Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 881: Chương 881: Ngàn Dặm Lưu Vong 3




Hoàng Bắc Nguyệt mỉm cười, dừng ở trong sân, ngẩng đầu nhìn bầu trời xám xịt, mưa phùn êm ái rơi trên gương mặt, khí trời tối tăm như thế, thật sự cũng khiến lòng người ảm đạm.

”Nói vậy gần đây trong thành Kỳ Dương có không ít lính đánh thuê tới.” Bọn họ dọc đường đi về Kỳ Dương, đám lính đánh thuê tự nhiên biết để đón lõng.

Bắc Đường Du gật đầu, “Quả thật rất nhiều, tuy nhiên phần lớn là lính đánh thuê nhỏ lẻ. Các đoàn lính đánh thuê lớn vẫn không có động tĩnh, không muốn có can hệ gì với Thành Tu La.”

”Đại ân đại đức của Bệ hạ cùng Du các hạ, Hoàng Bắc Nguyệt suốt đời khó quên, tương lai nếu có việc cần đến, tại hạ dù phải nhảy vào nước sôi lửa bỏng cũng không do dự!” Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu sang sảng cười với hắn.

Bắc Đường Du trong lòng xao động, nghĩ đến bệ hạ bất đắc dĩ bị nhốt trong thâm cung, đột nhiên thấy được một chút hy vọng.

”Nói quá lời, đây là Thiên Điện, Nguyệt các hạ ở đây dưỡng thương đi, sẽ không ai tới quấy rầy.” Bắc Đường Du đưa bọn họ vào thiên điện, dặn dò mấy cung nhân vài việc rồi rời đi.

Nến Đỏ để tất cả mọi người bên ngoài, đóng cửa lại nói: “Chủ nhân, nữ hoàng cùng Du các hạ đều là người tốt! May mà có bọn họ, còn Thiên đại các hạ...“.

”Cô ấy hẳn có biện pháp ứng phó với quốc sư, Nến Đỏ, ngươi có nhớ phụ thân từng có Vương lệnh của lính đánh thuê?” Hoàng Bắc Nguyệt ngồi xuống, cả người đau nhức hành hạ, khớp xương như rã ra.

”Nhớ chứ!” Nến Đỏ gật đầu, “Khi đó nô tỳ còn nhỏ, từng nhìn tư thế oai hùng của A Cha khi hiệu lệnh lính đánh thuê trong thiên hạ. Vương lệnh của lính đánh thuê vừa xuất hiện, toàn bộ lính đánh thuê trong thiên hạ không ai dám không phục! Tiếc là Vương lệnh của lính đánh thuê không biết ở đâu, A Cha cũng rời đi”

Nến Đỏ buồn bã cúi đầu, nếu có Vương lệnh của lính đánh thuê trong tay, hôm nay tuyệt đối sẽ không phát sinh cục diện lính đánh thuê trong thiên hạ đuổi giết bọn họ.

”Ý ngươi là chỉ cần có Vương lệnh của lính đánh thuê, bọn họ sẽ tuân lệnh? Vì sao? Nếu chỉ một đứa trẻ cầm Vương lệnh của lính đánh thuê, bọn họ sẽ nghe lệnh chứ?” Hoàng Bắc Nguyệt hoài nghi nên mới không lấy Vương lệnh của lính đánh thuê ra.

Một khối lệnh bài, nàng không dám đặt cược toàn bộ lên đó.

Nến Đỏ nói: “Chủ nhân không biết chứ, Trên Đại lục Tạp Nhĩ Tháp có Công hội lính đánh thuê, chủ nhân đại khái đã gặp. Muốn trở thành lính đánh thuê chân chính, đầu tiên phải đăng ký ở Công hội, sau đó làm nhiệm vụ, đạt yêu cầu sẽ được Công hội Lính đánh thuê lấy máu thề với khế ước trận, sẽ có được tư cách làm lính đánh thuê chân chính!”

Hoàng Bắc Nguyệt bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra lúc ấy nàng kiếm tiền liền đăng ký nhiệm vụ, nhưng không thực sự trở thành lính đánh thuê, nên không biết các bước phía sau.

”Khế ước trận là cái gì?” Hoàng Bắc Nguyệt lại hỏi.

”Khế ước trận tồn tại rất lâu rồi, hình thành khi nào không ai biết. Nhưng nếu không thề với khế ước trận sẽ không trở thành lính đánh thuê được. Không phải lính đánh thuê sẽ không thể nhận nhiệm vụ ở Công hội Lính đánh thuê, cũng không đạt được tiền thưởng, càng không thể thông qua hệ thống lính đánh thuê cường đại đạt được ưu thế. Mặc dù Trên Đại lục Tạp Nhĩ Tháp có không ít lính đánh thuê hắc ám, bọn họ không thề với khế ước trận nên xu thế đơn độc lực bạc, dù sao, muốn trở thành cường giả, dựa vào bản thân là không được.”

”Nói như vậy, Công hội lính đánh thuê là một tổ chức cường đại.” Hoàng Bắc Nguyệt thì thào nói, ở Trên Đại lục Tạp Nhĩ Tháp, Công hội lính đánh thuê không một tiếng động thẩm thấu mọi nơi. Bề ngoài thoạt nhìn chẳng có gì ghê gớm, nhưng kì thực thâm căn cố đế, đơn vị hệ thống khổng lồ.

”Nội dung thề với khế ước trận thề là thuần phục Vương lệnh của lính đánh thuê sao?”

Nến Đỏ gật đầu, “Đúng, còn có lính đánh thuê không được tự giết lẫn nhau, lấy máu thề, nếu lam ngược lại sẽ bị khế ước trận trừng phạt, cướp đoạt thân phận lính đánh thuê, thực lực cũng trở về trình độ lúc trước khi gia nhập Công hội lính đánh thuê“.

”chà chà, thật độc đáo.” Hoàng Bắc Nguyệt bĩu môi “Nói như vậy, Vương lệnh của lính đánh thuê đúng là đồ vật tốt nha!”

”Đáng tiếc, không biết A Cha đem Vương lệnh của lính đánh thuê giấu ở đâu? Mấy năm nay có vô số người tìm kiếm Vương lệnh của lính đánh thuê, đáng tiếc không có chút tin tức nào.” Nến Đỏ tiếc nuối nói, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng suy sụp xuống.

Hoàng Bắc Nguyệt cười cười, trong lòng nghĩ có nên cho Nến Đỏ xem một Vương lệnh của lính đánh thuê hay không? Nha đầu này nhất định sẽ cao hứng đến ngất xỉu mất thôi?

”Nến Đỏ, kỳ thật, ta...”

”Chủ nhân muốn nói gì?” Nến Đỏ chớp mắt nhìn nàng.

Hoàng Bắc Nguyệt ngượng ngùng nói: “Ta cho ngươi xem một đồ vật.”

”Cái gì vậy?” Nến Đỏ tò mò địa sán lại gần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.