Trên xe.
Cathy thoã mãn nhìn túi lớn túi nhỏ đằng sau xe, mắt to sáng ngời.
Edo buồn cười nhìn Cathy làm hành động ngây thơ này.
Hắn hai mắt nhìn phía trước lái xe, môi mỏng lên tiếng.
-”em mua nhiều thứ như vậy làm gì?”
-”em..muốn nấu ăn..” Cathy nghe câu hỏi nhẹ giọng trả lời.
-”nấu ăn? em đùa với anh à?” Edo không hình tượng cười ha hả.
Cathy chu môi không nói.
-”hảo, hảo, không sinh khí, bộ phim sắp tới của em cần cảnh nấu ăn à?” Edo thấy cô gái nhỏ bên cạnh im lặng dỗi thì xuống nước làm hoà. Anh hỏi.
-“...” Cathy mím môi không biết trả lời như thế nào.
-”em không phải Shery” Cathy mở miệng.
-”ồ?!” Edo hơi ngạc nhiên nhìn sang, lại thấy cô nghiêm túc tròn mắt nhìn mình thì hơi sửng sốt. Sau đó như chợt nghĩ ra điều gì liền cười thành tiếng.
-”Hiểu rồi, nhân vật lần này của em bị bệnh ngộ nhận mình là người khác phải không?” Edo một bên lái xe cua vào cổng biệt thự, một bên hỏi.
-“...” Cathy hết nói nổi.
-”không phải, anh là ..Edo có phải không?” cô nhìn anh.
-” ồ, ngộ nhận lại thêm chứng mất trí nhớ sao? Shery à, vai diễn lần này của em rắc rối nhỉ? “ Edo mở cửa xe, xách trên tay túi lớn túi nhỏ bước xuống xe, thay cô mở cửa.
Cathy: “...”
Được rồi, anh ta không tin mình.
-”ân, anh phối hợp với em một chút, hãy tự giới thiệu về mình đi” Cathy bước xuống xe, nhìn anh sau đó cười cười.
Edo nhìn cô gái nhỏ sinh động trước mắt chỉ cảm thấy trong lòng có chút ngứa.
Vì vậy anh mở miệng.
-”Shery, em quên rồi sao? Gặp anh em luôn có một cái kiss chào hỏi” Edo mỉm cười nghiêng đầu nhìn cô.
Cathy khuôn mặt đỏ bừng, anh đây là phối hợp diễn với cô? hay là thực sự hai người luôn như vậy khi gặp mặt?
Edo nhìn người trước mắt một phút trước còn hoạt bát vui vẻ, một phút sau liền đỏ mặt ngại ngùng thì sửng sốt.
Chưa kịp định thần thì một cảm giác mềm mại ướt át chạm nhẹ lên má anh.
-”Shery à, em nhập vai quá rồi đó, suýt chút anh bị em lừa là em thật sự mất trí nhớ” Edo bình tĩnh áp chế cảm xúc lạ lùng vừa xông lên trong lòng, giọng mang theo tán thưởng nói.
Anh quay người đem theo túi lớn túi nhỏ vào phòng, che giấu đi cảm xúc vì thất khống mà gương mặt có chút khả nghi đỏ ửng.
Bình tĩnh nào, có chuyện gì vậy? Đây đâu phải lần đầu Shery dùng mình làm đối tượng luyện tập kịch bản, vì cái gì lại nhịn không được rung động?
Còn nụ hôn kia, đặt đồ lên bàn, nhân lúc “Shery” quay người cất vào tủ lạnh, anh không dấu vết đưa tay chạm nhẹ vào má, nơi “Shery” hôn.
Nơi đó như có như không nóng bỏng. Khi môi cô chạm nhẹ vào, hắn thật sự có cảm giác tê dại, thật muốn hôn lên đôi môi hồng hồng kiều diễm kia.
Giật mình bởi những suy nghĩ và hành động của mình, Edo ngây người.
Đưa ánh mắt nhìn sang “Shery” đang loay hoay trong bếp. Trong mắt Edo hiện lên một tia phức tạp.