“ Thủy độn: Thủy Đoạn Ba!”
Ao phun ra một cột nước, mất một lúc lâu để làm nguội lạnh toàn bộ dung nham rơi rớt trên mặt đất.
Terumi Mei cùng Lâm Phàm thản nhiên đổi một căn phòng tiến hành chiều sâu trao đổi.
“ Ngươi có lớp mai rùa thật cứng, nhưng ta không thấy được ngươi có quá nhiều tác dụng, để thuyết phục mình cùng ngươi hợp tác... Quan trọng nhất là ta không thấy được sự thành tâm của ngươi khi nói muốn cùng chúng ta hợp tác.”
Đại ý là muốn biết thân phận của Lâm Phàm cùng mục đích khiến hắn muốn hợp tác trong chuyện này để tránh lợi ích xung đột, cũng như biết cái giá mình phải trả cho chuyện này có đáng giá hay không.
Lâm Phàm cũng đoán ra đối phương đại khái ý tứ, là hắn, hắn cũng không muốn hợp tác với một kẻ mình không biết chút gì về đối phương, dù cho kẻ đó có mạnh đến đâu.
“ Lỗi ta! Không nhắc ta đều quên ta còn mặc trên người những thứ vướng víu này.”
Phần phật... Áo choàng được gỡ bỏ, Lâm Phàm lộ ra khuôn mặt thật trước mặt Terumi Mei. Hắn rất hưởng thụ vị này ngự tỷ lóe lên trong mắt vẻ kinh ngạc.
Lâm Phàm lúc này không để ý, bên cảnh hắn một đôi mắt đẹp cũng bị kinh ngạc bởi độ trẻ tuổi và khuôn mặt anh khí của hắn.
“ Không ngờ sư phụ lại trẻ tuổi như vậy! Khuôn mặt này tuổi tác trẻ hơn ta rất nhiều. Hơn nữa còn rất dễ nhìn (nội tâm: rõ ràng là siêu cấp đẹp trai có được hay không, lừa mình dối người. Hừ!)”
“ Ồ! Không ngờ muốn cùng ta hợp tác lại là một vị soái đệ. Ngươi đã thành công thuyết phục ta một nửa nhờ vẻ ngoài của ngươi.” Nói, Terumi còn liếm nhẹ môi và vứt cho Lâm Phàm một tia mị nhạn.
Lâm Phàm thì không coi đây là chuyện, như thường nói.
“ Thứ nhất thân phận: như đã nói và ta cũng chỉ có thể nói ta là Vô Diện, hắn cũng là, còn nàng không phải, bởi nàng không có thực lực kia. Thứ hai thực lực: ta cũng không có đơn giản như ngươi nghĩ.”
Ánh mắt hiện lên hồng quang Lâm Phàm nhìn chằm chằm Terumi Mei, < Cách không khống vật > đem di chuyển của Terumi Mei khống chế.
Một tay kết ấn!
Một phân thân xuất hiện bên cạnh, cản lại Ao đang có ý định lao đến trợ giúp.
Một tay rút ra một thanh kunai, hướng yết hầu xinh đẹp của Terumi Mei đâm tới.
Nhưng khi gần chạm đến cổ đối phương, Lâm Phàm một tay kết ấn, ~ thế thân thuật ~ dùng ra, biến mất tại nguyên vị, xuất hiện ở phía sau, ánh mắt trở lại như thường, đứng nhìn Terumi Mei.
Bởi hắn chỉ khóa được Terumi Mei một giây thời gian, lấy cô nàng thực lực cùng sức mạnh đã thành công thoát khỏi trói buộc.
“ Dù chưa đạt đến Page cấp, nhưng hiện tại cô nàng này thực lực tuyệt không yếu hơn Danzo lão đầu.”
Trong đầu nghĩ một chuyện Lâm Phàm lại nói chuyện khác.
“ Tiếc thật! Cũng chỉ có một giây thời gian, nếu ta cố thêm 0,5 giây thời gian, tuyệt đối có thể để cho xinh đẹp tỷ tỷ thấy máu.”
“ Ngươi dám!” Nghe lời này của Lâm Phàm Ao liền giận, giải quyết xong phân thân, hắn ý định lao về phía Lâm Phàm, nhưng bị Terumi Mei giơ tay ngăn cản.
Cản lại Ao thuộc hạ, nàng không những không giận trái lại còn vui vẻ bật cười.
