yên, nhưng hôn ước của bọn họ là do tiên hoàng tuyên quyết định, Hạ Hầu Quân Vũ không có khả năng bởi vì đau lòng nhi tử, liền vi phạm hiếu đạo.

Hiện tại Lệ phi làm ầm ĩ như vậy, Ngọc Kinh Lôi lại thỉnh chỉ yêu cầu giải trừ hôn ước, hắn bị kẹp ở giữa, đúng là có chút khó xử.

Sắc mặt Hạ Hầu Quân Vũ thay đổi khó đoán, hắn không mở miệng, Lệ phi đành phải quỳ dưới đài thấp thỏm, trong lòng lại càng chán ghét Ngọc Kinh Lôi cùng Ngọc Phi Yên.

Khi Hạ Hầu Quân Vũ vẫn còn là một vương gia nàng đã bước chân vào Vương phủ, đã làm bạn bên người hắn nhiều năm như vậy, sau khi tiến cung liền được phong làm Lệ phi, nhi tử lại là thái tử Đại Chu Quốc, bình thường ở trước mặt hoàng thượng nàng vẫn là tự nhiên hơn nhiều so với người khác, thể diện càng lớn hơn người khác một bậc.

Nhưng mà Ngọc Kinh Lôi dám tiến cung cáo trạng, làm cho nàng phải chịu hành lễ lâu như vậy, thật sự là rất đáng giận!

“Thôi, nàng cũng là do ý tốt…”

Trầm mặt thật lâu, Hạ Hầu Qân Vũ rốt cuộc cũng mở miệng, ngay khi hắn tính lệnh cho Lệ phi đứng dậy, một giọng nói thanh quý liền truyền tới :”Hoàng huynh, ta lại đến làm phiền người----“

“Kình Thiên, ngươi đã đến rồi!”

Nhìn thấy Hạ Hầu Kình Thiên bước vào, âm u trên mặt Hạ Hầu Quân Vũ cũng vơi bớt, liền tươi cười tiếp đón hắn.

“Hướng Tiến, mau, làm chút canh ngọt, để thêm chút ô mai mang đến đây! Người đây, ban ghế!”

Thái độ của Hạ Hầu Quân Vũ, làm cho Ngọc Phi Yên đứng một bên rốt cuộc cũng biết được Hạ Hầu Kình Thiên là được sủng ái đến mức nào.

Thái độ như vậy thì nơi nào là quân thần huynh đệ chứ, rõ ràng chính là phụ tử, Hạ Hầu Quân Vũ đây là đang coi Hạ Hầu Kình Thiên là nhi tử mà yêu thương a! Cũng khó trách vị vương gia này bá đạo ương ngạch như vậy, vô pháp vô thiên…

Hạ Hầu Kình Thiên tiếp nhận canh ngọt của Hướng Tiên mang đến, uống một hơi cạn sạch, cuối cùng lại nâng tay lau chất lỏng bên khoé miệng :”Vẫn là canh ngọt nơi này của hoàng cung là ngon nhất! Bọn nô tài quý phủ của ta chính là làm không ra tư vị chua ngọt như vậy!”

Nghe hắn nói như vậy, Hạ Hầu Quân Vũ rất cao hứng :”Nếu ngươi thích, ngay ở trong cung chọn nơi nào thuận mắt mà ở. Ở gần trẫm, mỗi ngày đều sẽ có canh ngọt uống, rất tốt nha!”

Hạ Hầu Quân Vũ vừa nói như vậy, Lệ phi cùng Hạ Hầu Nam hai người liền thay đổi sắc mặt.

Để cho một vương gia ở trong cung, đây là tôn vinh biết nhường nào! Hoàng thượng đây là xem vị trí thái tử đặt ở chỗ nào chứ! Hạ Hầu Nam cúi đầu, tuy rằng trên mặt vẫn khiêm tốn kính cẩn nghe theo như trước, nhưng trong lòng đã sớm nổi lên giông bão.

