CHƯƠNG 8 PN1
Buổi trà chiều của nhóm Long tiên sinh
“Có vị nào muốn dùng thêm một ít trà hoa quả không? ” Ryder lễ phép hỏi.
“Làm ơn rót cho ta thêm một ít cảm tạ.” Thiếu niên đứng ở khá xa phía dưới ngẩng đầu, trong đôi mắt màu thúy lục tràn đầy sự điềm tĩnh vui vẻ.
“Mùi vị của trà hoa quá thực sự rất ngon miệng, nghe nói là vị nhân loại vừa mới kết bạn cùng ngươi đề cử sao?”
“Đúng là như vậy.” Nghĩ đến vẻ mặt đắc ý khi bé con tóc đen kia khoe mấy gói trà mang từ cố hương đến, Hồng Long liền không nhịn được mỉm cười.
“Nếu ngươi thấy thích, ta có thể nói với y chừa lại một bao mang đến chỗ ngươi.”
Trong phòng ấm áp cực kỳ, ánh lửa bập bùng làm nổi bật lên nét mặt tuấn mỹ của những người đang hiện diện.
Ngồi vây quanh đống lửa là một nhóm người thoạt nhìn có chút lười biếng, bọn họ hoặc là đang ngồi trên ghế sô pha, hoặc là đang tụ thành tốp năm tốp ba lui về một bên trò chuyện với nhau —— Vô luận là tinh xảo mỹ lệ hay là cuồng xã không thể kềm chế, đám người kia không thể nghi ngờ đều sở hữu dung mạo xuất chúng khác hẳn người thường.
Thay vì sử dụng hình dung ‘khác hẳn với người thường’ kia, có lẽ nên nói là bọn họ cũng không phải là nhân loại gì cả.
Đang nói chuyện phiếm ở trong phòng chính là một đám cự Long viễn cổ.
Mỗi khi đến quãng thời gian thu đông tương giao, đám cự Long luôn cảm thấy buồn chán nhưng lại không muốn ngủ say này đều sẽ vui vẻ rời khỏi sào huyệt của mình. Cũng giống như nhân loại sáng tạo ra ‘ ngày lễ’ để có một lý do quang minh chính đại mà vui vẻ ăn uống rượu chè, thật ra nhu cầu vui vẻ rượu chè cũng giống như nhu cầu cần giải tỏa vấn đề tình cảm, đám cự Long này chỉ là muốn tìm một lý do để thỉnh thoảng tụ lại tâm sự cùng nhau trong sinh mạng buồn chán dài dằn dặt của chính mình mà thôi.
Làm một chủ nhà tính tình tương đối bình thường, nhân duyên lại cực tốt, Hồng Long Ryder không thể nghi ngờ là nhân vật thích hợp nhất để trở thành chủ trì cho những buổi họp mặt thế này.
Mấy hôm trước hắn còn đặc biệt chạy đến chỗ của nữ sĩ Shara hỏi mượn một tòa thành cổ từng thuộc về giáo hội làm nơi tụ họp, tỉ mỉ như vậy cũng là để cho một số cự Long còn chưa quá thích ứng với thuật biến hình có đầy đủ không gian sinh hoạt ——Tỷ như Qurei chỉ vừa mới tròn sáu trăm tuổi chính là một trong số đó, vị Sâm Lâm Long tuổi tác còn trẻ lại có chút quê mùa này còn mang đến một đống lễ vật kết bạn còn đang chất thành một tòa núi nhỏ trong vườn hoa.
Mặc dù hiện tại thiếu niên tóc xanh đậm kia đã có thể thoải mái ngồi ở bên cạnh đống lửa trên sàn nhà, thế nhưng hắn vẫn chưa có biện pháp thành công thu lại cái đuôi dài của mình. Vì vậy, đành đơn giản cam chịu để mặc cái đuôi kỳ quái lủng lẳng ở phía sau mông, bất quá cũng may là những người trong căn phòng này không quá quan tâm đến những việc như vậy.
Nếu nói rằng có một điểm nào đó khiến căn phòng này có chút khác biệt với nhóm Long tộc đang tụ họp bên ngoài kia, thì đó chính là, trong căn phòng này phần lớn mọi người đều là nam giới.
