“ Ngươi là người của gia tộc Tsuchigumo?”
Nghe được Hotaru nói mình là người của gia tộc Tsuchigumo, đệ tam biểu tình nghiêm nghị hỏi lại một lần nữa.
“ Phải! Đại nhân, ta là người của gia tộc Tsuchigumo.”
“ Có vấn đề gì sao sư phụ?” Thấy biểu tình của đệ tam nghiêm túc hơn mức cần thiết, Lâm Phàm tò mò hỏi, trong đầu thầm nghĩ.
“ Không phải là người của một ngôi làng nhỏ thôi sao? Có cần thiết phải nghiêm trọng hóa vấn đề như vậy không?”
Có điều Lâm Phàm không biết là, nếu Hotaru nói mình là dân làng Tsuchigumo, đệ tam cũng sẽ không hỏi nhiều. Bởi đây thật sự là một ngôi làng nhỏ, chịu sự bảo vệ của Konoha và đệ tam biết rõ về nó.
Chính vì biết rõ, đệ tam mới nghiêm nghị hơn khi Hotaru thừa nhận mình là người của gia tộc Tsuchigumo.
Bởi gia tộc này đã sớm bị diệt gần như là không còn một mống trong trận đại chiến ninja lần thứ ba.
Khi bọn họ sở hữu một thứ nhẫn thuật, mà hiện tại đã bị đưa vào hàng cấm thuật, để hủy diệt trọn vẹn một ngôi làng ninja tầm trung.
“ Hotaru đúng không? Ta hỏi ngươi, ngươi phải thành thật khai báo. En no Gyoja là gì của ngươi?”
En no Gyoja chính là tên thủ lĩnh của gia tộc Tsuchigumo khi đó và cũng là người sử dụng thứ cấm thuật đáng sợ kia, làm bốc hơi một ngôi làng.
Phải! Là bốc hơi! Bốc hơi đến tro bụi cũng chẳng còn...
“ Đó là ông của ta.” Dường như biết đệ tam định hỏi gì, Hotaru lập tức liền nói tiếp.
“ Ngài định hỏi về cấm thuật của tộc ta sao? Phải! Cấm thuật đang ở trên người ta... Có điều ngài yên tâm, ta không hề biết cách vận dụng nó. Phương pháp vận dụng thứ này đến đời cha ta cũng đã thất truyền...”
Nghe lời này của Hotaru, hai thanh âm đồng thời vang lên.
“ Tốt nhất là dạng này!” - “ Thật đáng tiếc!”
“ Ngươi tiếc cái gì? Ngươi biết cấm thuật đó có bao nhiêu nguy hiểm sao? Cấm ngươi không được đối với nhẫn thuật đó có ý đồ...”
Dù Hotaru đã nói như vậy, nhưng đệ tam biết tám chín phần mười cách sử dụng thuật này vẫn còn tại. Bởi nếu thật sự không còn, thuật này cũng đã không được người đời trước lưu truyền cho Hotaru.
Và đệ tam còn biết, tên học trò thông minh của mình cũng biết, cho nên đệ tam ngay lập tức đánh đòn phủ đầu Lâm Phàm.
Nhưng khi nghĩ đến Lâm Phàm không coi lời hắn nói ra gì tính cách, cộng thêm một thân bản sự còn tại đó. Đệ tam âm thầm thở dài, nói rồi mà coi như chưa nói đi.
Hắn cũng không thể cho người đi động Tsuchigumo gia tộc, bởi cả hai chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi. Dạng này đi điều tra đối phương đại bí mật, khác gì khiêu khích tuyên chiến.
Còn có cách! Tìm thứ khác hấp dẫn sự chú ý của tiểu tử này là được rồi.
“ Tiểu tử, ba năm rời làng ra ngoài sao ta không nghe được một chút tin tức gì của ngươi? Đoạn thời gian này đều ở bên ngoài đùa nghịch thứ gì?” Ý là Lâm Phàm tu luyện được thành quả.
Đang tò mò nhìn Hotaru, bị đệ tam hỏi, Lâm Phàm qua loa trả lời “ Cũng còn tạm được đi. Ít nhất ta tu ra một thân bản sự và hiện tại đã không sợ bất kỳ ai trong làng...”
Nghe lời này của Lâm Phàm, đệ tam khóe miệng lập tức run rẩy, răng đều bị tiểu tử này chọc ngứa.
“ Bao gồm cả ta sao?” hắn gằn giọng.
