Phương Hoa Tuyệt Đại

Chương 54: Chương 54: Đế quốc hoa hồng (9)




Edit & Beta: La Quý Đường.

Do not copy!!!.

---------------------------------------------------------------------------------

Đồ Lan là một tinh cầu do máy móc cùng pha lê xây dựng mà thành, phóng mắt nhìn lại, vô số huyền phù theo quỹ đạo xuyên qua ở cao ốc cao ngất trong giữa những đám mây pha lê, pho tượng hoa hồng dây đằng đứng sừng sững ở trung tâm tinh cầu, màu sắc kim loại, lạnh thấu xương lại trong suốt.

Lạnh băng, cứng rắn, ngay ngắn trật tự, đây là ấn tượng đầu tiên mà tinh cầu Đồ Lan mang lại cho người ta.

Chiến hạm chậm rãi rơi xuống, tất cả quan chức đều mặc quân trang sạch sẽ, đứng ở một bên, an tĩnh lại chờ mong mà nhìn chiến hạm màu ngân bạch.

Gia chủ rời đi Đồ Lan tinh đã sáu tháng, đây vẫn là lần đầu tiên cậu rời đi lâu như vậy, hơn nữa không cho bọn họ đi theo.

Mới đầu, thời điểm gia chủ nói muốn đi ra ngoài đón một người, bọn họ mãnh liệt phản đối, lo lắng an nguy của gia chủ, rốt cuộc lấy thân phận của cậu, không chút nào khoa trương mà nói, 90% Alpha đều muốn có được cậu, vạn nhất gặp được chuyện gì ngoài ý muốn, bọn họ căn bản nhận không nổi cái đại giới này, chính là gia chủ thái độ phi thường kiên quyết, cậu chỉ là đang thông báo cho bọn họ, mà không phải cùng bọn họ thương nghị.

Không nghĩ tới gia chủ vừa đi liền lâu như vậy, biết sớm như vậy, bọn họ vô luận như thế nào cũng sẽ trộm đuổi theo chiến hạm gia chủ.

Cùng các thế lực khác bất đồng, ở chỗ này, tất cả mọi người đem gia chủ coi là cao quý nhất, là thần minh độc nhất vô nhị, là tín ngưỡng tuyệt đối của bọn họ.

Chiến hạm rốt cuộc rơi xuống đất, mọi người nhịn không được thẳng thân thể, ngừng thở.

Cửa chiến hạm mở ra, bọn họ khắc chế mà nhìn về phía gia chủ đã lâu không thấy, nhưng mà, ngoài dự đoán của bọn họ chính là, phía sau gia chủ của bọn họ cư nhiên còn đi theo một người.

Một người trẻ tuổi nam Alpha.

Vài vị quân đoàn trưởng không hẹn mà cùng nheo lại đôi mắt, nhưng ngửi được trên người Alpha xa lạ này còn dính tin tức tố hoa hồng của gia chủ bọn họ, bọn họ ngược lại khôi phục bình tĩnh cùng lý trí.

Nhưng mà không có ai sẽ cho rằng bọn họ không hề phản ứng, bọn họ chẳng qua là bởi vì gia chủ ở đây, mới có thể nhẫn lại tất cả địch ý.

"Hoan nghênh gia chủ trở về." Nhóm quân đoàn trưởng đồng thời làm một cái quân lễ, cực kỳ tự nhiên mà vây quanh ở bên cạnh gia chủ của bọn họ, báo cáo hành trình cùng chiến thắng sáu tháng tới nay.

Mà Alpha đi theo phía sau gia chủ, cũng đồng dạng tự nhiên mà bị bọn họ bỏ qua.

Đối với loại lạnh nhạt như là trên cao nhìn xuống này Augustus không có bất luận phản ứng gì, chỉ là nhìn chủ nhân của mình bị nhiều Alpha như vậy vây lên, chiếm hữu dục của hắn nháy mắt kích động, nếu không phải lý trí còn ở, hắn không chừng sẽ sẽ trực tiếp phóng xuất ra tin tức tố tượng trưng công kích của Alpha

Sở Từ không chút để ý mà nghe báo cáo, bỗng nhiên quay đầu lại liếc mắt nhìn Augustus một cái.