“ Hì hì. Tiểu đệ đệ miệng nói chuyện thật dễ nghe, xíu nữa lấy mạng tỷ tỷ vậy mà từ miệng ngươi nói ra đều thành không đánh kể sự tình. Nhưng tiểu đệ đệ làm như vậy cũng thành công thuyết phục ta chín phần mười rồi.”
Nghĩ tới tràng cảnh đối phương sử dụng huyết kế giới hạn đặc biệt này lên mục tiêu mà mình muốn tiêu diệt, kết hợp với bản thân thực lực, chỉ cần xuất kỳ bất ý, 0,5 giây thôi cũng đủ để thay đổi cục diện trên chiến trường.
Vốn tưởng đối phương chỉ có phòng thủ thủ đoạn, nhưng thật không ngờ lại là công thủ toàn diện loại hình. Thú vị!
“ Chín phần là đủ để hợp tác rồi, để lại một phần cho những bí mật và đề phòng lẫn nhau, sự tình liền hoàn mỹ. Hợp tác vui vẻ!”
Lâm Phàm vươn tay ra trước cùng Terumi Mei bắt tay. Không quá quen với hành động này, nhưng Terumi Mei vẫn hiểu nó hàm nghĩa, nàng cũng vươn ra tay nhỏ nhưng không quá tình nguyện.
Bởi vì nghĩ đến tên này trước đó rõ ràng nhìn mình ngực, nhìn đến mình còn khó chịu, thì động tác này hẳn lại tiếp tục là một hồi chiếm tiện nghi.
Terumi Mei có thể buông lời đùa nghịch, nhưng để người chạm đến thì nàng liền không quá tình nguyện, chẳng thế mà bao năm vẫn giường đơn gối chiếc lẻ bóng một mình.
Hoa hồng gai à!
Tất cả những gì Terumi Mei suy nghĩ đều không xảy ra, khi Lâm Phàm động tác hết sức ưu nhã.
Nắm mỹ nhân tay hắn chỉ nắm nhẹ năm ngón, đủ để hoàn thành bắt tay hình thức, sau đó lập tức buông.
Tương phản hình tượng cùng động tác làm cho Terumi Mei có đôi chút ngoài ý muốn nhìn Lâm Phàm. Còn Lâm Phàm chỉ là cười cười.
Sau đó cả hai mới bắt đầu ngồi xuống, tiến hành chiều sâu đàm luận.
“ Chúng ta trước tiên muốn nghĩ kỹ biện pháp đối phó với Mizukage đệ tứ. Hắn là khởi nguồn của mọi vấn đề của làng Sương mù ở thời điểm hiện tại. Nếu ngươi không biết, Mizukage đệ tứ chính là Jinchuuriki...”
Lâm Phàm kiên nhẫn nghe Terumi Mei nói về Mizukage đệ tứ, dù hắn đã biết đối phương kết cục và không coi đây là vấn đề.
Đối với mỹ nhân mà, nên đối với các nàng có kiên nhẫn, lắng nghe lúc các nàng nói, dạng này mới dễ dàng thu được hảo cảm.
Đợi Terumi Mei nói xong, Lâm Phàm mới nói.
“ Về Mizukage đệ tứ, ngươi không cần quá quan tâm. Nếu hắn không phải Jinchuuriki còn cần chúng ta đích thân giải quyết. Nhưng hắn có thân phận này, đã chú định sẽ có người thay chúng ta đem hắn giải quyết. Vấn đề chỉ là sớm hay muộn mà thôi.”
“ Ý của ngươi là để ta cứ như vậy chờ đợi. Làm sao ngươi có thể chắc chắn rằng sự tình sẽ như ngươi nói như vậy.”
“ Ừm! Đây là thuộc về một phần bí mật giữa ta và ngươi. Nếu chúng ta thành một cặp ta sẽ không ngại chia cùng ngươi chia sẻ bí mật này.” Ánh mắt của Lâm Phàm hấp háy nhìn Terumi Mei.
“ Nghiêm túc!” Nhận lại là thái độ lạnh lùng của đối phương.
“ Được được! Nghiêm túc liền nghiêm túc.” Nói Lâm Phàm thái độ liền biến nghiêm túc, ánh mắt thâm sâu và chuyên chú.
Nhìn Lâm Phàm nói đổi liền đổi, Terumi Mei có chút không biết đâu là bản chất thật của hắn “ Nam nhân này!” nhưng rất nhanh, nàng bị Lâm Phàm lời nói hấp dẫn sự chú ý.
