Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 532: Chương 532: Hokage: Thế giới tàn khốc




“ Uchiha Itachi ngươi nhiệm vụ cùng Uchiha gia tộc là đồng nhất, đến lúc đó không cho phép vắng mặt.”

“ Cuối cùng là Lâm Phàm, ngươi được xếp vào trinh sát tổ đội, nhiệm vụ là thu thập tình báo. Do sự tình có chút cấp bách cho nên sáng mai lập tức lên đường tiến về biên giới.”

“... Địa điểm tập trung là ở cổng làng, không cho phép đến muộn, không cho phép bỏ trốn, nếu dám có ý đồ xấu tự gánh lấy hậu quả...”

Thông báo xong về sau tên này lập tức lạnh lùng rời đi, để lại một đám nhóc còn chưa tỉnh hồn lại về những gì mình nghe được.

Qua một lúc lâu, định thần lại sau cả lớp bắt đầu nhao nhao nghị luận. Có nhà vui vẻ có nhà sầu.

Vui vẻ là những kẻ không bị điểm tên, sầu não thậm chí là than khóc là những kẻ bị điểm tên. Bởi bọn nhóc bị điều đi đó chính là chiến trường và lấy thực lực của chúng thì phải nói là thập tử vô sinh.

Trừ một số ít đi cùng gia tộc, nhận được bảo hộ và cũng có sẵn sức tự vệ như Uchiha Itachi.

Đây chính là mặt đen tối trong vô số điểm đen tồn tại trong thế giới ninja hỗn loạn này.

“ Hà! Tính đi tính lại cũng không thể tính đến dị biến nảy sinh... Mà thôi mà thôi, lấy thực lực hiện tại của ta chắc cũng sẽ không đến mức chết yểu trên chiến trường đi.”

Lâm Phàm vốn còn tưởng rằng mình còn vài tháng thời gian để tăng lên thực lực đâu, nhưng xem ra trời không chiều lòng người.

Cũng may hắn biểu hiện được đúng lúc, đủ để cho cao tầng của làng thấy bản thân là một nhân tài. Nếu ngôi làng này cần nhân tài để bồi dưỡng thì sẽ không để hắn chết dễ dàng và đãi ngộ của hắn hẳn sẽ có chút đặc biệt đi.

Mang tâm tư như vậy Lâm Phàm đối với việc mình bị chọn làm pháo hôi tung ra chiến trường cũng không có quá nhiều để ý.

Hơn nữa đây rất có thể là cơ hội để hắn giải khai bản thân, kích phát tiềm lực và đột nhiên tăng mạnh đây.

“ Đại chiến giới ninja lần thứ ba, ta Lâm Phàm tới rồi.”

.....

Một nhóm thân ảnh cúi thấp thân mình lao về phía trước không ngừng xuyên qua khu rừng già.

Dẫn đầu là một tên ninja có trung nhẫn cấp bậc thực lực, theo sau hai bên trái phải là hai tên hạ nhẫn. Gấp gáp chạy theo sau là một đám nhóc.

Hình thể nhỏ bé, tuổi đều không lớn, không có đeo băng ninja trên người cho nên không biết được đây là đám nhóc thuộc vào làng ninja nào. Đây chính là công cụ hữu hiệu để đi trước dò đường, chà trộn vào nội bộ của địch và thăm dò tình báo...

Dạng này tổ đội trên chiến trường có rất nhiều, không chỉ của làng lá mà các làng khác đều sẽ xuất hiện tổ đội tương tự.

Chẳng có gì lạ khi Lâm Phàm cũng xuất hiện ở nơi này. Hắn cũng là thành viên của một chi tổ đội phổ phổ thông thông như bao đứa trẻ khác.

Đãi ngộ đặc biệt mà hắn tưởng tượng từ trước ở hiện thực tàn khốc trước mắt đương nhiên là bằng không.

“ Ta vẫn đánh giá thấp mức độ tàn khốc ở thế giới này. Với một kẻ ngoại lai như ta thì dù là ở thời bình cũng chưa chắc có đãi ngộ đặc biệt chứ nói chi đến thời chiến như hiện tại.”

Việc hy vọng cao tầng sẽ để ý, giữ gìn và bồi dưỡng một tên nhóc không có gốc gác ở làng lá quả thật là ngây thơ, ngây thơ hết sức.

Đặc biệt là khi hắn thấy được mình bị xếp vào một chi tổ đội từ lớn đến bé toàn là những gương mặt lạ lẫm. Không có một gương mặt nào khiến hắn cảm thấy quen mắt.

Có thể sau trận chiến này chi tổ đội này cũng là đoàn diệt và bị gạch tên khỏi làng lá cũng nên.

“ Nhưng không sao, như vậy cũng khiến ta có thể buông tay đi làm một số chuyện mà không hề cảm thấy vướng bận trong lòng.”

Thấy trước được vấn đề, Lâm Phàm lập tức đặt rõ mục tiêu của bản thân là phải sống sót. Còn những kẻ bên cạnh ông đây mặc kệ.

“ Dù sao đều là diễn viên quần chúng, chết thì chết đi, nhưng quan trọng là đừng lôi ta theo. Bởi ta có nhân vật chính mệnh, nếu chết ở đây thì thật quá oan uổng rồi.”

