Sáng sớm hôm sau, Liên Khê hiếm khi dậy sớm, hơn nữa còn dặn dò Tình nhi giúp nàng sửa soạn một phen, còn cố ý cường điệu, y phục cần phải ổn trọng nhưng không cần làm nhan sắc của nàng trở nên nặng nề, kiểu sáng đơn giản, sáng sủa nhưng phải có phẩm vị. Tóc thì nên làm cho có tinh thần một chút.
Trang điểm cái gì đó, Liên Khê cũng không thường làm, nhưng hôm nay lại ngoại lệ kêu Tình Nhi vẽ cho nàng chút mi, son môi thì không cần, ở niên đại này, cái gọi là son môi bất quá chỉ là một tời giấy hồng có thoa chút màu trên đó, chỉ có thể làm lộ ra chút nhan sắc, phi thường không có trình độ, hơn nữa quả thật không thể đảm bảo được chất lượng, cho nên là quên đi, cái gì mà son phấn cũng miễn đi, Liên Khê sợ dị ứng...
Cho nên chờ đến khi thu thập thỏa đáng, dùng qua ít thức ăn cũng đã tốn không ít thời gian, Hoan Nhi báo lại, nhóm trưởng quầy đều đã tập trung ở phòng nghị sự.
Liên Khê đứng trước gương hảo hảo sửa sang lại một phen, cảm thấy không còn trở ngại gì mới cùng Liên Đồng ra khỏi phòng. Bất quá một phen chủ ý này lại làm cho Liên Đồng lắc đầu - cô nương này từ khi nào lại lề mề đến vậy...
Liên Khê trong lòng lại nghĩ, hôm nay là ngày trọng đại, nàng là lão bản của của một đại bố trang, lần đầu tiên đi nhậm chức, lần đầu tiên mở hội nghị điếm trưởng, nga không, phải là hội nghị trưởng quầy mới đúng, hình tượng làm sao có thể tùy tiện được?
Đến phòng nghị sự, đã có vài nha hoàn cùng nô tài tiếp đón các vị chưởng quầy, chỉ thấy nhóm trưởng quầy đều thống nhất mặc y phục dài màu xanh, ngồi ngay ngắn hai bên phòng nghị sự, phía trước mỗi án thượng đều đã có chút điểm tâm cùng trà, nghĩ đến đây là nghị sự nên không có chuẩn bị rượu. . Ra chương nhanh nhất tại == trùmtruyệ n.OR G ==
Liên Khê cùng Liên Đồng nhấc bước tiến vào trong phòng, 16 vị trưởng quầy ở hai bên đồng thời đừng lên, khom mình hành lễ với Liên Đồng cùng Liên Khê: "Đại tiểu thư! Nhị tiểu thư!"
Theo ấn lệ, Liên Khê cùng Liên Đồng đã gả cho Tất Quyền Ngọc, trừ bỏ nha hoàn bên người không thay đổi cách xưng hô, thì hầu như mọi người ở Tất phủ đều gọi hai nàng là phu nhân.
Bất quá nhóm chương quầy lại thống nhất gọi các nàng là tiểu thư, như vậy phi thường xác minh là họ là người của Liên gia trang, mặc dù đi theo hai vị tiểu thư nhưng không đồng nghĩa thuộc về Tất gia.
Liên Đồng mỉm cười, mời mọi người an tọa. 16 vị trưởng quầy nhất tề ngồi ngay ngắn - ngồi ngay ngắn a, Liên Khê chính là ghét loại ngồi này.
Bị nhóm trưởng quầy thúc giục, Liên Khê nhịn xuống hành vi lè lưỡi tỏ vẻ bi tráng của nàng, xiêm y vẫn như trước ra vẻ là một hình tượng lão bản đạo mạo đi theo Liên Đồng tiến đến thượng vị.
Đợi cho Liên Đồng cùng Liên Khê an vị, lúc này hai nha hoàn tiến đến châm trà cho hai vị phu nhân. Liên Khê cũng thừa lúc này, đánh giá thủ hạ là 16 'đại tướng' của nàng.
Tuy rằng liếc mắt nhìn lại, ước chừng bởi vì là thương nhân nên đa số đều có dung mạo hòa ái dễ gần, trong đó cái vài người khoảng năm sáu mươi tuổi, nhưng lại không hiện ra tuổi già sức yếu mà ngược lại là tinh thần quắc thước, tay chân nhanh nhẹn...
Đều có một chút võ công của người giang hồ a, thân thể khỏe mạnh để có thể hảo hảo làm việc a...
