Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 239: Chương 239: Ăn, Ăn, Ăn Và Ăn




Cách này cũng không được cách kia cũng không xong, Lâm Phàm đứng đó nhìn về phía phương xa “ Chẳng lẽ ông trời thật là muốn ta dùng cứng đối cứng phương pháp để thì mới có thể có cơ hội bắt đến tay con này thần thú Articuno sao?”

Sờ lên dây lưng đằng sau vẫn luôn đeo mấy quả quan trọng bóng Poke kia Lâm Phàm trong đầu không khỏi hiện lên trường hợp này. Dù cho là cứng đối cứng thì Lâm Phàm cũng không phải là hoàn toàn không có cơ hội đánh bại Articuno đấy.

Dù sao với đội hình của mình Lâm Phàm tin tưởng chỉ cần hắn dám bỏ ra cái giá đủ lớn mà cùng Articuno con này Quán quân cao cấp đã đạt đến đỉnh phong quyết một phen sống còn thì hắn là hoàn toàn có khả năng đem đối phương đánh bại.

Nhưng chắc chắn là đội hình Pokemon của hắn hiện tại sẽ phải đối mặt với tổn thất thật sự không hề nhỏ chút nào khi mà thực lực chênh lệch còn bày ra đó.

Thậm chí nếu không cẩn thận còn có thể lật thuyền trong mương, đến lúc đó Pokemon của hắn rất dễ phải chịu đến đó là khả năng cao sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Không phải tự nhiên mà mấy con Pokemon này được phong cho danh hiệu thần thú và độ kinh khủng về sức mạnh của chúng tiềm ẩn trong người là không cách nào dùng lẽ thường để đánh giá được một cách chính xác đấy.

Đó là còn chưa kể đến là khi thu phục được thần thú Articuno theo cách này thì chắc chắn với bản tính cao ngạo của bọn chúng chắc chắn sẽ còn phản cảm hơn là việc Lâm Phàm dùng mưu kế đến để thu phục nó.

Khi đó thì dù có thật thu phục được Articuno đi nữa thì với thực lực của Lâm Phàm hiện tại cũng đường có mong mà được đến Articuno giúp đỡ chứ đừng nói đến là nghe theo hắn mệnh lệnh.

Đặc biệt là điều đó còn sẽ ảnh hưởng đến thái độ của Articuno sau này đối với hắn. Khi đó thì dù cho Lâm Phàm thực lực có thật là đánh bại nó đi chăng nữa thì chắc chắn nó vẫn là phản cảm với Lâm Phàm và dù cho có nghe hắn mệnh lệnh nhưng cũng rất khó ở chung.

Điều đó chắc chắn là Lâm Phàm sẽ không muốn và hắn cũng chẳng cần một con Pokemon như vậy ở trong đội hình. Thần thú cũng có cao ngạo của thần thú nhưng Lâm Phàm cũng có cao ngạo của Lâm Phàm.

Dù là không được đến Articuno hắn cũng không quan trọng bởi vì còn có rất nhiều những con thần thú khác phù hợp hơn với hắn đâu, dù sao Articuno cũng không phải là con thần thú hắn muốn sở hữu đến mức nhất định phải có nó trình độ. Gặp được nó ở đây và có ý định thu phục nó cũng chỉ là tiện đường mà làm mà thôi.

Quan trọng nhất là Lâm Phàm không hề muốn mấy con Pokemon của mình có bất kì nguy hiểm về tính mạng. Dù biết là chiến đấu thật sự bây giờ và cả sau này cũng vậy là không thể nào tránh khỏi thương tổn.

Nhưng Lâm Phàm chắc chắn sẽ hạn chế hết mức có thể để giảm đi những thương tổn này cho chúng và chắc chắn rằng hắn sẽ không có làm ra hành động đưa chúng vào chỗ chết đấy.

Dù sao thần thú thì có nhiều nhưng mấy con Pokemon của chính Lâm Phàm hắn và do chính hắn một tay đào tạo, đã theo hắn bao nhiêu năm tháng qua đến nay này thì cũng chỉ có một mà thôi.

Đã biết thực lực của Articuno và Pokemon của mình chênh lệch là đại như vậy, hơn nữa còn không có cách nào tiếp cận đến mục tiêu và chỉ còn cách lấy cứng đối cứng tình huống.

Do đó Lâm Phàm thà là bỏ qua cơ hội này chứ hắn cũng không có ngu ngốc mà cho Pokemon của mình rơi vào tình thế bất lợi ở nơi đây mà cùng con này chiếm hoàn toàn ưu thế Articuno làm ra đối chiến ở địa bàn của nó. Tổn hại cho đồng bạn sự tình Lâm Phàm là quyết không làm.

