Tiêu Vận vừa nghe
được, trong lòng âm thầm vui vẻ, ngay cả phụ thân cũng quyết định như
vậy, xem ra những ngày an lành của Hoàng Bắc Nguyệt sắp kết thúc rồi!
Vội vàng gọi đến nha hoàn của mình là Hạ Ny, sai bảo nàng ta đi Tiêu gia mời Lão gia tử đến.
Hừ! Có trưởng bối quản lý gia sự rồi, Hoàng thượng cùng Thái hậu như thế nào cũng không thể can thiệp được.
“Phụ thân, nương, hai người đi về nghỉ ngơi trước, rất nhanh gia gia sẽ tới!” Tiêu Vận nói.
Tiêu Viễn Trình gật đầu, hắn cũng thừa biết tâm tư của phụ thân mình.
Phủ Trưởng công chúa đúng là một khối thịt béo bở, nhiều năm trôi qua Tiêu
Khải Nguyên vẫn luôn có tâm tư muốn tới tranh giành một chén canh, chỉ
là lo sợ ảnh hưởng đến thể diện, nhưng lần này thì khác, đây không phải
là một cơ hội tốt sao?
Hắn đã ở phủ Trưởng công chúa nhiều năm như vậy, đáng lý ra đã sớm chưởng quản nơi này rồi!
Nhìn Hạ Ny đi ra ngoài, Bội Hương cũng vội vàng chạy tới Lưu Vân các để báo cáo.
Tiêu lão gia tử, đó là một nhân vật không dễ chọc vào như vậy!
“Tam cô nương, người có muốn nô tỳ cho người lén lút hạ thủ với Hạ Ny không?”
Bội Hương tàn nhẫn làm một động tác cắt cổ!
Hoàng Bắc Nguyệt trong con ngươi không tránh được có một tia trào phúng, cười nhẹ.
“Muốn mời lão gia tử đến, sao có thể để Nhị tỷ một mình đi mời? Đông Lăng
ngươi cũng đi đi, nói ta mời lão gia tử đến làm khách trong phủ! Nói lão gia tử phải nể mặt mà tới!
“Tam cô nương!” Bội Hương khó hiểu, Tam cô nương này lấy khẩu khí ở đâu ra vậy?
Chủ động mời lão gia tử đến, đây không phải là mời một pho tượng Phật gia
trở về sao? Lão gia tử kia nhất định là sẽ đứng về phía của Nhị tiểu
thư, lỡ như…..
Thực lực của triệu hoán sư bát tinh, không dễ chọc vào như vậy đâu!
Bội Hương không phải là tâm phúc của Hoàng Bắc Nguyệt, đương nhiên sẽ không rõ ràng hiểu được nàng đang nghĩ gì. Nhưng Đông Lăng thì vừa nghe liền
hiểu được, đáp ứng một tiếng, lập tức xuất môn.
Bội Hương nhìn
thấy trong lòng vừa ghen ghét vừa hâm mộ, nàng so với Đông Lăng thông
minh hơn nhiều, đến khi nào thì mới trở thành tâm phúc của Tam cô nương? Chờ cho đến khi Tam cô nương chưởng quản phủ viện này, nàng cũng sẽ trở thành đệ nhất nha hoàn!
“Tam cô nương, còn có chuyện gì phân phó nô tỳ đi làm sao?”
“Ngươi trở về quan sát thật kỹ Cầm di nương, tốt nhất là nên tìm hiểu được qua bao nhiêu năm nuốt tiền thì nàng ta cất giấu ở nơi nào.”
Bội
Hương vừa nghe, do dự một chút, nói: “Tam cô nương, hôm nay ta giúp
người, Cầm di nương sợ rằng sẽ không dung ta nữa, không bằng…..”
“Bội Hương!” Hoàng Bắc Nguyệt nâng mắt nhìn nàng ta: “Nếu làm tốt chuyện
này, ta chính là đã nắm được một nhược điểm tốt nhất của Cầm di nương.
Ngươi nếu như lập được một công lớn như vậy, sau này những sự vụ lớn nhỏ trong phủ Trưởng công chúa, ta sẽ giao cho ngươi xử lý, đến lúc đó
ngươi sẽ trở thành đệ nhất nữ quản gia!”
Bội Hương trong lòng
thật kích động, cũng quên mất những do dự cùng sợ hãi, ở Nam Dực quốc
này phủ Trưởng công chúa đúng là rất có địa vị. Nếu như nàng trở thành
quản gia của phủ Trưởng công chúa, khi đi ra ngoài, địa vị so với những
thiên kim tiểu thư khác cũng không kém đâu!
“Dạ, nô tỳ vẫn là nên đi làm việc cho Tam cô nương!
Nhìn bóng lưng của Bội Hương, nàng lạnh lùng cười, dục vọng của loại người
này thật là rất đáng sợ, vì dục vọng, an nguy của bản thân cũng có thể
vứt phía sau!
Tiêu Vận phái người đi mời Tiêu gia Lão gia tử, tin tức này được truyền ra, nha hoàn tôi tớ trong phủ dường như cũng an
tĩnh lại, tĩnh lặng chờ Lão gia tử đến, đến lúc đó khẳng định sẽ có trò
hay để xem!
Hoàng Bắc Nguyệt lúc này nhàn rỗi, nên lấy quyển Bách Luyện Kinh ra xem, nghiên cứu đủ loại phương pháp giải độc, loại nào
hơi chút hữu dụng thì nàng đều phải thử một lần.
Thời gian ba
ngày mặc dù rất ngắn, tuy nhiên dù thế nào đi nữa nàng cũng đều vì tính
mạng của Chiến Dã mà cân nhắc, nàng xưa nay là loại người không thích
thiếu nợ ân tình của người khác!