Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 353: Chương 353: Thành Phố Lumiose, Thu Phúc Lợi




Mất vài ngày thời gian ngồi máy bay Lâm Phàm mới đến được thành phố Lumiose, thành phố hiện đại bậc nhất của Kalos địa khu.

Hít thở bầu không khí thành thị nhưng không thiếu phần trong lành Lâm Phàm duỗi tấm lưng mệt mỏi của mình và đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Sau khi xác định được phương hướng chính xác sau hắn lập tức hướng về phía đó để tiến đến phúc lợi đầu tiên của mình khi lấy thân phận là trainer từ sở nghiên cứu của giáo sư Oak tham gia chuyến lữ hành đến Kalos lần này.

Trên đường hướng đến địa điểm được xác định Lâm Phàm không khỏi có chút cảm thán khi thi thoảng thấy được qua truyền thông hình ảnh của một tên nhóc không màng nguy hiểm, xả thân cứu tỉnh một con Garchomp đang trong trạng thái điên loạn…

Đó không phải ai khác mà chính là Satoshi.

Đến đây hắn có thể xác định Satoshi đã đến Kalos trước hắn một đoạn thời gian và con Froakie siêu cường kia cũng không thoát khỏi được vận mệnh là trở thành chủ lực của nhân vật chính.

Tuy có chút tiếc nuối nhưng Lâm Phàm cũng không quá để tâm đến điều này vì hắn cũng có phúc lợi của riêng mình như Satoshi khi đến đây...

Sở nghiên cứu Pokemon của thành phố Lumiose

Không khó để Lâm Phàm có thể tìm được đến nơi đây. Mỉm cười, Lâm Phàm hào hứng bước vào bên trong để nhận lấy Pokemon đầu tiên ở Kalos địa khu cho riêng mình.

Đây cũng chính là phúc lợi mà hắn nhận được khi sở hữu thân phận là huấn luyện gia đến Kalos địa khu tham gia giải đấu liên minh từ sở nghiên cứu của giáo sư Oak.

Bước vào sở nghiên cứu nơi đây, vì giáo sư Oak đã thông tri từ trước và thân phận của hắn cũng có chút nổi bật nên không khó để có thể gặp được chủ sự nơi đây. Giáo sư trẻ “Sycamore”.

Sau khi trao đổi qua giáo sư Sycamore cuối cùng cũng cho người đem ra ba quả cầu Pokemon chứa ba con Pokemon khởi đầu dành cho huấn luyện gia ở Kalos địa khu.

“ Chespin: Pokemon có hình dạng chuột chũi, mang trong mình hệ Grass...”

“ Fennekin: Pokemon có hình dạng cáo nhỏ, mang trong mình hệ Fire…”

“ Froakie: Pokemon có hình dạng ếch xanh, mang trong mình hệ Water…”

Chespin và Fennekin Lâm Phàm trực tiếp lựa chọn không nhìn đến bởi cả hai con Pokemon này ở trong mắt hắn đều là tiềm lực có hạn loại hình. Ánh mắt của hắn chỉ tập trung trên người của Froakie con Pokemon ngay từ ban đầu hắn đã muốn sở hữu.

Chỉ có điều nhìn con này Froakie mà giáo sư Sycamore đưa ra cho hắn thì Lâm Phàm hoàn toàn không có tiếp nhận ý tứ.

Bởi con này Froakie giã tính đã sớm mất hết và hoàn toàn mất đi làm quái vật tư cách. Nó càng giống hơn đó là một con thú cưng được con người điều giáo từ khi vừa ra đời và dạng này Pokemon chỉ phù hợp cho tân thủ dạng như mấy tên nhóc sử dụng.

Còn đối với bản thân làm quán quân giải đấu lần trước Lâm Phàm mà nói thì muốn đào tạo dạng này một con Pokemon để nó có thể trong vòng thời gian hơn 1 năm theo hắn tham gia giải đấu liên minh chắc chắn là không thể.

“ Ngươi là đang đùa ta sao giáo sư? Dạng này vài mặt hàng ngươi thừa biết là ta chắc chắn sẽ không phù hợp với ta à.”

Sycamore cũng là có chút không có ý tứ khi đứng trước mặt mình là một vị quán quân, nhưng thủ tục thì vẫn phải tuân thủ và hắn cũng là không có cách nào khác.

