Phượng Thiên Đế Thần

Chương 17: Q.1 - Chương 17: Đấu giá (3)




Từ Nhiên Minh dù mua được Cửu diệp hỏa lan hoa nhưng cũng vô cùng giận dữ. So với hai đóa lần trước mà hai vị sư huynh mua được thì hắn đã mua đắt gấp đôi. Thật đáng hận a.

Trong phòng chữ Thiên thứ nhất.

Bốn người tròn mắt nhìn Liên Y. Trời ạ. Bán một đóa Cửu diệp hỏa lan hoa được hai mươi tám vạn kim tệ. Này chính là giá trên trời a.

Hoa Thiên Diễm đơ mất năm giây liền cười to không ngừng.

"Ha ha ha, Từ Nhiên Minh ăn khổ mà không nói được. Lăng Liên Y, bản thiếu quyết định không ghét ngươi nữa. " Hoa Thiên Diễm nhìn về phía Liên Y ánh mắt sáng lấp lánh. Hắn chính là như vậy. Yêu ghét rất đơn giản.

Hàn Hạo Thần cùng Dạ Mặc Viêm cũng tràn ngập ý cười. Tiểu hồ ly / Lăng cô nương không ngờ cũng phúc hắc như vậy.

Trác Mục Dương càng khoa trương hơn. Hắn sùng bái nhìn Liên Y. Nàng không chỉ xinh đẹp, luyện đan tốt, thiên phú hảo mà còn thật phúc hắc. Ân. Phúc hắc thật tốt. Thật hợp với thiếu gia nhà hắn. Trác Mục Dương bắt đầu đánh bàn tính muốn tác hợp cho hai người.

Liên Y bị nhìn chằm chằm thì cũng ngượng ngùng. Nàng cũng chỉ muốn đùa một chút thôi. Thật sự chỉ một chút a. Có cần khoa trương như vậy không.

"Lăng cô nương, chuyện của muội muội ta. . ."

"Ta muốn gặp nàng trước ." Liên Y đánh gãy lời của Dạ Mặc Viêm.

"Ta muốn xem nàng trúng độc gì. Ta có nhiều phương pháp giả độc. Không nhất định là phải dùng đan dược. " không đợi mọi người nói Liên Y liền nói tiếp.

Dạ Mặc Viêm trầm mặc.

"Nàng có phương pháp giải độc khác ?" Hàn Hạo Thần hỏi.

"Ngươi có thể giải được độc của Tiểu Thanh ?" Hoa Thiên Diễm cũng sáp lại hỏi. Hắn chính là như vậy. Nhận định không ghét ai hắn liền như bình thường.

"Ta phải xem bệnh cho nàng mới được. Dù sao thì bắt đúng bệnh mới có thể kê đúng thuốc a." Liên Y nghiêm túc nói.

"Được." Dạ Mặc Viêm khẽ gật đầu. Hắn đánh cược vào mắt nhìn người của mình. Hắn tin Liên Y dù không thể hiện nhiều nhưng khí chất cùng đôi mắt của nàng làm cho người khác tự giác mà tin tưởng nàng.

Liên Y ngạc nhiên nhìn hắn. Không ngờ hắn lại chịu tin nàng như vậy.

"Nhưng mà bốn đóa . . ." Liên Y nói, trong mắt hiện lên tia giảo hoạt.

"Chỉ cần có biện pháp cứu muội muội thì nó là của ngươi ". Dạ Mặc Viêm nói. Người khác điên cuồng vì mấy đóa hoa nhưng hắn thì không. Bằng tự bản thân tăng lên thực lực thì vẫn luôn tốt hơn là nhờ dược vật. Nếu Liên Y biết nhất định bội phục hắn. Trên đời ai cũng mong muốn nhanh chóng tăng tu vi, điên cuồng dùng dược vật. Thế nhưng lại không biết rằng đan dược làm tăng lên thực lực nhưng không củng cố thực lực. Chỉ có không ngừng tu luyện, chiến đấu, lĩnh ngộ thì mới tăng thực lực chân chính.

Đại sảnh.

