“ ~Hỏa độn: Hỏa liên đạn ~” phù. phụt..phụt.. phụt…
Tốc độ cao hoàn thành kết ấn, Jiraiya liên tiếp phụt ra những đoàn hỏa cầu nhằm công kích Lâm Phàm.
“ Hừ... trò mèo < Hammer Arm>!” trong đầu thầm nhủ như vậy, ngay lập tức hai cánh tay của Lâm Phàm được ánh sáng trắng bao phủ.
Hắn cứ thế xông lên, dùng hai tay đem từng đoàn hỏa cầu bắn tới chém nổ, đồng thời tiếp cận Jiraiya trong ánh mắt có đôi chút kinh ngạc của đối phương.
“ Đó là sức mạnh gì? Huyết kế giới hạn sao? Hay là không ấn nhẫn thuật, nhưng ta chưa từng thấy loại nhẫn thuật này trước đây, không lẽ là hắn tự sáng tạo?”
Không thấy Lâm Phàm kết ấn nhưng vẫn thi triển ra được dạng này chiêu số có thể dễ dàng tiếp được hỏa diễm, khiến trong đầu Jiraiya hiện lên rất nhiều suy đoán.
Nhưng cũng không quá nhiều bất ngờ, bởi nếu không có gì đó đặc biệt hắn là không tin đệ tam sẽ phá lệ mà đem tên nhóc này thu làm học trò đấy.
“ Nếu là huyết kế giới hạn thì cũng thường thôi, nhưng nếu là không ấn nhẫn thuật, hơn nữa còn rất có thể là tự sáng tạo, vậy thì có chút khó có thể tưởng tượng được!”
“ Không lẽ lão sư là nhìn ra hắn có Hokage tiền lực như Minato nên mới nhận hắn! Khả năng này rất cao...”
Jiraiya có điều không biết, đệ tam là thật nhìn ra Lâm Phàm có làm Hokage tiềm lực nên mới tài bồi hắn, nhưng không phải như đệ tứ tiềm lực mà là như đệ nhất tiềm lực như vậy!
“ Sư huynh! phân tâm là không nên có trong chiến đấu.. < Close combat >” Phá tan hỏa diễm, Lâm Phàm phóng ra, thành công tiếp cận Jiraiya.
Khóa chặt mục tiêu, hàng loạt cú đấm được hắn tung ra bằng chiêu < Close combat > của pokemon, cú sau chưa đến cú trước đã được tung ra.
Đầy trời quyền ảnh hiện ra trước mắt Jiraiya, phát ra vù vù thanh âm, đánh về phía hắn.
“ Chướng nhãn pháp sao? Hay là ảo thuật?”
Dù là gì nhưng trong khoảng cách quá gần, không thể né tránh, hơn nữa hắn cũng không muốn tránh, hắn muốn thể nghiệm dạng này chiêu thức, nên đem hay tay bắt chéo trước người, đón đỡ.
Bành...bành... bành...bành...
Quyền quyền là thật, hơn nữa uy lực đều cực kỳ kinh người, Jiraiya đột nhiên phải gồng mình để tránh không bị đánh bật về phía sau.
Nhưng uy lực của một loạt quyền ảnh hội tụ vẫn thành công đánh bất ngờ Jiraiya, khiến hắn phải lùi một bước về sau.
Hơn nữa mặt đất dưới chân đều bị hắn đạp ra một hố nhỏ, có thể thấy được hắn phải gồng mình cỡ nào để đón đỡ một chiêu này.
“ Một loại thể thuật mới sao? Nhìn có chút giống ~ Nhu quyền pháp ~ của Hyuga gia tộc, cũng làm cho ta có cảm giác trở thành mục tiêu và bị khóa chặt. Nhưng lại có nhiều chỗ không giống... không lẽ là tiểu tử này dựa theo Hyuga gia tộc nhu quyền sáng tạo ra...”
Ý nghĩ đáng sợ này hiện lên trong đầu Jiraiya nhưng bị Lâm Phàm đánh gãy bởi đòn công kích tiếp sau đó.
< Low kick > Lâm Phàm định thừa thắng xông lên, cho Jiraiya một cú quét trụ, đem hắn đá ngã.