“ Kia ngươi nói như nào mới tốt đâu?”

“ Ta quyết định liền chọn Froakie dạng này Pokemon. Nhưng ngươi có thể hay không đem ta đi xem một chút trữ hàng để xem có con nào phù hợp với ta hay không. Nếu không thì ta xem hay là thôi đi.” Nghĩ nghĩ Lâm Phàm đưa ra quyết định.

Với thân phận của Lâm Phàm vị này giáo sư đương nhiên chỉ có thể thỏa mãn hắn yêu cầu.

Nhưng khi thấy giáo sư có ý định tiến về kho chứa bóng Pokemon Lâm Phàm lập tức ngăn lại. Bởi trong đó đều là thành phần đã thu phục chắc chắn đều là dạng kia mặt hàng đi xem cũng là phí công.

“ Giáo sư! Ý của ta cũng không phải là đi xem dạng này đã qua dạy dỗ và thu phục trước mặt hàng a. Ngươi có thể hay không đem ta đến khu nuôi nhốt tự nhiên của sở nghiên cứu để nhìn một chút.”

Mặc dù làm khách không nên có quá nhiều yêu cầu, nhưng vì tương lai tươi sáng của mình Lâm Phàm chỉ có thể mặt dày mày dạn mà đưa ra chủ ý.

Đến đây thì giáo sư Sycamore có chút làm khó khi mà dạng này đương nhiên là không hợp với quy củ. Nhưng nghĩ đến thân phận của Lâm Phàm và những đóng góp cho giới nghiên cứu của hắn vị này giáo sư mới miễn cưỡng thở dài mà cải biến phương hướng.

“ Haizz, coi như là ta kết cái thiện duyên đi. Dù sao cũng chỉ là một con Froakie mà thôi.”

Lâm Phàm cũng thở ra một hơi và đi theo giáo sư Sycamore. Không có nhân vật chính quang hoàn như Satoshi thì hi vọng gì việc “siêu cấp tiềm lực” Pokemon tự động chạy đến trước mặt. Tất cả đều phải dựa vào bản thân tự tranh thủ nắm đến cơ hội à…

Rời đi thành phố khu vực, giáo sư Sycamore trở Lâm Phàm đến khu vực bảo tồn và nhân giống của sở nghiên cứu thành phố Lumiose. Đó là một khu rừng ở ngoại ô thành phố.

Cả hai tiến vào nơi đây, xuyên qua khu rừng giáo sư Sycamore dẫn hắn đến trước một khu vực đầm lầy. Nơi đây có chút âm u với sương mù tràn ngập và không khí ẩm thấp.

Xuyên qua tán cây với thị lực của mình và tinh thần lực mở ra Lâm Phàm có thể dễ dàng xác định được những thân ảnh mập mờ của những con Froakie và cả tiến hóa hình của chúng ẩn trong làn sương khói kia.

Không cần chờ giáo sư Sycamore nhắc nhở Lâm Phàm đã bắt đầu cẩn thận đánh giá lên những con ếch nơi đây để tìm kiếm mục tiêu phù hợp cho mình.

Để Lâm Phàm thất vọng là ở nơi đây phần lớn đều là Frogadier và Greninja. Mà 2 dạng tiến hóa hình của Froakie đối với tân thủ thân phận, Lâm Phàm dù có vừa ý thì cũng không được lựa chọn thu phục. Đây là nguyên tắc vấn đề.

Còn về phần Froakie số lượng vốn đã ít không nói, phần lớn đều là dạng bình thường không có gì đặc biệt loại hình.

Nhìn chúng so với những con ếch xanh bình thường không khác là bao Lâm Phàm cũng chỉ biết thở dài ngao ngán.

Nhưng hắn vẫn là ôm may mắn tâm tư mà tiếp tục thâm nhập sâu vào bên trong đầm lầy phạm vi.

Càng vào sâu bên trong lượng bùn càng nhiều và người bình thường đều là nửa bước khó đi. Sycamore giáo sư cũng không thể không dừng bước, vì không có Pokemon hỗ trợ với tố chất thân thể của hắn là không cách nào theo được Lâm Phàm.

Yên tâm Lâm Phàm nhân phẩm cùng thân phận, Sycamore là không lo lắng hắn sẽ làm ra một số hành động khiến cả hai phải khó xử cho nên vị này giáo sư liền đợi Lâm Phàm ở vùng ngoại vi.

