Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 534: Chương 534: Hokage: Bởi Vì Chiến Tranh




“ Đáng chết! Là ninja của gia tộc Uchiha.”

“ Không ngờ trong lúc tình hình chiến cuộc ở các nơi đều đang rất căng thẳng mà làng lá còn cam lòng phái ra dạng này một nhánh quân chủ lực đến chiếu cố chúng ta.”

“ Rút lui! Mau rút lui!”

“ Phát tín hiệu cầu cứu! ĐÚNG! Mau, phát tín hiệu cầu cứu.”

Gặp Uchiha tộc nhân ở nơi này trấn thủ và tham chiến, đám ninja làng đá không nhấc lên nổi ý chí chiến đấu. Bỏ chạy, bảo mệnh, mang tình báo về căn cứ mới là mục tiêu thay thế và được đưa lên hàng đầu.

Uchiha Fugaku khoanh tay đứng đó lạnh nhạt nhìn tất cả ở trong mắt.

Fugaku không vội hạ sát lệnh, thay vào đó hắn để tộc nhân truy đuổi đám tiểu tốt này, chờ đợi đối phương phát ra cầu cứu tín hiệu, sau đó hấp dẫn đến càng nhiều địch nhân, để một mẻ đem bọn chúng hốt gọn.

Một bên tháo chạy, một bên truy đuổi, đợi đến vùng giáp ranh với làng đá, phía trước xuất hiện một nhóm lớn ninja của làng đá đang chạy tới tiếp viện.

Lúc này Uchiha Fugaku mới hạ lệnh tàn sát.

Dùng dao mổ trâu để giết gà, chênh lệch lớn lập tức được thể hiện ra. Khi ninja làng đá kẻ sau nối tiếp kẻ trước liên tục nằm xuống.

Còn làng lá thì nằm xuống hầu hết là dạng kia lính tôm tướng cua.

Còn Uchiha tộc nhân trên chiến trường họ chính là “từ thần”, chuyên môn đi đoạt mệnh kẻ khác.

Trận chiến này đánh đến hừng sáng thì kết thúc.

“ Nước! Nước!”

Sau một đêm đứng ngoài quan sát toàn bộ chiến cuộc, đầu óc của một tên nhóc mới bốn năm tuổi như Itachi có chút hỗn loạn. Rất nhiều câu hỏi tại sao thế này tại sao thế kia liên tục xuất hiện trong đầu Itachi nhưng không hề có lời giải.

Đột nhiên tiếng kêu khát của một tên ninja gần đó truyền lại khiến Itachi bừng tỉnh.

Theo bản năng, cũng như theo phần tốt trong con người mình, Itachi chạy lại, đem đối phương đỡ lên và cho hắn uống nước.

Mặc cho việc đối phương mặc trên người trang phục ninja của làng địch thủ.

“ Cám ơn...”

Được giúp đỡ, tên ninja lên tiếng cảm ơn, nhưng ngay khi nhìn thấy túi nhẫn cụ đeo bên chân của Itachi, hắn không chút ngần ngại vùng lên, móc ra dao găm, ý định giết Itachi, kẻ vừa giúp đỡ mình.

Mặc cho đối phương rõ ràng chỉ là một đứa trẻ, hơn nữa còn chưa tính là một tên ninja thực thụ.

Nhưng Itachi nhanh hơn đối phương rất nhiều. Ngay khi nhận ra bên cạnh truyền đến sát ý, theo bản năng, Itachi vung tay, tung ra một cú chém ngang, bằng thanh kunai, kết liễu đối phương.

Vẻ mặt bất biến, nhưng trong đầu Itachi lại thêm một chút hỗn loạn, khi một câu hỏi tại sao không có lời giải lại xuất hiện trong đầu hắn.

Đúng lúc này Uchiha Fugaku xuất hiện bên cạnh Itachi.

Người tin tưởng nhất xuất hiện, Itachi lập tức đặt câu hỏi để giải phóng sự hỗn loạn trong đầu.

“ Cha... Tại sao người này lại muốn giết con? Con có làm gì đâu!”

Nhìn cậu con trai thiên tài của mình, Fugaku không dấu được sự tự hào trong ánh mắt. Hắn từ từ giải thích để Itachi có thể hiểu hơn về thế giới này, về sự tàn khốc ở nơi đây.

“ Bởi vì đây là chiến tranh!”

“ Chiến tranh?”

“ Đây không phải là chiến tranh giữa các con người. Nó là chiến tranh giữa các quốc gia. Cho nên bất kỳ ai cũng có thể bị giết một cách vô nghĩa...”

“ Đây là chân diện mục của thế giới Shinobi! Nghe đây Itachi... Con không bao giờ được quên những hình ảnh này...”

“ Vâng!”

Vừa nói cả hai cha con vừa hướng mắt về nơi chiến trường nằm la liệt đầy rẫy những xác chết và vụn thi hòa lẫn vào máu tươi kia!!!

.....

“ Báo cáo Fugaku đại nhân, lần này chúng ta tổn thất bảy bảy tên hạ nhẫn, mười ba tên trung nhẫn, thượng nhẫn bị thượng nặng ba người... Trong đó có mười bảy tên tộc nhân của Uchiha.”