“Hội những người có cùng sở thích nhiệt tình yêu mến nhân loại.”—— Bọn họ đều thuộc về nhóm quần thể đặc biệt này.
Tuy rằng những thành viên có cùng sở thích khác trong hội đại khái có 90% đều là nữ giới, bọn họ đã có kế hoạch liên hoan riêng với nhau, những người còn thừa lại không tính là quá nhiều đều gom hết vào căn phòng này của bọn hắn. Thế nhưng, đối với một chủng tộc trường thọ như bọn họ mà nói, chuyện phiếm bàn tán đều đã là một bộ phận không thể thiếu của cuộc sống hằng ngày rồi, đám cự Long nam tính bị ghét bỏ lưu lại cũng chính là như vậy. Bất quá trọng tâm câu chuyện thì tương đối hữu hạn mà thôi
“Các ngươi có nghe được tin mới gì không?”
Nam tử ngồi ở giữa sô pha sở hữu một mái tóc dài đen bóng đang hăng hái bừng bừng nói với những người xung quanh.
“Cái tên Lâm Ân Đức kia lại tạo ra tin tức mới rồi.”
“Cái gì? Lại là hắn?” Ngân Long Hilford trợn to mắt,
“Ta đã nói rồi, cái loại ‘sát thủ nhân tộc’ này, căn bản không nên cấp cho hắn quyền lợi thu dưỡng sinh vật yếu đuối lại quý báu như thế. Cho dù hắn làm cái gì cũng có thể giết chết nhân loại bên cạnh mình…”
“Không không, ” Hắc Long Blake nháy mắt mấy cái liền nói tiếp, “Lần này cũng không phải là ngủ quên đè chết hay xoa đầu quá mạnh làm gãy cổ, chỉ là quên mất trên lung đang chở người, ‘không cẩn thận’ trở mình ở độ cao mấy vạn thước Anh trên bầu trời —— Kỵ sỹ của hắn liền rơi xuống như vậy. “
“Ôi! Trời ạ…” Những Long tộc xung quanh đều hít vào một hơi khí lạnh.
“Thật là một nhân loại đáng thương —— “
Đối với việc câu chuyện của mình có thể nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người khiến Blake cảm thấy rất hài lòng, tiếp tục kể chuyện.
“May mắn là, phía dưới vừa lúc là một hồ nước lớn, mà trên người vị kỵ sĩ kia còn mang theo một cái lông chim được ma pháp sư gia trì chúc phúc.”
” Vậy thật đúng là quá tốt.” Ryder thả lỏng vùng lông mày đang nhíu chặt của mình, lại không nghĩ rằng hắn sẽ bị phần tiếp theo của câu chuyện trực tiếp khiến cho nghẹn họng.
“Thế nhưng Lâm Ân Đức lại nghĩ rằng kỵ sỹ của hắn đã chết, cảm thấy bị đã kích nặng nề, hắn tự mình phát cuồng đập phá huyệt động thì không kể đến, thế mà lại có thể chạy đến nhà của nhân loại kia để khóc tang.”
“Không phải chứ…”
Những người bên cạnh vừa thử tưởng tượng quang cảnh kia một chút, tất cả đều đồng loạt lộ ra vẻ mặt đồng tình.
“Bết bát nhất chính là, ở tang lễ giả định kia, hắn gặp được một đứa cháu trai giống kỵ sĩ đã ‘chết đi’ kia như đúc, người đó lại còn trẻ hơn kỵ sĩ nguyên bản đến mười tuổi. Kết quả, con rồng ngu xuẩn kia sau hai tháng kể từ khi kỵ sĩ của mình rơi xuống nước liền hồi phục lại, sau đó vui vẻ ký kết khế ước với cháu trai của kỵ sĩ kia!”
“Thực sự là… Chuyện này có chút, hơi quá đáng!”
Sâm Lâm Long tuổi còn trẻ có chút thiếu kiềm chế trợn to đôi mắt, ngay cả nước trà ở trong miệng thiếu chút nữa cũng phun hết ra ngoài, trên mặt y còn lộ ra đôi phần tức giận.