Đến đây Jiraiya đã biết Lâm Phàm không tầm thường, hắn lập tức cảnh giác và có đôi chút nghiêm túc đối đãi.
Tốc độ khai mở, Jiraiya xoay chuyển vòng ra sau Lâm Phàm, duỗi ra thủ chưởng ý đồ đem cổ hắn túm lấy.
“ Hừ!” Lâm Phàm hừ lạnh, đầu đều không cần quay, hắn đã thấy rõ được phía sau hình ảnh nhờ tinh thần lực dò xét.
Bụp... nổ ra một đoàn khói trắng, thân thể Lâm Phàm biến mất, để lại nguyên chỗ là một khúc gỗ. Còn bản thể đã xuất hiện ở sau lưng Jiraiya.
Hai tay cầm túm chắc dao găm (kunai), Lâm Phàm không lưu tình, hướng về phía sau ót của Jiraiya đâm tới, hắn cần cho đối phương một chút áp lực tâm lý để nghiêm túc và tập trung chiến đấu.
“ Tốc độ kết ấn thật nhanh... phản ứng lực cũng nhanh đến đáng sợ... không tốt! Pặc!”
KENG
Kunai bị bật ra. Đơn giản là một cái chắp tay thủ ấn, Jiraiya đã biến mái tóc dài của hắn thành cứng như sắt thép bảo vệ sau đầu, điều này khiến Lâm Phàm không cách nào thành công thương tổn, nhưng lại đạt thành mục đích.
Bởi lúc này Jiraiya quay người, nghiêm túc nhìn hắn. Mái tóc của Jiraiya cũng tự động biến dài, công kích về phía Lâm Phàm với tốc độ cực nhanh.
Một kích không thành, Lâm Phàm đã sớm lùi lại, thấy mái tóc dài màu trắng của Jiraiya như một con mãng xà lao tới, hắn nhấc chân liền chạy.
Nhưng tốc độ của thứ tóc này thật nhanh, nhanh đến gần trình độ có thể đuổi kịp Lâm Phàm với tốc độ cực hạn ở trạng thái bình thường.
“ Đã vậy! < Quick attack >!”
Phải là < Quick attack >, chiêu thức gia tăng tốc độ cực lớn cho bản thân người sử dụng.
Ở cái thế giới mà sức mạnh của nhân thể không bị giới hạn này, Lâm Phàm qua một năm này bỏ chút thời gian tìm tòi nghiên cứu, hắn phát hiện mình không chỉ thi triển được mỗi chiêu thức của hệ Fighting như trước, mà còn có thể thi triển một số chiêu thức đơn giản của hệ Normal.
Tỷ như: Cut (chém); Roar (gầm); Strength (khỏe); Double Team (phân thân)...
Nhưng hữu dụng nhất Lâm Phàm thấy chỉ có < Double Team > và < Quick Attack >.
Một chiêu lập tức gia tăng tốc độ di chuyển, chiêu còn lại lập tức tạo ra phân thân.
Đúng! Là không cần kết ấn và tạo ra phân thân. Hơn nữa phân thân tạo ra là nhờ nguồn năng lượng đặc biệt ở trong cơ thể Lâm Phàm, chứ không phải chakra, cho nên không hề tiêu tốn chakra và không có xung đột khi thi triển với phân thân thông thường.
Còn một điểm đặc biệt, đó là lấy Lâm Phàm am hiểu về phân thân trình độ ở hiện tại, thì các phân thân tạo ra đều có khả năng chiến đấu. Đồng thời vượt trội ở chỗ đó là sức mạnh thân thể.
Hắn đã từng thử cho hai loại phân thân giao chiến, kết quả là double team tạo ra phân thân khó bị phá vỡ hơn. Hơn nữa lực công kích cũng là mạnh hơn.
Nhưng khuyết điểm là không thể cách người quá xa và chỉ tồn tại được trong thời gian ngắn như phân thân thông thường.
Dù cho là như vậy hắn cũng không dễ dàng thi triển ra thứ này, bởi “không ấn phân thân thuật” quá làm người chú ý.
Thông minh như hắn đương nhiên biết lúc nào nên biểu hiện, lúc nào không, cái gì nên biểu hiện và biểu hiện bao nhiêu là đủ để người khác phải coi trọng mình...
