“Vì sao ngươi giết nàng?” Mặc Liên không nghe được gì, đứng trên mặt đất, vẻ mặt rất hung tàn, trên người ánh chớp nhẹ nhàng bùng lên!
Huyễn Linh Thú biết lúc này Mặc Liên không phải là đối thủ của Phong Liên Dực, bởi vậy quyết ý qua giúp hắn, song khi quay người lại, Lệ Tà liền ngăn cản ở trước mặt hắn.
”Thánh linh, đối thủ của ngươi hôm nay là ta.” Lệ Tà phe phẩy quạt gấp trong tay, trên mặt đồ đằng màu đỏ lại hết sức quỷ dị!
”Lệ Tà!” Huyễn Linh Thú phẫn nộ hét lớn, “Ngươi dám đối nghịch với ta?”
”ha ha, thánh linh đại nhân, ngài dọa ta sao?” Lệ Tà không thèm để ý cười nói.
Huyễn Linh Thú lạnh lùng theo dõi hắn, thấy Phong Liên Dực tới gần Mặc Liên, bốn phía bắt đầu khởi động nguyên khí phong cường đại, hơn nữa thái tử Chiến Dã ở phía sau như hổ rình mồi, liền mở miệng cắt ngang.
”Hoàng Bắc Nguyệt không chết!”
Lệ Tà miễn cưỡng ngước mắt, chuyện này chẳng liên quan gì tới hắn, hắn không quan tâm Hoàng Bắc Nguyệt có chết hay không.
Có điều những người khác lại không giống với hắn.
Nghe được tiếng của Huyễn Linh Thú, Phong Liên Dực chợt xoay người, trong mắt có một tia vui mừng, “Ngươi nói gì?”
”Ý ngươi là gì?” Chiến Dã cùng lúc mở miệng.
”Hoàng Bắc Nguyệt há là người dễ chết như vậy, các ngươi quá coi thường nha đầu kia!” Huyễn Linh Thú lạnh lùng mở miệng.
Hắn khinh thường nói chuyện với những phàm nhân, nhưng vì Mặc Liên nên phá lệ!
Hoàng Bắc Nguyệt biến thành Hồng Liên, không biết hiện tại đi đâu, làm hại Mặc Liên vì cô ta mà bị thương, thật không thể tha thứ cho nữ nhân này.
Nếu sau này cô ta không đối xử tốt với Mặc Liên, hắn sẽ giết cô ta đầu tiên.
Phong Liên Dực lộ ra sắc mặt vui mừng, nói: “Nàng hiện tại ở đâu?”
”Ta làm sao biết? cô ta không phải là người của Điện Quang Diệu!” Huyễn Linh Thú nói ẩn ý, nữ nhân kia lại lừa Mặc Liên mà đi mất, hiện tại hắn cũng muốn tìm được nàng!
Tuy nhiên, vì cân nhắc Mặc Liên nên hắn không nói ra chuyện Hoàng Bắc Nguyệt là Hồng Liên.
Chỉ có Hồng Liên mới có thể cả đời đứng ở bên cạnh Mặc Liên!
”Ai biết ngươi nói thật hay giả?” Nghe tin Hoàng Bắc Nguyệt còn sống, trong lòng Chiến Dã mặc dù cao hứng, nhưng không thể không cảnh giác.
Dù sao, hắn tận mắt thấy Vương lệnh của lính đánh thuê, cùng thú hạch của Băng Linh Huyễn Điểu, tất cả đều là chứng cớ nàng đã chết.
Nhưng trong lòng hắn lại tình nguyện tin tưởng nàng còn sống, cho dù nàng vĩnh viễn không trở lại, cũng hy vọng nàng bình an vô sự!
Huyễn Linh Thú nhìn về phía hắn, nói: “Cô ta là Vua của lính đánh thuê, nếu chết, ấn ký linh hồn của cô ta trong khế ước trận của Vương lệnh của lính đánh thuê nhất định sẽ bị lau đi. Ngươi có thể tìm trưởng lão trong Công hội lính đánh thuê để hỏi, ấn ký linh hồn của cô ta có bị lau đi hay không!”
Khế ước trận ghi chép về chuyện người sở hữu có ấn ký linh hồn, ngay cả Thánh quân cũng không biết, Huyễn Linh Thú chưa bao giờ nhắc tới, hắn chỉ trung thành với một chủ, những thứ khác chẳng là gì trong mắt hắn!
Chiến Dã vừa nghe nhất thời mừng rỡ, lập tức hạ lệnh cho Kỵ binh đen giải trừ phong ấn, cùng hắn rời đi!
Nếu Huyễn Linh Thú nói vậy thì chuyện nàng còn sống có thể tin tưởng được. Nếu như vậy, hắn không cần đối địch với Mặc Liên, hắn muốn đi xác nhận ngay lập tức!