Trong phòng họp, Fugaku yên lặng nghe cấp dưới báo cáo về thiệt hại sau cuộc chiến mở màn này.

“ Đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi! Làng đá chắc chắn sẽ chưa từ bỏ ý đồ. Chiến tranh là vẫn sẽ tiếp tục đấy.”

Báo cáo vẫn còn đang tiếp tục, trong phòng ai nấy đều nghiêm tục lắng nghe.

“ Cuối cùng là khóa ninja học viện lần này mang đến gần như là đoàn diệt.”

“ Đoàn diệt thì đoàn diệt đi, dù sao đều là một đám tiểu thí hài, bị phái ra chiến trường bị diệt đã là chuyện tất yếu xảy ra... Hả? Vì sao nói là gần như đoàn diệt?”

“ Bẩm đại nhân. Bởi vì còn một nhóm ninja học viện sống sót sau trận tập kích bất ngờ hôm qua... Nói đến sự tình cũng có chút kỳ quặc, khi ở đó ta phát hiện được bảy tám bộ thi thể của ninja làng đá. Hơn nữa phần lớn cổ đều bị vạch phá, nhất chiêu đoạt mệnh.”

“ Khu vực đó nằm ở ngoại vi, không hề có ninja cấp cao canh gác, nếu không thì thấy địch tập đã sớm báo hiệu... Như vậy sự tình liền có chút thật kỳ quái...” Nghĩ nghĩ Fugaku quyết định qua đó xem một chút.

“ Dẫn ta qua xem xem.”

Khám nghiệm trên đất tám bộ thi thể được tìm thấy ở khu vực ninja học viện.

Trong đó năm bộ cổ bị vạch phá một đường như nhau, vết rạch đều chuẩn xác cắt chúng thanh quản vị trí. Hơn nữa cổ bị vặn lệch vị trí, mắt trợn to. Hiển nhiên kẻ chết đều ở trong trạng thái bất ngờ cực độ.

Một bên khác nằm hai tên, một trong số đó cổ và một bên mắt còn cắm một thanh kunai và một thanh shuriken. Còn một tên cũng là chết do bị cắt cổ.

Tên cuối cùng thì có vẻ thảm nhất, khi trên người chỗ nào không có giáp bảo vệ thì chỗ đó đều có thể thấy được thương tổn. Tất cả đều là vết dao cắt và đối phương trong đôi mắt trợn tròn kia có thể thấy rõ sự khiếp sợ tồn tại.

Gặp được thứ gì mà có thể để cho đám ninja chết đi tồn tại dạng này không thể phai nhòa cảm xúc dù cho là đã chết đi.

“ Hẳn là một điều bọn họ đều không ngờ tới đi.”

Xuất hiện ý nghĩ này, Uchiha Fugaku bắt đầu hướng dòng suy nghĩ của mình theo những chiều hướng mà mình không hề ngờ tới nhất.

“ Đúng vậy! Đám nhóc...”

“ Đem ta qua xem đám nhóc còn sống sót kia!”

“ Vâng đại nhân! Ở bên kia...”

.....

Lúc này Lâm Phàm sớm được đưa đến địa điểm tập trung, ở đây hắn gặp được Uchiha Itachi.

Trong hoàn cảnh xa lạ gặp được người quen, cả hai nhiều ra một chút thân thiết cảm xúc, do đó liền tự nhiên tụ cùng một chỗ, khách sáo với nhau đôi câu vài lời.

Từ xa nhìn lại, Uchiha Fugaku thấy con trai độc nhất của mình đang đứng nói chuyện tự nhiên với một tên nhóc xa lạ.

Điều này sẽ thật là bình thường nếu hoàn cảnh không đặt tại nơi vừa xảy ra một cuộc thảm sát vào đêm qua. Đặc biệt là với những đứa trẻ tầm tuổi này.

Phải như năm sáu tên nhóc khác đang đứng co ro, tụ cùng một chỗ như gà con lạc mẹ, run lẩy bẩy, khiếp sợ nhìn từng cỗ thi thể được bê đi tiêu hủy phía bên kia, đó mới là bình thường.

Thoải mái tự nhiên như Lâm Phàm dạng này đó thật sự là dị loại.

Đến gần quan sát, Fugaku còn bị đôi mắt bình tĩnh và phá lệ thành thục kia hấp dẫn sự chú ý.

Đều nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, dù có ẩn dấu tốt, nhưng một cách tự nhiên thì đôi mắt vẫn thể hiện cho chúng ta biết được một phần nào đó những thứ ẩn sâu bên trong của mỗi con người.

Hành động, cử chỉ và cả đôi mắt kia khiến trong đầu Uchiha Fugaku hiện ra một câu để hình dung về tên nhóc này đó là.

“ Kẻ này với Itachi là cùng một loại!”

Đang nói chuyện, Lâm Phàm đột nhiên dừng lại, hướng ánh mắt nhìn về phía sau lưng Itachi.

