Trận đấu diễn ra muộn nhất và cũng là trận có kết thúc nhanh nhất là trận tương tàn giữa 2 chị em nhà Tohsaka, Rin và Sakura, cả 2 đều cùng là hậu duệ cuối cùng của dòng chính nhà Tohsaka, nhà được chính lão già Zelretch kia truyền thừa lại con đường mà lão ta đã đi.
Hiện tại cả 2 đều có điều kiện thắng của riêng mình trong trận chiến này, 1 bên có vũ khí của phù thủy, đại diện cho phần của nhà Tohsaka còn bên còn lại chỉ có sức mạnh nhưng không biết cách kiểm soát nó, đại diện cho sự cô độc, bị chính gia đình ruồng bỏ.
Bản thân Rin được chọn để kế thừa mạch ma thuật do Zelretch truyền lại cho nhà Tohsaka còn Sakura thì bị bỏ rơi và được nhà Matou “nhận nuôi” thông qua 1 thương vụ mua bán nhằm để giúp bố của cả 2 kiếm được đủ tài nguyên nhằm dành được chiến thắng tại thánh chiến lần 4.
Người chị thì được sống và đào tạo trong 1 môi trường học tập lý tưởng với con đường sáng lạng, trong lành còn người em thì chìm trong tuyệt vọng, ngày ngày bị hành hạ, tra tấn, phải trải qua các cuộc thí nghiệm trường kỳ để rồi trở thành vật chứa của Angra Mainyu.
Đây chính là sự tàn khốc của giới pháp sư này, dù gia tộc hùng mạnh đến mấy đi chăng nữa nhưng nếu chỉ có 1 mạch truyền thừa duy nhất thì đến cuối cùng luôn luôn có kẻ bị bỏ rơi, lấy ví dụ như người chị Touko•Aozaki và người em Aoko•Aozaki chẳng hạn.
Rõ ràng cô chị Touko có tài năng hơn trong tất cả mọi mảng so với cô em, kể cả tâm tính nhưng lại bị phù thủy của đệ ngũ ma pháp đời trước chối bỏ và đuổi ra khỏi nhà chỉ vì không có đủ độ tương thích với đệ ngũ ma pháp, còn Aoko thì không mấy tài năng nhưng lại được thừa kế mạch ma thuật.
Tuy quả đúng là cô em Aoko tương thích hơn thật nhưng đến cuối cùng cả 2 đều là cháu của mình, đời trước đúng là đủ nhẫn tâm khi mà trực tiếp loại người không được mình chọn ngay lập tức chỉ để có thể dọn đường sẵn cho cô em kế thừa mạch ma thuật.
Dù sao đây cũng là chuyện nhà người ta nên Riley cũng không xen vào được, huống hồ vụ này diễn ra cũng lâu lắm rồi, cậu cũng chẳng rảnh tới mức lật lại rồi điều tra trách nghiệm đến cuối cùng làm gì cả, dù sao Touko hiện tại cũng đã có 1 cuộc sống tương đối ổn.
Trở lại trận đấu thì lý do mà trận đấu này diễn ra sau cùng là vì Rin bị lạc đường, có vẻ như dù đây là địa mạch nhà Tohsaka nhưng cô ấy vẫn chưa xuống lần nào.
Không biết Shirou có bị lạc không chứ với việc nội tạng bị tổn thương nghiêm trọng vậy thì có khi chưa kịp tới đây đã chết vì mất máu rồi, dù sao dưới này cũng rộng quá mức, quả đúng là nhà buôn đá Mana nhưng để có thể độc quyền sở hữu được cả 1 địa mạch khổng lồ như thế này thì cũng không phải là 1 khoản tiền nhỏ đâu.
Nói thật thì trận này không có gì đáng để nói, mạch ma thuật của nhà Matou phải gọi là rác rưởi trong số các rác rưởi chưa qua xử lý, khoan bàn về việc vì Zouken mới chết gần đây nên vẫn chưa có ai nắm được mạch ma thuật thật sự của nhà Matou nên chưa khai thác hết tiềm năng, bla bla.
Về căn bản thì cái chủ đề mà Zouken theo đuổi, đầu tư công sức vào để nghiên cứu cũng đủ nát rồi chứ đừng nói là những cái khác, phải nói là tạp đến mức không thể nào tạp nham hơn.