“Hoàng huynh, ta cũng không có thói quen quy củ trong cung. Lại ói, nếu như tâm tình ta khó chịu, thì liền muốn giết người. Trong cung này lại ảnh hưởng tâm tình của ta quá nhiều, vì không muốn làm cho danh dự ta thêm một vệt đen nữa, hoàng huynh vẫn là tha cho ta đi.”

“Nói bừa! Ai dám làm cho ngươi không vui, trẫm là người thứ nhất không buông tha hắn!”

Ngọc Phi Yên cẩn thận quan sát, phát hiện vẻ mặt Hạ Hầu Quân Vũ cũng không giống làm bộ.

Nhưng mà trong hoàng cung thật sự có thể nuôi ra tình huynh đệ chân thành tha thiết sao? Nếu trên mặt Hạ Hầu Quân Vũ này hết thảy đều là giả bộ, vậy hắn đây chính là một diễn viên trời sinh.

“Đa tạ hoàng huynh! Bất quá, người muốn chọc ta, cũng phải suy nghĩ đến năng lực của bản thân một chút!”

Hạ Hầu Kình Thiên cười đến cao khiết không tỳ vết, Hạ Hầu Nam lại nghe ra trong lời nói hắn có lãnh ý nhè nhẹ.

Mới vừa rồi ở Trung Nghĩa hầu phủ, Hạ Hầu Kình Thiên xuất hiện đã khiến cho mọi người rất ngoài ý muốn, hắn cùng Ngọc Kinh Lôi cũng không quá thân thiế, đột nhiên làm sao có thể đi đến Trug Nghĩa hầu phủ? Cho dù vừa rồi là trùng hợp, nhưng hắn bây giờ lại kịp thời tới như vậy, thậm chí còn ngăn cản mẫu phi đứng dậy, nhìn thế nào cũng thấy hắn là đang bảo vệ Trung Nghĩa hầu phủ, hắn làm như vậy mục đích cuối cùng là cái gì chứ?

Hạ Hầu Nam có thói quen đem hết thảy lập trường của người đối nghịch với bản thân đều xếp vào hàng âm mưu, lúc này, đầu óc hắn nhanh chóng chuyển động, muốn tìm ra âm mưu của Hạ Hầu Kình Thiên.

Nhưng mà, mặc hắn nghĩ đến hư đầu óc, đều không thể đem Ngọc Phi Yên cùng Ngọc La Sát có liên hệ đến nhau.

“Ngươi a! Tính tình lại không thu liễm, vậy làm sao cưới vợ a! Chỉ sợ là không có nử tử nàm dám gả cho một Hỗn Thế Ma Vương như ngươi đi!”

Nghe xong lời nói của Hạ Hầu Kình Thiên, Hạ Hầu Quân Vũ vừa bực mình vừa buồn cười, nhưng trong giọng nói lại càng nhiều sủng nịch hơn.

“Hoàng huynh---“ Hạ Hầu Kình Thiên kéo dài ngữ điệu :”Thế nào lại nói như vậy chứ! Đúng rồi, ta gặp Hoắc thần y. Biết gần đây khẩu vị hoàng huynh không tốt, giấc ngủ cũng không quá ngon, ta đây đã đưa hắn mời đến đây giúp hoàng huynh xem thử!”

Hạ Hầu Kình Thiên tri kỷ khiến cho hoàng thượng cực kỳ hài lòng, đến khi nhìn thấy Hoắc thần y, hắn lại biến sắc.

Đây chỗ nào là mời Hoắc thần y tiến cung chứ, hoàn toàn chính là bắt có mà! Nhưng mà nghĩ đến thủ đoạn làm việc thường ngày của Hạ Hầu Kình Thiên, Hạ Hầu Quân Vũ lại hiểu rõ, chỉ có thể nhịn cười.

“Mau, giúp thần y mở trói!”