Nghĩ như vậy sau, Lâm Phàm lập tức cùng nhóm người này giữ vững một khoảng cách an toàn, để nếu gặp nguy hiểm hay gì gì đó hắn có thể lập tức quay đầu liền chạy.

Chạy không biết bao lâu, xung quanh cây cối dần thưa thớt, phía trước quang cảnh dần dần hiện ra.

Trước mặt là một mảnh bình nguyên, nhưng không hề có cây cỏ, tất cả chỉ toàn là đá và đá tảng.

“ Tất cả tập trung!”

“Đây là khu vực giáp ranh với làng đá tảng. Mấy ngày trước ở nơi này vừa xảy ra một trận chiến giữa ninja của làng chúng ta và bọn ninja làng đá tảng.”

“ Tuy nhiên thiệt hại không phải là quá lớn. Nhưng đối phương chắc chắn vẫn chưa từ bỏ ý đồ muốn đánh vào lãnh thổ của chúng ta. Bọn chúng chắc chắn sẽ phái ra những tên do thám để thăm dò nội tình của chúng ta...”

“ Cho nên nhiệm vụ của các ngươi là ở nơi này hoạt động tiến hành cảnh giới, đồng thời trợ giúp nếu có chiến tranh xảy ra. Thậm chí nếu được cũng có thể xâm nhập căn cứ địch thu thập tình báo đem về nộp cho làng...”

“ Đương nhiên làng là sẽ không bạc đãi các ngươi nhóm. Nếu như lập được công lao sẽ có ban thưởng tương xứng. Tiền tài, nhẫn cụ, nhẫn thuật... thứ gì đều có thể có được đến. Chỉ cần các ngươi đi tranh thủ lấy...”

Nhìn thấy những ánh mắt đang từ từ hiện ra vẻ khao khát và hướng tới kia, tên tiểu đội trưởng trên môi hiện lên một vệt cười khinh bỉ khó thấy được.

Dù rất ẩn nấp nhưng Lâm Phàm vẫn là nhạy bén thấy được. Theo đó hắn cũng nổi lên một vệt cười khinh bỉ dành cho đối phương.

“ Đều là pháo hôi mệnh không biết ai cho hắn tự tin đi khinh bỉ kẻ khác đâu. Haiz, cùng là thành viên của làng, cùng là người với người, vui vẻ ở chung không tốt sao?”

Một luồng suy nghĩ của Lâm Phàm nghĩ vậy, nhưng một luồng suy nghĩ khác lại nghĩ “ Cuộc sống như vậy mới là thú vị!!!”

.....

“ Nhìn! Tên nhóc kia lại rời đoàn đi ra ngoài du đãng.”

“ Kệ đi kệ đi, dù sao nhiệm vụ của chúng ta cũng không phải là ra để bảo vệ đám nhóc này. Sống hay là chết liền nhìn xem vận số của bọn chúng rồi.”

“ Nghe nói làng đá phía bên kia đã bắt đầu rục rịch rồi. Xem ra chiến tranh lại sắp nổ ra...”

“ Yên tâm đi, dù sao đã sớm có thông báo Uchiha tộc nhân đã giải quyết xong bên kia chiến trường và đang trên đường hướng bên này chạy đến. Cho nên chúng ta chỉ cần ở nơi đây chờ đợi họ đến giải quyết đám này cục đá là tốt rồi.”

Một lúc sau đám người lần nữa phân tán, dẫn theo một vài tên nhóc, đi tìm kiếm những tên nhóc dò đường của làng khác để tiêu diệt, đồng thời cảnh giới địch tập bất ngờ.

Sau mấy ngày đầu đến đây và hiểu rõ tình hình nơi này, Lâm Phàm đã sớm bỏ đi được rất nhiều lo nghĩ.

Bởi theo hắn thấy làng đá là đang tích súc lực lượng để chuẩn bị làm một vố lớn, cho nên đoạn thời gian này hắn gặp được cũng chỉ là những tên nhóc lang thang cảm tử đi thu thập thông tin.

Dạng này cặn bã sức chiến đấu Lâm Phàm cũng lười đi quan tâm. Gặp được đem đối phương đánh ngất xỉu, còn sống hay chết liền xem mệnh hắn có cứng hay không đi.

Cho nên thời gian này, Lâm Phàm liền vùi đầu vào tập luyện như ngày trước. Tiết tấu sinh hoạt là không hề thay đổi.

.....

“ Vân nhẫn thôn đã một lần nữa cùng diệp nhẫn thôn khai chiến sao?... Thậm chí raikage đều tham chiến rồi.”

“ Xem ra sự chú ý và phần lớn nhân lực của diệp nhẫn thôn đã bị hấp dẫn đến bên kia chiến trường rồi. Đây là cơ hội tốt để chúng ta tiến hành cho bọn chúng một kích trí mạng.”

“ Quyết định của các ngươi là ngày mai lập tức phát động tấn công làng lá... Được rồi, ý định cùng với ta đồng nhất! Tích súc cũng đã đầy đủ, đã đến lúc thu lại cả vốn lẫn lãi từ bọn chúng...”

“ Nhưng trước tiên cho người tiêu diệt đám ruồi nhặng vẫn đang vo ve trước mũi chúng ta kia đi...”

Cùng một buổi tối, một nhóm ninja cực tốc rời đi bản doanh của thạch nhẫn thôn, tiến về phía biên giới của diệp nhẫn thôn thực thi nhiệm vụ trước giờ đại chiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.