Bạch
Thư Phương hả hê nhìn, nước miếng cũng sắp chảy nhìn mỹ nhân trước mặt,
chính là hắn chưa kịp làm gì thanh lãnh một giọng nói vanh lên, tràn
ngập sát khí
“ Ngươi dám động vào hắn, ta cho ngươi sống ko bằng
chết” . Âu Dương Sắc Vi lạnh lùng nói, hắn đang nhàn nhã uống trà thì
Vãn nhi báo tin Tĩnh thế nhưng mất tích, nàng lo đến phát điên, vận dụng người Huyết sát minh cung tìm kiếm, quả ko hổ đệ nhất cung, sau hai
khắc tìm được rồi hắn, nếu như nàng chỉ đến chậm một chút thôi thì……nghỉ đến đây Âu Dương Sắc Vi thực sự phát hỏa, sát khí càng thêm ngùn nghụt
làm cho Bạch Thư Phương càng thêm khiếp đảm
“ Ngươi…ngươi làm gì,
ngươi giảm cả gan uy hiếp mệnh quan triều đình….”, Bạch Thư Phương run
lên nhìn tuấn mỹ nhưng sát khí đầy người nữ nhân trước mặt
“ Hừ, hay
cho Bạch Thư Phương, người của ta ngươi cũng dám đụng đến” , Âu Dương
Sắc Vi câu lên một nụ cười tàn nhẫn như thị huyết tu la tái sinh, nàng
chưa bao giờ giận quá như thế này, khi bị người thân bán đứng nàng cũng
chưa thế này tàn nhẫn cho nên Lãnh Tĩnh có thể nói biết bao nhiêu quan
trọng với nàng a!!
“a……” .Bạch Thư Phương hét lên một tiếng, tâm phê
liệt phế, một chưởng của Sắc Vi dùng 7 thành công lực dù ko chết cũng
thành phế nhân a. Bạch Thư Phương hộc máu hoảng sợ nhìn nữ nhân trước
nặt, nàng thật sự muốn giết nàng a, mâu quang chứa đầy sát khí kia làm
cho nàng vô cùng sợ hãi này nhân .
Mặc cho Bạch Thư Phương la hét, Âu Dương Sắc Vi đến bên Lãnh Tĩnh, mâu qung dần chuyển sang ôn nhu cùng yếu ớt tươi cười
“Tĩnh, ko sao rồi…thực xin lỗi ko bảo vệ tốt cho ngươi nha” , Sắc Vi yếu ớt
cười lấy ngoại bào khoát lên người hắn, thập phần mềm nhẹ động tác ôm
hắn vào lòng
“ Vi..Vi…” , Lãnh Tĩnh run run gọi, hắn cảm thấy thật
nhẹ nhõm, nàng thế nhưng đến kịp a, nếu ko chỉ sợ…..nghĩ đến đây hắn bất giác run rẫy, cả người nhuyễn ra vô lực
“ Ngươi sao vậy…”…Vi lo lắng khi cả người hắn nóng lên như lửa
“ Ta……” Lãnh Tĩnh chưa kịp trả lời, ngoài cửa đột ngột xông vào nhiều
binh lính, dẫn đầu là một trung niên nữ tử, Lãnh Tĩnh mâu quang có kinh
sợ, lo lắng
“ Ko sao” , Âu Dương cười trấn an hắn, nhẹ vỗ hắn lưng, động tác ôn nhu vô cùng
“ Kẻ nào dám đến phủ đệ gây chuyện,” trung niên nữ tử uy vũ bước vào, binh lính cũng theo sau từng đàn
“ a…Bạch Đại nhân ngươi sao vậy” , trung niên nữ tử nhìn Bạch Thư Phương thoi thóp hoảng sợ, chạy nhanh đến đỡ hắn
Bạch Thư Phương vui mừng vì tìm được người cứu, nên run run nói
“ Thái thú đại nhân, ngươi phải cho ta làm chủ, tên kia cả gan nhục mạ
còn đả thương mệnh quan triều đình” , Bạch Thư Phương vui sướng khi
người gặp họa chỉa vào Sắc Vi
Thái thú giang nam, đích thị Lăng Hoàn
ngẩng đầu nhìn nữ tử trên giường. Nữ tử thân cẩm bào tôn quý, lười nhác
ôm kia xinh đẹp nam nhân vào lòng như trân bảo, chỉ có đều nam nhân kia
khuôn mặt che khuất ko thấy rõ, nữ tử ánh mắt sắc bén nhìn về phía Lăng
Hoàn
“ Lăng Hoàn lâu rồi ko gặp” , Sắc Vi cười cuời trào phúng
“
To gan, dám gọi tên húy của thái thú đại nhân”, Bạch Thư Phương hét lên. Chính là Lăng Hoàn cả thân người như run lên, sau đó đập đầu quỳ lạy
“ Tham kiến nữ hoàng bệ hạ…”…câu nói vang lên làm tất cả sửng sờ, Bạch
Thư Phương trợn mắt thở dốc, Lãnh Tĩnh cả người như cương ra, sớm biết
nàng thân phận tôn quý ko nghĩ đến…….., binh lính toàn bộ quỳ xuống dập
đầu
Kia cách đây 2 năm nàng từng diện kiến qua này nữ hoàng bệ hạ,
phong tư trác tuyệt, uy nghiêm lãnh tĩnh, cái thế công phu làm cho nàng
thật sâu ấn tượng, ko ngờ hôm nay lại diện kiến, cũng khuôn mặt đó nhưng cũng đã thành thục hơn nhiều, càng thêm uy nghi tuấn mĩ. Lăng Hoàn càng thêm tôn kính đi lên