"Sau đây là vật phẩm cuối cùng của ngày hôm nay, cực phẩm Tử tâm hồn chướng đan. Giá khởi điểm mười vạn kim tệ. Tăng giá ít nhất năm ngàn kim tệ một lần. " giọng nói của Lâm Nguyệt vừa dứt đại sảnh liền bùng nổ.

"Cực phẩm đan ? Ta không nghe nhầm chứ "

"Tử tâm hồn chướng đan? Đan dược đã tuyệt tích ?"

"Mười vạn kim tệ là giá khởi điểm? Giá trên trời a."

"Ngươi về lấy kim tệ. Huy động toàn bộ tim tệ trong nhà ".

. . .

Mọi người nhao nhao nói, người chạy về nhà lấy kim tệ dưới chân như mang lôi sinh phong. Trời ạ. Tử tâm hồn chướng đan! Lại là cực phẩm! Không chỉ tăng lên tu vi mà còn có thể thanh lọc tạp chất làm cho huyền khí càng thêm tinh thuần.

"Mười một vạn kim tệ. " giọng nói hữu lực truyền ra từ phòng chữ địa thứ nhất. Từ Nhiên Minh thật không ngờ tại đây lại gặp được Cực phẩm tử tâm hồn chướng đan. Hắn phải sai tên tùy tùng nhanh chóng dùng truyền tống trận về Liêm Hoa thành mang thêm kim tệ. Hắn nhất định phải mua được. Tu vi của hắn dừng ở Huyền thiên lục cảnh mấy năm rồi. Hắn không tăng tu vi đồng nghĩa với không thể tăng được trình độ luyện đan. Hắn không thể để mấy tên sư huynh đệ bỏ lại được. Hơn nữa sắp đến ngày tranh vị trí thiếu chủ Dược tông. Hắn không thể để tên kia qua mặt.

"Mười hai vạn kim tệ" . giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ phòng chữ địa thứ tư.

"Mười lăm vạn kim tệ " lần này là phòng chữ địa thứ sáu.

"Hai mươi vạn kim tệ "

. . .

Giá cả bay nhanh lên đến ba mươi vạn kim tệ. Từ Nhiên Minh sắc mặt âm trầm dọa người. Ba mươi vạn kim tệ. Hắn cũng không có nhiều tiền như vậy.

Trong phòng.

"Chậc, một viên đan dược đã bán được nhiều kim tệ như vậy. Luyện dược sư là nghề hốt bạc a." Hoa Thiên Diễm tà tà nhìn Liên Y.

"Hừ, ngươi có biết mất bao lâu ta mới luyện được một lò đan dược không hả ?" Liên Y ném cho Hoa Thiên Diễm một ánh mắt xem thường.

"Năm mươi vạn kim tệ" giọng nói truyền ra từ phòng chữ địa thứ mười. Giọng nói vừa rơi xuống thì cả đại sảnh liền im lặng. Năm mươi vạn kim tệ. Trời ạ. Trong đầu mọi người hiện lên từng kim tệ bay bay tụ thành núi nhỏ, đảm bảo đè chết bọn họ a.

"Năm mươi vạn kim tệ lần thứ nhất."

"Năm mươi vạn kim tệ lần thứ hai."

"Năm mươi vạn kim tệ lần thứ ba. Cực phẩm tử tâm hồn chướng đan thuộc về vị khách phòng chữ địa thứ mười. "

"Trác thúc, phòng thứ mười kia là ai?" Hoa Thiên Diễm trầm trầm hỏi.

"Là một thương nhân đến từ Mặc Ngọc thành. Hắn có thiếp mời vì có một lần giao dịch với chúng ta tại kinh thành lên đến mười vạn kim tệ " Trác thúc hơi suy nghĩ một lát rồi nói.

"Xem ra, thân phận của hắn không bình thường a " Dạ Mặc Viêm khẽ nói.

