Thầy Chính vội lấy ra bức ảnh chụp hiện trường rồi xem lại, đôi mắt ông nhíu lại nhìn kĩ những ấn chú khắc lên ván quan tài và phù vàng. Rồi đôi mắt ông mở to như xác nhận lại:
- Đúng là chữ miên thật rồi...!
- Là sao thưa thầy...? ( Kim Long ngạc nhiên lên tiếng hỏi)
- Đúng là số trời đã định...! Không thể tránh khỏi tai kiếp này...!
- Thầy càng nói tôi càng không hiểu...! Rốt cuộc mọi việc là như thế nào...?
Thầy Chính im lặng suy nghĩ một lúc rồi quyết định nói hết những gì mình biết cho Kim Long nghe:
- Chiếc quan tài cổ này vốn đã được chôn trước khi vùng đất này bị phong ấn...! Mục đích ban đầu của kẻ chôn chiếc quan tài là vô cùng ác độc...! Hắn muốn dựa trên khí của vùng đất cực độc ở đây để giam giữ linh hồn người chết vĩnh viễn không những thế về lâu về dài sẽ làm cho linh hồn tiêu tan không thể siêu thoát...!
Vừa nói, Thầy Chính vừa chỉ ngón tay vào bức hình hiện trường:
- Cậu nhìn xem, những phù vàng này là một loại phong ấn linh hồn xuất phát từ người miên, nó sẽ tạo thành một kết giới khiến cho linh hồn người chết vĩnh viễn bị giam cầm bên trong chiếc quan tài...! Nhưng rốt cuộc người tính không bằng trời tính...!
Kim Long dường như hiểu ra điều gì đó nên buột miệng lên tiếng:
- Có phải ý thầy là do vị thầy pháp xưa kia đã phong ấn âm khí khu đất này...! Chuyển dịch toàn bộ âm khí xuống mặt đât không ngờ tạo điều kiện cho linh hồn kia dưỡng âm khí tạo thành chuyện “ tái ông thất mã “ phải không...?
Thầy Chính khẽ mỉm cười gật gù như tán đồng trước lời phân tích của Kim Long:
- Đúng vậy...! Chiếc quan tài cổ đấy sau gần một trăm năm đã hút cạn toàn bộ âm khí dày đặc nơi này tạo thành một thứ gì đó cực kì kinh khủng...! Và hiện tại nó đã thoát ra khỏi phong ấn gây hại nhân gian...!
- Vậy có cách nào tìm ra và tiêu diệt nó không...?
Kim Long lo lắng nhìn thầy Chính, thầy Chính lấy trong người ra một mảnh gỗ nhỏ và một tấm bản đồ rồi lạnh lùng lên tiếng trả lời:
- Tìm ra nó không khó..! Tôi chỉ cần lấy một mảnh gỗ nhỏ trong chiếc quan tài cổ để lên tấm bản đồ rồi dùng thuật “ phong thủy chi điểm “ là có thể biết nó đang ở đâu...! Nhưng có điều...!
- Có điều gì xin thầy cứ nói...!
- Dẫu có tìm ra nó thì tôi cũng chưa chắc có thể diệt trừ được nó...! Nhưng nếu tất cả người trong cục tâm linh miền bắc hợp sức thì may ra vẫn còn hi vọng...! Nhưng vốn dĩ... khó có thể làm không công được...! ( Vừa nói thầy Chính vừa đưa bàn tay lên vuốt râu)
- Thầy cứ yên tâm...! Chỉ cần có thể diệt trừ được thứ yêu nghiệt này thì bao nhiêu tiền cũng không phải là vấn đề..! Ngay bây giờ tôi sẽ chuyển 2 tỷ vào tài khoản ngân hàng của cục tâm linh miền bắc...gọi là phí chuẩn bị sau khi mọi việc xong xuôi nhất định sẽ có thêm một khoản bồi dưỡng cho các thầy...!
Kim Long khẽ mỉm cười lên tiếng trả lời, Thầy Chính đưa tay ra với hàm ý từ chối rồi lanh lùng trả lời:
- Không cần rắc rối như vậy...! Cứ chuyển thẳng luôn vào tài khoản của tôi cho tiện...công đôi việc...! À mà cậu lấy mấy tấm bùa này chôn ở bốn góc của khu đất, và bốn tấm còn lại thì dán ở bốn góc tường trong nhà của cậu, tránh việc “ mất bò mới lo làm chuồng “...!
Vừa nói, thầy Chính vừa lấy một tập bùa màu vàng đưa cho Kim Long. Anh ta cầm lấy tập bùa, đôi mắt khẽ nhíu mày ngạc nhiên rồi lên tiếng hỏi:
- Đây là bùa gì thưa thầy...?
- Đây là “ Hỏa trấn phù “...! Ma quỷ tà đạo nhìn thấy nó tuyệt đối không dám bén mảng lại gần...! Mọi việc cứ y thế mà làm...! Còn bây giờ tôi sẽ về cục tâm linh để chuẩn bị mọi thứ...!
Dứt lời, thầy Chính vội vàng bước nhanh về phía cửa chính khu xây dựng, chỉ còn lại Kim Long lúc này xen lẫn với cảm xúc hồi hộp khó tả mà ngay bản thân anh ta lúc này cũng không thể hiểu nổi.