“… Hắn làm sao có thể làm ra chuyện như vậy chứ!”
“Mấu chốt nhất là —— ” Blake lộ ra biểu tình thê thảm đến mức không nỡ nhìn thẳng. “Người kỵ sĩ kia dùng sức lực của chính bản thân mình tìm cách quay về, phải dùng hết nửa năm trèo đèo lội suối mới có thể quay về được hang ổ của Lâm Ân Đức. Thế nhưng khi về đến nơi mới phát hiện đã bị cưu chiếm thước sào, toàn bộ mọi thứ trong nhào đều đã bị phá đi làm lại, bố trí hoàn toàn thay đổi…”
“… Thực sự là nghe không nổi nữa.” Ngay cả Hilford cũng ngừng lại công việc đan lát trên tay mình, ngẩng đầu thở dài bình phẩm một câu.
“Tuần trước nghe được mấy nữ sĩ quen biết nói qua muốn tước bỏ quyền nuôi dưỡng của một vài Long tộc không đủ tư cách, hóa ra là do chuyện này mà ra.”
“Đúng vậy, lần trước, khi Lâm Ân Đức giới thiệu kỵ sĩ mới của hắn, có Long tộc không hiểu rõ câu chuyện còn viết thơ ca gởi cho người kỵ sĩ đó, tán dương sự trung thành và nghị lực của y. Kết quả không ngờ lại bị cuc diện không thể tưởng tượng này tác cho một bạt tai.”
” Cuối cùng thì sao?” Ryder vấn, “Chuyện này giải quyết thế nào?”
“Hình như là tạm thời ở cùng một chỗ… Nguyên bản sau khi kỵ sĩ và rồng ký kết khế ước cũng rất ít khi về nhà, cho nên y và đứa cháu trai cũng không quá thân thiết. Hiện tại trở thành tình huống như vậy, ai cũng cảm thấy đối phương chính là kẻ thứ ba. Mâu thuẫn không ít đâu
“Ai.” Ryder thở dài,
“Quả thực là vậy, nhân loại thật sự rất mẫn cảm đấy —— Đừng nói cùng lúc có thể nuôi tốt vài người, chỉ có một người thôi đã đủ nhức đầu rồi. Mấy hôm trước ta chỉ không cẩn thận gọi nhầm tên một chút, Witt lại có thể tức giận hết mấy ngày, ngay cả cơm cũng không chịu ăn đầy đủ.”
“Đó là vấn đề của ngươi.”
Lam Long tiên sinh nãy giờ vẫn trầm mặc ở một bên bỗng nhiên lên tiếng, ánh mắt nhìn về Qurei sau khi biến hình vẫn còn đang giữ bộ dạng thiếu niên.
“Hoan nghênh Sâm Lâm Long tiên sinh vừa mới gia nhập với chúng ta, lại nói tiếp, hình như đây là lần đầu tiên ngươi nhận nuôi nhân loại phải không? “
Thiếu niên Sâm Lâm Long liền lập tức ngồi nghiêm chỉnh, dự định chú tâm nghe những kinh nghiệm của tiền bối truyền dạy.
Là một trong những người nhiều tuổi nhất trong nhóm, Lam Long Brooke tỏ ra rất hòa ái ngồi xuống phổ cập kiến thức cho người mới.
“Đối với phương diện phải làm thế nào mới có thể chiếu cố tốt cho một nhân loại thì ta cũng không muốn nói nhiều, bởi vì vấn đề này đối với mỗi đối tượng sẽ có một định nghĩa khác nhau, ta chỉ muốn nói một việc quan trọng nhất. Ngay khi ngươi quyết định thu dưỡng nhân loại đầu tiên, cũng chính là lúc định trước ngươi sẽ phải đối mặt với một vấn đề hiển nhiên, đó chính là, ngươi phải đối mặt như thế nào với cái chết của nhân loại đó —— Này, trước hết đừng khóc, ngươi xem, những người trong phòng này cơ bản đều không lựa chọn giống nhau lắm. Có một bộ phận Long tộc sẽ làm giống như Lâm Ân Đức, sau khi thương tâm một đoạn thời gian sẽ bắt đầu tìm kiếm kỵ sĩ tiếp theo hoặc dứt khoát tìm một chủng loài khác làm thú nuôi. Thế nhưng không thể phủ nhận được có rất nhiều Long tộc đều không thoát khỏi bóng ma này. Tỷ như, hắn chính là đại biểu gần gũi nhất cho loại hình không thể quên được ‘mối tình đầu’, mỗi khi hắn lựa chọn kỵ sĩ mới đều là quá trình tìm kiếm lại bóng dáng của người đầu tiên đó.”
