Phúc Hắc Tổng Tài, Tôi Yêu Anh

Chương 5: Chương 5




“Thật ra anh muốn theo đuổi anh trai cậu.” - Bản tính thẳng thắn của Mạc Ngạo giờ phút này được bộc lộ rồi.

_”A?!” - Bưng trên tay ly cà phê nóng, sau khi nghe được câu nói của Mạc Ngạo, ly cà phê sóng sánh liền đổ lên người Tiêu Nhiên.

_”Cậu không sao chứ?” - Mạc Ngạo hơi bất ngờ về hành động vừa rồi của Tiêu Nhiên. Khi thấy cà phê đã đổ lên người cậu, hắn liền gọi phục vụ đem khăn đến và dọn dẹp lại cà phê bị đổ.

_”Anh...Học trưởng, anh vừa nói cái gì?!” - Không quan tâm đến một mảng ẩm ướt trên quần áo, Tiêu Nhiên liền hỏi lại Mạc Ngạo.

_”Trước tiên cậu lau chùi quần áo đi đã, quần áo cậu dính cà phê cả rồi.” - Vừa nói Mạc Ngạo vừa đưa đến khăn tay để Tiêu Nhiên lau.

Lau vội vết cà phê trên quần áo, sau khi đã thấy tạm ổn thỏa, Tiêu Nhiên ngồi ngay ngắn lại, gặng hỏi lại vấn đề mà hai người vừa nói.

_”Học trưởng, anh nói anh muốn theo đuổi anh trai em?!”

_”Đúng là như vậy. Sao cậu lại có vẻ bất ngờ như vậy chứ?”

_”Anh trai của em là thẳng!” - Mặc dù rất thắc mắc tại sao học trưởng thích anh trai của mình, nhưng vấn đề anh trai là thẳng vẫn quan trọng hơn.

_”Anh biết. Nhưng cậu không cảm thấy sao, khi ghép anh và anh trai cậu lại, hoàn hảo biết bao nhiêu.” - Mạc Ngạo vì tương lai hạnh phúc cùng với bà xã, bắt đầu ra tay tẩy não Tiêu Nhiên.

Tiêu Nhiên ngây thơ sau khi nghe câu này của Mạc Ngạo đã rất nghiêm túc mà suy nghĩ. Mạc Ngạo thấy Tiêu Nhiên có vẻ tin lời mình rồi, lại tiếp tục tẩy não.

_”Cậu nghĩ thử xem. Gia đình chúng ta môn đăng hộ đối như vậy, anh và anh trai cậu đến với nhau rất thích hợp. Với cả nếu đến với nhau, anh của cậu cũng không sợ bị phụ nữ lừa gạt. Phụ nữ thời nay, chỉ toàn là sói xám đội lốt thỏ trắng, nếu như gặp phải người lừa bịp, chắc chắn anh trai cậu sẽ đau khổ. Chi bằng đến với anh đi, anh xin hứa dưới bóng đèn sẽ luôn yêu thương anh trai cậu.” - Mạc Ngạo chuyên tâm tẩy não đến nỗi không nhận ra trong quán cà phê sáng sủa thế này, lấy đâu ra bóng đèn mà thề. Nhưng dù sao cũng bỏ qua đi, công cuộc theo đuổi vợ của hắn cũng quan trọng hơn, không phải sao?

Tiêu Nhiên tin tưởng lời nói của Mạc Ngạo, cũng không thèm suy nghĩ thử, người anh trai thông minh của cậu kia, làm sao có thể dễ dàng bị phụ nữ lừa gạt.

_”Được rồi. Học trưởng, công cuộc chinh phục anh trai của em, em nhất định sẽ giúp đỡ anh đến cùng.” - Làm tư thế fighting với Mạc Ngạo, Tiêu Nhiên rốt cuộc cũng bước vào con đường trở thành đồng lõa trong công cuộc bẻ cong bà xã của Mạc Ngạo.

------------------------------------------------------------------------

Ngồi trong phòng làm việc, Tiêu Hiên bỗng hắt xì một cái, tự dưng anh có cảm giác điềm xấu đang đến. Từ đêm tham dự tiệc ở công ty Ngạo Thiên về, đã vài ngày anh không thấy Hạ Chi xuất hiện. Dù sao cũng không phải tình cảm mặn nồng, lại sợ bị làm phiền nên Tiêu Hiên cũng bỏ qua luôn chuyện này.

Lúc Tiêu Hiên đang ngồi giải quyết một số giấy tờ về lịch hoạt động của các nghệ sĩ, bỗng cánh cửa phòng làm việc bị đạp bay ra, một bóng dáng nhanh chóng lao vào phòng làm việc mà ôm lấy anh. Đẩy cái người đang bám dính lấy mình ra, Tiêu Hiên khẽ nhíu mày, vuốt vuốt quần áo lại cho thẳng.

_”Tiểu Hiên~~~” - Một giọng nói nam tính cố giả vờ thành giọng điệu trẻ con vang lên, kéo ánh mắt của Tiêu Hiên về phía mình.

Tiêu Hiên nhìn đến bạn thân của mình mà tự hỏi, một người như anh như thế nào lại làm bạn mười mấy năm với cái người này.

Sở Vạn Thương vẫn không biết Tiêu Hiên đang khó chịu, vẫn nở nụ cười rạng rỡ hướng Tiêu Hiên đòi ôm.

