Phương Pháp Chính Xác Diễn Giả Làm Thật

Chương 5: Chương 5: Phương pháp thứ năm




Yến Quy Lai thế mà lại là một tên tra nam chuyên đi lừa gạt tình cảm?

Chu Nam Quân nhất thời không vui, bất quá rất nhanh cậu liền nhớ ra cách đây không lâu Yến Quy Lai đột nhiên “tỏ tình”, cậu lập tức cảm thấy tin tức này có phần đáng tin.

Nếu lúc ấy cậu đồng ý lời “tỏ tình” của Yến Quy Lai, nói không chừng người bị “lừa gạt tình cảm” chính là cậu!

Nhưng Chu Nam Quân vô cùng bất ngờ khi thấy thân phận thực sự của Yến Quy Lai.

Trang Yến Bắc là người như thế nào?

Đường đường là một “tiểu thịt tươi”, mười lăm tuổi diễn vai nam chính trong MV của một ca sĩ nổi tiếng, trong MV mặc đồng phục học sinh ngây ngô sạch sẽ đẹp trai, một bộ dáng khiến rất nhiều người kinh diễm. Hai chiếc răng nanh nhỏ làm say đắm hàng vạn hàng nghìn trái tim thiếu nữ, được gọi với biệt danh “răng nanh tiểu vương tử”, thậm chí còn được khen là “Giáo thảo quốc dân”.

Tuy ra mắt chỉ có một năm, không ký hợp đồng với bất kì công ty nào, ngoại trừ đóng MV và xuất hiện trên trang nhất bìa tạp chí quảng cáo thì cái gì cũng không tham gia, nhưng dựa vào sắc đẹp và vận khí tốt nên vẫn được nhiều người yêu mến vô cùng.

Trang Yến Bắc chưa bao giờ bị gièm pha, bởi vì trong mắt bọn họ “tiểu vương tử” là mối tình đầu sẽ gặp phải trong cuộc đời, thiếu niên áo trắng gọn gàng đẹp trai cùng với nụ cười thanh thuần trong trẻo, sạch sẽ không nhiễm bụi bặm, quả thực chính là một cỗ thanh lưu.

Nhưng mà một Trang Yến Bắc như vậy, đột nhiên lại bị người khác cho là tra nam chuyên lừa gạt tình cảm.

Tin tức chấn động như vậy, cũng khó trách bị dư luận chú ý.

Chu Nam Quân sờ sờ cằm, nếu Yến Quy Lai thật sự là Trang Yến Bắc, chẳng trách cậu ta chỉ là một học sinh trung học mà lại có thể nạp vào game nhiều tiền như vậy, dù sao người ta cũng là đại minh tinh!

Lúc cậu mở bình luận của bài viết kia, ngoại trừ được mở rộng tầm mắt nhìn người qua đường đến xem náo nhiệt thì phần lớn đều là bình luận của người hâm mộ Trang Yến Bắc, họ tuyệt đối không có khả năng cho rằng Tiểu Vương Tử của bọn họ lại là một tên tra nam. Trong lòng những người đó, Tiểu Vương Tử chính là thiếu niên sạch sẽ đơn thuần nhất, làm sao có thể làm ra cơ sự này?

Chu Nam Quân trước đây cũng từng xem qua MV《 Thiếu niên 》mà Trang Yến Bắc đóng vai nam chính, dù sao năm đó cái MV này làm chấn động cộng đồng mạng, mỗi ngày đều có người phát lên trang đầu weibo của cậu, Chu Nam Quân tuy rằng không để ý nhưng vẫn là tò mò nhấn vào xem thử, MV kia quay rất tốt, tình tiết gay cấn, mà thứ làm người ta kinh ngạc nhất vẫn là nam chính của MV.

Chu Nam Quân vốn là thẳng nam chân chính, nhưng lúc cậu nhìn thấy Trang Yến Bắc mặc áo sơ mi trắng xuất hiện vẫn kinh ngạc một phen, thiếu niên chỉ có mười lăm tuổi khí chất sạch sẽ khó tưởng tượng, mặt mày tinh xảo tựa như mỹ nam bước ra từ tranh vẽ, khi thiếu niên ấy mỉm cười, hai bên má lúm đồng tiền cùng với hai chiếc răng khểnh không khỏi khiến cho người khác muốn yêu thương.

Nội dung MV kịch tính, hình ảnh cùng nam chính đều rất bắt mắt, hiệu quả sau khi ra mắt MV quả thực rất chấn động, không chỉ nổi tiếng khắp internet, mà Trang Yến Bắc còn trở thành thiếu niên đẹp trai áo sơ mi trắng trong lòng vô số người.

Chu Nam Quân năm đó cũng bị người tên Trang Yến Bắc này làm cho kinh ngạc không ít, nhưng sau MV đó, cậu vẫn việc mình mình làm, dù sao cậu cũng không giống những người khác truy tinh(*), mà nếu có cũng sẽ không tìm một cậu bé… Nhưng quan trọng nhất là, Trang Yến Bắc tuy rằng rất đẹp, nhưng cậu so với cậu ta cũng không kém, nếu bị người ta truy tinh vì đẹp trai, không bằng mỗi ngày cậu đều lấy gương soi, còn có thể tiết kiệm được chút tiền.

(*truy tinh: truy tìm thần tượng.)

Chu Nam Quân vạn lần không nghĩ tới, thời điểm một năm sau, cậu lại cùng với tên thiếu niên sơ mi trắng kia cùng kết giao.

Tuy rằng đó cũng không phải mối quan hệ tốt đẹp gì.