“ Ta xem ra là không có duyên làm chủ nhân của ngươi trong lần gặp đầu tiên này đấy Articuno, hi vọng sau này thực lực của ta lại tăng lên đến lúc đó gặp lại ngươi thì cũng đừng có hi vọng mà ta làm ra bỏ qua cho ngươi như hiện tại”

Ý đã quyết Lâm Phàm quay về phía Delibird và gọi nó để chuẩn bị rời đi nơi đây vì dù sao không có Articuno thì hắn còn một “mỏ vàng” khác an toàn hơn rất nhiều và đang đợi hắn đi tìm kiếm đâu.

Nhưng khi Lâm Phàm vừa nhìn sang Delibird vị trí hắn không khỏi kinh ngạc đến ngây người.

Mới đó chỉ có nửa tiếng thời gian Lâm Phàm phân tâm và không để ý đến Delibird thì con chim cánh cụt này đã dọn dẹp được một mảng lớn những cột băng đá kia.

Chỉ dùng một tiếng thời gian 500 mét vuông diện tích của rừng gai nhọn bằng băng kia do Articuno tạo ra bị Delibird dọn sạch sẽ, gọn gàng và chỉ còn lại mặt băng của thung lũng nhẵn bóng, không còn một chút nào băng đá do Articuno tạo ra sót lại ở trên đó.

Đó là Delibird ăn theo hình thức lan rộng ra xung quanh theo hình vuông nếu như là một đường thẳng vậy chẳng phải là càng xa, với tốc độ như vậy thì đến được vị trí của Articuno là hoàn toàn có khả năng đấy.

Hơn nữa Delibird là hoàn toàn không có dấu hiệu của nó sẽ ăn no bộ dạng. Chỉ thấy lúc này đây Delibird đang dùng hai cánh của mình nhấc lên một cột băng đá vừa bị nó bẻ gãy và cứ như thể ngửa cổ lên trời và gặm dần.

Nhưng không phải là dạng kia nhấm nháp mà là nó gặp tốc độ quả thật cực nhanh, mỏ của Delibird với tốc độ gặm cực nhanh như một chiếc máy bào đá như vậy khiến cho cột đá to dài kia cứ thế mà lấy tốc độ khó có thể tin mà ngắn lại chui vào trong bụng Delibird và biến mất.

Không có dừng lại Delibird đến với cột đá tiếp theo, không phí chút sức lực nó lập tức nhẹ nhàng mà bẻ gãy cột đá to tổ bố kia nhấc nó lên khỏi mặt băng của thung lũng và lại ngửa cổ lên như làm ảo thuật như thế khiến cho cột đá biến mất.

Nhìn thân hình nhỏ bé của Delibird ôm lên cột băng to gấp mấy chục lần thậm chí là trăm lần thân thể nó kia Lâm Phàm không khỏi kì quái thầm nghĩ “nó lấy đâu ra sức mạnh đó?”.

Đừng nói là Delibird, cho dù là Emboar hay Electivire với sức mạnh của bọn nó ngày ngày tập luyện thì cũng không có làm được điều như Delibird hiện tại đang làm này đó là nhẹ nhàng bê lên những cột băng đá to lớn kia và gặm ăn.

Lúc này hình ảnh trước mắt Lâm Phàm không khác gì khi hắn được chứng kiến Tyranitar nhấc lên con kia to lớn Onix và liên tục quăng quật đối phương như vậy. Có khác chỉ khác là Delibird ôm lên những cột băng không phải để quăng quật mà là khiến chúng biến mất mà thôi.

“ Đây là lí do vì sao người ta nói nó là có thể ăn đi thần thú sao? Thì ra cũng không phải là thật nuốt chửng bản thân thần thú đấy, mà là chúng như động không đáy một dạng mà nuốt chửng đi tất cả sức mạnh của thần thú đã để lại ở ngoài môi trường tự nhiên này, nếu đó là thứ năng lượng thích hợp với Delibird bản thân.”

Đó là cách giải thích duy nhất mà Lâm Phàm có thể nghĩ đến lúc này để giải thích cho hành động không tưởng của Delibird. Thứ hàn băng đó dù cho là Lâm Phàm cũng cảm thấy rét run khi ở gần vậy mà Delibird lại là ăn ngon lành hơn nữa còn ăn được nhiều đến như vậy.

Hình ảnh của Delibird lúc này làm Lâm Phàm nhớ đến hình ảnh của một con Snorlax với thân hình khổng lồ mà Satoshi đã thu phục được ở đập nước và lúc đó con này Snorlax to lớn đã ăn đi toàn bộ cả một rừng dây leo tràn đầy gai nhọn để khai thông đập nước.

