"Nhưng mà cho công bằng vậy mời Thi Thi tiểu thư xét " Trân tần sợ là người
của Hoàng Thượng thì sẽ động tay động chân giúp đỡ tiện nhân kia.
" vậy ta và Thi Thi tiểu thư cùng xét vậy sẽ không ai có thể dị nghị kết
quả " Sương Hoàng hậu lên tiếng. Bà biết Hoàng Thượng đã nghiên về phía Nhược Ly mà Lãnh Thế Tuyệt là trợ giúp lớn nhất cho con trai bà lên
ngôi. nên giúp nàng sẽ không keo kiệt, phóng một cái ân tình, sau này
sẽ dễ nói chuyện hơn.
" Đúng vậy. Để mẫu hậu cùng Thi Thi tiểu thư đi. Thần cũng thấy hợp lý hơn " Thái tử Lãnh Đình Phong lên tiếng.
" vậy thì Hoàng hậu cùng Thi Thi tiểu thư xét đi " Hoàng Thượng cũng biết không cách nào khác cũng là đồng ý.
" Thiên Y Quận chúa, thứ lỗi!" " Không sao" Nhược Ly cười cười trả lời. " Bổn
cung sẽ công bằng không thiên vị ai, Thiên Y quận chúa, đắt tội rồi "
"Hoàng hậu đừng nói vậy là Nhược Ly làm phiền người đúng hơn. " biết Hoàng hậu nói cho có lệ, Nhược Ly cũng lấy lệ nói. "phiền ngươi Đưa tay phải
lên" Nhược Ly hợp tác Đưa tay phải lên, Hoàng hậu và Thi Thi tiểu thư
tra xét một hồi mới buông tay. " phiền ngươi lại Đưa tay trái ra" lại
xét một hồi chẳng thấy gì.
Sương Hoàng hậu mới quay sang nói với mọi người " Bổn cung đã tra xét không tìm thấy vật gì!" "Tiểu nữ cũng
không tìm thấy " Thi Thi cũng mở lời.
" Không có khả năng, làm
sao có thể rõ ràng lúc nãy ta đã..... " Vy Nhi kinh ngạc bật thốt lên
nhưng phát hiện mình lỡ lời nên lập tức ngậm miệng.
" Ngươi đã
thế nào? Ngươi là đang nghi ngờ Hoàng hậu sao? Hay là vốn không ai hạ
độc Thái Hậu mà chính ngươi đã hạ độc sau đó giá hoạ cho ta?? " Nhược Ly sắc sảo hỏi dồn. Hiện giờ không nên đánh rắn động cỏ. Thái Hậu chỉ là
quân cờ của người khác mà thôi. Nàng muốn tìm người đứng sau lưng bà
ta, Với lại tội danh vu khống chỉ làm bà ta bị phạt một chút.
Hừm dám động vào người của nàng, tuyệt đối không dễ dàng buông tha như vậy. ( người của nàng ý chỉ Lãnh Thế Tuyệt)
" với lại trương thái y đã khẳng định đó là Đoạn trường tán, tiếp xúc vào da không đến nửa canh giờ sẽ phát tác, chỉ có ngươi trong thời gian đó
bên người Thái Hậu, không phải ngươi thì ai??"
Nhược Ly ánh mắt sáng sắc bén như sao nhìn nàng Đối diện với ánh mắt như vậy nàng có cảm giác mọi bí mật trong lòng đều bị nàng ta nhìn thấy được. Thật đáng
sợ. Nàng không dám nhìn Nhược Ly mà cuối đầu gương mặt tràn đầy sợ
hãi.
" tiện tỳ, Thì ra là ngươi đã hạ độc còn ác độc giá họa
cho Thiên Y quận chúa. Thái Hậu vì thương hại người nhà ngươi mới thu
lưu ngươi bên người, ngươi lại ác độc hạ thủ với người "Chiêu phi thấy
thế cuộc đã định lập tức xoay chuyển, quay sang uy hiếp bắt Vy Nhi phải
nhận.