Trên mặt hắn không có bất luận biểu tình gì, chỉ có trong nháy mắt khi hai người đối diện kia, ánh mắt của hắn lập loè một chút, như là con chó nhỏ đối với chủ nhân vẫy đuôi.

Sở Từ cong khóe môi lên "Lại đây."

Nhóm quân đoàn trưởng vây quanh ở bên người cậu nhỏ đến khó phát hiện mà tạm ngừng một chút, bất động thanh sắc nhường ra một chút không gian, thẳng đến lúc này, bọn họ mới dâng lên thái độ nghiêm túc lãnh đạm mà nhìn Alpha kia.

Thân cao hình thể thoạt nhìn đều là bộ đang như không có lực uy hiếp nhất, cùng bọn họ so sánh thậm chí còn có chút yếu, nhưng bọn họ có thể lên làm quân đoàn trưởng, sớm đã không đơn thuần dựa vào bề ngoài phán đoán sức chiến đấu của một người.

Bất quá bọn họ vẫn như cũ cảm thấy, trừ bỏ diện mạo, cái tên Alpha xa lạ này thoạt nhìn quả thực không có chỗ đáng khen, đây là tên bạch kiểm mà gia chủ từ nơi nào tìm được sao?

"Gia chủ, hắn là ai?" Lý Tra giống như khờ dại hơi hơi nghiêng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm Sở Từ.

"Cậu ấy là hộ vệ của tôi." Sở Từ cười ngâm ngâm mà nói: "Lý Tra, không được nhìn tôi như vậy, cậu đây xem như trái với kỷ luật, hiểu không?"

Sở gia có một quy định độc đáo, cấm bất luận kẻ nào thời gian dài nhìn chằm chằm gia chủ, bởi vì gia chủ của bọn họ rất không thích.

"Thực xin lỗi, gia chủ." Lý Tra động ngón tay, điểm điểm huyệt Thái Dương, làm một cái quân lễ không thế nào đứng đắn hơn: "Thuộc hạ chỉ là quá nhớ ngài, lần sau sẽ không."

Lần sau hắn ta sẽ trộm xem.

Nghe ra lời nói của hắn ta không chút nào che lấp tình yêu, Augustus ánh mắt đột nhiên trở nên đáng sợ. Lý Tra không sợ chút nào, mỉm cười, hướng Augustus làm ánh mắt khiêu khích.

Sở Từ phảng phất không cảm giác được không khí đột nhiên khẩn trương, trực tiếp đi vào cửa lớn tổng bộ: "Tôi muốn đi nghỉ ngơi một lát, các người có thể tiếp tục làm việc. Đến cậu ——"

Ánh mắt cậu như chuồn chuồn lướt nước ở trên người Augustus rơi xuống một chút: "Cậu cùng tôi đi cùng."

"Gia chủ" Lý Tra lười biếng mà giơ tay lên: "Nếu hắn là hộ vệ của ngài, vì an toàn ngài suy nghĩ, chúng tôi cần phải cho hắn làm một cái kiểm tra toàn thân, mong ngài đồng ý."

"Thôi được." Sở Từ lúc này đã đi tới bậc thang, những người khác toàn bộ đứng ở dưới bậc thang, ngẩng đầu nhìn cậu.

Cậu rũ lông mi xuống, hỏi: "Augustus, cậu muốn đi không?"

Augustus: "Đi."

"Vậy cậu......" Sở Từ cong lên đôi mắt, cố ý nói: "Sớm trở về một chút, tôi sẽ nhớ cậu lắm."

Nghe được lời này, nhóm quân đoàn trưởng lặng lẽ siết chặt quyền, quyết định trong chốc lát phải hảo hảo giáo huấn tên Alpha ngoại lai này.

Augustus bất đắc dĩ lại dung túng mà trả lời: "Tuân mệnh, chủ nhân."

