Hoằng Huy do Trang Uyển sinh và Hoàng Phán do Lý thị sinh đều chết non, liền tính không có bài răng tự, Trang Uyển cũng không nói gì. Nhưng Dận Chân lại cố ý phân phó đi xuống, đem răng tự Hoằng Huy thêm vào. Chỉ điểm này liền làm Trang Uyển thực sự cảm thấy Dận Chân là nam nhân tốt.
Trang Uyển nhìn nhi tử nhà mình ở trong lòng ngạch nương thực ngoan ngoãn, không khỏi cười khẽ.
“ Đứa bé này sau khi sinh ra được nhiều sủng ái nên không tránh được việc nuôi dưỡng chu đáo, kháu khỉnh cứng cáp.. Ngạch nương cẩn thận kẻo mỏi tay“. Truyện Mạt Thế
Giác La thị quay đầu nhìn trừng nàng, “con khi còn nhỏ cũng như Hoằng An bây giờ, cũng do ta một tay bế ẵm có gì mà mệt”
Lời này vừa nói ra, dường như xóa bỏ khoảng cách mấy năm mẹ con không thường thăm nom qua lại.
“ Nghe nói dạo trước trong phủ có chuyện, cũng nghe qua Tứ bối lặc mổ tay thu xếp”
Tự lần trước Giác La thị đến thăm nàng, cũng đã ngót nửa năm, Giác La thị đùa với Hoằng An, thấp giọng hỏi chuyện Trang Uyển.
“Thời gian con tịnh dưỡng sau khi sinh Hoằng An. Cảnh thị, Vũ thị, còn có Lý thị, kỳ thật đều là do Tứ gia hạ lệnh xử trí” húng ta gia hạ lệnh xử trí”
Trang Uyển lại đem sự việc đơn giản giải thích.
“ là con không tốt, nhưng ngạch nương đã sớm từ người nơi đó mà biết, vì sao còn lo lắng như vậy?.”
“Bối lặc gia không trách tội thì tốt”
Giác La thị một bộ nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới lại hận sắt không thành thép nói.
“ Nếu là biết việc trong nhà gần đây thì đã không nhẹ nhàng như vậy.”
Cổ đại nữ nhân, giúp chồng dạy con nửa người đều đặt ở trên người nam nhân, Trang Uyển chỉ đang nghĩ Giác La thị là lo lắng cho nàng, lại chưa từng nghĩ nhiều.
“Ngạch nương nói lời này có ý gì?”
“Không lâu trước đây, đại ca con không biết là nghĩ như thế nào, nói với A mã con là chính con liên tiếp xử trí thị thiếp trong phủ. Như Bát phúc tấn chọc cho Hoàng Thượng sinh ghét, còn nói con vì vậy mà bị thương, lại khuyên A mã cho người vào làm bạn với con...
Trang Uyển nghe qua hơi ngây ngốc.
Đưa người vào làm bạn, chính là kêu nàng làm chủ cho Dận Chân nạp thêm một nữ nhân vào phủ?!
Từ xưa không thiếu chuyện muội trong tộc phụng dưỡng một phu. Trước kia đại phúc tấn của Hoàng Thái Cực không con, trong tộc liền tặng cháu gái của đại phúc tấn là Đại Ngọc Nhi vào cung sinh con. Còn nửa thời Khang Hy gia, vì hoàng hậu Hách Xá Lý mất sớm mà chiếu cố nạp muội muội của hoàng hậu tiến cung; trong dân gian cũng không hiếm chuyện như thế....
Chỉ loại sự tình này chỉ xảy ra nếu người vợ đó không con cái hoặc đoản mệnh. Nhưng Trang Uyển nàng hiện tại khác hoàn toàn, nàng được tướng công sủng ái, còn sinh được đích tử Hoằng An, làm sao có thể rơi vào tình cảnh như thế được..
“Ta hôm nay gặp con liền biết con thân thể không việc gì, chỉ là vấn đề bên nam nhân nên cân nhắc sẽ tốt hơn......”
Trang Uyển chỉ cảm thấy miệng có chút khô, ngắt lời nói.
“A mã, có đồng ý?”
Giác La thị chần chờ hạ.
“Trước mắt thì chưa, chỉ là......”
Chắc là có cùng Giác La thị nhắc tới việc này đi.
Trang Uyển khí cười.
“Lại không biết A mã cùng ngạch nương muốn để xuất muội muội nào?”
“Con cũng biết, A mã con mạch cùng chủ gia bên kia không lớn đối phó, làm sao có thể từ trong tộc chọn cô nương,“
Giác La thị thở dài.
“Ta không biết A mã con nghĩ như thế nào, thế nhưng nói bên nhị tẩu con...... Trong nhà còn có muội tử là đích xuất..... Ngạch nương của Nhị tẩu tử con cùng ngươi A mã con là huynh muội, hai bên thân thiết cũng không tính là rối loạn quy củ......”
Tưởng nhưng thật ra tốt. Trên luân lý nói, đem nữ nhi nhà chồng tặng người đưa đến là thê tử huyết thống muội tử, chỉ là ngạch nương của Mã Giai thị với Phí Dương Cổ thân là muội tử, là cô cô của Trang Uyển. Mã Giai Thị ở nhà cô cô được xem như thứ nữ dưới gối, qua tay còn gả cho con vợ lẽ Phí Dương Cổ, thân duyên đó là gần, chưa ra tam phục, kia nhà mình nữ nhi thân sinh của cô cô cũng coi như muội muộn của mình.
Nhưng trên danh nghĩa, không phải là đem muội muội của tẩu tử muội muội gả cho trượng phu của tiểu cô sao?
Chuyện rối loạn như vậy truyền ra ngoài chẳng phải muốn Dận Chân và cả Tứ bối lặc phủ muối mặt sao?!
“Việc này, là A mã nói ngạch nương nói cho con nghe?! “
Chén trà trong tay Trang Uyển nặng nề mà dừng lại, ngẩng đầu bên ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Giác La thị
“ Tứ gia không đồng ý, nên con cũng không thể đồng ý. Đại ca đầu óc hồ đồ nói ra mấy lời này? Cha cư nhiên còn.... “
“Ta đương nhiên là không đồng ý, chỉ đem cha con lừa gạt qua chuyện”
Giác La thị phủ lên tay Trang Uyển, một đôi mắt tràn đầy từ ái, nhẹ giọng nói.
“Chỉ là hiện giờ việc trong nhà ngạch nương cũng cắm không thượng thủ. Trong nhà hiện nay không đáng tin cậy, ngạch nương nghĩ tới nghĩ lui, lại vẫn là kêu con biết thì tốt.”