Còn Delibird thì là ăn đi cả một rừng những cột băng nhọn hoắt để thông đường cho Lâm Phàm tiến đến Articuno vị trí.

Tiến lại gần Delibird lúc này Lâm Phàm cảm nhận được Delibird quanh người thật sự là rất lạnh, lạnh đến khiến người ta run sợ trình độ.

Nó như biến thành một tảng băng như vậy đang không ngừng nuốt đi những tảng băng khác để lấy đi sức mạnh của chúng hòa vào thân thể để cho bản thân sử dụng và tăng lên thực lực của chính bản thân Delibird.

Thấy tình trạng của Delibird ổn định mà không có chút nào bất thường cùng nguy hiểm đến bản thân nó Lâm Phàm mới yên tâm mà lùi lại về phía xa quan sát. Ở bên Delibird lúc này là không hề khôn ngoan hành động bởi vì quanh nó bây giờ thật sự là quá lạnh.

Ngoài cái lạnh ra Lâm Phàm còn nhận ra rằng thực lực của Delibird đang không ngừng mà tăng lên sau quá trình ăn đi những cột đá này và hấp thu đi năng lượng của hệ Ice pháp tắc ẩn chứa trong đó của Articuno để lại.

Tuy là rất ít ỏi nhưng đối với thực lực thấp Delibird mà nói đó lại là thiên đại số lượng à. Hơn nữa đó còn là tình ở trong một cột băng số lượng năng lượng pháp tắc mà thôi, ở đây với vô số cột băng bị ăn đi như vậy thì năng lượng cung cấp cho Delibird là có thể nghĩ.

Thực lực chậm chạp không tăng của Delibird cũng chính vì thế mà điên cuồng kéo lên. Từ Chẩn thiên vương sơ cấp (Lv 46) ban đầu chỉ qua một tiếng thời gian ăn đi băng đá ở khu vực có diện tích 500 mét vuông nơi đây thực lực của nó đã đạt đến Chuẩn thiên vương trung cấp (Lv 52) trình độ.

Cứ theo đà này chẳng mấy chốc Delibird là có thể đột phá đến Thiên vương cấp, thậm chí là càng cao hơn cấp bậc thực lực. Chỉ cần nó có thể ăn là thực lực của nó là còn có thể tăng.

Với Quán quân cấp Articuno để tạo lên được khu rừng băng giá này năng lượng nó bỏ ra cũng là đáng kể đấy, nhưng với Quán quân cao cấp nó thì dù bỏ ra như vậy năng lượng cùng pháp tắc chi lực ẩn trong những cột băng đá đó thì cũng không có là gì.

Nhưng đối với thực lực thấp Delibird thì đó lại hoàn toàn là vật đại bộ để cũng có được hệ Ice nó tăng lên thực lực dựa vào những năng lượng hàn băng này ẩn chứa trong những cột băng đá kia.

Cộng thêm vào đó là pháp tắc lực lượng đang không ngừng được tích tụ trong người của Delibird.

Chỉ cần Delibird có thể ăn hết cả cái thung lũng băng giá do thần thú Articuno tạo ra thì dù cho không ngưng tụ ra được hệ Ice pháp tắc trong cơ thể nhưng cũng không kém là bao nhiêu đâu.

Những pháp tắc lực lượng hệ Ice tích tụ dần dần nhiều lên trong cơ thể Delibird này sẽ giúp nó dễ dàng hơn trong việc nghiên cứu và ngưng tụ ra hệ Ice pháp tắc.

Đồng thời đó còn không phải là bình thường hệ Ice pháp tắc mà ít nhất nó sẽ giống với Articuno về mặt bản chất vì thứ này pháp tắc là được ngưng tụ từ hàn băng pháp tắc lực lượng của Articuno đấy.

Khi đó Delibird sẽ không khác chút nào Electivire như vậy có được một phần sức mạnh của thần thú. Tuy không phải là Thần thú cấp Articuno ban tặng sức mạnh như Electivire như vậy nhưng cũng không kém là bao nhiêu đâu.

Và nhất là đối với Delibird thì đây có thể nói là thiên đại cơ duyên mà ông trời đã ban tặng cho nó để tăng lên thực lực và chuyển từ bình thường không có gì đặc biệt tồn tại thành một biến thái tồn tại khi sở hữu một phần sức mạnh của thần thú Pokemon Articuno.

