Pokemon Dị Điểm

Chương 419: Chương 419: 1 luồng gió mới




“Vậy ra đây chính là Hades, hơn cả còn chỉ là mới những ngày tháng đầu tiên trong cuộc đời của ông ta mà thôi, tối qua khi mình tới thư viện đã cố gắng tìm kiếm tiểu sử của các anh hùng đầu tiên với hy vọng là biết thêm 1 chút gì đó về anh hùng này.

Đáng tiếc là không tìm thấy, không, nói đúng hơn thì tầng 1 không chứa nó mới đúng, bởi vì ở tầng 1 vẫn chứa đựng 1 số câu chuyện ngụ ngôn gắn liền với các anh hùng vô danh, nhưng khác với bản đại trà ngoài kia, bản trong này cập nhật sự kiện chính chi tiết hơn cũng như trong đó đi kèm với kha khá sự kiện phụ khác nữa.

Tuy không phải là cả 1 đời nhưng cũng đủ để người đọc khái quát được về con người, cách sống và bản chất của vị anh hùng vô danh kia, chính vì thế nên câu chuyện về những anh hùng có danh tính chắc chắn sẽ được đặt ở những tầng phía trên của thư viện.

Đây chắc hẳn là cách để những Brotherhood không phải dòng chính tiếp cận được truyền thừa, dù sao bọn họ cũng không thể thông qua Bleeding để trực tiếp trải qua câu chuyện đời của những người đi trước và bản thân vị anh hùng đó được, họ chỉ có thể thông qua những ghi chép được lưu trữ lại của các anh hùng kia để tiếp cận với truyền thừa.

Điều này cũng có nghĩa là việc nhận được truyền thừa ngày xưa không phải cấp bậc hiện tại của mình có thể đạt được, chắc hẳn ngày xưa bọn họ hầu hết đều đã đọc qua những câu chuyện tại tầng trên rồi mới tích lũy đủ điểm hoặc chiến công để đổi 1 lần cấy gen.

Chỉ có những tài năng cực kỳ nổi trội như Hassan mới có thể tiếp cận được với gen của anh hùng ngay khi vẫn còn đang trong 2 năm này, vậy trường hợp của mình và Sinu là 1 sự ưu ái từ bên trên, điều này cũng có nghĩa là Riley thực sự chẳng quan tâm đến truyền thừa của các anh hùng.

Nếu bên trên thực sự quan tâm thì cũng chẳng đã đến phiên mình lấy được truyền thừa này rồi, mà hiện tại suy nghĩ mấy chuyện đó cũng chẳng mang lạu ích lợi gì cả, dù sao giờ truyền thừa cũng đã nhận rồi, bản thân mình cũng chỉ còn có 20 năm thời gian sống nên cứ làm những cái gì trong tầm khả năng trước cái đã.

Mà không biết cuộc đời của Hades còn phải trải qua bao nhiêu đau khổ nữa đây, đúng là không phải tự dưng mà từ đó đến giờ ông ta mới lên được Vahalla, chưa kể đến chuyện giờ đống vũ khí đi kèm với ông ta hiện tại mình còn không biết nằm ở đâu rồi nữa.

Đêm qua khi hỏi dò Mumei thì cô ấy cũng chỉ bảo là cả 3 món đều đã xác định rõ chủ sở hữu hiện tại rồi nhưng muốn lấy cũng không hề đơn giản như cứ đòi là lấy được, mà thật ra theo trong truyền thừa giới thiệu thì quả đúng là mình của hiện tại đều không dùng được cái nào cả.

Hiện tại mình không còn quá nhiều thời gian nữa, 1 ngày đã trôi qua, còn lại 6 ngày cuối cùng, đó là chưa kể những nhà khác có thể tới bất cứ lúc nào, mình phải cố gắng dành dụng toàn bộ khoảng thời gian đang có này để tích lũy thêm tri thức cũng như tập làm quen với việc sử dụng Bident trong chiến đấu.

Vì mỗi ngày có 2 lần đến phòng tập nên sau bữa sáng và sau bữa trưa là hợp lý nhất, còn bữa tối mình sẽ vào thư viện để tích lũy thêm tri thức, phải tranh thủ mới được, mà sau tối hôm qua thì Red Falcon cũng đã thay đổi quá nhiều, tuy không biết là theo chiều hướng có lợi hay có hại nhưng ít ra là có thay đổi chứ để mọi chuyện tiếp tục tiếp diễn như trước thì không biết làm sao lật nổi kèo này.”

...

“Ông có chắc việc này sẽ ổn không?”

“Đừng lo, ta đã nói ta là 1 chuyên gia mà, từ nay trở về sau tất cả mọi Red Falcon đều không bao giờ có ý định phản bội đâu, đây là lòng trung thành căn bản, nếu chúng ta không 'sửa chữa' điểm này ngay từ đầu thì trong tương lai kẻ ăn trái đắng chỉ có mình chúng ta mà thôi.

