Phương Pháp Chính Xác Diễn Giả Làm Thật

Chương 46: Chương 46: Phương pháp thứ bốn mươi sáu






Lần này, sau khi phát đoạn phỏng vấn lên, fans CP Trang Yến Bắc và Chu Nam Quân liền bùng nổ.

CP đã chuẩn bị ra nước ngoài kết hôn rồi, mọi người đã sẵn sàng chưa?!

CP manh manh (dễ thương) của bọn họ là một trong những thứ ngọt nhất thế giới!

CP manh manh của bọn họ xứng đôi đến mức không thể bắt bẻ được!

Hôm này từ đoàn phim trở lại khách sạn, Chu Nam Quân vừa nằm trên giường vừa xem video mới nhất và mưa đạn của fans, vừa cười lăn lộn trên giường.

Trang Yến Bắc tắm xong, lúc ra ngoài thấy bộ dáng cười đến chết đi sống lại của Chu Nam Quân.

“Anh đang xem cái gì?”

Chu Nam Quân cố nén cười ôm bụng, chọn mấy bình luận tiêu biểu nhất đọc cho Trang Yến Bắc nghe.

Trang Yến Bắc liền cạn lời: “Sao anh lại xem cái này rồi.”

“Bởi vì rất vui a.” – Chu Nam Quân cười hắc hắc, “Rất thú vị.”

Trang Yến Bắc liếc mắt nhìn Chu Nam Quân một cái: “Rảnh như vậy, không bằng đi đọc kịch bản đi.”

“Đọc nhiều đến thuộc làu làu rồi.” – Chu Nam Quân nhún vai, nhưng vào lúc này, cậu bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, cười xấu xa nhìn Trang Yến Bắc: “Ngày mai sẽ quanh cảnh hôn, cậu đã chuẩn bị tốt chưa?”

Trang Yến Bắc hơi sửng sốt, sau đó cậu đã không kịp phòng thủ để chống lại ánh mắt trêu chọc của Chu Nam Quân, cậu theo bản năng nhìn thoáng qua đôi môi hồng nhạt của đối phương, sau đó tập tức dời mắt sang chỗ khác.

Sau một lúc, mới khẽ hừ một tiếng: “Anh chỉ cần quan tâm đến bản thân là được rồi.”

“Không phải tôi còn đang lo lắng ngày mai cậu diễn không tốt sẽ ảnh hưởng đến tôi sao? Tôi đã chuẩn bị tốt rồi đó.” – Chu Nam Quân nheo mắt trêu đùa, “Thế nào? Muốn thử một lần không?”

“Thử một lần….?”

Đây không phải lần đầu tiên Chu Nam Quân nói câu này, Trang Yến Bắc đương nhiên sẽ không coi những lời nói vui đùa tùy tiện này là thật, nhưng mỗi khi Chu Nam Quân nói xong, cậu vẫn không khống chế được nhìn sang đôi môi khẽ cong lên của Chu Nam Quân.

“Đúng, thử một lần.” – Chu Nam Quân cố ý liếm liếm liếm khóe môi, “Muốn không?”

Trang Yến Bắc sửng sốt một lúc, đến khi phản ứng kịp, cậu lập tức từ chối: “Đùa gì mà đùa, lúc phải diễn thì mới cần hi sinh, bây giờ vì sao tôi phải làm việc này!”

Chu Nam Quân thở dài một hơi: “Thì ra cậu cảm thấy diễn cảnh hôn với tôi cần một sự hi sinh rất to lớn a, đau lòng quá đi mất.”

Trang Yến Bắc dừng một chút: “Cũng không phải như vậy…”

Chu Nam Quân ra vẻ đau lòng: “Không cần an ủi tôi, thì ra trong lòng cậu tôi kém cỏi như vậy.”