Một đám quân binh chia làm hai đường, nhóm theo Sở Từ đi vào thang máy, trở lại phòng cao nhất trên toà nhà, Augustus còn lại là cùng đi theo nhóm quân đoàn trưởng, đi đến tầng ngầm.

[ Hắn đại khái phải chịu khổ nhiều một chút. ]

Một câu kia của Sở Từ, đã khơi dậy địch ý áp xuống của bọn họ, nhóm người này là vì Sở Từ mà đến, coi Sở Từ là thần minh không thể khinh nhờn, sao có thể chịu đựng người khác đối với cậu vươn ngón tay phạm tội, cho dù là chính thần minh cho phép, bọn họ cũng sẽ không dễ dàng đáp ứng.

[ Không có biện pháp, muốn trở thành hộ vệ của ta, không dễ dàng như vậy đâu. ]

Thang máy lên tới tầng cao nhất, toàn bộ tầng cao nhất là phòng nghỉ của một mình cậu, chưa từng có trang trí nhiều, chỉ có thảm lông trắng tinh mềm mại cùng một dàn đèn nhỏ treo ở trên vách tường.

Ban ngày, bốn phía vách tường là không trong suốt, ngăn cách tất cả nhiệt độ, ban đêm, nó sẽ căn theo mệnh lệnh, tùy ý đem một mặt tường thay đổi thành trạng thái trong suốt, làm cho chủ nhân ở tại phòng thưởng thức cảnh đêm sáng lạn của Đồ Lan tinh.

Sở Từ vốn định ngủ một giấc, nhưng mà có lẽ là cách Augustus có chút xa, cái loại đau đớn nhiễu người này lại ngóc đầu trở lại.

Cậu sâu kín thở dài, theo thói quen tiểu sói con ở tại bên người, cậu cư nhiên đã quên mất việc này.

Cậu click mở mang Quang não mini ở trên cổ tay, liên hệ với Lý Tra: "Kiểm tra xong chưa?"

Lý Tra thanh âm nghe tới có chút mơ hồ không rõ: "Còn chưa có."

"Cậu nên nâng cao hiệu suất một chút, Lý Tra" Sở Từ tản mạn mà nói: "Nhanh lên kiểm tra cho xong, mười phút sau, tôi muốn nhìn thấy cậu ấy."

Gia chủ lên tiếng, Lý Tra cũng không có biện pháp cãi lời: "Vâng, gia chủ tôn kính, tôi sẽ nâng cao hiệu suất."

Chấm dứt trò chuyện, Lý Tra hôn quang não một chút, sau đó trịnh trọng mà đem quang não thu vào cẩn thận, lại nâng lên trước mắt, trên mặt hắn ta ý cười đã toàn bộ biến mất không thấy, biểu tình tàn nhẫn lại bừa bãi: "Cậu còn chưa nói rõ ràng, trên người của cậu vì cái gì sẽ có tin tức tố của gia chủ."

Augustus máy móc mà chuyển động đôi mắt một chút: "Ngại quá, không thể nói được."

Hắn sao có thể nói cho người khác, cảnh sắc mỹ lệ khi hoa hồng ở trong lòng ngực hắn nở rộ, đủ để thắng qua hết thảy phong cảnh trên đời.

Lý Tra nhìn quét một vòng trong phòng, vách tường kim loại chiết xạ ánh sáng lạnh lẽo trắng bệch, căn phòng trống rỗng này lúc này chính là nơi quyết đấu tốt nhất.

Giữa Alpha cùng Alpha, vì cùng một người mà dẫn đến chiến tranh.

"Gia chủ cho tôi mười phút" Lý Tra thong thả ung dung cởi quân trang màu trắng không có một chút nếp uốn: "Hy vọng mạng cậu lớn một chút, có thể căng qua mười phút này."

Mười phút sau, Lý Tra cầm lấy quân trang, tùy tay đáp trên vai, thoải mái mà huýt sáo: "Không tồi, cậu có thể đi về trước, lại để gia chủ chờ, ngài ấy có thể sẽ trách tôi."

Augustus xoa xoa máu ở khóe môi, ánh mắt đen ám.