Hướng Tiến nghe lệnh, nhanh chóng đem dây thừng trên người Hoắc thần y cởi bỏ.

“Lâm Giang Vương, có người nào mời người như ngươi không? Ngươi như vậy là không tôn trọng lão phu, lão phu hôm nay dù phải chết, cũng sẽ không chữa bệnh cho ngươi!”

Hoắc thần vóc người nhỏ thấp, mái tóc trắng xoá, thật vất vả mới được tự do, hắn thở phì phì ôm hồm thuốc, ngoan độc trừng mắt nhìn Hạ Hầu Kình Thiên.

Lúc bão sắp nổi lên, Hoắc thần y đột nhiên nhìn thấy Ngọc Phi Yên, biểu tình có chút ngưng trệ :”Tiểu Ngọc, ngươi tại sao lại ở chỗ này? Ngươi không phải trở về cùng người nhà ngươi đoàn tụ sao?”

Nhìn thấy Hoắc thần y, Ngọc Phi Yên rốt cục cũng hiểu được Hạ Hầu Kình Thiên đây là đang muốn diễn tuồng gì.

Vì không muốn cô phụ nổi khổ tâm của hắn, Ngọc Phi Yên liền bước lên phía trước hành lễ với Hoắc thần y :”Hoắc gia gia! Ta đúng là đã trở về hầu phủ, nhưng bây giờ lại xuất hiện một ít biến cố…”

“Ai khi dễ ngươi? Nói ra, Hoắc gia gia giúp ngươi hả giận!” Hoắc thần y vừa nghe, lập tức nổi giận đùng đùng săng tay áo lên.

“Thần y, ngài quen biết Phi Yên?” Ngọc Kinh Lôi rất kinh ngạc.

Hoắc thần y là dược vương cấp bậc dược sư, y thuật cao minh, được mọi người cực kỳ tôn kính, hoàng thượng của các quốc gia nhìn thấy hắn đều phải quỳ xuống hành lễ, thế nào lại cùng Ngọc Phi Yên quen biết?

“Đương nhiên quen biết! Ta ở Vân Sương hái thuốc, cứu được Tiểu Ngọc. Một năm nay, nàng giống như tôn nữ ruột của ta, nếu không phải vì vội vàng chữa bệnh cho tiểu tử Liên gia, ta còn vốn định tự mình đưa nàng về nhà!”

Hoắc thần y trả lời, giải thích nghi vấn trong lòng Ngọc Kình Lôi, nhưng ở trong lòng những ngươi khác lại chính là đang quăng xuống một quả bom. Đặc biệt là Lệ phi cùng Hạ Hầu Nam, nghe xong những lời này lại càng giật mình hơn.

Hạ Hầu Quân Vũ hiện tại xem như đã biết, thì ra một năm nay Ngọc Phi Yên đều ở cùng Hoắc thần y, Hoắc thần y y đức nhân phẩm đều không thể nghi ngờ, Ngọc Phi Yên tuyệt đối là cô nương trong sạch nguyên vẹn.

“Thì ra là hiểu lầm!” Tâm tình Hạ Hầu Quân Vũ cực tốc, cảm thấy Hoắc thần y đến đây thật đúng là kịp lúc.

“Hiểu lầm? Hiểu lầm cái gì?”

Hoắc thần y có chút không hiểu, nghi hoặc nhìn Hạ Hầu Quân Vũ, hắn đột nhiên thay đổi sắc mặt, một mặt ngưng trọng bẩm tấu :”Bệ ha, lần này ta cùng Tiểu Ngọc hồi kinh, trên đường gặp được mấy nhóm sát thủ, bọn họ muốn giết Tiểu Ngọc, còn nói là do thái tử chỉ thị. Nếu ta không biết dùng độc, thì đã sớm bỏ xác nơi hoang dã! Bệ hạ, người nhất định phải tra ra rõ ràng, vì ta làm chủ a!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.