Trang Yến Bác mím môi: “Không phải…”

“Trái tim của tôi tan nát.” – Chu Nam Quân nhìn Trang Yến Bắc với vẻ sâu xa, “Thì ra mấy ngày nay cậu đều giả vờ, thì ra cậu vẫn ghét tôi.” – Kể từ khi Trang Yến Bắc “thông suốt” —— tới nay, Trang Yến Bắc đã không hề bài xích việc Chu Nam Quân động tay động chân tiếp xúc thân thể với mình, điều này ở trong mắt fans chính là sự thay đổi rất đáng kể, thậm chí còn có người nói Trang Yến Bắc “thông suốt” rồi.

“Không phải.” – Trang Yến Bắc nhăn mặt, dường như đang không biết nên giải thích như nào, “…. Tôi không ghét anh.”

“Không cần giải thích, tôi không nghe.” – Chu Nam Quân hừ một tiếng, “Như vậy đi, chia tay.”

Nói xong, cậu trở mình đưa lưng về phía Trang Yến Bắc, tiếp tục nghịch di động.

Trang Yến Bắc thấy bóng lưng của Chu Nam Quân, hơi dừng một chút, có vẻ như muốn giải thích, nhưng do dự nửa ngày, vẫn là bỏ qua.

Chu Nam Quân đương nhiên cũng không thật sự tức giận, cậu chỉ muốn đùa Trang Yến Bắc một chút thôi, nhưng cho đến sáng ngày hôm sau, khi nhìn thấy Trang Yến Bắc làm bộ không thèm để ý đến mình rồi lại dùng đôi mắt nhỏ lo lắng cẩn thận quan sát xem cậu còn tức giận hay không, vì vậy cậu lại cố tình ra vẻ như vẫn còn rất giận, quả nhiên rất nhanh sau đó, cậu liền phát hiện ánh mắt của Trang Yến Bắc lộ rõ vẻ luống cuống.

Nhưng đang trong độ tuổi phản nghịch của thiếu niên, dù biết là có lỗi những cũng không dễ dàng nhận sai, ngay cả Trang Yến Bắc cũng như vậy.

Lúc đầu, chỉ có vài người để ý tới thái độ của Chu Nam Quân và Trang Yến Bắc, nhưng rất nhanh sau đó, cả đoàn phim đều nhận ra sự thay đổi của hai người.

Mọi khi ngay cả trong lúc diễn hay trong lúc nghỉ, hai người bất kì địa điểm nào đều ở cùng một chỗ, không ngồi lên đùi thì là ôm từ sau lưng, tình cảm giống như hai đứa trẻ sinh đôi. Vậy mà hôm nay lại hoàn toàn khác, đến giờ nghỉ, Chu Nam Quân không còn ở trên đùi Trang Yến Bắc nữa, thậm chí còn ngồi cách rất xa, mà Trang Yến Bắc cũng không chủ động đến gần Chu Nam Quân, hai người đều ngồi ở hai bên khác nhau, khoảng cách dài tựa như cả dải ngân hà.

Không chỉ như vậy, hai người ngay cả nói với nhau một câu cũng không nói với nhau.

Lâm Trạch An kết thúc cảnh diễn, vẻ mặt hóng hớt ngồi xuống bên cạnh Chu Nam Quân.

“Câu với Trang Yến Bắc làm sao vậy? Cãi nhau? Giận dỗi?”

Chu Nam Quân uống một ngụm nước khoáng: “Sao cậu biết? Rất rõ ràng à?”

Lâm Trạch An trở mình xem thường: “Còn không rõ ràng? Ngay cả người mù cũng nhìn ra.”

Chu Nam Quân nhún vai: “Được rồi…. Nhưng mà bọn tôi không hề giận nhau.”

Cậu chỉ muốn trêu Trang Yến Bắc, có lẽ Trang Yến Bắc đang ngại ngùng thôi.

“Cậu lừa ai vậy?” – Lâm Trạch An hừ một tiếng, “Bầu không khí người yêu giận dỗi nhau đã sắp chọc mù mắt tôi rồi, lúc trước tôi với bạn gái cũ cãi nhau giống y như các cậu bây giờ.”

Chu Nam Quân nghiêng mặt liếc Lâm Trạch An: “Nói linh tinh, bọn tôi chỉ là bạn bình thường thôi.”