Nhưng những vấn đề này là chuyện của sau này còn bây giờ Lâm Phàm đang theo chân Delibird dùng tốc độ cực nhanh mà tiến về phía vùng đất trung tâm của thung lũng kia. Có Lâm Phàm chỉ đạo Delibird liền ăn tập trung theo một đường thẳng mà tiến thẳng đến vị trí trung tâm thung lũng băng giá này.

Càng ăn nhiều hơn những cột băng đá đó Delibird tốc độ ăn lại càng nhanh hơn đồng thời thực lực của nó cũng càng ngày càng tăng lên.

Nhưng càng ăn như thế thì khí tức của Delibird lại như bị đóng đá và phong ấn kín mít lại như vậy khi khí tức của nó càng ngày càng mờ nhạt. Về sau Lâm Phàm thậm chí còn không cảm nhận được khí tức của Delibird tồn tại trên thân thể nó.

Nếu không phải nó vẫn là đang miệt mài gặm đá và hoạt động liên tục Lâm Phàm còn tưởng rằng là nó đã chết cóng đâu.

Thậm chí nếu là nó không hoạt động Lâm Phàm còn tưởng nó chỉ là một cục băng đá mang hình thù của Delibird đứng ở đó mà không phải là một con Pokemon, hơn nữa là còn sống một con Pokemon.

Cứ như vậy Lâm Phàm đi theo chân Delibird xuyên thẳng qua lớp phòng ngự do thần thú Articuno tạo ra này hướng thẳng đến trung tâm vùng đất.

Delibird lúc này đã không có một chút khí tức nào phát tán ra bên ngoài nhưng trực giác của Lâm Phàm nói cho hắn biết bây giờ Delibird so với trước kia nó là khác nhau một trời một vực.

Đúng thật sự là như vậy khi giờ đây Delibird trên người tuy rằng khí thế không hiện nhưng ở chán nó lại có một cái ấn kí nho nhỏ đang ẩn hiện dưới lớp lông dài của nó tỏa ra nhàn nhạt ánh sáng trắng. Điều này nói rõ Delibird đã đột phá đến Chuẩn thiên vương viên mãn (Lv 59) cấp bậc thực lực và đang trên đường tấn cấp Thiên vương cấp bậc.

Càng ngày cái ấn kí hình bông tuyết này theo động tác ăn không ngừng nghỉ những cột băng kia của Delibird cũng dần dần mà ngưng thực hơn rất nhiều. Cùng với đó là chiếc bụng của nó đã bắt đầu lớn dần lên.

Sức ăn của Delibird cũng bắt đầu giảm dần khi bụng của nó đã sớm lấp đầy hàn băng lực lượng và đang không ngừng tiêu hao nó để ngưng tụ ấn kí.

Nhưng do gặp được bình cảnh những nguồn năng lượng này tuy có một phần cung cấp cho quá trình ấn kí ngưng thực, nhưng phần lớn lại là tích trữ lại trong người và đặc biệt là bụng của Delibird khiến nó bắt đầu cảm thấy no.

Cũng không vì thế mà Delibird làm ra dừng lại động tác của mình mà càng ăn được đến nỗ lực hơn bởi vì nó muốn đột phá cực hạn.

Đã rất lâu trừ mấy con Pokemon nhỏ không nói thì nó luôn là con Pokemon yếu nhất trong đội hình. Nhưng giờ đây, từ khi quyết định cùng Lâm Phàm ra ngoài và thực hiện chuyến đi này nó đã không muốn mình còn là dạng kia bình thường yếu ớt một con Pokemon trong đội.

Chính vì vậy nó đặt ra cho mình mục tiêu là phải mạnh lên để có thể giúp đỡ cho Lâm Phàm và Winona được nhiều hơn cả trong chiến đấu lẫn công việc tìm kiếm thần thú của mình như Lâm Phàm vẫn hay nói với nó như vậy.

Và giờ đây cơ hội mạnh lên của nó đang ở trước mắt khi nó chỉ cần dựa vào sức ăn của mình thu nạp đi những cột băng đá ở trước mặt mình này là nó có thể mạnh lên.

Cho nên nó không cho phép mình bỏ cuộc vì dù đã mạnh lên nhưng nó muốn mạnh hơn nữa, nó muốn đột phá cực hạn của bản thân như mấy con Pokemon khác là biến thái tồn tại trong đội hình của chủ nhân như vậy.

Delibird bản thân nó cũng muốn mình trở nên mạnh mẽ, trở nên đặc biệt chính vì vậy mà nó phải làm đó là điên cuồng ăn, ăn và ăn. Chỉ đơn giản như vậy và dưới ý chí thôi thúc nó không cho phép mình dừng lại, dù cho no bạo cũng phải ăn.