"Ân. Năm mươi vạn kim tệ. Haha có ý tứ ". Hoa Thiên Diễm khẽ cười. Trong mắt hiện lên tinh quang. Năm mươi vạn kim tệ đối bọn hắn mà nói không phải quá nhiều. Nhưng tại tiểu thành như nơi này mà nói chính là khổng lồ. Một người vô thanh vô tức xuất hiện nơi này. Mắt không nháy liền bỏ năm mươi vạn kim tệ mua một viên đan dược. Thật không bình thường. Chuyện ngươi có năm mươi vạn kim tệ và chuyện ngươi dùng năm mươi vạn kim tệ mua đan dược là hoàn toàn khác nhau.

"Hắn sâu không lường được." Trác Mục Dương cũng trầm mặc. Hắn không ngờ trong địa bàn hắn quản lý lại xuất hiện một nhân vật như vậy. Nếu là bạn thì không sao nhưng nếu là địch vậy kia thật nguy hiểm.

" Huyền Vương lục cảnh ". Liên Y cùng Hàn Hạo Thần đồng thanh. Hai người kinh ngạc nhìn sang đối phương. Ba người kia cũng kinh ngạc nhìn sang. Hàn Hạo Thần thì có thể lý giải vì dù sao hắn đã đạt Huyền vương thất cảnh. Nhưng Liên Y mới chỉ đạt Huyền thiên tứ cảnh, vậy mà cũng có thể nhìn ra? Xem ra thực lực của nàng đã cao hơn bọn hắn tưởng.

"A, ta nghĩ ta nên đi lấy tiền cùng vật phẩm ta đã đấu giá a" . Liên Y sờ sờ mũi. Đúng là tiện miệng. Không dưng nói tu vi tên kia làm gì để dẫn người khác nghi ngờ.

"Uh, Lăng tiểu thư chơ một lát ta sẽ phân phó người mang sang phòng này cho ngài. " nói dứt lời Trác Mục Dương liền đi ra ngoài để lại bốn người ngồi trong phòng từng người theo đuổi suy nghĩ của mình.

"Khi nào thì cô nương có thể gặp muội muội ta ?" Dạ Mặc Viêm lên tiếng phá vỡ không khí trầm mặc.

" ta nghĩ càng sớm càng tốt. Ngay ngày mai cũng có thể." Liên Y nói. Gặp sớm một ngày sẽ trị sớm một ngày, cô bé đỡ khổ một ngày.

"Uh, vậy ngày mai ta mang muội muội tới chỗ cô nương. " Dạ Mặc Viêm nghĩ nghĩ liền quyết định.

"Được". Liên Y gật đầu.

______

Liên Y về nhà liền phát hiện mấy người Lưu thúc đang bế quan. Nàng liền lắc mình vào không gian.

Liên Y đem bốn đóa Cửu diệp hỏa lan hoa trồng vào một mảnh trong không gian. Quả nhiên Cửu diệp hỏa lan hoa liền vươn mình, dùng tốc độ mắt thường có thể thấy để mọc rễ, thân, lá bám vào lòng đất. Chỉ hai canh giờ sau ba đóa cửu diệp hỏa lan hoa đã hoàn toàn thích ứng giống như chúng vốn dĩ ở nơi này. Hơn nữa Liên Y phát hiện, vốn dĩ cửu diệp hỏa lan hoa phải sống tại nơi luôn luôn có hỏa diễm thiêu đốt vậy mà ở đây chúng sinh trưởng bình thường như những thảo dược khác. Thật thần kì.

Liên Y thoáng nhìn về phía Phong Ngân đang nhắm mắt. Nàng chẳng thể thấy được chân thân của hắn, chỉ thấy nơi đó là một vùng ánh sáng lóa mắt đang không ngừng biến hóa bao vây một bóng dáng mờ nhạt. Không biết khi nào thì hắn mới hoàn thành a. May mắn huyền khí nơi này đủ cho hắn bế quan. Nghĩ vậy Liên Y cũng liền ngồi xuống bên cạnh dược điền tu luyện. Hôm nay nàng nhìn thấy mấy người Hàn Hạo Thần liền thấy áp lực. Bọn họ chính là thiên tài a. Nàng còn quá yếu. Phải tăng lên thực lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.