Hơn cả ngay cả danh dự cùng lòng trung thành với nhà đại diện của bản thân còn không giữ gìn được thì nói gì đến việc tương lai sau này trở thành 1 Brotherhood, mấy tên này chỉ góp phần như những con sâu làm rầu nồi canh thôi, tôi nói đúng không hả Mumei?”

“Tùy ý của cậu Han thôi, miễn là không đi vượt qua giới hạn coi các 'bạn học' của mình thành những mẫu vật thí nghiệm là được, đến lúc Riley cảm thấy cậu phá mất trò vui của cậu ta thì đừng nói tôi không nhắc trước, nhưng làm cách này thì Red Falcon sẽ có thể dễ dàng triển khai được những kế hoạch trong tương lai sắp tới.”

“Đừng nói như vậy chứ, tôi cũng không ngu tới mức độ đó đâu, khiến bên trên chú ý tới là tốt nhưng đó là kiểu chú ý vì điểm đặc thù của bản thân chứ không phải phá mất niềm vui của bên trên khiến cái mạng này không giữ nổi, dù sao tôi vẫn muốn sống lâu hơn nữa mà.”

“Mà tại sao cô lại tới đây Mumei?”

“Đương nhiên là để tận hưởng bầu không khí này rồi cậu Jake.”

“Cô tận hưởng cảnh tượng 1 đám đàn ông cởi trần bị đánh bầm dập, ép tập những bài tập địa ngục rồi thở phì phò như súc vật tới bất tỉnh cũng như không gian xung quanh tràn ngập mùi mồ hôi sao?”

“Theo khía cạnh nào đó thì đúng là như vậy, như tôi đã nói rồi, đối với tôi thì việc chăm non hội cùng những lứa trẻ như cậu không phải là 1 nghĩa vụ mà là 1 thú vui đối với tôi, nên cũng dễ hiểu nếu như tôi cảm thấy bầu không khí sôi động này là 1 khung cảnh rất nhiệt huyết và thú vị có đúng không?”

“Vậy cô đánh giá như thế nào về khung cảnh này với những thế hệ trước?”

“Hừm, thế hệ của cậu Kim thì không có cảnh tượng này đâu, bởi vì những người được tôi tuyển là những đứa trẻ, ở độ tuổi đó chúng không thể luyện tập quá nặng được mặc dù tài năng của chúng rõ ràng là cao hơn rất nhiều so với lứa trước và lứa này.

Nên những người được Gao tuyển mới có đủ thể lực để luyện tập nặng kiểu này, đáng tiếc là bọn họ không phải kẻ yếu như cậu, đúng hơn là bọn họ cũng yếu gà nhưng ít ra vẫn là con gà trống trong chuồng gà và cũng chính vì lý do tự coi trọng bản thân nên bọn họ giống hệt như nhóm 5 người đang cắm mặt vào thư viện vậy.

Tôi không nói tới thư viện khi bản thân đủ tự tin là xấu nhưng thật ra bọn họ thực sự quá yếu để có thể tự coi trọng bản thân đến cấp độ đó, đến những đứa trẻ tài năng nhất mà tôi từng gặp cũng không coi thường bạn học khác đến mức độ như thế này bao giờ đâu, đương nhiên là tại khoảng thời gian chưa khai giảng này.

Nên tại lứa trước thay vì thấy được sự nhiệt huyết từ 1 thế hệ mới của hội thì tôi chỉ thấy được những màn tự tính kế lẫn nhau mà thôi, cực kỳ ít ai thực sự nhận thức được rằng bản thân còn thiếu sót và tốn hao thời gian vào luyện tập thể lực thay vì cắm đầu vào thư viện.

Còn với những lứa trước nữa thì thật ra cũng cực kỳ ít lứa nào tập nặng như các cậu, bởi vì ngày xưa bọn tôi chỉ tuyển từ 15 tuổi trở xuống mà thôi, sau khi Riley đưa Gao tới thì cậu ta đã mở cho mọi lứa nên cũng dễ hiểu nếu như đám lứa già tuổi chiếm tỷ lệ rất cao.

Chính vì thế nên lứa trước thực sự rất nhàm chán, gặp thêm bận bịu rất nhiều việc nữa nên Riley cũng chẳng thèm chú tâm đến mấy vụ này, lứa này thì may mắn cậu Kim đã mang về những lứa có thể coi là trẻ như các cậu nên tôi cuối cùng vẫn cảm thấy được những sự nhiệt huyết như xưa.”

“Vậy lứa mà cô ấn tượng nhất là do ai cầm đầu?”