Mang theo tiêu chí “ta phải ăn cả thế giới” như vậy mà Delibird dùng tốc độ điên cuồng làm biến mất đi những cột đá cao vút trước mặt của nó, đó như là những chướng ngại vật cản trở nó mạnh lên đồng thời cũng giúp nó mạnh lên sau mỗi lần vượt qua chướng ngại vật đó.

Đột nhiên nhưng cột đá trước mặt Delibird biến mất, một vùng thiên địa mới hiện ra trước mắt nó và cũng chính lúc này cái ấn kí trên trán nó kia hoàn toàn ngưng thực.

Hệ Ice ấn kí ngưng thực một khắc này Delibird về bên ngoài cũng không có bất kì biến hóa gì, nó vẫn như một tảng băng đứng im ở đó bất động mà chắn trước mặt Lâm Phàm nhưng trong người nó lại xảy ra kinh người biến hóa.

Về thực lực chắc chắn là nó đã để thăng từ Chuẩn thiên vương viên mãn cấp bậc bước ra một bước dài và đề thăng đến có chút lợi hại khi năng lượng băng hàn chứa đầy cơ thể nó kia đang như gột rửa thân thể nó, tràn vào mọi tế bào trong người Delibird kích phát tiềm lực của chúng đều đạt đến cực hạn.

Thực lực của Delibird cũng vì thế mà nhận thật lớn tăng lên khi đạt đến Thiên vương trung cấp (Lv 69) mới dừng ở đó.

Còn một thứ đó là một số lượng lớn pháp tắc lực lượng sau khi tẩy lễ một vòng cơ thể của Delibird chúng bắt đầu tụ lại thành một đám lớn và di chuyển về phía hệ Ice ấn kí của Delibird trên trán rồi chui vào và ẩn chứa trong đó.

Sau khi bị thứ pháp tắc lực lượng này di chuyển một vòng quanh thân thể để tẩy lễ thì dù cho là đã có Thiên vương trung cấp (Lv 79) cấp bậc thực lực Delibird thân thể cũng là bị cứng đờ do sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong đó.

Cũng may đám này pháp tắc lực lượng là từng chút một dần dần hấp thu vào cơ thể Delibird khiến nó thân thể đã có chút thích nghi dần dần với lực lược pháp tắc loại này đấy. Nếu không nó đã sớm bị đóng băng đến chết cóng mà không phải chỉ bị đông cứng như ở hiện tại.

Pháp tắc sức mạnh của thần thú là dễ như vậy để một con bình bình thường thường pokemon có thể chạm đến đồ vật sao? Đương nhiên là không, nhưng rất may Delibird là thành công mà để cơ thể của mình thích nghi cùng chống đỡ được thứ lực lượng này.

Dù sao đi nữa thì Delibird cũng đã thu được số lượng lớn hệ Ice pháp tắc lực lượng của Articuno vào hệ Ice ấn kí của bản thân. Đó cũng là cơ hội cho Delibird để từ đám này pháp tắc lực lượng nghiên cứu và tìm tòi mà ngưng tụ ra hệ Ice pháp tắc như Articuno sau này.

Những điều này Lâm Phàm là không biết đến, hắn chỉ biết Delibird như một tảng băng đứng đó, kiểm tra không xảy ra vấn đề gì đối với Delibird sau khi ăn nhiều như vậy băng đá Lâm Phàm mới thở phào.

Thấy được dạng này Delibird ở ngoài nó cũng không thể giúp ích được gì Lâm Phàm trong tình trạng này “ Xem ra nó là đang xảy ra biến đổi gì bên trong thân thể mà ta không biết đấy.”

Nghĩ như vậy xong hắn đem Delibird thu hồi lúc này Lâm Phàm mới hướng tầm mắt về phía vùng thiên địa mới hiện ra ở trước mặt mình và cũng là nơi ở của thần thú Articuno này. Vùng trung tâm của thung lũng băng giá trên đỉnh núi Snowtop.

“ Articuno xem ra chúng ta duyên kiếp là chưa có cạn đấy…” Nhìn chiếc hang động hoàn toàn từ băng đá tạo thành to lớn ở trước mắt mình khóe miệng Lâm Phàm khẽ nhếch lên một đường cong vi diệu.

Thu hồi tâm tình cùng cảm xúc ba động Lâm Phàm bắt đầu cẩn thận từng chút một mà tiến về phía hang động to lớn kia. Càng đến gần hắn càng kinh ngạc về những thứ mình nhìn thấy trước mắt đang dần hiện ra hoàn chỉnh này,...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.