Phúc Tấn Thuần Phu Ký

Chương 92: Chương 92: Thiên kiều bá mị (H)






Như thế lặp lại, chỉ đùa bỡn mà hai luồng tuyết trắng như ngọc kia trở nên trong suốt nhiễm hồng dấu vết kinh diễm, hai bên thay phiên bị Dận Chân yêu thương, một bị kia ác liệt miệng buông ra, thời điểm vừa được buông tha liền bị bàn tay to lớn mang theo vết chai ve động.

"Thiếp.... Thiếp không ôm Hoằng An... Cũng không có... Ahh......"

Trang Uyển há miệng, thở hổn hển mang theo tiếng khóc nức nở, muốn giãy giụa thoát ra nhưng cố tình nhục huyệt dưới thân bị người nọ không nhanh không chậm ra vào, sống lưng thẩm thấu khoái cảm làm nàng hơi hơi vừa động liền bị tê dại khoái cảm tính sổ, huyệt nộn bị căng ra đến mức tận cùng bị bắt phun ra nuốt vào dương v*t to lớn, chỉ có thể đáng thương mà phân bố ra càng nhiều dâm dịch bôi trơn ý đồ giảm bớt khoái cảm khi bị ma xát, ngược lại làm thư kia ra vào càng thuận lợi.

hoa huy*t bị cực lực kéo ra, bối thịt bị kéo tạo ra khe hở, kia trong tình cảm mãnh liệt liền như vậy theo tư thế Dận Châ kề sát ở trên côn th*t, theo va chạm nhanh chóng mà trở nên càng sưng đỏ.

"Ưm...... A...... Muốn tới...... Muốn...... Ahhh!"

Khoái cảm chồng chất lên, giống như dòng suối nhỏ hội tụ thành biển rộng.

Nhìn biểu tình mê mang của Trang Uyển, ánh mắt Dận Chân gia tăng, động tác không có chút giảm bớt, một chút một chút đỉnh động chỗ sâu nhất, cường ngạnh mà bổ ra ý đồ quấy ở bên huyệt thịt, càng lúc càng nhanh, thẳng đến nàng đột nhiên ngâm rên thành tiếng, côn th*t bị mị thịt gắt gao mà xoắn lấy, mật dịch ấm nóng từ kia trên đỉnh quy đầu tưới xuống, cực đại cũng đang run rẩy vài cái sau mở ra lỗ nhỏ trên quy đầu đem tinh dịch nóng rực phun ở chỗ sâu trong hoa huy*t.

Đại não nóng cháy, toàn thân đều là khoái cảm, hô hấp Dận Chân nóng rực từng đợt phun ở trên hai luồng trắng nõn, khiến cho hai viên kia hồng nhuận sưng to như nụ hoa - bất lực mà run rẩy.

Cơ hồ muốn...... Hòa tan......

Trang Uyển miễn cưỡng ôm lấy bả vai nam nhân, hô hấp tán loạn. Bên tai Dận Chân như cũ thô suyễn hô hấp cùng trong huyệt nhỏ vẫn chưa giảm bớt cảm giác no trướng làm nàng nhận ra côn th*t như kia vẫn cũ vận sức chờ phát động, ý đồ đem nàng thiêu đốt thành tro.

Cường đại mà giàu mị lực, làm nàng không thể tự kềm chế. Trang Uyển cầm lòng không đậu mà ôm sát bả vai Dận Chân, đổi lấy Dận Chân trấn an hôn môi.

Hắn tựa hồ phá lệ thích sau nhiệt tình cùng Uyển Uyển hôn môi, nụ hôn ướt dầm dề mà dừng ở đuôi lông mày mí mắt, rồi lại phảng phất dừng ở trong lòng nàng.

Nàng hờn dỗi mà nhìn Dận Chân liếc mắt một cái, y như làm nũng mang theo nhẹ suyễn oán giận.

"Quá đáng....."

Dận Chân lưng dựa ở thùng gỗ, trong lòng ngực ôm thân thể mềm hương như ngọc, như có như không cọ môi anh đào, cười khẽ,

"Uyển Uyển vừa rồi chảy quá nhiều nước, đổ ở bên trong......"

Nói còn chưa dứt lời, lại là bị Trang Uyển không nhẹ không nặng mà chặn miệng không cho hắn nói mấy lời không biết xấu hổ.

"Đăng đồ tử."

Trang Uyển thấp thấp mà oán giận, Dận Chân quay đầu nhìn sắc mặt ửng đỏ của nàng - cực kì đáng yêu. Tức khắc trong lòng lại ngứa, bàn tay to vuốt mềm bối trơn nhẵn, theo sau đi đi xuống đùi chống đỡ thân thể Trang Uyển, dùng sức đem kia cự thú còn nóng rút ra, ngón tay liền câu đi vào.

" Để bổn bối lặc giúp Uyển Uyển lấy ra....."

"Ưm..... Chớ sờ chỗ đó!......"

Rốt cuộc là quá lâu chưa thân mật, thoáng động tình liền ngăn không được, Trang Uyển tức khắc lại căng thẳng, đỡ cổ nam nhân ướn lên để lộ ra hai khối bạch ngọc trước ngực, lúc trước bị chà đạp mà sưng đỏ hai đỉnh hồng anh run run rẩy rẩy mà ngẩng đầu, giống như trái cây. Tiểu huyệt đã tự phát mà hấp thụ ngón tay Dận Chân, bắp đùi hơi khép lại, tựa như còn nghênh ngáo mà đong đưa vòng eo....

Dận Chân thuởng thức tiểu phúc tấn ở trong tay mình nở rộ cảnh xuân, thẳng đến thân thể nàng run rẩy, chóp mũi hơi giãn ra, lúc này mới sao ôm bắp đùi Trang Uyển bế lên.

"Ngoan, ta đưa nàng lên giường."

Tiếng nói nam nhân giống như ma chú, ôn nhu lại dâm uế.

"Để Tứ gia thực tốt sủng ái nàng "

Trướng nhung buông xuống, ánh nến run rẩy, mơ hồ có thể thấy được lưng eo bóng loáng, hơi hơi ao hãm thắt lưng cùng bộ nguồn sữa no đủ.

Dận Chân vuốt ve cặp mông đầy đặn của tiểu phúc tấn, xúc cảm cũng không khác so với hai con thỏ trắng trước ngực, bàn tay to dùng sức, lướt qua kia bụng phẳng trơn nhẵn, chỉ cảm thấy người trong lòng ngực thở dốc bằng giọng mũi càng thêm ngọt ngào. Cánh tay mềm yếu vô lực mà bám trên đầu giường, mang theo bọt nước thân mình hư không, đầu gối mềm mại Dận Chân tùy ý sắp xếp khai mở trong không trung. Tuyết đồn dựa vào phần hông Dận Chân chống đỡ, mỗi một tấc mềm thịt đều khiến nam nhân muốn ngừng mà không được.

Hắn cúi xuống, đem lửa nóng đã sớm ngẩn đầu từ phía sau xâm nhập kẽ mông thong thả cọ xát, tay trái trước cầm lấy nơi tròn trịa đang ngoan ngoãn chịu sự xoa nắn, tay còn lại vuốt ve câu lấy chân ngọc đang run rẩy, ba ngón tay khảy mở hai cánh hoa môi, đánh vòng sau đó cắm vào mang theo tấm tắc tiếng nước.

"Dận Chân...... Dận Chân......"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.