Cũng chính vì thế nên người mang trong mình mạch ma thuật mô phỏng từ đống rác thải đó như Sakura thì khỏi phải bàn, phép tấn công duy nhất của cô ấy là triệu hồi người giấy. truyện teen hay
Triệu hồi người giấy là 1 trong những khái niệm cơ bản nhất của các Miko, sau này từ người giấy, chúng sẽ làm trung gian để triệu hồi các thứ cao hơn như phép triệu hồi của Illya.
Nhưng mà Sakura chỉ dừng ở cấp độ triệu hồi người giấy mà thôi, không biết Seimei•No•Abe mà tỉnh lại thì có 1 bàn tay chụp chết Zouken hay không?
Rin thì có thể dựa vào ma thuật bảo thạch được kế thừa từ nhà Tohsaka để tiêu hao đá Mana nhằm tấn công ra các đòn tấn công vượt cấp rất nhiều lần 1 cách vô lý nhất có thể.
Đây cũng chính là điểm mạnh của ma thuật bảo thạch, nếu không đủ cấp để thi triển thuật thức thì có thể dùng rất nhiều tiền để thi triển, 1 ma thuật vừa có thể kiếm được tiền mà cũng có thể dùng chỗ tiền mà mình đã kiếm được để tung ra các đòn vượt cấp, quả đúng là quá cân bằng.
Trận chiến cũng khá mờ nhạt, tuy Sakura có thể cường hóa đám người giấy lên nhưng chỉ cần lựa đại 1 tên cấp 4 cũng có thể sống sót qua được mấy thuật thức tấn công cơ bản, không não của đám người giấy này.
Đối với người nắm giữ trong tay bảo thạch kiếm Zelretch như Rin thì hiện tại dù có gặp cấp 9 cô ấy cũng vẫn có thể xiên chết được chứ đừng nói đám người giấy này.
Đương nhiên là Sakura bắt đầu thấy sự bất công không hề nhẹ ở đây khi Rin ngay từ nhỏ, trước khi cha của 2 người chết đã luôn được ưu ái hơn hẳn so với cô ấy.
Còn bản thân Sakura thì vẫn chưa 1 lần được chú ý tới, kể cả khi đo được mạch Mana cô ấy có tới tận cấp 10 thì người cha kia cũng chẳng thèm liếc nhìn đến cô ấy.
Chỉ vì 1 lý do rất đơn giản là Sakura không tương thích với đệ nhị ma pháp, lý do rất đơn giản và cũng cực kỳ khó chấp nhận được, y hệt như câu chuyện của Touko kia vậy.
Chưa kể vì bản thân Sakura sở hữu 1 lượng Mana quá lớn ngay từ lúc ban đầu cũng khiến cho cô ấy dễ chết hơn trong quá trình học tập ma thuật căn bản.
Tức là Mana trong mạch quá lớn nhưng lưu thông lại quá chậm, tuy có thể cải thiện dần dần nhưng nhà Tohsaka đã tàn, không đủ tài nguyên cho 2 người lên cấp 10.
Nên ngay từ đầu Sakura đã bị cha mình bán sang nhà Matou để đổi lấy tài nguyên để giúp nhà Tohsaka gọi lên được Gilgamesh, việc này Rin đương nhiên không hề hay biết, đến Sakura cũng chỉ mới biết mấy năm gần đây, nếu không có Shirou thì có thể cô ấy đã điên từ lâu.
Tình huống của Sakura tuy bề ngoài không khác gì Touko nhưng lại khác hoàn toàn, Sakura sau khi ra khỏi nhà là sống trong địa ngục trần gian, phải gọi là thảm trong thảm.
Còn Touko thì may mắn hơn, sau đó được nhận vào tháp đồng hồ để học tập, thậm chí là 1 trong những người của đài quan sát, học trò của Lord ngành sáng tạo, tuy cái danh đài quan sát kia chủ yếu là để đám Lord thao túm nhưng điều này cũng chứng minh rõ tiềm năng của cô ấy vào lúc đó.