Kỵ binh đen như thuỷ triều hạ xuống, biến mất ở ngã tư đường, thật không hổ là quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Còn lại Phong Liên Dực có thể xác định Hoàng Bắc Nguyệt bình yên vô sự thì cao hứng rất nhiều, nhưng hắn không hạ lệnh cho Lệ Tà lui lại, mà xoay người tránh ra, Lệ Tà vẫn như hổ rình mồi nhìn Huyễn Linh Thú.
Huyễn Linh Thú nói: “Lệ Tà, ngươi có ý gì?”
”Có ý gì? Chẳng lẽ thánh linh đại nhân không hiểu sao?” Lệ Tà chậm rãi thu hồi quạt gấp trong tay, thay bằng bảo kiếm sắc bén, khí chất ôn nhuận như ngọc thoáng chốc biến thành sắc bén như đao!
”Cơ hội ngàn năm một thuở như thế, bỏ lỡ chẳng phải đáng tiếc hay sao?” Lệ Tà ôn nhu tươi cười, lạnh lùng nói.
Tương lai Thành Tu La muốn nhất thống thiên hạ, không sợ Thánh quân, nhưng Mặc Liên thì khác, vì hắn dù sao cũng là hậu duệ của cây Kết Ngạnh đại nhân, nhìn khóe mắt hắn có hình cây hoa Kết Ngạnh duyên dáng liền biết hắn mạnh cỡ nào.
Thánh quân vì áp chế năng lực của hắn mà mất không ít công phu.
”Ngươi dám!” Huyễn Linh Thú gằn từng chữ, sát khí lành lạnh.
Song Lệ Tà lại nói: “Có một số việc không phải có dám hay không, mà là có muốn hay không!”
Dứt lời, hắn nhấc kiếm lên, trong nháy mắt vọt đến trước mặt Huyễn Linh Thú, một kiếm chém xuống, Huyễn Linh Thú khinh miệt hừ lạnh, xoay người mở cánh ngưng tụ ánh chớp màu đen, đánh vào người Lệ Tà.
Lệ Tà thuận thế lóe người, trường kiếm chém ra lần nữa, hơi thở vô hình nhưng vô cùng sắc bén, làm rách một vệt dài trên cánh Huyễn Linh Thú.
Mà Lệ Tà cũng bị ánh chớp đánh vào cánh tay, một mảnh góc áo trong nháy mắt biến thành tro bụi!
Cao thủ đối chiến thật sự thường thường không cần lãng phí thời gian, cũng không cần chiêu thức hoa lệ, giây phút đó đã phân định được thắng bại!
Sau khi Lệ Tà nhảy lên, lợi dụng thân pháp quỷ dị xảo quyệt vọt đến trước mặt Mặc Liên, thật vất vả chờ trận pháp biến mất, bên tai không còn tiếng động khủng bố, chỉ có một tiếng động nhỏ thẩm thấu vào, Mặc Liên vừa mới có chút thoải mái, đột nhiên lại cảm giác được sát khí đâm đầu mà đến!
Hắn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, đợi Lệ Tà tới gần đột nhiên giơ tay lên, ánh chớp hung mãnh trong tay hắn hình thành một bàn tay rất lớn, hung hăng bắt được Lệ Tà, dùng sức xiết lại!
Lệ Tà “á” một tiếng, tựa hồ vừa rồi hết sức hung hiểm, nhưng thân pháp của hắn quỷ dị cuối cùng một khắc đã trốn thoát khỏi bàn tay!
Song Mặc Liên nào dễ dàng để con mồi đào tẩu? trong nháy mắt tay giơ lên, đánh bay Lệ Tà ra.
Lệ Tà bị đánh ra sau, kiếm dài ấn xuống mặt đất, vô số dây leo điên cuồng mọc ra, từng dây như có mắt từ bốn phương tám hướng dũng mãnh lao tới Mặc Liên.
Mặc dù trong lỗ tai Mặc Liên vẫn chảy máu, nhưng định dùng dây leo bắt được hắn thì đừng mơ tưởng!
Trên người ánh chớp bùng lên, dây leo nào dám tới gần, trong nháy mắt sẽ hóa thành bột mịn!
Song vẫn có vô số dây lại mọc mới, không sợ chết xông lên, Mặc Liên mặt mày ngưng tụ, rất tức giận, ánh chớp trên người lan tràn trên mặt đất, tứ tán mở ra, trong nháy mắt cả mảnh đất đều bị ánh chớp xới lên, không dây leo nào mọc ra được nữa.
Song dọn dẹp xong những sợi dây này, Mặc Liên mới giật mình, Lệ Tà đã không biết đã tới gần hắn từ lúc này, giờ phút này đứng ở sau hắn!
Vừa rồi bị vô số dây ngăn cản tầm mắt, lúc này Huyễn Linh Thú mới nhìn rõ ràng một màn kia, nhất thời vỗ cánh chuẩn bị bay qua, song trên cổ đột nhiên nóng lên!