Vy Nhi cắn răng Chiêu phi đây là đang lấy người nhà uy hiếp nàng. " đúng vậy chính ta đã hạ độc. " nàng ta tái nhợt lên tiếng
" Thật giỏi cho một cẩu nô ngươi. Dám dùng thủ đoạn như vậy hãm hại Thái
Hậu còn muốn giá họa cho người khác, để cho ta và Chiêu phi nương nương
vì lo lắng mà hiểu lầm Thiên Y quận chúa" Trân tần ra vẻ phẩn nộ lớn
tiếng mắng Vy Nhi.
Ngươi tưởng một câu vì lo lắng mà ta sẽ bỏ qua ngươi, không có cửa đâu cưng. Nhược Ly nhếch mỗ xem thường.
Đúng là Trân tần đang sợ ah. Mình đường đường là một tần phi mà phải dập đầu xin lỗi nàng ta vậy sao này trong hậu cung nàng còn mặt mũi nào nữa.
"được rồi chuyện dừng ở đây đi " Thiên Long Đế cũng biết là Nhược Ly không muốn truy cứu tiếp nên bảo dừng.
" về phần nàng ta để Thái Hậu tỉnh dậy sẽ xử lý, bãi tiệc đi Trẫm mệt mỏi "
"Thần thiếp ( chúng thần) xin phép lui. "
" Trân tần và Chiêu phi hình như còn quên gì đó thì phải? " Lãnh Thế
Tuyệt nhẹ giọng giễu cợt, dám sĩ nhục Ly Nhi rồi muốn đi sao? Đâu dễ
dàng như vậy .
Mặt Chiêu phi và Trân tần xanh mét rồi. " cái
này, lúc nãy là chúng ta vì lo lắng cho Thái Hậu mà loạn, muốn sớm tìm
hung thủ...."
" rốt cuộc có dập đầu tạ lỗi hay không? " Lãnh Thế Tuyệt lạnh giọng cắt ngang.
" Hoàng Thượng, người xem cái này......" Chiêu phi và Trân tần quay sang điềm đạm đáng yêu cầu cứu Hoàng Thượng.
Nhược Ly nhìn mà sởn da gà ah, Trân tần còn thấy dễ thương một chút, còn Chiêu phi có phải hơi quá không.....
" tự làm tự chịu, còn muốn Trẫm giúp các ngươi nuốt lời sao?" Hoàng Thượng không nể mặt mũi nói.
hai người cứng họng, mặt lúc trắng lại xanh rồi sang Đỏ,Nhược Ly nhìn
mà trầm trồ ah...giống con tắt kè quá ah mắc cười quá... Nàng vùi đầu
vào lòng Lãnh Thế Tuyệt hai vai run run... Lãnh Thế Tuyệt phối hợp vỗ vỗ vai nàng... Nhìn vào cứ như Nhược Ly uất ức mà khóc.
" Thật xin lỗi, ta đã hiểu lầm Thiên Y quận chúa " nói xong lập tức bỏ chạy đi. Chỉ còn lại Chiêu phi...
" xin lỗi là ta đã hiểu lầm " Rồi cũng bỏ chạy luôn.......Ha ha ha... Nhìn mặt các nàng thật mắc cười quá.
Trước khi lên xe ngựa không quên cho Trương thái y một ánh mắt như nói "là ta đã cứu ông" Trương Thái y đỗ mồ hôi hột từ lúc đứng trong điện. Giờ
nhìn thấy Nhược Ly cho ông một ánh mắt lập tức kinh hồn tán đảm ngất xỉu ..
Trên xe ngựa về Vương Phủ Nhược Ly ôm bụng dựa vào người
Lãnh Thế Tuyệt cười ngất ngẻo. "Nàng đó, nghịch ngợm " Lãnh Thế Tuyệt
mắng yêu.....