“Hassan, đương nhiên rồi, cậu ta căn bản là thiên tài của các thiên tài, không chỉ mạnh về bản thân mà còn mạnh về đồng đội nữa, cậu ta là người đã tính kế cho nhà của mình cũng như huấn luyện những người khác để kéo mặt bằng chung của nhà mình lên, từ đó tạo ra khoảng khắc chênh lệch không tưởng với những nhà khác về cả khoa chiến đấu và khoa chiến thuật, tiền thân khoa hậu cần.

Tuy bản thân cậu ta hoàn thành quá trình học khá sớm và đầu tư khoảng thời gian còn lại trong thư viện cùng phòng chịu đựng nhưng những thứ mà cậu ta đã làm trước đó đã dựng lên cả 1 gốc cây đại thụ khổng lồ chưa từng có với hàng loạt tài năng được sinh ra.

90 người 1 nhà, trừ Hassan ra còn lại 89 người đều là những Hassan được đánh số thứ tự ngay bên dưới The First Hassan, đáng tiếc là cậu ta và những thứ mà cậu ta xây dựng nên quá mạnh, thậm chí kẻ được cho là đã lấy được sức mạnh của thần tối cao cũng chẳng chống nổi 1 buổi tối trước thanh kiếm tuyệt đối kia và sáng hôm sau kẻ đó đã bị treo lên trước tường thành.”

“Tôi biết giai thoại này, nó kể về kẻ đã lợi dụng lòng tốt của vị thần tối cao nhân từ để đẩy con người lên 1 độ cao hoàn toàn mới đúng không? Theo như tôi nhớ thì triều đại của vị vua đầu tiên rất chóng vánh, nhưng đó là tiền đề để con người tiếp tục phát triển.”

“Đúng vậy, căn bản thì tên đó là 1 con người rất có tham vọng, đáng tiếc là thứ hắn đã tạo ra đã chạm lấy ranh giới cuối cùng của đám pokemon nên chiến tranh toàn diện là chuyện không thể nào tránh khỏi được, nhưng lúc đó sự chênh lệch về lực lượng của 2 bên là quá lớn.

Lúc đó nào có các poke ball phổ biến như hiện tại, giáp ma thú cũng chỉ có đám quý tộc với thương nhân có tiếng mới được dùng mà thôi, những người dân ở trung tầng thì chỉ có thể dùng ấn xích để có thể đảm bảo ma thú không điên lên cắn chết bọn họ.

Còn những người dân ở tầng lớp thấp tức chiếm 80% tổng dân số vào lúc đó thì sao? Dây thừng là tốt lắm rồi, mà 1 sợi dây thừng đơn thuần lại không hề có thể thu phục ma thú được, trong khi đó ma thú không chỉ có champion, bậc thầy, cận thần cũng nhiều gấp đôi hiện tại.

Rồi số lượng ma thú còn đông gấp hàng chục đến hàng trăm lần con người nữa, mỗi con nhổ 1 ngụm nước bọt cũng đủ dìm chết cả chủng người rồi, chính vì thế nên Hassan mới phải ra tay chém chết tên kia nhằm ngăn chặn 1 cuộc chiến mà con người đã thua ngay từ đầu.”

“Còn Conner thì sao?”

“Nhắc đến cậu ta thì tôi chỉ biết thở dài mà thôi, cậu ta lúc tìm tới hội Brotherhood là lúc mà bản thân cậu ta đã bị đám kỵ sĩ dòng đền cướp lấy tất cả, lúc đó cậu ta đã hơn 20 rồi, mà các cậu biết cậu ta bắt đầu ở đâu không? Galar đấy, lúc đó tên George•Washington kia vẫn chưa mở đầu cách mạng đâu.

Tức là cách mạng Galar chưa diễn ra nên hậu quả từ thời của Shay cùng Haytham vẫn còn, chi nhánh Galar vào lúc đó tính thêm cả Grand Master tại đó là Achilles cũng chỉ có vài chục người mà thôi, hơn cả vì áp lực đến từ kỵ sĩ dòng đền nên việc tuyển người thôi cũng phải qua rất nhiều công đoạn.

Nên Conner được tuyển mới là lạ đấy, nếu không phải tôi viết thư qua cho Achilles vì món nợ năm xưa tôi nợ của Edward thì chắc huyền thoại Conner•Kenway cũng chẳng thể nào sinh ra đâu, nhưng ít ra thì tôi cũng đã cược đúng và 1 huyền thoại ngang bằng, thậm chí hơn cả Hassan đã được khai sinh.”

“Món nợ giữa cô cùng Edward?”

“Cậu ta là 1 Brotherhood và là 1 Grand Master tốt, tuy nửa phần đầu của cuộc đời rất nát do hay ba phải giữa các bên nhưng những cống hiến của cậu ta cho hội là thứ không thể bàn được, nhờ cậu ta mà hội đã lập được chi nhánh vào Galar, 1 vùng đất mới và tôi là kẻ đã không cứu được mạng của người đã cống hiến tất cả cho hội.”