“Chậc chậc, thật sự là biết người biết mặt không biết lòng a.” – Chu Nam Quân nhịn không được cảm khái: “Cậu nói xem, người này dễ nhìn như vậy, làm gì không làm, lại đi lừa gạt tình cảm người khác.”

Tạ Nghiêu Thần thản nhiên nói: “Khuôn mặt vốn không thể hiện nhân phẩm.”

“Các cậu rốt cuộc đang nói gì đấy?” – Lâm Trạch An cố gắng đưa người dài ra để nhìn rõ màn hình điện thoại của Tạ Nghiêu Thần, nhưng khổ nỗi cậu ta lại ngồi đối diện hai người kia, thật sự rất khó xem, nhất thời gấp đến độ vò đầu bứt tai: “Có gì để hóng sao?”

“Cậu là con gái à? Sao lại thích hóng hớt như vậy?” – Chu Nam Quân dè bỉu.

“Hóng hớt là tính cách bẩm sinh của toàn nhân loại!” Lâm Trạch An hừ một tiếng.

“Tự xem Weibo.” Tạ Nghiêu Thần thản nhiên nói.

“Song tiêu(*)! Thật sự là rất song tiêu!” Lâm Trạch An buồn bực chỉ trích Tạ Nghiêu Thần: “Cậu lúc nào cũng vậy, có tin tức gì cũng chỉ nói cho Chu Nam Quân, đúng là không có yêu quý bạn cùng phòng!”

(*Thật sự không hiểu được từ này; lên google, baike,… search mãi mà mình vẫn chưa tìm được nghĩa chính xác.)

Triệu Ngải Ngọc nãy giờ ngồi an tĩnh ăn cơm chậm rãi nói chen vào: “Tạ Nghiêu Thần lúc nào chẳng thế, bây giờ cậu mới biết à?”

Lâm Trạch An: “… Cậu nói thật có đạo lý, tôi không còn gì để nói nữa.”

Chu Nam Quân không để ý hai bên Lâm Trạch An và Tạ Nghiêu Thần đang nồng nặc mùi thuốc súng, tiếp tục vùi đầu xem Weibo, chuyện Yến Quy Lai chính là Trang Yến Bắc thật sự bất ngờ, vì vậy đã khơi dậy tính tò mò bẩm sinh của cậu.

Tạ Nghiêu Thần nhìn vẻ mặt nghiêm túc vừa cắn chiếc đũa vừa xem Weibo, bất đắc dĩ hít một hơi, dù gì thì điện thoại là hắn tự đưa cho Chu Nam Quân, hắn lắc lắc đầu, dùng đũa của mình gắp miếng thịt kho tàu cho Chu Nam Quân ăn, động tác vô cùng tự nhiên, vừa thấy đã biết có bao nhiêu thuần thục.

Lâm Trạch An lắc đầu thở dài: “Thật sự là không nhìn nổi.”

“Nhìn không được thì đừng nhìn.” – Tạ Nghiêu Thần thản nhiên nói.

“Tính ra các cậu là huynh đệ tốt cùng nhau lớn lên, cậu quá chiều tên kia đi? Cẩn thận chiều người ta đến phế đi, về sau làm sao tìm được bạn gái?” – Lâm Trạch An tà tà liếc Tạ Nghiêu Thần: “Còn cậu, về sau bạn gái cậu làm sao chịu được cậu đối tốt với người khác như vậy?”

“Tìm không thấy thì đừng tìm.”

Lâm Trạch An ngoáy ngoáy lỗ tai: “Hả? Cậu nói cái gì? Quá nhỏ, tôi không nghe thấy.”

Tạ Nghiêu Thần dừng một chút, nhẹ nhàng bâng quơ nói sang chuyện khác: “Không phải cậu có chuyện quan trọng muốn tìm Triệu Ngải Học sao?”

“Chuyện rất quan trọng?” – Lâm Tạch An hơi giật mình, nhưng rất nhanh liền bừng tỉnh đại ngộ: “Đúng đúng! Thiếu chút nữa quên, may mà có cậu nhắc!”

Triệu Ngải Học ngẩng đầu lên, nghi hoặc nhìn Lâm Trạch An.

“Có hứng thú cùng tôi đi diễn xuất không? Cậu đẹp trai như vậy, đặc biệt lại có khí chất của đại minh tinh, chỉ là bấy lâu nay chưa có cơ hội thôi, hiện tại cơ hội này đang ở ngay trước mặt cậu…”

Lâm Trạch An dùng ngữ khí vô cùng kích động nhằm mê hoặc Triệu Ngải Học.

Triệu Ngải Học vừa nghe một giây liền từ chối: “Không có hứng thú.”

Lâm Trạch An: “…”

Lâm Trạch An vẫn kiên trì không ngừng: “Cậu thử ngẫm lại xem, sau khi lên làm đại minh tinh, cậu muốn bao nhiêu tiền thì có bấy nhiêu tiền, muốn mua cái gì thì mua cái đó, sẽ có vạn người biết cậu, hàng ngàn cô gái thích cậu, vô số người hâm mộ sùng bái cậu…”

Triệu Ngải Học lạnh lùng: “Vẫn không có hứng thú.”

Lâm Trạch An cố gắng thuyết phục nửa ngày, kết quả vẫn là kết thúc trong thất bại, cậu ta vô cùng ảo não: “Vậy cậu rốt cuộc hứng thú với cái gì?”

Triệu Ngải Học mặt không đổi sắc: “Học tập.”

Lâm Trạch An: “…”

Nhưng vào lúc này, Chu Nam Quân vẫn luôn vùi đầu xem Weibo bỗng nhiên ngẩng đầu lên, cậu nhìn về phía Tạ Nghiêu Thần, vẻ mặt đầy hứng thú nói: “Tình thế đảo ngược rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.