Còn Lâm Phàm một mình một người hắn cũng không tiếp tục dấu diếm mà thoải mái sử dụng siêu năng lực. Nhờ như vậy Lâm Phàm như giẫm trên đất bằng mà thoải mái du tẩu trong đầm lầy nơi đây để tìm kiếm một con Froakie phù hợp...

Cuối cùng sau khi tìm kiếm gần như toàn bộ mọi ngõ ngách trong khu vực đầm lầy Lâm Phàm cũng tìm được ứng cử viên thích hợp cho mình.

Có điều không phải là một mà là hai con Froakie có thể lọt vào mắt Lâm Phàm.

Một con là Froakie là chân thật để Lâm Phàm hài lòng khi mà mới là Froakie và thực lực còn đang ở Phổ thông viên mãn (Lv 19) nó đã có thể chiến thắng một con Frogadier có thực lực đạt đến Tinh anh sơ cấp gần đạt đến Tinh anh trung cấp cấp bậc.

Dạng này vượt cấp mà chiến không thể nghi ngờ tư chất và tiềm lực đều là cực lớn gia hỏa. Qua quan sát Lâm Phàm còn thấy được nó là một con Froakie tâm cao khí ngạo.

Còn một con Froakie khác thì nói chính xác thì không phải nó lọt vào mắt Lâm Phàm mà là Lâm Phàm lọt vào mắt của nó.

Điều này phải nói đến khi Lâm Phàm đang lang thang tìm kiếm thì hắn không thể tránh khỏi việc đi vào lãnh địa của những con Frogadier và Greninja.

Chưa qua thuần hóa và vẫn giữ nguyên bản tính hoang dã chúng đương nhiên là sẽ công kích Lâm Phàm.

Tiếc thay cho chúng đó là Lâm Phàm không phải tân thủ và hơn thế với thực lực của hắn dễ dàng có thể giải quyết những gia hỏa này. Bởi nơi đây dưới sự khống chế của sở nghiên cứu là không thể nào xuất hiện quá mạnh mẽ gia hỏa tồn tại.

Cũng chính vì dạng này, trong một lần tình cờ thì hình ảnh Lâm Phàm dễ dàng đả bại 2 con Frogadier lọt vào mắt xanh của con Froakie đang đi theo sau hắn này và từ đó nó cũng là một mực trở thành cái đuôi của Lâm Phàm.

Lâm Phàm cũng không có đem nó thu phục bởi Lâm Phàm nhìn qua nó là chưa đặc biệt đến mức đó. Nhưng dù sao gặp nhau cũng là duyên phận và chỉ có nó tình nguyện theo đuôi Lâm Phàm, cho nên hắn cũng không có đem nó đánh đuổi.

Tuy nhiên khi thấy được con kia cao ngạo Froakie sau Lâm Phàm trong đầu lại nảy ra một chủ ý. Đó là cho hai con Froakie giao thủ một phen…

Dù sao con này Froakie cũng không thể mãi đi theo hắn dạng này khi mà Lâm Phàm chuẩn bị rời đi nơi đây. Mà qua đôi mắt Froakie nhìn mình hắn biết là nó muốn trở thành Pokemon của mình để có thể trở nên mạnh mẽ…

Đã dạng này thì đây cũng xem như phép thử dành cho nó đi. Nếu nó quá yếu không có gì đặc biệt thì Lâm Phàm cũng chỉ có thể nói 2 từ “xin lỗi”.

Quay đầu Lâm Phàm hướng ánh mắt về phía con này đã đi theo hắn cả chặng đường dài để đến đây Froakie.

Thấy Lâm Phàm bất ngờ lần đầu quay lại nhìn mình con ếch này có chút chột dạ cùng sợ hãi và ý định quay người chạy. Nhưng nghĩ đến gì đó nó lại dũng cảm mà quay mặt lại đối diện với Lâm Phàm đồng thời đi đến trước mặt hắn.

Không có quá nhiều dài dòng Lâm Phàm nói ra suy nghĩ trong đầu của mình và đưa ra cho nó cơ hội để trở thành Pokemon của hắn.

Sau khi nghe xong Lâm Phàm, Froakie cũng là kiên nghị mà gật đầu. Nhận được cái gật đầu này của Froakie Lâm Phàm lập tức dẫn nó lao ra lùm cây đứng đối diện với con Froakie vẫn đang ngẩng cao đầu hưởng thụ chiến thắng kia.