Rồi kết quả là Touko đã tốt nghiệp vào độ tuổi 20 và đi xa hơn là trở thành bậc Grand trẻ nhất trong lịch sử nếu không tính tới cô em được cấy mạch ma thuật hay 1 kẻ dùng cheat như Riley.
Sakura hận thế giới vì nó bất công với cô ấy nhưng theo Riley thì chính bản thân Akasha không hề bất công vì có người thành công thì sẽ luôn có người thất bại, có người toàn vẹn thì sẽ có người tàn khuyết, có người tài năng thì có người phế vật, có người may mắn thì có người xui xẻo, v.v.
Đây chính là yếu tố ngẫu nhiên của Akasha hay thần tối cao, vì nó ngẫu nhiên nên cũng có nghĩa là nó công bằng với tất cả mọi cá thể chứ không hoàn toàn chỉ tay thẳng mặt nói ai đó sẽ trở thành cái gì.
Bản thân Riley, Ash là người được chọn nên đương nhiên cũng sẽ có người đối lập lại với họ, bị các vị thần ruồng bỏ như “tham lam”, nhưng cũng chính vì ngẫu nhiên nên thế giới tràn ngập những bất công, Sakura dù cố gắng đến mấy cũng không thoát khỏi được số phận này.
Còn Rin thì đã được chọn để trở thành truyền nhân của Zelretch, đây chính là sự công bằng tuyệt đối do vận mệnh tạo ra, kẻ thành công luôn đi kèm với người thất bại, chẳng qua khái niệm đó không may rơi vào cặp chị em này của nhà Tohsaka mà thôi.
Trận chiến này cũng dần đi tới hồi kết khi Rin chỉ đơn giản là vung bảo thạch kiếm Zelretch 1 cái là toàn bộ mọi cố gắng của Sakura đều thành công dã tràng.
Bản thân Sakura thì cũng dần dần bị mục nát trong sự bất công còn Rin thì cố gắng để không để bản thân cảm hóa trước sự đau khổ của người em trong lúc này.
Rin thực sự rất yêu quý Sakura nên khi nghe Shirou kể về chuyện cô ấy bị ốm thì đòi cậu ta dẫn tới nhà ngay lập tức dù cả 2 mới xung đột, đối với Rin thì có lẽ kết thúc Sakura tại đây sẽ khiến cô ấy đỡ đau đớn hơn, dù sao năng lượng tiêu cực trong người Sakura là quá nhiều.
Shirou thì quá ngu ngốc khi tin rằng mình sẽ cứu được nhưng Rin thì nhìn vào cái sự thật trần trụi đó, cô ấy phải giết Sakura trước khi Angra Mainyu được sinh ra.
Nhưng giờ Rin lại chùn tay vào phút cuối, chỉ còn cách vài cm nữa thôi là mọi chuyện sẽ kết thúc, mọi hiểm họa trong tương lai sẽ bị dập tắt, mọi thứ sẽ trở lại như lúc ban đầu, có điều tuy biết những chuyện quá sức hiển nhiên đó nhưng tại sao cô ấy lại không xuống tay được?
Còn Sakura thì đã hoàn toàn chìm vào trong sự điên loạn và trực tiếp ra tay đâm Rin 1 lỗ trên ngực, đòn này sẽ trực tiếp phá vỡ toàn bộ nội tạng cũng như trái tim của cô ấy.
Nhưng trước khi đòn đánh thành công thì tại chỗ của Kirei, hắn vẫn đang ngồi nhìn Angra Mainyu đang tự thai nghén bản thân vì điều kiện giờ đây đã đủ khi mà Hassan và Gilgamesh đã chết.
Việc Kirei có thể còn sống tới hiện tại hoàn toàn là nhờ Angra Mainyu duy trì, vào những phút cuối đời này, hắn vẫn muốn nhìn thấy kết quả của vụ lần này.
Nhưng ngay khi Kirei thấy chiếc hộp kia phát sáng thì hắn đã biết đại cục đã được định và chấp nhận số phận nằm xuống tại nơi đây, sau thất bại trước Sakura thì hắn đã có thêm thời gian để suy nghĩ rồi từ đó cũng đồng thời nhận ra được cái vở kịch do con quái vật mang tên Ray•Ova dựng lên.