Itachi cũng theo bản năng ngoái nhìn phía sau và thấy được Fugaku đang dẫn theo vài người tiến gần đến nơi này.

“ Cha... sao cha lại tới đây... Lâm Phàm đây là cha ta...”

“ Ta biết! Tộc trưởng của gia tộc Uchiha, Fugaku đại nhân. Xem ra cha ngươi là tìm ngươi có chuyện, ta liền đi trước. Itachi lúc khác gặp sau.”

Lâm Phàm chỉ liếc nhìn Fugaku một chút sau đó phất tay chào Itachi rồi lập tức quay người rời đi. Dù sao dạng này cao tầng hiện tại hắn không muốn tiếp xúc quá nhiều. Biết đâu bị để mắt đến lại rước lấy những phiền phức không đáng có.

Có điều dù quay người rời đi nhưng Lâm Phàm vẫn cảm giác được có một đôi mắt đang chằm chằm dõi theo mình.

Chắc chắn không phải là Itachi bởi Itachi chưa có được dạng này mang cho hắn cảm giác sắc bén ánh mắt. Xem ra chỉ có thể là Fugaku đang để ý hắn.

“ Ài! Không thể xử lý vẹn toàn đám kia thi thể quả nhiên vẫn hấp dẫn đến hữu tâm nhân chú ý....”

Đêm qua, sau khi giết xong tên trung nhẫn kia, Lâm Phàm liền đem xác của bọn chúng ném ra mỗi nơi một bộ. Nhưng hắn không dám đem xác vứt quá xa, bởi lúc đó quá loạn, chính hắn cũng không dám đi xa khỏi nơi “an toàn” đấy.

Vì trong hoàn cảnh đó, dù là địch hay bạn gặp được một tên nhóc ôm theo “một tên ninja làng đá” đều sẽ không do dự mà ra tay với hắn.

Làng lá thì rất có thể là nhầm hắn thành kẻ địch, làng đá kiểm tra thấy đó là một xác chết thì hắn vẫn bị coi là kẻ địch.

Cách tốt nhất Lâm Phàm có thể làm là như hiện tại, để cho người ta chỉ có thể nghi ngờ hắn mà không thể khẳng định là do hắn làm.

Không có đủ thực lực, hắn chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.

.....

“ Itachi! Đó là ai?” Thấy Lâm Phàm đã khuất bóng, Fugaku mới lên tiếng hỏi Itachi.

“ Đó là bạn cùng lớp của con ở trong trường, tên là Lâm Phàm, cũng là người con từng kể với cha là đã đánh ngang tay với con trong kỳ thi lần trước.”

“ Chỉ là đánh ngang tay thôi sao?”

“ Đúng vậy cha, lúc đó so đấu liền là thể thuật... Đến lúc con đem tay cậu ta khóa chặt và tưởng là mình đã chắc thắng thì cậu ta không tiếc đem tay mình tự bẻ để tạo ra cơ hội tấn công bất ngờ... Cậu ta thật sự là một người thú vị phải không cha? Cha sao vậy?”

Thấy Fugaku trầm tư suy ngẫm, Itachi không khỏi hỏi.

“ Không có gì! Theo con kể thì tên nhóc này quả thật “rất thú vị” và lần đó hẳn là chỉ là đơn thuần giao đấu mà thôi. Còn về phần sinh tử chiến thì...”

“ Itachi, con không cảm thấy kỳ quái khi trong số ninja học viện, chỉ có thành viên trong lều của tên nhóc kia là tránh thoát được kiếp nạn đêm qua sao? Hơn nữa ta còn phát hiện được tám bộ thi thể của ninja làng đá chết ở nơi đó. Trong đó theo ta thấy rất có thể có một tên trung nhẫn cấp bậc ninja…”

Nhìn Itachi dần dần lâm vào trầm tư suy nghĩ, Fugaku liền không nói tiếp.

Con của hắn vốn là thông minh, tin tưởng hắn chỉ cần nói đến thế là đã đủ để Itachi hiểu ra vấn đề.

“ Hy vọng đây có thể là chất kích thích tốt nhất để cho Itachi có thể sớm trở nên mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn nữa để có thể sớm ngày gánh vác trọng trách của gia tộc Uchiha chúng ta.”

“ Còn tên nhóc kia, xem nó và Itachi quan hệ hẳn là không kém... Hy vọng nó sẽ là bạn đồng hành của Itachi cho đến khi “giúp được” Itachi mở ra sức mạnh tối cao của gia tộc Uchiha.”

Nhìn về Lâm Phàm,Fugaku thấy được một thanh chìa khóa để có thể dễ dàng mở ra “tương lai” của Itachi!

Bên cạnh đó, quả nhiên như Fugaku dự đoán, Itachi rất nhanh hiểu ra được vấn đề.

“ Lâm Phàm, không nghĩ cậu đã mạnh như vậy. Xem ra đoạn thời gian này không chỉ mình nỗ lực tập luyện mà Lâm Phàm cũng là như vậy. Thậm chí là hơn nữa...”

Trong đôi mắt bình tĩnh của Itachi một ngọn lửa biểu thị chiến ý dần được nhen nhóm và cháy sáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.