“ Đún... không bao gồm sư phụ.” Cảm nhận được nguy hiểm khí tức, từ đúng mới ra được một nửa, lập tức bị Lâm Phàm nuốt trở về, thay bằng một câu trả lời khác, để làm dịu để tam.
“ Hừ! Coi như ngươi còn biết thân biết phận... Đúng rồi! Ngươi đi ba năm, Naruto đám tiểu thí hài kia đều đã sắp tốt nghiệp học viện.” Nói ra lời này, đệ tam để ý một chút Lâm Phàm thần sắc.
Quả nhiên, Lâm Phàm biểu lộ hiện lên một tia quan tâm khi nhắc đến vấn đề này.
Có điều không phải như đệ tam nghĩ, vì Naruto, mà bởi vì Lâm Phàm biết kịch tình sắp bắt đầu.
“ Naruto tốt nghiệp học viện, cùng Sasuke và Sakura lập thành đội bảy, dẫn đội là Kakashi, đi ra ngoài bôn ba làm nhiệm vụ một thời gian, sau đó trở về tham gia kỳ thi Chuunin...”
“ Ngươi có muốn hay không dạy dỗ một tiểu tổ?”
“ Hả? Sư phụ, người vừa mới nói gì?” đang mải suy nghĩ về kịch tình, Lâm Phàm bị câu hỏi của đệ tam làm cho đầu óc ngu ngơ, không xác định, tưởng mình nghe nhầm.
“ Ta nói ngươi thực lực đã là thượng nhẫn, nhiều năm như vậy chưa vì làng làm chút gì, hiện tại ta liền giao cho ngươi nhiệm vụ, đào tạo một chi tiểu đội gồm mới ra trường ba tên học viên, đồng thời sau đó sẽ cùng bọn họ ra ngoài làm nhiệm vụ. Đây là cưỡng chế tính nhiệm vụ, phản đối vô hiệu.”
Đây là so sánh với kẻ bắt cóc Kurenai thực lực cho ra kết quả.
Thấy Lâm Phàm định mở mồm phản đối, đệ tam lập tức nghiêm nghị đánh gãy hắn.
Dạng này không đúng kịch bản mà!
Nội tâm Lâm Phàm hô to cầm nhầm kịch bản, có điều bị đệ tam nghiêm túc đánh gãy, lại nhìn Kurenai cổ vũ ánh mắt. Lâm Phàm liền tạm thời nhận mệnh.
“ Huấn luyện thì huấn luyện đi, dù sao cũng chỉ cần đợi đến kỳ thì Chuunin kết thúc liền xong việc.”
“ Đúng rồi sư phụ, kỳ thi Chuunin tiếp theo còn bao lâu thì diễn ra?”
“ Đại khái nhanh nhất cũng phải hơn nửa năm đi. Dù sao còn cần thương thảo với những làng khác. Bởi cũng không phải chỉ có mỗi làng của chúng ta...”
Đoạn sau về kỳ thi, đệ tam nói Lâm Phàm cũng không để tâm. Hắn chỉ cần biết đại khái thời gian tổ chức là được rồi.
“ Nhanh nhất cũng phải nửa năm sao?... Mà thôi, mà thôi. Coi như dùng thời gian này ở nhà bù đắp cho Kurenai vậy. Hơn nữa ta cũng cần học tập thêm một số nhẫn thuật để làm phong phú chính mình, tránh việc quá phụ thuộc vào siêu năng lực, để lộ chính mình...”
Nghĩ đến đây, Lâm Phàm lập tức hào hứng nói với đệ tam.
“ Sư phụ, ngươi xem thực lực của ta hiện tại đều mạnh như vậy. Có phải hay không có thể dạy cho ta càng cao cấp nhẫn thuật.”
“ Ngươi mạnh như nào ta làm sao biết được cụ thể? Hơn nữa nhẫn thuật đã sớm muốn ngươi học, chỉ là ngươi mắt mù đi chọn thông linh thuật. Hiện giờ lại làm như ta không chịu dạy ngươi không bằng...”
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng đệ tam lời nói lại khác. Lần này hắn là trực tiếp hướng Lâm Phàm đến mộc độn con đường, tránh để tiểu tử này lại đi chọn linh tinh đồ vật mà tốn thời gian tu luyện.
Có điều đó là sau khi mọi người được lệnh của đệ tam, theo Kurenai rời đi an bài chỗ ở lại và Lâm Phàm ở lại, được đệ tam đơn độc chỉ bảo.