“ Lăng Hoàn ngươi có biết tội” , Âu Dương lạnh lùng nói
“ Là….mong bệ hạ thỉnh phạt” , Lăng Hoàn thở dài nói, nhìn về phía Sắc Vi
“ Nga, ngươi biết ngươi tội gì” , Sắc Vi giọng điệu càng thêm lạnh
“ Hừ, Bạch Thư Phương to gan làm càn, dám động đến người của trẫm, ngươi
có biết chi tội” , Sắc Vi liếc mắt nhìn về thoi thóp Bạch Thư Phương
“ Bệ hạ tha tội, ….bệ hạ tha tội…” Bạch Thư Phương đập đầu cầu xin, hắn
ngàn vạn lần ko ngờ cái kia Lãnh Tĩnh lại là người bệ hạ đánh trúng, nếu biết dù cho hắn 10 lá gan cũng ko dám a
“ Bạch thư phương to gan làm càn, làm quan ko những yêu thương dân chúng càng ra sức cưỡng hãm dân
nam, nay lại mạo phạm trẫm người, cách chức, xử trảm . Ngươi Lăng Hoàn
thân là giang nam thái thú lại ko quản nghiêm thuộc hạ, niệm tình ngươi
nhiều năm cần mẫn vì triều đình, cắt 1 năm bỗng lộc….như thế khả phục” , Âu Dương Sắc Vi nói, mâu quang liếc nhìn mọi người
“ Là..là…thần phục” , Lăng Hoàn đập đầu tạ ơn, trong khi đó Bạch Thư Phương nghe đến chữ trảm đã ngất luôn
“ Chuyện hôm nay nếu ai cả gan tiết lộ ra ngoài, tru di tam tộc, mọi
chuyện còn lại, ái khanh ngươi xử lí tốt đi” , Âu Dương phân phó nhìn
Lăng Hoàn
“ Ân,……..bệ hạ thần nhất định ko nhục sứ mệnh” , nói xong
phân phó người đem Bạch Thư Phương đem ra ngoài, căn phòng kín chặt, ko
ai có thể lại gần
Nhìn từ nãy phong phạm đế vương gia Âu Dương Sắc
Vi, Lãnh Tĩnh trong lòng phức tạp vô ngần, nàng chính là thiên mệnh
hoàng triều tôn quý nhất nhân, là người trong thiên hạ tất cả nam tử đều ái mộ đi, nàng như vậy rực rỡ như vậy chói mắt làm cho hắn tâm động ko
thôi, chính là nàng như vậy cao quý, hắn xứng sao
“Tĩnh nhi, ngươi có hay ko sao, giận ta ko nói cho ngươi biết thân phận đi” , Sắc Vi thấy Lãnh Tĩnh trầm mặt hỏi
“ Ko có…..ta…” Lãnh Tĩnh lắc đầu cười khổ. Hắn cả người ngày càng nóng, càng mệt mỏi cùng khổ sở
“ Tính!!, ngươi sao như vậy nóng a, ngươi có sao ko” , Âu Dương Sắc Vi lo lắng
“ Ta ko sao, ta bị Bạch Thư Phương hạ dược,” Lãnh Tĩnh mặt có chút đỏ,
khàn khàn nói, cả người càng thêm khó chịu, cương cứng đi lên
“ Hừ, Bạch Thư Phương khốn kiếp, chính tay ta phải lăn trì hắn, sắc vi gầm lên” , nàng sao ko biết đó là cái gì dược a
“ Vi….Vi..ta hảo khó chịu” , dường như thuốc bắt đầu tác dụng, cả người
Lãnh Tĩnh nhuyễn ra vô lực, ánh mắt dần mê ly đi lên. Âu Dương sắc vi
thấy Lãnh Tĩnh như vậy bỗng chốc cảm thấy chút miệng khô lưỡi nóng đi
lên, này hắn là nàng nhận định rồi người của nàng a, trước sau gì cũng
vậy, đem hắn ăn sạch trước nói sau, như vậy cũng dễ hơn thành tựu đại
nghiệp nha, Sắc Vi khóe miệng có chút quyến rũ ý cười
Dần thoát của
hắn y phục, cũng thoát của nàng trường bào. Nhẹ nhàng đặt xuống hắn nụ
hôn, từ trên đi xuống. Ôn nhu mềm nhẹ, hai bóng dáng dây dưa quấn lấy
nhau, triền miên ko dứt, âm thanh rên rĩ hơi thở gấp gáp tạo nên cho
người ta mặt đỏ tim đập a
Nhìn hắn sắp mìn đầy của nàng ấn kí, chu sa trên vùng bụng cũng mất, Âu Dương Sắc Vi hài lòng, xem ra cuối cùng hắn cũng thuộc loại nàng nha
Nhìn liêu nhân mệt mõi ngủ say kia, Sắc Vi mỉm cười, đem hắn ôm chặt trong lòng , cùng nhau mà miên
Vãn nhi chính là hắn ngàn vạn lần ko ngờ rằng, vị kia lưu manh tiểu thư
chính là đương kim nữ hoàng nha, công tử nhà hắn tính sao đây, nàng có
hay ko chịu trách nhiệm với nhà mình công tử hay là chỉ vui chơi cho đã
đây, Vãn nhi lo lắng…hôm qua hắn từ phủ đệ về lãnh các mà như mơ, bây
giời tỉnh lại phân tích thấy càng lo cho nhà mình công tử