Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 678: Chương 678: Phù Nguyên Vỡ Nát (18)




“Ngao ——.”

Một tiếng rống đau đớn từ trong miệng Hoả Diễm ma thú phát ra, kèm theo một ngụm máu tươi, cùng lúc phun xuống!

Nó muốn phản kháng, thế nhưng những chữ nguệch ngoạc ở xung quanh không biết là thứ gì, lại giống như một nhà giam vô hình, khiến cho nó làm sao cũng không thoát ra được!

Càng đáng sợ hơn chính là, những chữ bình thường này, dường như đang hấp thụ nguyên khí ở trên người nó, liên tục không ngừng nguyên khí hỏa thuộc tính cứ như vậy theo phù chú thoát ra bên ngoài !

Một đao kia của Hoàng Bắc Nguyệt, quả thật làm cho nó bị thương không nhẹ, thế nhưng, chỉ một chiêu như thế này, có thể làm cho một ma thú như nó bị đánh bại sao?

Quá ngây thơ rồi!

Sau khi Hoả Diễm ma thú gầm nhẹ một tiếng, từ từ ở trên mặt đất đứng lên,trong mắt đỏ ngầu của nó hiện lên từng ngọn lửa sắc nhọn.

Những ngọn lửa sắc nhọn ở trong mắt nó tập trung thành hình dáng của vô số mũi tên nhỏ, xoay tròn, chậm rãi tổ hợp thành một tiễn trận hình tam giác!

tiễn : mũi tên.

Hoàng Bắc Nguyệt trong lòng căng thẳng, chưa từng thấy qua chiêu thức nào như vậy.

Ánh sáng trong mắt cũng có thể dùng làm vũ khí, nàng chỉ thấy qua Bách Mục Hàn Thiềm, ánh mắt trên đỉnh đầu của nó hết sức đáng sợ!

Chẳng lẽ Hỏa Diễm ma thú cũng có thể làm như vậy!

Nàng không dám chắc sẽ đỡ được, lập tức lui về phía sau từng bước, vừa lui vừa mở ra thật nhiều băng thuẫn trước người!

Ngay lúc nàng lui đến vách núi bên cạnh, liền nghe thấy Hoả Diễm ma thú gầm lên giận dữ, tiễn trận hình tam giác trong mắt nhanh chóng nổ tung bắn ra!

Phải nói, tiễn trận kia so với sức mạnh trong mắt của Bách Mục Hàn Thiềm thì lợi hại hơn rất nhiều !

Với thực lực hiện tại của nàng mở ra băng thuẫn, cũng không có cách nào ngăn cản được, mấy chục khối băng đều bị phá tan trong nháy mắt!

Thế nhưng, băng thuẫn vẫn có chỗ tốt, ngăn cản được một chút sức mạnh của tiễn trận, để cho nàng có thể phân biệt nơi mũi tên xuất hiện, và dựa vào thân pháp quỷ mị nhanh nhạy, né tránh được!

“Hừ! Con người ngu ngốc, trêu chọc ta, ngươi nghĩ sẽ còn đường sống sao?”

Hoả Diễm ma thú nhìn thấy tiễn trận của hắn bị chặn lại, trong lòng cũng âm thầm kinh ngạc, thực lực của nữ nhân này quả là khác người!

Nếu đã như vậy, tăng thêm tiễn trận nhiều hơn vài lần, xem nàng còn chống đỡ được không!

Trong ánh mắt lại ngưng tụ ra rất nhiều hình dáng ngọn lửa, trong lòng đang thầm cười lưu manh, bỗng nhiên trên đỉnh đầu từng trận băng chứa hàn khí truyền tới, hắn ngẩng đầu lên, liền thấy một con băng loan điểu thật lớn từ trên không trung mạnh mẽ ập xuống!

“Một Băng Linh nho nhỏ cũng dám làm càn trước mặt ta!” Hoả Diễm ma thú khinh thường hừ lạnh, phân đám mũi tên trong một con mắt, nhắm vào Băng Linh Huyễn Điểu trên không trung.

Đúng lúc này, từ phía sau lại cảm thấy thêm một trận lửa đốt nóng bỏng đánh tới!

Nó vốn là ma thú hỏa thuộc tính, lửa cháy trên người rất khủng khiếp, nhưng nó lại cảm thấy ngọn lửa từ phía sau tới này cũng không thua kém gì so với lửa của nó!

Trình độ như vậy, không phải ma thú, cũng là thần thú!

Quả nhiên, đằng sau vang lên một tiếng hổ gầm, bên trong không khí, hai loại năng lượng hoả thuộc tính mạnh mẽ đánh vào cùng một chỗ, lập tức nổ tung!

Trong không trung móng vuốt sắc bén liền cào một cái, lập tức có năm ngọn lửa sắc bén đánh về phía Hoả Diễm ma thú!

Băng Linh Huyễn Điểu ở bên trên vô cùng phối hợp từ trong miệng phun ra vô số đạo băng tiễn, cánh băng thật lớn vỗ một cái, tất cả băng tiễn đều xoay tròn bay lên, từ bốn phương tám hướng bắn về phía Hoả Diễm ma thú!

Hoả Diễm ma thú bắt đầu kinh ngạc!

Trên đỉnh đầu chính là một trong ngũ linh Băng Linh Huyễn Điểu! Thực lực vượt qua tất cả các linh thú, mà nhìn lúc này khí thế mạnh mẽ như vậy, chỉ sợ cùng với nhất giai thần thú giao đấu cũng có thể chiến đấu một thời gian dài !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.