Liên Khê đối với những người trưởng quầy này nửa điểm không không biết,mà Liên Đồng ở Liên gia trang ba năm, đối với những người này không quá quen thuộc nhưng cũng đã từng gặp qua, thời điểm xuất giá được chọn của hồi môn, Liên Khê cùng Liên Đồng liền cầm danh sách của bố trang, còn đối với sách trước đó có những gì, bây giờ nắm bắt lại cũng không khó.
Chờ Liên Đồng nói vài lời mở đầu, các trưởng quầy báo cái lại tình huống sắp tới của các bố trang. Sau đó, chỉ đạo cuộc nghị sự màu liền giao cho Liên Khê.
"Lần này triệu tập mọi người tới nghị sự là hy vọng các bố trang của chúng ta sau này có thể cải cách" Người trong giang hồ phần lớn không thích kéo dài, làm việc đều là sạch sẽ lưu loát. Cho nên Liên Khê liền trực tiếp vào luôn chủ đề chính. Trước hết làm cái tổng kết sau đó xem phản ứng của mọi người.
Lời này vừa xuất ra, trừ bổ Liên Đồng đã sớm chuẩn bị tâm lý ra, còn lại 16 vị chưởng quầy đều hơi hơi giương mắt, nhìn Nhị tiểu thư, có chút không hiểu.
Trước mắt, toàn bộ Liên gia bố trang trong Phượng Linh đế quốc đều nổi danh hạn nhất, vô luận là tính chất vải vóc, hoa văn, thợ khéo, đều được cho là tốt nhất, theo đánh giá, từ hoàng cung đến các nơi quan to quý nhân, phạm là có vải vóc, thợ may hay chọn mua đều nhớ tới Liên gia bố trang. Tình hình như vậy còn muốn cải cách cái gì chứ?
Liên Khê hiểu được nghi hoặc của các chưởng quầy, hơi hơi gật đầu nói: "Hôm nay mọi người không cần đem chính mình đặt ở vị trí chưởng quầy, cũng không cần đặt ta ở vị trí tiểu thư, cải cách này chỉ là một vài ý tưởng của cá nhân ta mà thôi, ý tưởng này còn chưa hoàn thiện còn cần các vị đến cho ý kiến, xem có thể thực hiện hay không, dùng tài năng để bàn luận, cho nên lời nói hôm nay của ta không phải là mệnh lệnh, hy vọng mọi người cùng nhau tham khảo"
Các chưởng quầy có chút không đoán được ý nghĩ, lần đầu tiên lão bản dùng ngữ khí thương lượng nói chuyện như vậy, trước kia mỗi lần hội nghị, bình thường đều là báo cáo một chút về tình hình của các bố trang, sau đó nghe lão gia thuyết giảng một chút cái gì cần cải tiến, lúc này đây quả thật rất khác biệt.
Các chưởng quầy nghi hoặc trái phải, có chút suy nghĩ, có lẽ tiểu thư không hiểu lắm về việc kinh thương nên mới hỏi như vậy, còn tư tưởng, trong lòng các chưởng quầy đều âm thầm cười trộm.
Cuối cùng chưởng quầy của bố trang trong kinh sư đại biểu cho mọi người nói: "Mời Nhị tiểu thư nói..."
"Nay tất cả các bố trang đều hoạt động rất tốt, thế lực rất mạnh, ta biết, các vị đang ngồi ở đáy sơ với ta càng thêm rõ ràng, nhiều năm trôi qua như vậy, cao thấp trong bố trang đều có công lao của các người, nhưng hôm nay ta hi vọng mọi người dành hơn nửa đời người làm việc cho Liên gia bố trang hỏi một vài vấn đề" Liên Khê dừng một chút, được rồi, nếu ta dùng từ ngữ của hiện đại, có thể trình bày ra một buổi diễn thuyết đầy phấn khích, nhưng muốn cho ta nói một chút giống như nơi đây, quả thật có một chút ép buộc.
Bất quá dù sao cũng là nhân viên của nàng, làm cho bọn họ quen thuộc với nàng cũng tốt! Một vài khái niệm nàng nói ra họ cũng sẽ không hiểu. Tổng cũng không làm cho nàng nhân nhượng với bọn họ, khiến cho nàng nói nói cũng không được gì.
Các chưởng quầy gật đầu tỏ vẻ thật sự đang nghe. Lời dạo đầu hoàn hảo, bộ dáng chiêu hiền đãi sĩ.
