“ Anh hai. Nhìn hắn... ừm.. vị ca ca đó cũng không mạnh lắm đâu, hơn nữa mọi người còn đang nói hắn rất lười, thuộc về không chịu luyện tập loại kia.”
Nghe ngóng một hồi, vẻ mặt nín một bụng nghi vấn, cuối cùng Sasuke đem nó hỏi đi ra.
Itachi đáp lại cái phất tay chào hỏi của Lâm Phàm, rồi mới trả lời Sasuke.
“ Ừm! Anh hai cũng không biết hiện tại hắn mạnh đến đâu. Nhưng Sasuke, để anh hai nói cho em nghe một chút về hắn đi...”
“ Khoảng 5~ 6 tuổi đã tham gia chiến trường và cha nghi ngờ hắn có trung nhẫn thực lực...
Bảy tuổi cùng anh hai tốt nghiệp học viện, một phân thân của hắn lúc đó đều đã đánh được một đám tiểu quỷ lớn hơn em một chút...
Thực lực của hắn khi đó đã có thể đón đỡ một hai chiêu của một tên thượng nhẫn, đấy còn là một tên sát thủ chuyên môn đến giết hắn thượng nhẫn ( đây là Fugaku sau khi nghe kể cho ra kết luận).
Sau đó hắn liền có đệ tử của đệ tam đại nhân thân phận. Từ đó chúng ta liền không có nhiều cơ hội gặp mặt.”
Nghe bản này cố sự được Itachi tóm tắt về Lâm Phàm, Sasuke trong lòng sóng biển nhấc lên ngập trời.
Sasuke còn coi là đối phương yếu đâu. Vậy mà...vậy mà... mạnh như vậy!
“ Nhưng anh hai và vị ca ca đó ai mạnh hơn?” Dù kinh ngạc về đối phương thực lực nhưng đây mới là vấn đề Sasuke quan tâm nhất.
Nói đến vấn đề này, Itachi trong mắt lập tức hiện lên chiến ý, bởi hắn cũng thực sự muốn biến Lâm Phàm và hắn ai mạnh hơn. Trước kia hẳn là Lâm Phàm, nhưng hiện tại Itachi liền có tự tin để nói hai từ “chưa chắc“.
“ Anh hai cũng không dám chắc. Có cơ hội anh hai nhất định sẽ tìm đáp án chính xác để trả lời Sasuke, còn bây giờ em vào hàng đi. Đều sắp đến giờ làm lễ nhập học rồi.”
Itachi cười hiền lành đẩy Sasuke vào hàng sau đó khoanh tay đứng đó xem lễ.
Buổi lễ diễn ra cũng như bao buổi lễ khai giảng khác.
Không có gì đặc sắc cho đến khi đệ tam thông báo về việc sẽ giao chức vụ trợ giảng lớp học viên mới này.
Cũng không phải là thật lấy lão sư thân phận, chỉ là trợ giảng dạng như phụ đạo viên vậy, hỗ trợ trông lớp và quản lí lớp khi không có giáo viên chính thức mà thôi.
Dẫu nói rõ là như vậy nhưng lời đệ tam nói vẫn gặp phải một làn sóng phản đối kịch liệt.
Bởi theo suy nghĩ chung, thì tên mao đầu tiểu tử này một không có kinh nghiệm làm lão sư, hai không có thực lực, ba không có tuổi tác. Lời nói ra ai sẽ nghe, ai sẽ tin phục hắn.
Để hắn quản lý lớp học không phải sẽ loạn thành một bầy, dù không loạn nhưng nếu học sinh đều học hắn lười như vậy, không phải là hỏng hẳn một thế hệ sao.
Một số gia tộc tộc trưởng có mặt ở đây đã bắt đầu nhíu mày một chút về quyết định của ngài đệ tam, bởi trong số học sinh kia lần này có cốt nhục thân sinh của bọn họ. Nếu bị làm lệch đi liền sẽ liên quan đến cả dòng tộc về sau này.
Nhưng vì biết đệ tam anh minh thần võ, làm ra quyết định chắc chắn sẽ không phải loại kia không có cơ sở. Hơn nữa đệ tam thu nhận đệ tử cũng chắc chắn có điểm hơn người. Do đó tất cả đều im lặng theo dõi kỳ biến.
“ Ta biết mọi người có nhiều thắc mắc và hoài nghi về quyết định này của ta. Nhưng ta chỉ muốn nói là, các ngươi dù không tin ta nhưng cũng nên tin thân phận Hokage của ta làm ra dạng này quyết định.