Quay trở lại chiến đấu!
Lúc này Jiraiya thấy Lâm Phàm quanh thân bị bao phủ bởi một tầng hào quang màu trắng sau, tốc độ lập tức bạo tăng, di chuyển còn kéo theo một vệt sáng trắng ở sau lưng và đang giẫm trên tóc của chính Jiraiya, công kích lại đây.
Đệ tam cũng bất ngờ về điều này, bởi đây là lần đầu tiên hắn thấy Lâm Phàm thi triển dạng này chiêu thức. Trong đầu thầm nghĩ “ huyết kế giới hạn của tiểu tử này xem ra không có ta nghĩ đơn giản như vậy!”
~ Thuật loạn sư tử phát ~ thủ ấn thay đổi, tóc của Jiraiya xù lên như bờm sư tử, một số thì hóa thành một loạt phi châm, như nhím xù lông bộ dạng, sau đó được phóng ra, bắn về phía Lâm Phàm.
Không phải sinh tử chiến, mức độ tuy nhiều nhưng uy lực được hắn khống chế ở trung nhẫn cực hạn cấp độ.
Còn tốc độ phi châm, không những không giảm mà còn tăng, bởi Lâm Phản là thật nhanh, hơn nữa giảm đi thì trận này so đấu liền không có ý nghĩa.
Qua những lần ra tay không hề lưu tình và biểu hiện thành thục cũng như thiên tài của Lâm Phàm, Jiraiya đã nhìn ra hắn ý tứ, do đó cũng không thể quá lưu tình.
Phải nghiêm túc, thậm chí là phải thấy chút máu mới được!
Shuriken!
Thấy cảnh này, Lâm Phàm lập tức phóng ra phi tiêu đón đỡ ám khí của Jiraiya. Nhưng đương nhiên là không chỉ có thế, bởi hai bên số lượng chênh lệch nhiều lắm.
Một loạt động tác kết ấn hoàn thành trong giây lát đó, Lâm Phàm thầm hô ~ Shuriken ảnh phân thân chi thuật ~
Chéo...chéo...chéo...
Từ số ít phi tiêu phóng ra lập tức phân thân thành đầy trời phi tiêu, tinh chuẩn bắn trúng từng cây phi châm bằng tóc một của Jiraiya.
Trong đoạn thời gian này, Lâm Phàm đương nhiên không chỉ ngu ngốc tự thân phát triển, mà còn học được từ đệ tam một vài bản sự giữ nhà.
Tỷ như dạng này không mang thuộc tính nhẫn thuật, rất hữu dụng trong chiến đấu loại hình.
Theo hắn thì có một tòa đại sơn ở bên cạnh, tội gì không dựa vào, học một vài thứ để hoàn thiện bản thân, tổng được lợi đều là hắn. Đơn giản chỉ là tốn chút miệng độn công phu mà thôi.
Nhưng như vậy đã đủ làm cho Jiraiya lần nữa lau mắt mà nhìn người sư đệ này.
Phải biết tuy hắn có thể tạo ra nhiều hơn, mạnh hơn nữa phi châm, nhưng ở cấp bậc hiện tại đã không phải là trung nhẫn phạm vi thực lực có thể đón đỡ dễ dàng như Lâm Phàm dạng này.
Bởi vì sao? Bởi vì tốc độ nhanh là một, thứ hai là số lượng nhiều và thứ ba cũng là quan trọng nhất đó là vì ánh mắt của ai có thể đủ sắc bén để nhìn ra từng thanh phi châm bắn đến và đánh gãy như Lâm Phàm dạng này.
Đây chứng tỏ hắn đã cùng lúc giải quyết ba vấn đề trên trong thời gian ngắn đó.
Đại đa số người ở cái tuổi này, né tránh được công kích như vậy đã được xem là thiên tài. Vậy mà Lâm Phàm còn dễ dàng đem nó đánh gãy, bảo sao kẻ gặp không kinh ngạc, thậm chí là khó có thể tin.
Dù khó tin nhưng sự thật diễn ra trước mắt chính là như vậy. Không tin cũng phải tin!