Liên Khê cũng không khách khí tiếp tục: "Thời điểm ta còn ở trên giang hồ, du ngoạn qua các đại đế quốc, kiến thức rất tiên tiến, cũng học được một vài khái niệm mới, phương diện này có chút tốt, có chút vô dụng, chúng ta cần chắt lọc lại tinh hoa, nếu trong quá trình ta nói, mọi người không hiểu vấn đề gì, cứ trực tiếp hỏi ta, ta sẽ giải thích" Liên Khê tự cho mình một bậc thang để đi xuống.
Nhóm chưởng quầy trong lòng thầm nói nhỏ, tiểu hài tử, khẩu khí không nhỏ, bố trang của Liên gia trang nổi tiếng nhất đế quốc, cái gì mà có một vài khái niệm các vị không biết? Chê cười. Hẳn là đang hồ lộng đi.
"Cái thứ nhất, ta muốn các vị tự hỏi vấn đề, bố trang của chúng ta tồn tại giá trị gì hay nói các khác vì cái gì mà chúng ta tồn tại..." Liên Khê dùng cách nói hết sức đơn giản để cho mọi người hiểu được ý của nàng.
Bất luận là xí nghiệp nào, đều phải hiểu được ý nghĩa cơ bản để mình tồn tại là gì, giá trị, chỉ có giá trị xí nghiệp mới có khả năng sinh tồn phát triển, sau đó căn cứ giá trị cùng ý nghĩa này, hiểu được mục đích của mình, khẳng định vị thế của xí nghiệp.
Nhóm chưởng quầy bị hỏi đến đầu đầy mù mịt. Giá trị? Chúng ta tồn tại vì cái gì? Là những vấn đề gì a?
Không ai chủ động nói chuyện, Liên Khê trong lòng hung hăng đem từng người chưởng quầy đạp qua một lần, sau đó thân thủ chỉ đại một người trong đó: "Ngươi nói!"
"Ta...ta...." Vị chưởng quầy bị điểm danh bá một tiếng đứng thẳng dậy, nhưng ta nửa ngày vẫn không ra cái trò gì, đành mạo muội nói: "Cha ta trước đó là chưởng quầy của bố trang này, ta từ nhỏ đã đi theo cha để học hỏi, sau này cha ta đi rồi, bởi vì ta quen thuộc công việc nên được lão gia để mắt đến, cho ta tiếp tục làm chưởng quầy, Nhị tiểu thư hỏi ta bố trang tồn tại vì cái gì... Này, tiểu nhân không biết, cũng chưa từng nghĩ đến vấn đề này... Mong Nhị tiểu thư minh giám..."
Liên Khê không nói gì, phi thường không biết phải nói cái gì, cha ngươi là chưởng quầy ngươi cũng là chưởng quầy, có phải hay không con của ngươi tôn tử của ngươi say này cũng là chưởng quầy? Ngươi tồn tại vì cái gì? Là vì cha ngươi sinh ra ngươi?
Liên Đồng ngồi kế bên có chút dở khóc dở cười nhìn Liên Khê, lại nhìn mọi người, chỉ sợ vấn đề này không ai có thể đáp được, vì thế tươi cười nghiêng đầu nhìn Liên Khê nói: "Ngươi nói đi, mọi người đều nghe"
Liên Khê trong lòng thở dài mộ tiếng, ra vẻ vấn đề này cao thâm đến như vậy sao?
"Tất cả mọi người đều mặc y phục, cho nên chúng ta bán y phục, đây là giá trị tồn tại trước mắt chúng ta, tất cả mọi người đều hy vọng sẽ được mặc y phục tốt nhất, bố trang của chúng ta vừa hay có loại vải dệt tốt nhất, thợ khéo nhất, bố trang của chúng ta vì cái gì có thể được khách nhân thích nhất trong tất cả các bố trang khác, là nguyên nhân chính ta có thể tồn tại nhiều năm như vậy. Đây là đáp án, nhu cầu quyết định tồn tại của chúng ta"
Thiết....
Đây là loại lý luận cao thâm gì a... Ngươi kêu đại một đứa nhỏ ra cũng hiểu được vấn đề này: Mọi người đều mặc y phục, cho nên chúng ta bán y phục, mà y phục của chúng ta là tốt nhất nên được ưa chuộng nhất, đây cùng lắm là cái gì? Đây là cái gọi là tân khái niệm? Ý tưởng tiên tiến?
Nhị tiểu thư ngươi cũng quá không biết nặng nhẹ đi!
