Phương Án Nghịch Tập Nam Thần

Chương 56: Chương 56: Chương 32




Editor: Cà Pháo

- -----------------------------

Đường cong duyên dáng trên cổ, có dấu vết hôn xanh tím, đó là “kiệt tác” vừa rồi của cậu.

Cậu đang làm cái gì đây?

Nếu không phải có một tiếng đánh gãy, bọn họ có phải hay không đã……

“Thực xin lỗi! Như Ý, mình……” Tiêu Vũ Triết vội vã đứng lên, sửa sang lại cảm xúc của mình.

Tim đập vẫn chưa bình ổn, không chịu được khống chế nhảy lên thật nhanh.

Vừa rồi, cậu thiếu chút nữa đã mất đi lý trí, ở chỗ này cùng cô phát sinh quan hệ!

Đây là ý nghĩ trước kia cậu cũng không dám tưởng tượng được!

Tiêu Vũ Triết vẫn luôn cho rằng, cả đời này, cậu chú định sẽ cô đơn cả đời. Không có người sẽ tiến vào được tâm của cậu, không có người có thể công phá phòng tuyến của cậu! Không có người, sẽ làm cậu không màng tất cả!

Nhưng hiện tại, hình như hết thảy đều bởi vì cô gái nhỏ này xuất hiện mà thay đổi.

Cô làm cậu cảm thấy vui sướng, làm cậu cảm thấy an tâm, khiến cậu không hề cô độc. Lần đầu tiên khiến cậu muốn ôm một người, có ý nghĩ muốn có được cô……

Nhìn sắc mặt đỏ bừng của Như Ý, cô mỉm cười nhìn về phía cậu, nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

“Không. Triết, là mình tự nguyện.”

“Thời gian không còn sớm, chúng ta trở về đi.” Tiêu Vũ Triết kéo cô ở trên mặt đất lên, thay cô vỗ vỗ bụi dính trên người.

Cậu xác thật muốn có được cô, nhưng cũng không phải là bây giờ.

Cô còn rất nhỏ, nhỏ đến mức khiến cậu không đành lòng lấy danh nghĩa yêu mà thương tổn cô. Cô mảnh mai như vậy, như bông hoa hồng mới nở, còn chưa có nở rộ ra vẻ đẹp đẹp nhất, như thế nào có thể bị cậu phá hư?

Hơn nữa, cậu hiện tại cũng không thể đối với cô phụ trách được.

Cậu phải chờ tới ngày kia, ngày mà cô gả cho mình, quang minh chính đại có được cô!

- --------------

Từ Như Ý tắm sạch một cái, đầu óc cũng thanh tỉnh không ít. Nằm ở trên giường, cô lẳng lặng chải vuốt tiến độ trước mắt.

Tiêu Vũ Triết nhìn như yêu cô, nhưng hảo cảm lại chỉ có 75.

Cái con số này, đại biểu cậu có hảo cảm với cô, nhưng lại thành lập trên cơ sở nhận định cô yêu cậu.

Nói cách khác, kỳ thật cậu còn rất bị động. Cậu muốn thân cận cô, càng nhiều, là vì nam sinh này ngày thường bị cha mẹ xem nhẹ nên muốn ấm áp, mà cô vừa lúc liền xuất hiện. Cho cậu cảm động, cho cậu đồ vật mà cậu muốn được mà thôi.

Nhưng mà, trong một thời gian ngắn như vậy, có thể khiến một nam sinh ai cũng không quan tâm đạt tới trình độ như vậy, Từ Như Ý vẫn rất là vừa lòng.

Rốt cuộc, tình cảm không có khả năng chỉ một lần là xong, đi một bước phát triển mới có thể càng chịu được khảo nghiệm của thời gian, mới có thể càng thêm kiên định tình cảm lẫn nhau.

Mà cô, cũng yêu cầu trả giá càng nhiều, làm cậu chân chính yêu cô.

Một người khác ở cạnh phòng là Tiêu Vũ Triết, cũng giống cô tắm sạch rồi nằm ở trên giường, lại không biết như thế nào đi vào giấc ngủ.

Ngón tay cậu thon dài nhẹ nhàng vỗ về cánh môi của mình, giống như có thể hồi tưởng lại lúc cùng cô tiếp xúc hôn môi, lưu lại nhiệt độ nhàn nhạt trên môi cậu.

Cái loại cảm giác hồi tưởng này, thật sự rất tốt đẹp.

…………

Tiêu Vũ Triết khôi phục lại chương trình học, bắt đầu mỗi ngày chở Từ Như Ý đi học.

Các bạn học nhìn thấy cậu nhanh như vậy đã trở về, đều rất vui mừng.

“Tôi có biết chút nội tình? Nghe nói phó hiệu trưởng bị người ta tố cáo.”

“ Tố cáo cái gì?”

“Cậu còn không biết sao? Ông ta ở bên ngoài bao dưỡng tình nhân, người phụ nữ kia thay ông ta phụ trách gom tiền, thu hơn trăm triệu tiền hối lộ đấy!”

“Trời đất quỷ thần ơi, thật đáng sợ.”

“Việc càng đáng sợ còn có! Cao Húc trước kia ở trường học không phải rất kiêu ngạo hay sao? Rất nhiều nữ sinh bị hắn ta đùa bỡn mà không dám nói gì, đành phải chuyển trường rời đi. Lúc này cũng bị người ta tố giác ra được, còn nói có sách mách có chứng!”

“Thật tốt quá, thật sự là cảm thấy hả dạ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.