“Chà, đúng là hội có nhiều khoảng thời gian thăng trầm thật, nhất là với kẻ đã ở từ ngày đầu tiên cho tới hiện tại như cô, nhưng vậy còn đám hội kỵ sĩ dòng đền hiện tại sao tôi không thấy đâu nữa?”

“Đương nhiên là cậu Han không biết rồi, vì chúng ở độ cao mà cậu vào lúc này không thể nào ngước nhìn lên được.”

“Không thể nào, không phải hội Brotherhood đã thắng rồi hay sao? Tại sao chúng có nhiều địa vị đến như vậy khi mà đã thất bại tại Galar trong cách mạng Galar và cũng thất bại luôn cách mạng tại Hoenn? Theo lý thì nói chúng hiện tại đang hấp hối rồi mới đúng.”

“Đúng vậy, đáng lý ra chúng đang hấp hối rồi nhưng Conner đã giải tán hội trước đó nên chúng vẫn còn 1 số thứ đủ để làm căn cơ nhằm lên kế hoạch phát triển lâu dài.”

“Vậy nhưng thiệt hại nhiều đến vậy rồi thì sao chúng có thể trong vòng mấy chục năm để phục hồi lại được? Trừ khi chúng bám vào 1 thế lực khác để cùng phát triển mà thôi.”

“Và thế là ta có hắc lâu.”

“?! Hội kỵ sĩ dòng đền là 1 trong những thế lực dựng lên hắc lâu?”

“Đúng vậy, nhờ đấy mà chúng có thể phát triển được tương đối mạnh mẽ trong mấy chục năm qua.”

“Vậy giờ tại sao cô lại không diệt trừ chúng luôn trong khi quan hệ giữa hội cùng với hắc lâu đã chắc như hiện tại rồi.”

“Không cần thiết, diệt chúng thì dễ nhưng điều quan trọng ở đây là đám còn lại không cho diệt, hắc lâu là 1 thế lực được dựng lên từ những thế lực khác, Tuyệt đưa Ngô thị lên làm bá chủ nhưng những tên khác cũng vẫn còn lực ảnh hưởng, chỉ là nó đã bị suy giảm đi rất nhiều mà thôi.

Trong những lúc như vậy thì đương nhiên chúng sẽ yêu thương đùm bọc lẫn nhau để tránh Ngô thị thực sự lên kế hoạch bẻ gãy từng bên 1 để độc chiếm hoàn toàn hắc lâu, chưa kể nếu Tuyệt thực sự ra tay thẳng thừng thì chúng cũng sẽ thông qua tổng lực lượng của mình để phá luôn hắc lâu, tức tuy chúng chết nhưng Ngô thị cũng chẳng thể đạt được thứ mà mình muốn.

Nên hiện tại chúng ta không thể nào đụng đến đám kỵ sĩ dòng đền được, bởi vì đụng đến 1 tên thì những tên còn lại cũng sẽ ngay lập tức tỏ thái độ ngay, hơn cả chúng ta không có gì phải vội cả, đấu trường của chúng ta hiện tại không chỉ còn đơn giản như ngày trước nữa nên cứ kệ đám đó qua 1 bên trước đi.”

“Nghỉ ngơi từ nãy đến giờ được rồi đám súc vật kia, dậy ngay cho ta, đứa nào không bò dậy ngày mai ta cho tập gấp đôi so với những người còn lại, mà đừng tưởng ta không biết thái độ chống đối, nếu ta phát hiện được thì phạt ngày hôm nay đi bằng tay, cầm nắm bằng chân cả ngày.”

Theo sau tiếng hét của Han thì hàng loạt kẻ giả vờ bất tỉnh bắt đầu vừa từ từ bò dậy vừa kêu la các kiểu trông rất đáng thương, nhưng sau khi nghe được phần sau thì cả đám đều chột dạ nhanh chóng đứng lên, xếp hàng thẳng tắp giống hệt như trước khi buổi tập bắt đầu.

“Tốt lắm, tuy tập tành chẳng ra thể thống cái mẹ gì nhưng ta đề cao tinh thần của các ngươi, hôm nay coi như xé nháp, từ ngày mai tên nào không theo kịp được thì tối tập tiếp, đương nhiên không chỉ đơn giản là từ 4h30 tới 6 giờ như thế này đâu, tối chúng ta có rất nhiều thời gian với nhau có đúng không?

Nghe rõ chưa?”

“Rõ!!!”

“Nhưng ta chưa nghe rõ thì sao?”

“RÕOOOOOO!!!”

“Được rồi, giờ thì giải tán đi tắm rửa ăn sáng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.