“Bạn bình thường, ha ha.” – Lâm Trạch An vẻ mặt không tin, “Cậu và Tạ Nghiêu Thần cũng không giống thế này.”

Chu Nam Quân thoáng sửng sốt: “Vậy sao?”

“Thừa lời, cậu và Tạ Nghiêu Thần lúc nào thì giống như vậy? Trước đây quan hệ của cậu với Tạ Nghiêu Thần tốt đến kỳ cục, nhưng chỉ là bạn bè ở cùng với nhau, nhưng cậu với Trang Yến Bắc…. Chậc chậc, loại thái độ này, ngay cả tôi với bạn gái đều rất ít khi như vậy, còn giận dỗi nữa chứ, bạn bè sẽ giận dỗi kiểu này sao, cậu ta cứ một lúc lại lén lút nhìn cậu một cái, còn cậu cũng một lúc lại nhìn cậu ta một cái, không khác gì liếc mắt đưa tình.”

Chu Nam Quân thật sự hồi tưởng, cậu và Tạ Nghiêu Thần đúng thật là không cãi nhau, nhưng đó là vì tính tình Tạ Nghiêu Thần rất tốt, rất ít khi tức giận với người khác.

“Cậu nhìn xem cậu nhìn xem, Trang Yến Bắc lại nhìn lén cậu.”

Nghe Lâm Trạch An nói, Chu Nam Quân theo bản năng nhìn về phía Trang Yến Bắc, vừa lúc chạm phải tầm mắt của Trang Yến Bắc, ánh mắt của hai người dừng lại giữa khoảng không. Trang Yến Bắc dừng một chút, nhanh chóng thu lại tầm mắt, cúi đầu tiếp tục nghịch điện thoại, Chu Nam Quân gãi gãi mặt, cũng hơi đăm chiêu dời mắt sang chỗ khác.

“Chậc chậc, đôi mắt nhỏ kia đang dục cự hoàn nghênh(*) kìa… Cậu ta sẽ không thật sự thích cậu chứ?”

(*: giả vờ từ chối nhưng lại rất nghênh đón, gần nghĩa với câu “Đã nghiện lại còn ngại”)

“Đừng đùa vớ vẩn.” – Chu Nam Quân dừng một chút, “Tất cả mọi người đều là trai thẳng.”

“Ai không phải trai thẳng chứ.” – Lâm Trạch An hiển nhiên chỉ là muốn đùa một chút, cậu một phen ôm lấy vai Chu Nam Quân, cười hắc hắc, “Nhưng mà tôi bảo, Trang Yến Bắc kia tuổi còn nhỏ, tính hướng có lẽ chưa chắc chắn, cậu cẩn thận đừng bẻ cong cậu ta.”

“Cậu yên tâm đi, tôi chưa có sức hấp dẫn lớn như vậy.”

Lâm Trạch An nhún vai: “Ai biết được.”

Giờ nghỉ kết thúc, tất cả mọi người chuẩn bị cho cảnh tiếp theo, chính là cảnh hôn của Trang Yến Bắc và Chu Nam Quân.

Trước khi quay, đạo diễn Đỗ gọi hai người ra nói chuyện.

Đạo diễn Đỗ liếc mắt nhìn Chu Nam Quân một cái rồi lại nhìn sang Trang Yến Bắc, sau đó mới đẩy mắt kính nói: “Bây giờ phải chụp cảnh hôn của hai người, tôi biết đây là lần đầu tiên hai cậu quay cảnh hôn, hơn nữa lại là hôn cùng giới, nhất định áp lực sẽ rất lớn, tôi có thể đồng ý chọn góc quay(*), đương nhiên tôi càng hi vọng các cậu không dùng góc quay, như vậy thì hiệu quả sẽ tốt hơn, nhưng tôi tôn trọng ý kiến của các cậu, các cậu cứ suy nghĩ đi, chọn góc quay hay diễn như bình thường?”