“Này, ” Hồng Long tiên sinh nhịn không được liếc nhìn Lam Long một cái, ngón tay cũng bất giác xoắn lại cùng nhau.
“Hilford và Blake thì lại là luôn luôn chỉ bị một loại hình bề ngoài nào đó hấp dẫn, có thể là thân hình, cũng có thể là màu sắc da, tóc —— Mà một loại cuối cùng, cũng chính là loại bi thảm nhất.”
Brooke dừng một chút, sau đó cười nhạt nói tiếp.
“Bọn họ cả đời đều không thể thoát khỏi đã kích này, trên thực tế có thể ngươi sẽ rất kinh ngạc khi phát hiện một việc, đa số Long tộc chúng ta đều thuộc loại này. Dù sao nhân loại cũng không giống thú cưng, vui buồn yêu hận của bọn họ rất dễ ảnh hưởng đến chúng ta, một khi bọn họ rời khỏi… đối với chúng ta liền chính là một việc vô cùng thống khổ. Mà sinh mệnh của cự Long so với những… sinh linh yếu ớt kia thì dài hơn nhiều lắm.”
Cả gian phòng đều bị lời nói của Lam Long tiên sinh kéo vào trầm mặc, cuối cùng vẫn chính là thiếu niên Qurei lên tiếng phá vỡ cục diện bế tắc.
“Như vậy… Brooke tiên sinh, ngài thuộc về loại nào?”
“Hừ!” Ryder lúc nảy bị người ta hãm hại biến thành bia ngắm, hiện tại nhịn không được xen miệng vào.
“Đừng thấy lão gia hỏa này ăn nói giống như rất có đạo lý, kỳ thực hắn cũng giống như ngươi, đã sống hơn ngàn tuổi rồi nhưng cũng chỉ là lần đầu tiên mà thôi.”
“Không sai.” Lam Long tiên sinh gật đầu. “Bất quá ta không cần lo lắng vấn đề này.”
“Tại sao?” Qurei tò mò nghiêng đầu hỏi.
“Vị bầu bạn kia của ta có phân nửa huyết thống tinh linh, làm ma pháp sư cũng vô cùng xuất sắc. Tuy rằng y còn chưa ý thức được vấn đề này, thế nhưng ít ra trong một ngàn năm sắp tới, chúng ta đều có thể an nhàn cùng nhau vượt qua đoạn năm tháng này.”
“…”
Ryder bỗng nhiên buông chén trà trong tay, ánh mắt nhìn Lam Long tiên sinh có chút ám muội, khóe miệng giật một cái.
“Lẽ nào… Ta đoán… điểm này cho đến bây giờ ngươi vẫn cố ý ‘quên mất’, chưa hề nói với vị bầu bạn kia của ngươi? “
“Không sai” Brooke ưu nhã vươn ngón tay nhón lấy một khối hoa quả cho vào miệng.
“Chờ một chút…” Ngân Long Hilford nghe xong cũng có chút mê man không rõ, lần thứ hai thả xuống áo lông vừa đan được một nửa, cất giọng hỏi. “Tại sao?”
“Bởi vì ái tình vốn là kiên định không thể thay đổi, không nên bởi vì năm tháng mà trở nên khác biệt.” Vẻ mặt bình tĩnh của Brooke trong nháy mắt lại hiện lên một tia giảo hoạt.
“Có thể để người đó càng hiểu rõ hơn tình cảm của chính mình, đó không phải là việc rất tốt sao?”
“…”
“… Thật là một chủ nhân hỏng bét. ” Hắc Long tiên sinh lấy tay vuốt cằm, lên tiếng tổng kết thay cho một đám người còn đang trầm mặc không biết phải nói gì.
