Trầm Viêm cũng lộ ra thần sắc hâm mộ, hắn là Lục Tinh Triệu hoán sư mà bệ hạ cũng chỉ ban thưởng cho hắn một bình nhỏ Phỉ Thúy Ngọc Dịch.
Thái tử điện hạ vậy mà đối với vị Hí Thiên đại nhân này, vừa ra tay chính là một lọ
lớn. Lục phẩm đan dược cũng không phải rau cải trắng ngoài chợ tiện tay
là hốt được một nắm a. Quả nhiên là điện hạ cũng muốn lôi kéo Hí Thiên
đại nhân !
Trầm Viêm có chút vui mừng nghĩ. Lúc trước hắn vẫn sợ vị Thái tử điện hạ này kiêu căng tự mãn sẽ làm cho vị đại nhân này
phật lòng, may mắn, hiện tại cũng không cần phải lo lắng nữa.
Thái tử điện hạ ngày sau nhất định sẽ làm nên nghiệp lớn a!
Hoàng Bắc Nguyệt cũng không biết Phỉ Thúy Ngọc Dịch trân quý bao nhiêu. Tuyệt thế trân bảo kiếp trước nàng cũng gặp qua không ít, hơn nữa nàng cũng
không nghĩ tới vị Thái tử bề ngoài thoạt nhìn lãnh khốc kia cư nhiên lại chú ý tới việc tay nàng bị thương.
Thiếu niên kia cũng không giống vẻ bề ngoài nha, hắn giúp mình những hai lần !
Có linh dược này, nàng sẽ không cần phải lo không có tiền mua thuốc chữa thương cho Đông Lăng.
” Thỉnh Trầm tiên sinh thay ta hướng Chiến Dã thái tử nói lời cảm tạ. ”
Trước khi đi, Hoàng Bắc Nguyệt lễ phép hướng Trầm Viêm nói.
Vị này Lục Tinh Triệu hoán sư này lập tức thụ sủng nhược kinh, vội vã đáp
lễ lại. Còn trẻ như vậy đã vô cùng cường đại, hơn nữa còn khiêm nhường
như thế, trên đại lục này ít thấy vô cùng a !
Băng Linh Huyễn Điểu mang nàng ly khai, tại một chỗ bí ẩn nàng liền đáp xuống. Sau khi
phân phó để hắn tự tìm chỗ ở, Hoàng Bắc Nguyệt chậm rãi hướng về phía
Trưởng công chúa phủ mà đi.
Nàng hiện tại không thể ngưng tụ
nguyên khí, bởi vậy không có không gian linh thú cho Băng Linh Huyễn
Điểu nghỉ lại, chỉ có thể tạm thời ủy khuất hắn tự tìm địa phương nghỉ
ngơi.
Nhớ tới mai nạp giới chứa đựng Phỉ Thúy Ngọc Dịch của
Chiến Dã, Hoàng Bắc Nguyệt vạn phần ước ao. Nàng cũng muốn sỡ hữu một
mai nạp giới vì trong nạp giới tương đương với một không gian khác, có
thể tùy ý gửi vật phẩm vào, hơn nữa trong nạp giới thời gian là bất
động, cho dù để thực vật (thực vật ở đây có nghĩa là thức ăn, không phải rau xanh cây cối gì đâu ) cũng không sợ sẽ quá hạn.
Chỉ tiếc là giá cả của nạp giới ở Tạp Nhĩ Tháp đại lục thực sự quá đắt, tài sản hiện tại của nàng chẳng mua nổi một phần nghìn của nó nữa.
Tiền, quả nhiên tiền vẫn là quan trọng nhất. Nàng phải nghĩ biện pháp kiếm chút tiền sử dụng mới được !
Lúc còn ở hiện đại, tài sản của nàng nhiều vô số kể, tiêu tiền như nước, đến thời cổ đại
đột nhiên phải sống kiểu giật gấu vá vai như thế này nàng phi thường không quen.
Lặng lẽ tiến vào Trưởng công chúa phủ, chặt đứt liên hệ cùng Vạn Thú Vô
Cương, hình dáng của nàng nhanh chóng biến trở lại thành Tam tiểu thư ốm yếu tiều tụy.
Nàng sáng sớm đi ra ngoài, hiện tại đã là buổi trưa, Đông Lăng một thân thương tổn nên sớm hôn mê rồi.
Hoàng Bắc Nguyệt rón rén giúp nàng thoa thuốc. Phỉ Thúy Ngọc Dịch quả nhiên
phi thường thần kỳ, chất lỏng mát lạnh màu xanh lục vừa bôi lên vết
thương, lấy mắt thường cũng nhìn thấy tốc độ khép lại của nó.
Nàng lúc ở thế kỷ 21 cũng chưa từng thấy sự việc thần kỳ như thế này, quả
nhiên trên đại lục này mọi nơi đều tràn đầy những chuyện khó mà tin nổi
a!
Đơn giản xử lý một chút vết thương trên lòng bàn tay,
Hoàng Bắc Nguyệt liền tranh thủ nghiên cứu một chút mảnh Vạn Thú Vô
Cương này. Từ khi cướp được món bảo bối này, nàng cũng không có cẩn thận nghiên cứu qua, còn không biết rốt cuộc thứ này có uy lực như thế nào.
Bất quá khi nàng vừa bắt đầu nghiên cứu, tiếng gõ cửa liền vang lên.
Hoàng Bắc Nguyệt cau mày, Lưu Vân Các rất ít người đến, ai lại đến đây lúc này ?
” Tam tiểu thư, ta là Bội Hương. ”
Ngoài cửa truyền tới một thanh âm thận trọng.
Bội hương ? Hồi tưởng một chút, thì ra là nha hoàn tối hôm qua nàng bắt gặp đang thân mật với Hòa gia đinh.
Hoàng Bắc Nguyệt mở cửa, một nha hoàn có vẻ xinh đẹp đang đứng ở cửa, vẻ mặt cẩn thận nở nụ cười lấy lòng.
” Tam tiểu thư, ta biết Đông Lăng bị thương nên đã lén vào nhà bếp lấy
bữa trưa cho người. ” Bội hương giơ chiếc rổ trong tay lên.