Một mình rời khỏi Hokage đại lâu, Lâm Phàm lập tức chuyển hướng đến khu lưu giữ bí tịch.
Dù sao thời gian còn sớm, Kurenai chắc chắn còn đang bận an bài cho tiểu đệ của hắn.
...
Được lệnh của đệ tam, người giám sát “tàng thư các” đối với Lâm Phàm coi như không thấy, thả hắn vào, mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Đây cũng là vì Lâm Phàm cho đệ tam và người khác cảm giác “hắn không quá quan tâm đến nhẫn thuật” và chỉ thật sự để ý đến thứ hắn muốn học nguyên nhân.
Sự thật đúng là như vậy, nhưng cũng không hẳn là như vậy.
Đúng là bởi vì Lâm Phàm sở hữu siêu năng lực và một số kỹ năng của pokemon, do đó hắn cũng không cần quá phụ thuộc vào nhẫn thuật như thông thường ninja.
Trong chiến đấu, như vậy đã là đủ dùng, học thêm cũng dùng không hết, hơn nữa sẽ dễ bị loạn.
“ Không hẳn là như vậy” vì bản thân Lâm Phàm mới là người biết rõ nhất tình huống của hắn.
Mặc dù mặt ngoài biểu hiện ra hắn sở hữu kim- mộc- thủy- thổ bốn loại thuộc tính chakra, nhưng đây chỉ là hòa tan năng lượng của thế giới pokemon cho ra kết quả mà thôi.
Cũng không phải hắn thật có được loại này chakra, từ trong huyết mạch sinh ra đã có như người của thế giới này. Cho nên dù học độn thuật có cùng thuộc tính cũng không có cảm ngộ gì để dễ dàng học được và thi triển nó.
Tỷ như Uchiha gia tộc đối với hỏa độn có cực cao ngộ tính, từ đó dễ dàng học được và thi triển nó vậy.
Lâm Phàm đoán, muốn thật nắm giữ bốn loại thuộc tính sức mạnh này, phải đợi đến lúc bốn nguồn sức mạnh trong cơ thể hắn hòa tan hoàn toàn mới được.
Một chi tiết nữa là hắn cũng không thật sự là thiên tài về nhẫn thuật, hắn cũng cần phải tìm hiểu, phải tu luyện mới học và thi triển được một môn nhẫn thuật.
Tất cả những gì có được trước kia, điều là dựa vào kinh nghiệm từ lúc tu luyện ở thế giới pokemon và siêu năng lực giả thân phận phụ trợ mới có được.
Đó là vì sao Lâm Phàm đối với dạng này nhẫn thuật không có quá nhiều hứng thú.
Chỉ khi đến hiện tại, có thực lực, có thời gian rảnh, hắn mới quyết định để ý đến nó một chút.
Qua một hồi Lâm Phàm liền chán!
Bởi được đặt ở nơi này cũng không có những nhẫn thuật mà đệ nhất Hokage Hashirama từng sử dụng. Toàn là hàng đơn giản hóa của mộc độn, giúp tạo tường gỗ, tạo cầu gỗ, tạo dây trói loại này cấp thấp nhẫn thuật.
Đây có tính hay không là một lý do hắn lười học nhẫn thuật. Khi mà chiêu thức đều là thường thường như vậy.
Thế là trong phòng xuất hiện hai tên Lâm Phàm bắt đầu lật xem thư tịch.
Nhất tâm nhị dụng, Lâm Phàm tạo ra một phân thân, điều khiển nó đi lật xem nhẫn thuật.
Nhớ kỹ một hai bản mộc độn, thủy độn cùng thổ độn, chuẩn bị về nghiên cứu.
Không phải vì áp dụng trong thực chiến, mà để tìm hiểu xem dùng thứ chakra có kèm thuộc tính hòa tan kia, đi thi triển nhẫn thuật, dù khó hơn, nhưng cho ra uy lực sẽ thế nào.
Dù sao năng lượng đó là lấy ra từ đám thần thú tinh huyết sức mạnh. Cũng đáng giá để chờ mong!
Phân thân học thuật, còn bản thể của Lâm Phàm rảnh rỗi, liền đi lật xem những giá sách còn lại, với hy vọng có thể từ đó tìm được thứ gì đó được đệ tam “vô tình” bỏ sót cho mình nhìn xem như lần trước xem được uế thổ chuyển sinh cấm thuật như thế...