” Ta biết rồi !” Anh Dạ công chúa vừa nhìn Hồng Thù vừa nói: ” Hoàng huynh, nếu như là ngươi, ngươi có thể hay không một chiêu liền giết chết đầu Hồng Thù này ?”
Chiến Dã hơi mím môi, lông mày có chút nhíu lại nói: ” Giết chết cũng không khó, nhưng nếu muốn thuần phục nó thì đại khái là không được.”
Nếu như Linh thú thật sự dễ thuần phục như vậy thì nghề nghiệp Triệu hoán sư ai cũng có thể làm được hết rồi.
Linh thú trời sinh kiêu ngạo, thà chết chứ không chịu khuất phục, Triệu hoán sư cùng Linh thú nếu như không cùng đẳng cấp thì rất khó để Linh thú cam tâm tình nguyện thần phục.
Trong lúc đối chiến, lực lượng mà Triệu hoán sư phát ra phải vô cùng xảo diệu, chỉ đủ làm trọng thương Linh thú, làm cho hắn trong lòng sinh ra cảm giác phi thường sợ hãi, cùng đường mạt lộ, nếu không muốn chết chỉ còn cách thần phục, không có con đường thứ hai !
Có thể làm cho một Linh thú cấp mười một khuất phục, thực lực của Hí Thiên kia quả thực là sâu không lường được.
Anh Dạ nghe vậy lặng lẽ thè lưỡi, tên Hí Thiên gì gì đó thật sự lợi hại như vậy sao ?
Trên đài, đấu giá sư xinh đẹp bắt đầu giải thích về đẳng cấp, thực lực, “tiểu sử” của Hồng Thù như từng hùng bá Nguyệt Lạc Cốc bao nhiêu năm, làm dong binh phiền phức như thế nào, bây giờ nhờ có Hí Thiên đại nhân đã trở thành Linh thú có thể hàng phục,… Những điều đó khiến cho đám người nghe bên dưới như si như say.
Lúc nói đến việc Hồng Thù bị thuần phục, nữ đấu giá sư xinh đẹp chợt hướng về phía phòng khách quý số ba, khoanh tay trước ngực cung kính khom lưng.
Mỹ nữ cười tủm tỉm nói: ” Lôi Lỵ Ti phi thường vinh hạnh bán đấu giá Cao cấp Linh thú do Hí Thiên đại nhân mang đến.”
“Đa tạ.” Thanh âm nhàn nhạt từ dưới hắc bào truyền ra.
Lôi Lỵ Ti đứng lên, chính thức bắt đầu bán đấu giá.
Dưới vô số cặp mắt tham lam, Lôi Lỵ Ti quyến rũ chậm rãi nói: ” Cấp mười một Hồng Thù, chỉ cần ký kết khế ước với hắn ngươi liền có thể tăng lên một Tinh, điều kiện là ngươi vẫn là Cấp thấp Triệu hoán sư. Không những vậy, Võ sĩ hay người bình thường cũng có thể nắm giữ Linh thú này nga ! Chỉ có duy nhất một cái thôi đó, phi thường hiếm thấy, giá khởi điểm là 800 vạn kim tệ, thỉnh các vị ra giá đi !”
800 vạn……
Bên trong phòng khách quý, Hoàng Bắc Nguyệt sờ sờ mũi, cái giá này hoàn toàn vượt qua dự tính ban đầu của nàng a.
Nàng vốn cho là giá cả của Hồng Thù sẽ không cao hơn Thủy Tinh Quả bao nhiêu, coi như tuyên truyền rất tốt đi nữa, chỉ cần được khoảng 100, 200 vạn là nàng đã rất mừng rồi.
Không nghĩ đền Bố Cát Nhĩ gia tộc lại chơi ác như vậy, vừa ra giá đã là 800 vạn.
Mặc kệ, như vậy càng tốt, nàng dường như đã thấy được một con đường kim quang xán lạn mở ra trước mắt của mình.
” Hí Thiên đại nhân, giá khởi đầu như vậy ngài có hài lòng không ?” Lạc Lạc nhìn nàng, bởi vì không nhìn thấy mặt nàng cho nên gương mặt tuấn tú của hắn mang theo vẻ kỳ vọng, vô cùng khả ái.
” Thoả mãn.” Phải nói là phi thường hài lòng luôn ấy chứ, Hoàng Bắc Nguyệt trong lòng cười rộ lên: ” Lạc Lạc thiếu gia, sau khi buổi đấu giá kết thúc ta nên cảm tạ ngươi như thế nào đây ?”
Nàng là người có ân báo, tuyệt đối không thích nợ ai cái gì.
Lạc Lạc thụ sủng nhược kinh, vội xua tay nói:
” Không, không cần đâu. Phụ thân đại nhân đã nói ngài có thể tới phòng đấu giá chúng ta bán đấu giá đã giúp chúng ta rất nhiều rồi ! Phòng đấu giá chúng ta còn muốn cảm tạ ngài nữa a.”
Hoàng Bắc Nguyệt gật đầu, cũng không truy cứu vấn đề này nữa. Ân tình này nàng sẽ ghi nhớ trong lòng, nếu tương lai có cơ hội nàng nhất định sẽ báo đáp.
Cùng lúc đó trong phòng đấu giá, giá cả của đầu Hồng Thù kia đã lên đến 1500 vạn kim tệ, hơn nữa còn xu thế tiếp tục tăng.
Trong phòng đấu giá náo nhiệt vô cùng, đám người không đủ tiền đấu giá tiếp chỉ có thể ước ao ghen tị ngước nhìn.