“Lại nói tiếp, Hilford, nãy giờ ngươi đang làm gì thế… ?”
Ryder quay đầu phát hiện vài thứ kỳ lạ trên tay Ngân Long tiên sinh.
“A, cái này là áo lông trong truyền thuyết —— lần trước có một vị tiểu thư trong quán rượu hảo tâm nói cho ta biết, đan áo lông có thể nói cũng giống như đang vì người trong lòng tạo ra kết tinh của tình yêu .”
“Không… Ta là nói, màu sắc này hình như có điểm…”
“Đúng là tóc của Gordon. ” Ngân Long trợn to mắt, mang theo vẻ mặt vô tội nhưng lại khiến người nghe chân tay bủn rủn nói tiếp. “Mỗi đêm đều lén nhổ một ít, khoảng ba năm là có thể đủ để đan một cái áo rồi.”
“Bản thân y không có ý kiến gì sao? Ừm, ý của ta là, cái này quả thực khiến cho người ta rất cảm động mà.”
Thiếu niên Sâm Lâm Long đưa tay sờ đám tóc mềm mại kia, có chút xoắn xuýt nói
“Thế nhưng nếu như lỡ tay nhổ nhiều quá, như vậy không phải sẽ rất đáng tiếc sao… Dù sao sức thu hút của nhân loại có một phần rất lớn là đến từ mái tóc mà!”
“Quả thực là như vậy. ” Hilford giống như đã gặp được tri âm, ánh sáng trong mắt vừa mới lóe lên lại giống như nhớ đến việc gì đó mà lập tức ỉu xìu.
“… Vốn mọi chuyện vẫn đang rất tốt, chỉ là mấy hôm trước lại bị y phát hiện, sau đó liền nổi giận một trận thật lớn, mấy ngày nay cũng không cho ta đến gần. Vì vậy, ta thực sự hy vọng có thể đan xong nhanh một chút để tặng cho y. “
“A, nhân loại thực sự là một đám lòng dạ hẹp hòi mà.” Hắc Long Blake cũng tràn đầy cảm xúc nói tiếp, “Witt nhà ta cũng vậy, lúc nào cũng cứ lo lắng về thân hình của y, ta đã nói rõ phải mềm mại ôm mới thấy thoải mái.”
“… Ta nghĩ không bình thường chính là hai người các ngươi đấy.” Hồng Long tiên sinh khinh bỉ không một chút lưu tình.
“Được rồi, đổi sang đề tài thảo luận tiếp theo đi.”
“A, có ai muốn xem bức họa của tiểu kỵ sĩ nhà ta không ? “
Qurei hai mắt sáng ngời, từ trong lông ngực lấy ra bức ảnh mà hắn vừa len lén rình xem ở ngoài cửa sổ vừa cố gắng vẽ lại —— Bức họa vẻ lại cảnh một đứa trẻ đang chăm chú nghe giáo sư giảng bài trước mặt, mặc dù nét vẽ có chút vặn vẹo, thế nhưng có thể nhìn ra đứa trẻ trong bức ảnh đại khái khoảng chừng bốn, năm tuổi.
“…Thứ này thật… “
Nghĩ đến Witt khi còn bé là một quả cầu thịt không biết sẽ có bao nhiêu đáng yêu, chính mình lại không thấy được, Blake bị lòng ghen tỵ cắn nuốt liền lập tức lộ ra biểu tình chán ghét.
“Chờ đến khi y lớn lên rồi hẳn làm những việc buồn nôn này, thật là, tuy ta biết tìm được kỵ sĩ ngay lúc còn là bé con thì vô cùng trân quý, cũng vô cùng đáng yêu, thế nhưng ngươi không cảm thấy ngươi đã có chút quá khoe khoang rồi sao?”
“Nói đến trẻ con làm ta nhớ ra một việc,” Hồng Long Ryder chợt ngớ ra cái gì đó, lập tức giúp Sâm Lâm Long đang có chút thất lạc giải vây, lập tức chuyển đến tin thú vị tiếp theo.