Người đàn ông tên Sở Vạn Thương này là vị nhân vật danh dự liên quan đến thời niên thiếu xốc nổi của Tiêu Hiên nhà chúng ta. Hai người biết nhau khi vừa lên sơ trung. Đều là thiếu niên lãng tử, đều có thành tích tốt như nhau. Chính vì thế nên lúc đầu hai người mang tâm tình ghen ghét mà biết nhau. Cho đến một ngày giữa hai người xảy ra một vụ ẩu đả giành bạn gái, nhận ra nhiều điểm tương đồng, nhận nhau làm huynh đệ, đồng thời bỏ quên luôn cô gái đáng thương bị hai người tranh giành kia. Tính đến bây giờ cũng đã gần hai mươi năm.

_”Cậu về nước khi nào?” - Vừa hỏi cái người cao hơn mét tám đang làm bộ đáng yêu kia, Tiêu Hiên vừa đi đến sofa ngồi xuống.

_”Ai da, tớ cũng mới về sáng hôm nay a. Người ta còn chưa cất đồ đạc đã chạy đến đây thăm cậu, có cảm động hay không?~~~” - Bước đến ngồi bên cạnh Tiêu Hiên, Sở Vạn Thương bày ra bộ dạng đáng yêu rất không hợp với ngoại hình mà nói.

_”Bớt nói nhảm đi. Cậu không ở bên Anh quốc làm hoa hoa công tử, suốt ngày đi trêu hoa ghẹo nguyệt nữa sao?” - Hơi nới lỏng cà vạt, bày ra bộ dáng thảnh thơi, Tiêu Hiên vừa rót nước vừa hỏi.

_”Nhắc đến lại chạm đến nổi đau của tớ. Mẹ già nhà tớ bắt tớ về cưới vợ, nếu không sẽ bỏ nhà đi.” - Nhớ đến người mẹ già nhưng vẫn trẻ con kia, Sở Vạn Thương lại đau đầu.

_”Bác gái thật tâm lý. Cậu cũng đã “già” rồi, vẫn nên lấy vợ đi thôi. Bớt đi một một mầm mống yêu nhiệt gây tai họa.” - Đối với người bạn chí cốt này, Tiêu Hiên vẫn luôn đùa cợt làm Sở Vạn Thương tức giận.

Như đã nói, Sở Vạn Thương sau khi nghe câu này của Tiêu Hiên liền tức giận... thậm chí còn bày ra bộ dáng làm dỗi.

Hơi mỉm cười vì mưu kế chọc tức thành công, Tiêu Hiên bày ra bộ dạng đắc thắng càng làm cho Sở Vạn Thương tức hộc máu.

_”Cậu...Cái đồ độc ác này. Ông đây sẽ trù cho cậu không thể lấy vợ.” - Sở Vạn Thương khi nói ra câu này không ngờ nó lại thành sự thật. Nhưng dù sao cũng là chuyện của sau này.

_”Đừng tức giận. Tớ sẽ miễn cưỡng mời cậu đi uống rượu để chia buồn với cậu.” - Vỗ vỗ lấy vai Sở Vạn Thương, Tiêu hiên vừa nói vừa đi ra khỏi phòng làm việc.

Sở Vạn Thương khi nghe Tiêu Hiên nói như vậy thì nở nụ cười hí hửng chạy theo. Hai người rời khỏi công ty, lái xe đến quán bar quen thuộc.

------------------------------------------------------------------------

Lúc hai người đến nơi đã là lúc chiều tối. Trùng hợp Mạc Ngạo sau khi nói chuyện với Tiêu Nhiên xong liền đến nơi này bàn việc cùng đối tác. Tiêu Hiên và Sở Vạn Thương không vào phòng bao mà chọn một bàn nằm ở vị trí dễ thấy trong sảnh quán bar. Hai người vừa ngồi không bao lâu liền có vài vị tiểu thư tìm đến xin ngồi cùng. Không cần nói đến thân phận là tổng tài của công ty nổi tiếng, riêng ngoại hình nổi bật của hai người cũng đủ để những cô gái trong sảnh liếc mắt đưa tình. Sở Vạn Thương là một tên yêu nghiệt thích náo nhiệt và đùa bỡn phụ nữ, thêm việc Tiêu Hiên vốn không có ý gì từ chối nên có vài cô gái lớn mật ngồi xuống cạnh hai người.

Lúc Mạc Ngạo bàn bạc xong với đối tác, định ra ngoài uống ly rượu thư giãn thì liền thấy Tiêu Hiên ngồi cùng một người đàn ông yêu nghiệt. Không những vậy bên cạnh còn có mấy cố gái mua vui, liếc mắt đưa tình. Vừa nhìn liền thấy ái muội. Vốn tâm tình Mạc Ngạo rất tốt nhưng vừa thấy cảnh này tâm trạng liền tụt xuống cực điểm. Qua lời của Tiêu Nhiên, Mạc Ngạo nhận ra người đàn ông kia là Sở Vạn Thương - con trai một của gia đình nhà Sở gia, là tổng giám đốc của công ty Sở thị và đồng thời cũng là bạn thân vừa về nước của Tiêu Hiên.

-”Vừa về đã rủ rê bà xã ông đây đi học tập cái xấu.” - Mạc Ngạo vừa tự kỉ nghĩ Tiêu Hiên là vợ mình, vừa tức giận nghiến răng nghiến lời lăng trì Sở Vạn Thương một nghìn lần trong đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.