Một người một Pokemon lao ra lập tức thu hút sự chú ý của đám ếch nơi đây đồng thời cũng hấp dẫn được ánh mắt của con Froakie đang đứng giữa trung tâm kia.

Không có quá nhiều trao đổi khi mà bên người Lâm Phàm Froakie đã sớm hừng hực chiến ý và lập tức lao đến chắn trước mặt hắn.

Nhìn con này chỉ có Phổ thông trung cấp (Lv 17) miệng còn hôi sữa tiểu tử dám đối với chính mình lộ ra muốn so cao thấp con kia Froakie lập tức lộ ra ánh mắt xem thường.

Nhưng không cho nó quá nhiều cơ hội trào phúng thì kẻ địch của nó đã công kích đến.

Chỉ đơn giản là cận thân công kích nhưng Froakie ánh mắt theo Lâm Phàm thấy được cũng đã bắt đầu nghiêm túc lên và cả hai con Pokemon cũng theo đó mà chiến thành một đoàn.

Thời gian qua đi Lâm Phàm trong mắt lộ ra vẻ hài lòng về biểu hiện không phải của một mà là của cả hai con Froakie.

Kẻ mạnh thì không vì mạnh hơn đối thủ mà bất cẩn và khi vào chiến đấu luôn lấy trạng thái cẩn thận cùng nghiêm túc đến đối đãi.

Kẻ yếu thì không vì đối thủ mạnh hơn mà run sợ, luôn giữ vững ý chí chiến đấu, thậm chí có thể coi là liều mạng cho dù thất bại chỉ còn là điều sớm hay muộn đối với nó.

Cuối cùng kết quả không có chút nào bất ngờ khi mà kẻ yếu là kẻ bại trận và người đứng đến cuối cùng là kẻ mạnh.

Nhìn nằm yên nơi đó với vết thương chồng chất trên người và thể lực cạn kiệt con Froakie đã theo hắn cả chặng đường dài kia Lâm Phàm mỉm cười.

Khi thấy trong mắt nó từ thất vọng dần dần chuyển thành tuyệt vọng thần sắc Lâm Phàm mới thu hồi ý cười và tiến đến đem nó ôm lên, đồng thời lấy ra một quả Berry chữa thương bồi nó ăn trong ánh mắt ngỡ ngàng của đối phương.

Không có quá nhiều lưu lại khi đã tìm được Pokemon thích hợp cho khởi đầu ở Kalos địa khu cho mình Lâm Phàm lập tức quay người rời đi mặc cho đằng sau là bầy ếch nhao nhao ăn mừng sau chiến thắng...

Còn về phần con kia có chút cao ngạo Froakie trực tiếp bị Lâm Phàm gạt ra khỏi đầu.

So với việc uốn nắn một cây non tính tình cao ngạo giống một cây gỗ cứng như nó thì Lâm Phàm càng thích hơn đó là uốn nắn như Froakie dạng này một cây non mềm mại,dẻo dai, kiên cường và dễ dạy bảo.

Đặc biệt là với ý chí vươn lên và khát khao sức mạnh ẩn chứa trong đôi mắt của nó Lâm Phàm có thể khẳng định nó có tiềm lực đi đến nơi cao...

Hơn nữa Froakie đã theo Lâm Phàm dong duổi một ngày thời gian và với tình trạng đó gặp được đối thủ mạnh như vậy còn có thể cho đối thủ một chút thua thiệt cùng kiên trì thời gian lâu như vậy thì ai còn dám khẳng định nó yếu đây…

Nhất là khi cả hai đều còn đang là cây non và ai có thể trưởng thành và trở thành đại thụ che trời còn chưa biết đây.

“ Ngươi tiếp tục làm “vua xứ mù” của ngươi, còn ta sẽ đem theo dạng này tâm tính cùng tiềm lực đều tốt gia hỏa đi đến đỉnh phong... Đến nơi mà ngươi không cách nào nhìn thấy được…Thậm chí còn chẳng thể tưởng tượng đến...”

Cảm nhận được ánh mắt khinh bỉ của con Froakie kia dành cho mình Lâm Phàm cũng cho nó một nụ cười khinh bỉ và mang theo Froakie của hắn rời khỏi nơi đầm lầy...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.