Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 801: Chương 801: Tâm Ngoại Hóa Hồn (9)




Editor: Thiên ÂnBeta: Mặc Quân DạGiữa không trung tràn ngập hương vị máu tanh, Mặc Liên như bị một cơn gió thổi tỉnh, hắn giật mình đứng đó, sát khí trên mặt dần dần rút đi. Ở đâu? Bốn phía đều là tiếng Thần thú kêu gào, hắn căn bản không thể xác định được nàng đang ở đâu. “Mặc Liên, rời khỏi nơi này đi, ta không muốn đánh nhau với ngươi.” Thanh âm mềm nhẹ xuyên qua không gian ầm ĩ truyền tới tai hắn. “Nàng ở phía sau ngươi.” Lần này Huyễn Linh Thú cũng không nhịn được nữa, bất đắc dĩ phải mở miệng nhắc nhở hắn. Mặc Liên lập tức xoay người lại, tuy rằng không nhìn thấy, thế nhưng hắn vẫn có thể nhận ra được loại hơi thở trong trẻo và lạnh lùng rất đỗi quen thuộc này. Biểu cảm trên mặt hắn trở nên dè dặt, giống như sợ bản thân nói sai một câu sẽ làm mất lòng nàng. “Ngươi ở trong đây?” Hoàng Bắc Nguyệt đứng trên lưng con Song Dực Long vừa bị Huyễn Linh Thú đánh bay lúc nãy, sắc mặt ngưng trọng. Nàng biết ý của Mặc Liên là “tại sao ngươi lại ở đây?”, đáng tiếc hiện tại nàng không có nhiều thời gian để giải thích, bởi vì Hồng Chúc bây giờ thật sự rất suy yếu. Đánh thức nhiều Thần thú như vậy, thoạt nhìn thì có vẻ rất mạnh, thế nhưng thời gian lại không thể kéo dài được lâu. “Đồ vật mà các ngươi muốn ta tuyệt đối sẽ không giao ra, trừ khi ngươi và ta đánh một trận sinh tử ở trong này, ngươi giết chết ta!” “Không được!” Mặc Liên lập tức nói: “Ngươi đã nói, là bằng hữu.” Nghe được lời của hắn, khóe miệng băng lãnh của Hoàng Bắc Nguyệt từ từ xuất hiện một tia tươi cười mềm mại, giọng nói cũng trở nên dịu dàng hơn. “Đúng vậy, bởi vì là bằng hữu, cho nên ta vĩnh viễn không muốn trở thành địch nhân với ngươi, ngươi hãy rời khỏi nơi này đi, ta sẽ không làm tổn thương đồng bọn của ngươi.” Thật ra nàng có muốn cũng không làm thương tổn bọn họ được, cách tốt nhất bây giờ là khuyên nhủ Mặc Liên rời đi, Mạnh Kì Thiên và Hồng Liên thấy vậy đương nhiên cũng sẽ tự giác theo sau. Dù sao nếu không có Mặc Liên, hai người bọn họ chắc chắn sẽ không dám tự mình đối đầu với nhiều Thần thú như vậy! Không biết Mặc Liên có thật sự nghe hiểu lời nói của nàng hay không, chỉ thấy hắn gật đầu, thế nhưng vẫn ngây ngốc đứng tại chỗ, rõ ràng hai mắt không thể nhìn thấy, vậy mà vẫn cố chấp nhìn về phía nàng. “Vết thương của ngươi…” “Vết thương của ta đã không có gì đáng ngại nữa, cám ơn ngươi!” Hoàng Bắc Nguyệt cảm động trả lời, lần trước nếu không nhờ có hắn, nàng có thể đã thật sự chết đi, ân cứu mạng này, suốt đời nàng sẽ không quên! Nhưng mà, hiện tại không phải là lúc nói tới mấy chuyện này! Nàng đã lãng phí rất nhiều thời gian rồi! Nàng phải giải quyết dứt khoát, tuyệt đối không thể kéo dài thêm nữa! “Ngươi cứ đi theo bọn chúng thì sẽ có thể ra ngoài!” Hoàng Bắc Nguyệt vung tay lên, mấy con Thần thú đứng đối diện với Mặc Liên điên cuồng gào thét một tiếng, sau đó quay đầu chạy về phía màn sương mù. Mặc Liên thoáng do dự một chút nhưng vẫn nghe lời điều khiển Huyễn Linh Thú bay theo. Hoàng Bắc Nguyệt thở phào nhẹ nhõm một hơi, cũng may hôm nay Mặc Liên không nổi tính trẻ con bướng bỉnh, nếu không mọi việc sẽ chẳng thuận lợi như vậy! Nàng từ trên lưng Song Dực Long nhảy xuống, dùng mặt nạ quỷ che mặt rồi mới chậm rãi đi ra ngoài. Động tĩnh bên này đương nhiên Mạnh Kì Thiên không thể thấy rõ, hắn chỉ mơ hồ biết được tình hình trong rừng đột nhiên thay đổi, sau đó một đám Thần thú chạy như bay ra ngoài, Mặc Liên thì điều khiển Huyễn Linh Thú “đằng đằng sát khí” đuổi theo phía sau![Ân: anh diễn sâu quá haha] “Giết sạch bọn chúng đi!” Hồng Liên hung dữ hô to một tiếng. Đáng tiếc nàng không thể ra khỏi Vạn Vật Quang Lao, nếu không hôm nay nàng nhất định sẽ đại khai sát giới một phen! “Ta thấy chúng ta cũng nên nhanh chóng rời khỏi nơi này đi thôi!” Thấy Mặc Liên đã chạy xa, Mạnh Kì Thiên có chút lo lắng nói. “Vậy cũng phải chờ ta ra được cái đã!” Hồng Liên cáu kỉnh trả lời. Mạnh Kì Thiên đang định chạy về phía này, lại thấy trong rừng đột nhiên ùa ra một đám Thần thú khác, mồ hôi lạnh nhất thời tuôn ra như mưa. “Đằng sau kìa!” Hồng Liên hô to một tiếng, Mạnh Kì Thiên cũng là người đã kinh qua trăm trận, thực lực cùng kinh nghiệm chiến đấu không tệ chút nào, chỉ thấy thân hình hắn nhoáng lên một cái đã xuất hiện ở bên người Hồng Liên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.