Ta lấy Hokage thân phận đảm bảo với mọi người rằng, tên đệ tử này của ta có thực lực làm được việc này. Còn về phần làm lệch gì gì đó, yên tâm sẽ không có vì hắn chỉ là trợ giảng thân phận, không có quyền hạn quá nhiều...”
Nói chung là đệ tam trước lừ mọi người tin tưởng Lâm Phàm làm được, sau đó để thời gian trả lời xem hắn có làm được hay không.
Làm được thì tốt! Làm không được cũng tốt. Bởi hắn không được thì sẽ có cơ hội lấy phạt hình thức bắt Lâm Phàm làm một chút gì đó.
“ Lâm Phàm! Ngươi đi ra nói một chút gì đi!”
Thấy mọi người đã không còn gay gắt về quyết định của mình, đệ tam mới để Lâm Phàm đi ra nói chút đáng tin lời nói, thu được mọi người tin tưởng cùng tín nhiệm.
Nhưng đệ tam nói xong, toàn trường lặng ngắt như tờ, chỉ còn tiếng hít thở đều đều phát ra từ đằng sau đệ tam.
Nghe thấy thanh âm này, mặt đệ tam liền hắc. Hắn gằn giọng gọi lại “ Lâm Phàm! Nghe ta nói sao? Mau đi ra!”
“ Lâm Phàm!”
Thấy mọi người ánh mắt quái dị nhìn mình và tên học trò này, đệ tam vừa bực vừa vội.
Sau ba lần gọi tên không tỉnh, đệ tam liền không nhẫn nhịn nữa, hắn dùng ra phương pháp vẫn thường dùng để gọi tỉnh tên học trò này.
Đang chìm trong giấc mộng, Lâm Phàm đột nhiên cảm nhận được một luồng khí lưu ba động đang kéo về phía mình. Như đã thành một loại bản năng hắn giơ hai tay lên đón đỡ.
Bành!
Trùng kích lực mạnh đem thân thể của Lâm Phàm đánh bay về phía sau và đồng thời thành công đánh tỉnh hắn.
“ Lão đầu.. sư, chuyện gì á! Tại sao ngươi lại đánh ta, hơn nữa ra tay còn nặng như vậy.”
Vẫy vẫy hai cánh tay đau nhức, Lâm Phàm oán trách đệ tam.
Chữ lão đầu đều bị hắn gọi ra, nhưng nhớ đến hoàn cảnh hiện tại liền gọi thêm một chữ “sư”, thế là ở đây mọi người đều nghe thấy hắn gọi đệ tam đại nhân thành “lão đầu sư“.
“ Tên tiểu tử thối, ai cho ngươi ngủ vào lúc này, đã vậy ngươi còn dám gọi bậy, hôm nay ta liền đánh tàn ngươi tên nghịch đồ này!”
Nói đệ tam thân ảnh thoăn thoắt như linh hầu công tới.
Nhìn bộ dạng đệ tam là thật giận và không đùa bộ dạng, Lâm Phàm liền nhận sợ. Dù sao hiện tại hắn đánh là đánh không lại đối phương, cho nên liền lựa chọn thỏa hiệp làm chủ.
“ Lão sư, lão sư cũng là ta quá gấp nên gọi nhầm một chữ mà... ai da.. ngươi là làm thật sao?”
Hiển nhiên đệ tam lần này không định cho Lâm Phàm cơ hội giải thích.
“ Shuriken! Phi tiêu ảnh phân thân chi thuật”
Tám thanh phi tiêu được đệ tam phóng ra, sau đó lập tức kết ấn, tốc độ tay nhanh làm cho đám học sinh mới nhìn hoa cả mắt. Ấn thành! Tám thanh phi tiêu lập tức biến thành đầy trời phi tiêu bắn về phía Lâm Phàm.
Vù vù thanh âm của tiếng phi tiêu quay tròn xé gió như một đàn ong đang bay ngang qua sân đấu.
Lâm Phàm cũng không kém! Thấy đệ tam là làm thật, Lâm Phàm đành phải toàn lực ứng phó. Trước kia đều là dạng này, hắn đã quen thuộc.
< Quick attack > lui về sau, kéo giãn khoảng cách để có thêm thời gian xử lý.
Tập trung tinh thần vào hai mắt để thấy rõ toàn bộ số phi tiêu đánh tới cùng đường bay của bọn chúng. Tám thanh phi tiêu phóng ra, hai tay ngay sau đó bắt đầu kết ấn, hoàn toàn tương tự với động tác của đệ tam và tốc độ đều không hề thua kém quá nhiều.
Những người đang định làm ra bảo vệ an toàn cho mọi người đều bị đệ tam chừng trở về đứng im tại nguyên chỗ.
Tiếp theo đó bọn họ và đám học sinh thấy được một màn khó có thể quên.