“ Chờ đợi là sẽ chờ đợi, nhưng không phải là chờ đợi mà không làm gì. Mizukage chắc chắn sẽ gặp chuyện không may, ngươi cần làm là tích tích xúc lực lượng, chuẩn bị ứng đối với thời kỳ làng Sương mù xảy ra nội loạn.”
“ Sẽ sao?”
“ Sẽ, chắc chắn sẽ là như vậy.”
Lâm Phàm thái độ kiên quyết, đôi mắt chuyên chú mê người tâm hồn làm cho Terumi Mei có cảm giác đáng tin.
“ Dù không biết làm sao ngươi biết những thứ này, nhưng ta sẽ tin tưởng và chờ đợi một đoạn thời gian... Lại nói đến ngươi, nếu dạng này tình huống xảy ra, ta lại không thấy được tác dụng của ngươi và chúng ta lại không có lí do để hợp tác.”
Đúng vậy, theo nguyên bản đến nói Lâm Phàm chính là người thừa, có hay không có hắn thì Mizukage đệ ngũ vẫn sẽ là Terumi Mei.
Nhưng đối với những thứ này Lâm Phàm cũng không quan trọng. Bởi ngoài việc dòm ngó Terumi Mei mê người dung mạo ra, Lâm Phàm cũng không cần gì từ nàng. Hợp tác hay không cũng như nhau mà thôi.
“ Tình báo vừa rồi ta cho ngươi, còn không đủ thỏa mãn ngươi sao? Biết được rồi lập tức muốn đá ta ra khỏi cục.”
“ Đã dạng này không ngại nói cho ngươi biết, ta cũng không ngại đổi một lần đồng minh. Đồng thời nếu ta chọn Mizukage đệ tứ bên kia, hắn biến mất sự tình chắc chắn sẽ không xảy ra, hơn nữa ngươi sẽ nhiều thêm một tên khó chơi đối thủ là ta.”
“ Đồng thời những gì ta biết về các ngươi, Mizukage đệ tứ đều chắc chắn sẽ biết.”
Lâm Phàm hì hì cười nói, ánh mắt mang khiêu khích ý tứ nhìn Terumi Mei “ Đuổi ta đi, đá ta đi, ngươi dám nói một câu có ý như vậy nữa, ta liền lập tức đi.”
Nhìn Lâm Phàm, Terumi Mei giận mà không có chỗ phát tiết. Nhưng trên mặt vẫn phải cười làm lành nói.
“ Tỷ chỉ đùa một chút, ngươi đừng cho là thật. Dù sao đều đã bắt tay hợp tác, làm sao có thể nói bỏ liền bỏ đâu. ( Đây là ý nghĩa tên hắn sao: Vô Diện, không muốn mặt, vô sỉ!)”
“ Dạng này mới đúng mà!”
“ Nhưng nói nhiều như vậy nhưng ta vẫn chưa biết mục đích của ngươi trong việc hợp tác này.”
“ Nếu ta nói chỉ đơn thuần là để tiếp cận ngươi ngươi tin sao?” Terumi Mei mắt lạnh nhìn Lâm Phàm.
“ Liền biết ngươi không tin. Được liền nói một chút ta mục đích để cho ngươi yên tâm đi. Ta và hắn là kẻ dùng kiếm, cho nên đến làng Sương mù đầu tiên là muốn tìm một thanh kiếm thuận tay.”
Lời này Terumi Mei nửa tin nửa ngờ. Tin là vì sau lưng Lâm Phàm tên kia có đeo kiếm, nghi ngờ là vì Lâm Phàm không giống dùng kiếm bộ dạng.
“ Mục đích tiếp theo là nhẫn thuật và tiền. Ta muốn có một vài môn hữu dụng thủy độn. Đừng không tin, không phải cho mình ta, mà chủ yếu là cho nàng.” Lâm Phàm chỉ Hotaru, khiến Terumi Mei lần nữa tạm tin.
“ Cuối cùng là vì ta cần chiến đấu để mạnh lên, cần có đối thủ và ở nơi loạn lạc này hẳn là có rất nhiều đối thủ để cho ta thoải mái chiến đấu.”
Lời này, Terumi Mei liền tin hơn một nửa. Bởi shinobi mà, ai không cần chiến đấu để trở nên mạnh mẽ cơ chứ!
Thấy Lâm Phàm không có ý định nói tiếp, mà lại ngồi thưởng thức mình kiều nhan, khó chịu mà không thể làm gì, Terumi Mei không tiếp tục ép hỏi, phân phó người đưa hắn đi an bài chỗ ở.