Liên Khê nhìn mọi người bên ngoài tỏ vẻ kính cẩn nhưng bên trong thì đang cười nhạo, nhướng mi cười cười nói: "Có phải cảm thấy nó rất đơn giản hay không? Nếu đơn giản như vậy, các người vì cớ gì vừa rồi lại không đáp được? Hay không dám đáp? Hoặc là không nghĩ tới đáp án lại đơn giản đến như vậy?"
Một đám người bị chọc giận mà không dám nói gì. Bị trêu đùa, bị một cái tiểu hài tử trêu đùa!
Liên Đồng lười nhìn đến biểu tình của nhóm chưởng quầy, nếu nàng nhìn sẽ không nhịn được mà ôm Liên Khê cười mất... Những người này theo kinh thương nhiều năm như vậy, đã sớm khéo léo đưa đẩy vô cùng, có khi nào bị người chọc qua như vậy, bình thường đều là một bộ mặt đưa đẩy thân thiện, nay một đám lại giống như vừa bị ăn khổ qua. Xem như đây là một bài học đi!
Liên Khê uống ngụm trà, sau đó tiếp tục: "Cần hiểu ra vấn đề này, đây là một vấn đề rất trọng yếu, cho nên ta hy vọng mỏi người đều biết nói, nên nhớ bố trang của chúng ta tồn tại vì cái gì, vì cái gì có thể kiếm được tiền - vì chúng ta có thể cung cấp cho khách nhân một vật gì đó, cung cấp thứ tốt nhất mà khách nhân muốn!"
Nói đến đây, đã có hai vị chưởng quầy có chút đăm chiêu gật đầu. Tựa hồ có chút hiểu được những lời nói của Liên Khê không hề vô nghĩa.
Liên Khê nhìn biểu tình của hai người này, trong lòng hung hăng khen ngợi một phen - hảo, sau này sẽ quản lý ở các khu lớn!
"Vấn đề thứ hai: mục đích của bố trang chúng ta là gì?" Liên Khê cười hì hì tung cái vấn đề thứ hai, sau đó ngẫm lại mục đích của bản thân tiếp tục uống trà.
"Mục đích là trở thành bố trang lớn nhất, kiếm được càng nhiều ngân lượng!" Có người lên tiếng nói.
"Hảo!" Liên Khê buông chén sau đó vỗ tay nói: "Đây chính là mục đích căn bản của chúng ta, ta hy vọng mỗi vị đều nhớ rõ điểm ấy, trở thành bố trang lớn nhất, kiếm càng nhiều ngân lượng, khiến cho mỗi ngời trong bố trang đều có thể nhận được càng nhiều thù lao. Nâng cao chất lượng cuộc sống... Nếu tiểu nhị ở bố trang cũng không thể mặc được y phục mà Liên gia bố trang làm ra, không mua nổi rượu thịt, đó chính là một thất bại lớn của Liên gia bố trang"
Các chưởng quầy nhất tề quay đầu nhìn Liên Khê, cái này có chút không đúng... Tiền mà bố trang kiếm được đều là của đại lão bản a...
"Chỉ có trả thù lao tốt nhất, mới có thể dưỡng được tiểu nhị ưu tú nhất, chỉ có tiểu nhị ưu tú nhất mới có thể toàn tâm toàn ý đem tinh lực tập trung vào bố trang, như vậy mới có thể có được vải dệt tốt nhất, y phục tốt nhất, kiếm được càng nhiều tiền..." Liên Khê dương thần cười khẽ: "Đối xử tốt với tiểu nhị của các ngươi chính là đối xử tốt với hầu bao của các ngươi, nhưng nhớ rõ, trả thù lao tốt nhất đồng nghĩa phải đạt được yêu cầu tốt nhất, thưởng phạt rõ ràng, không cần vô ích là được"
Các chưởng quầy biểu tình thâm trầm.
Thiên hạ này, từ trước đến giờ đều là chủ tớ rõ ràng, thiên hạ này làm sao có lão bản nào có thể đưa ra lý luận như vậy? Đột nhiên cảm thấy, Nhị tiểu thư quả thật không giống người thường...
- ----
Editor: Trước đó tác giả có viết một bộ truyện tên là Xuyên thành Nhị tiểu thư, viết về couple Liên Khê × Liên Đồng. Vì hai bộ truyện có liên quan đến nhau nên có một vài chương của Xuyên thành Nhị tiểu thư liên kết với bộ này. Nếu mọi người muốn tìm hiểu thêm về cặp này thì tìm truyện Xuyên thành Nhị tiểu thư để đọc nha (nhưng mà bộ truyện này vẫn chưa có người edit, mọi người chịu khó đọc QT nha!) ❤!!!!