“ Phi tiêu ảnh phân thân chi thuật!”
Sau câu khẩu quyết này của Lâm Phàm, trên sân tiếng vù vù lập tức nhiều gấp đôi.
Tiếp sau là đinh đinh đương đương thanh âm liên tục phát ra, cùng với đó là những thanh phi tiêu kết đôi rụng xuống sân đấu.
Cuối cùng tất cả đều hóa khí biến mất, chỉ để lại đó tám đôi phi tiêu dính vào nhau, do lực ném gần như là đồng nhất, không bên nào đánh văng được bên nào.
Đây chính là Lâm Phàm thân thể sức mạnh biến thái chỗ, cũng như đệ tam dần dần già đi chỗ cho ra kết quả.
“ Lão sư... Cũng chỉ có một chiêu này của ngươi là ta có thể hoàn mỹ tiếp được mà thôi. Tiếp tục đánh xuống liền sẽ ảnh hưởng đến bọn nhỏ nha.”
Câu nói này của Lâm Phàm như đề tỉnh trạng thái “nhập ma” đệ tam, khiến cho đệ tam lập tức dừng lại buông lời hung ác “ Tiểu tử, đợi sau đó liền thu thập ngươi. Hiện tại mọi người tiếp tục công việc nhập học cho bọn nhỏ đi.”
Nói xong đệ tam liền giao lại việc nơi đây cho giáo viên, còn hắn thì lập tức rời đi.
Sau một màn vừa rồi không còn ai dám nghi ngờ Lâm Phàm thực lực. Cũng như không ai dám nghi ngờ về quyết định cho hắn làm trợ giảng của đệ tam.
Đệ tam rời đi sau, Lâm Phàm đứng cùng một đám người đang nhìn mình bằng ánh mắt như nhìn quái vật khiến hắn lơ ngơ không biết làm sao. Bởi hắn từ đầu đến cuối là toàn ngủ, một từ không nghe, hiện tại tình cảnh liền lúng túng.
Nhưng hắn cũng nhanh trí, nhớ ngay đến Itachi, tên này bạn tốt chắc chắn là nghiêm túc đi nghe dạng này nhàm chán sự tình, hơn nữa hỏi đối phương cũng không như hỏi người khác mất mặt. Cho nên Lâm Phàm lập tức chạy qua hỏi Itachi.
“ Itachi! Ngươi nghe từ đầu đến cuối phải không? Hiện tại liền nói cho ta biết lão sư ta hắn đã nói những gì?”
Lại là ôm vai bá cổ thân thiết động tác. Điều này gợi lại cảm giác thân thiết khiến Itachi liền hào sảng thật kể lại từ đầu.
Nghe một hồi, Lâm Phàm mặt đều tái đi ngắt lời. “ Ngừng ngừng ngừng! Chú ý tìm trọng điểm nói. Ngươi nói xem lão sư ta gọi ta đến đây là muốn ta làm cái gì?”
...
Một lúc sau!
Lâm Phàm hào hứng đi trước đám tiểu quỷ này, dẫn bọn chúng đi thăm quan lớp học sau đó làm quen với nhau và sắp xếp chỗ ngồi.
“ Xin chào các bạn nhỏ, ta là Iruka, hiện tại là thầy giáo chính...” Thầy chủ đạo của lớp, Iruka giới thiệu nhưng không một ai phản ứng hắn.
“ Không ngờ lão sư lại cho ta đến đây làm trợ giảng công việc... dẫn dắt một chút mười hai tiểu cường... nghĩ thôi đã thấy thú vị rồi!”
Trong lòng Lâm Phàm trong lòng cười thầm khi liếc về phía dưới mười hai chỗ ngồi.
Đồng thời đám này gia hỏa cũng hiếu kỳ đánh giá hắn vị này ca ca và bỏ qua hoàn toàn Iruka tên này chính thức lão sư tồn tại.
Tuổi không lớn lắm bộ dạng nhưng thực lực lại để cho bọn họ có lớn lao hâm mộ.
Đặc biệt trong số đó, nhất chú ý Lâm Phàm từ một liền biến thành hai. Đó là Naruto và Sasuke.
Naruto là đơn thuần gặp lại vị này tốt bụng ca ca đồng thời phát hiện ra đối phương thực lực siêu mạnh nên chú ý.
Sasuke thì là vì câu hỏi không biết giữa Lâm Phàm và anh hai hắn ai là người mạnh hơn. Đồng thời tò mò về quan hệ của hai người khi trong lúc khai giảng đó, Sasuke thấy được hai người chụm đầu ghé tai, ôm vai bá cổ nói gì đó cảnh tượng.