Phòng trống bị mùi máu tươi cùng tin tức tố Alpha bạo cuồng loạn lấp đầy, trận quyết đấu mới vừa rồi, hắn thất bại, nguyên nhân có rất nhiều, nhưng đều không quá trọng yếu, thất bại chính là thất bại, trên chiến trường, không có ai sẽ thương tiếc hắn thất bại.

Nhưng hắn cũng không phải hoàn toàn không thu hoạch được gì, mà tên Alpha nhìn như nhẹ nhàng kia, cũng không có khả năng nhẹ nhàng giống như hắn ta biểu hiện ra ngoài như vậy.

Augustus nhắm mắt, rời đi phòng thẩm vấn.

Hắn trở lại phòng Sở Từ, không thấy được thân ảnh của Sở Từ, tự hỏi một giây, gõ gõ cửa phòng tắm: "Chủ nhân."

Trong phòng tắm vang lên thanh âm bọt nước: "Tiến vào."

Augustus chậm rãi đẩy cửa ra, thấy Sở Từ dựa vào bên cạnh bể tắm, mặt nước vây quanh ở bên người cậu gợn một vòng một vòng gợn sóng.

Sở Từ xoa xoa trán "Lại đây, gần một chút nữa."

Augustus vẫn luôn đi đến trước mặt cậu "...... Chủ nhân."

"Ừ" Sở Từ vòng lấy cổ hắn, oán giận nói: "Tôi đau đầu."

"Tôi ôm ngài ra ngoài."

"Rầm" một tiếng, Augustus đem người ôm rời khỏi bể tắm, Sở Từ ngửi được mùi máu tươi trên người hắn, thấp thấp nở nụ cười: "Cậu bị thương?"

"Còn ổn" Augustus cọ cọ tóc của hắn: "Hắn ta cũng bị thương."

Hắn đem Sở Từ đặt lên giường, dùng khăn tắm cẩn thận mà lau khô bọt nước trên người cậu, rồi sau đó mặc vào một cái áo sơmi quá mức to rộng cho cậu.

Sở Từ: "......"

Augustus ở bên cạnh cậu, trạng thái đau đầu dần dần giảm bớt, cậu phản ứng lại: "Cái quần áo này hình như là của cậu?"

"Là của tôi" Augustus chế trụ ngón tay cậu: "Tôi muốn nhìn ngài mặc."

Muốn nhìn cậu mặc quần áo của mình, lây dính hơi thở của mình, giống như như vậy, dục vọng chiếm hữu ẩn giấu trong lòng hắn có thể được thỏa mãn.

Sở Từ chớp chớp mắt: "Thôi, lần này trước tha cho cậu. Cậu đem quần áo cởi ra, để tôi nhìn xem bị thương thế nào."

Augustus lưu loát mà cởi quần áo, lộ ra cơ bụng xinh đẹp đều đều, mặt trên che kín vết thương năm này tháng nọ tích góp đè lên vết thương cũ, còn có thêm vài miệng vết thương mới cùng ứ máu.

Miệng vết thương còn đang thong thả mà bên ngoài thấm máu.

Sở Từ vươn ngón tay trắng nõn, nhẹ nhàng chạm chạm, "Đau không?"

Đau thì có một chút, nhưng mà sao hắn có thể ở trước mặt chủ nhân nói đau được.

Augustus: "Không đau."

"Ha?" Sở Từ ý vị thâm trường mà cười rộ lên, bỗng nhiên dựa qua, hôn hôn vết thương gần ngực của hắn: "Hiện tại thì sao?"

Augustus chế trụ cái gáy của cậu, rũ mí mắt xuống, hô hấp không xong: "Đau, đau đến muốn mệnh."

Sở Từ chọc đủ rồi, tránh thoát trói buộc của hắn, thẳng thân, lười biếng mà dựa vào trên vai hắn, "Đau vậy đau đi, chính mình tự chịu đựng."

"Chủ nhân" Augustus ôm lấy eo cậu, đem cậu áp lên giường, thấp giọng làm nũng: "Xem ở chỗ tôi vì ngài mà bị thương, ngài cũng đau đau tôi đi."

- -------------------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.