(*: Ý chỉ việc sửa đổi hiệu quả của quay những hình ảnh thực tế bằng cách dùng góc quay. Vị trí tương đối của các diễn viên, đạo cụ, phong cảnh sẽ được thay đổi để có góc quay sao cho giống cảnh thực nhất.

025-awesome-examples-of-forced-perspective-photography

/Hình ảnh minh họa – Google/

Ví dụ như đoạn này hai bạn nhỏ diễn cảnh hôn, đạo diễn đề xuất việc dùng góc quay: dựa vào góc quay để người xem cảm thấy diễn viên có vẻ như đang hôn thực sự, còn hai bạn nhỏ chỉ việc diễn cho giống với đang hôn nhau là được.)

Chu Nam Quân quay sang nhìn Trang Yến Bắc một cái, cậu biết chắc chắn Trang Yến Bắc sẽ lựa chọn dùng góc quay. Suy cho cùng thì việc Trang Yến Bắc ghét cậu cũng được thể hiện rõ ràng như vậy, cậu đương nhiên cũng không muốn tự làm bản thân mất mặt, vì thế liền nhún vai: “Tôi không có vấn đề gì, theo Trang Yến Bắc là được.”

Trang Yến Bắc buông mi mắt, dường như đang rất bối rối, môi dưới mím rất chặt.

Đạo diễn Đỗ cũng không thúc dục, chỉ đợi đáp án của Trang Yến Bắc.

Vài giây sau, Trang Yến Bắc rốt cuộc cũng mở miệng.

Cậu nói.

“Không cần dùng góc quay.”

Chu Nam Quân hơi sửng sốt, cậu còn tưởng mình nghe nhầm.

Trang Yến Bắc mà lại nói không cần dùng góc quay?

Đạo diễn Đỗ hình như cũng bất ngờ: “Cậu chắc chắn chứ?”

Trang Yến Bắc lắc lắc đầu, giọng nói so với lúc nãy còn kiên định hơn vài phần: “Không cần.”

Cậu dừng một chút, lại nhanh chóng bổ sung thêm: “Vì diễn như bình thường sẽ đạt hiệu quả tốt hơn.”

Đạo diễn Đỗ vui mừng nở nụ cười: “Tôi quả nhiên không nhìn lầm các cậu, các cậu đều là diễn viên chuyên nghiệp, chấp nhận hi sinh vì bộ phim. Vậy các cậu chuẩn bị tốt một chút, lát nữa sẽ bắt đầu quay.”

Nói xong, anh vỗ vỗ bả vai hai người, sau đó đi mất.

Chu Nam Quân nhìn theo bóng lưng đạo diễn Đỗ rời đi, lúc này mới quay sang dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn Trang Yến Bắc.

Không phải hôm qua Trang Yến Bắc mới ghét bỏ cậu, khôn muốn tập cảnh hôn với cậu sao? Thế nào mà bây giờ lại thay đổi rồi?

Trang Yến Bắc có vẻ như chú ý tới ánh mắt của Chu Nam Quân, cậu quay mặt đi: “Anh đừng hiểu nhầm, tôi chỉ muốn… làm việc chuyên nghiệp thôi.”

“Đúng đúng đúng, cậu chỉ muốn giữ đúng trình độ của một diễn viên mà thôi.” – Chu Nam Quân cười gượng một tiếng, “Cho dù người đứng trước mặt là đầu heo, cậu cũng có thể niết mũi mà hôn xuống, là hi sinh vì nghệ thuật.”

Nói xong, cậu không đợi Trang Yến Bắc trả lời, xoay người rời đi.

Trang Yến Bắc thấy bóng lưng Chu Nam Quân dường như có chút khó chịu, trong lòng cũng không khỏi buồn phiền.

Cậu không chọn dùng góc quay là vì muốn giải thích chuyện hôm qua với Chu Nam Quân, cậu chỉ muốn dùng hành động thể hiện mình không ghét Chu Nam Quân mà thôi….

Nhưng hiện tại, xem ra mọi chuyện ngày càng hỏng bét rồi.

Bỗng nhiên cậu cảm thấy có chút chán nản.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.