“Các ngươi có nhớ, đại khái khoảng hai mươi năm trước, có một vị Long tiểu thư thần kinh hơi có điểm đặc biệt không? “
“Chính là người luôn cho mình là trung tâm của mọi chuyện đó sao?” Ngân Long sau khi cố gắng hồi tưởng liền có chút không chắc chắn thăm dò. “Mọi người có còn nhớ, bầu bạn nhân loại của nàng cơ bản có cùng đức hạnh với nàng, là một gã nam nhân mắt mọc ở trên đỉnh đầu. Thế nhưng, bởi vì y quá cuồng vọng nên trái lại có chút bộ dạng thiên nhiên ngốc, ngẫm ra cũng thật đáng yêu.”
“Phải không., ” Ryder cười nói, “Các ngươi biết không, Foer cư nhiên lại gả cho tên George một mắt kia.”
“… Có phải gã kia George không?” Ngay cả Lam Long đại nhân vốn luôn bình tĩnh cũng trở nên hăng hái.
“Đúng vậy, hay cái gã rất thích thức ăn ngon cũng vô cùng si mê sưu tập tiền vàng kia.”
Hồng Long tỏ ra thần bí, khẽ mỉm cười kiêu ngạo.
“Các ngươi biết gần đây Foer đang làm chuyện gì không? —— Nàng vậy mà lại đang tác hợp nhân loại của George cũng với tiểu công tước bầu bạn với nàng kia, nàng cho rằng bọn họ có thể cũng nhau viết nên một câu chuyện tình tuyệt đẹp.”
“…”
Brooke trong nháy mắt có điểm cứng đờ. Hắn ho khan một tiếng rồi nói,
“Thế nhưng… Nếu như ta nhớ không lầm, nhân loại của George chính là một kiếm sĩ rất nổi danh, giá trị vũ lực của y đối với nhân loại mà nói hình như cũng có thể coi như là bậc nhất đi. “
“Đúng vậy, sau khi hai cự Long bắt đầu chung sống thì nhân loại của họ cũng mỗi ngày xảy ra mâu thuẫn, vị công tước kiêu ngạo kia còn có thể tung ra rất nhiều ám chiêu, bọn họ nháo ra cũng không ít việc đâu.”
Ryder có chút bà tám nói ra.
“Sau đó cũng không biết Foer bổng dung bị chạm vào chổ nào, cư nhiên lại hạ tình dược cho bọn họ.”
“Việc đó không phải là phạm pháp sao?” Qurei mở to hai mắt, hàm dưới gần như không thể khép lại được.
“Quy định tuy có nói cự Long không được can thiệp đến tình cảm của nhân loại, kỳ thực đó cũng chỉ là một ước định nói miệng qua loa mà thôi.”
Ryder nhún nhún vai,
“Nói chung hiện tại tựa hồ hai nhân loại biệt nữu đáng yêu đó rốt cuộc cũng đã phối hợp ở cùng với nhau, còn hai vị chủ nhân vô lương kia lại vui vẻ ở một bên mà xem náo nhiệt.”
“A, thật hâm mộ, “
Không biết đã chạm vào sợi thần kinh nào, Hilford bỗng nhiên lên tiếng.
“Ta cũng muốn tìm một người cùng Gordon nói chuyện yêu đương, để ta có thể ở bên cạnh xem việc vui một chút. A, Blake, nhân loại của ngươi…”
“Ta cự tuyệt” Hắc Long tiên sinh quả quyết nói, “Không ai được tính toán lên người Witt nhà ta.”
“Hừ, thật là keo kiệt “
“Này, bất quá Gordon tiên sinh quả thực rất xinh đẹp, một ngày nào đó sẽ có thể tìm được người vừa ý thôi.” Qurei ở bên cạnh tốt bụng an ủi hắn như thế.
“… Ta thật ra lại cảm thấy Gordon có điểm đáng thương đi.”
Hồng Long tiên sinh đang ngồi bên cạnh lại lành lạnh phun ra một câu như thế, không chút do dự bộc lộ chân tướng.
( END )
Tác giả:
Thắp cho Gordon một [ ngọn nến ]
Thuận tiện @ Ashley Massey: Mau đến xem còn rồng nhà ngươi ra lăn lộn này…