Riley đã thoát ra khỏi chiếc hộp và trực tiếp ngăn cản đòn tấn công của Sakura lại, sau đó cậu sử dụng BP của mình mô phỏng ra NP của Medea rồi đâm Sakura 1 cái.
Đây chính là thứ duy nhất mà Shirou có thể nghĩ ra để cứu Sakura, NP của Medea có thể khiến trái tim của 1 người biến chất hoàn toàn tức đổi phe ngay lập tức và mọi liên kết giữa cô ấy với Angra Mainyu sẽ bị chặt đứt hoàn toàn ngay sau đó.
Sakura cũng vậy nhưng nó cũng vẫn chỉ là 1 phương án trị ngọn chứ không trị gốc, Mana của cô ấy đã bị ô nhiễm nghiêm trọng bởi chính Angra Mainyu rồi.
Nên mới cần Riley ra tay, cậu đã biến đổi NP của Medea và thêm 1 số tính năng vào, nó sẽ trực tiếp cắt đứt nhân quả của Sakura và Angra Mainyu.
Thế là Sakura giờ đây đã được tự do, mà Riley cũng nhân tiện xóa luôn mạch ma thuật quá loạn trên người cô ấy nữa, giờ thì cô ấy có thể bắt đầu lại.
Rin vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng cô ấy hiểu Riley đang giúp Sakura, thậm chí mạch ma thuật của nhà Matou trên người cô em cũng đã bị xóa hoàn toàn.
Sau đó Riley trực tiếp mở các lát cắt không gian ra các nơi, 1 cổng tại chỗ của 3 người ở phía trên, 1 tại chỗ Medusa, 1 tại chỗ Shirou và 1 tại đây, không để mọi người kịp hiểu ra chuyện gì đang xảy ra thì Riley trực tiếp đẩy họ qua đó rồi đóng chúng lại, giờ thì chỉ còn lại mỗi cậu và Angra Mainyu.
Ray cũng xuất hiện ngay bên cạnh Riley, cả 2 đều biết mọi chuyện sẽ kết thúc vào hôm nay nhưng giờ biết trước thì nó vẫn không có nghĩa là Ray sẵn sàng.
Mà có vẻ Akasha đã che đậy kết quả sau cùng, ý chí của Herakles, may mắn của EMIYA, tình yêu của Atoria Alter, quyết tâm của Shirou và tình chị em của Rin.
Tất cả những thứ này là thứ mà Riley và Ray không dự đoán được, ban đầu theo dự đoán thì EMIYA sẽ chết, tuy Cú và Illya sẽ thắng nhưng phải giữa trưa.
Shirou thì cũng sẽ thắng Gilgamesh nhưng không chỉ bị thương như vậy, thậm chí phải nhờ Ray mới duy trì mạng của mình được Medusa sẽ thắng Atoria Alter và trực tiếp giết Hassan sau đó.
Trận của Rin và Sakura thì Rin sẽ giết Sakura khiến cho các trận trước tăng khả năng thắng lên 1 cách kinh ngạc như Herakles sẽ mất nguồn Mana.
Ít nhất thì phải trưa nay mới định ra kết quả, có vẻ như Riley vẫn quá non, mọi việc quá thuận lợi khiến cậu đã quá chủ quan trong mọi việc khi quá phụ thuộc vào thứ mà cậu đã nhìn thấy.
Đây cũng là 1 bài tập cho Riley và Ray trong việc nhìn nhận nhân quả tuyến, cũng là 1 bài học đắt giá trong vai trò là 1 tộc trưởng của gia tộc Aura Guardians, 1 bậc hiền nhân của thời đại mới.
Vì mọi việc kết thúc quá sớm nên Angra Mainyu vẫn chưa kịp thai nghén thành anh linh nhưng lại đã đủ lượng Mana dùng để tiến hành quá trình thai nghén.
Ray cũng nhìn Riley lần cuối rồi cũng mở cổng không gian biến mất, giờ thì mọi việc sẽ là do Ray quyết định, đã tới lúc người hành hương trở về cố thổ của mình.
Riley trực tiếp rút cạn Mana của Angra Mainyu rồi trực tiếp gọi ra thương vận mệnh xiên chết Angra Mainyu, giờ thì nó đã hoàn toàn biến mất và mọi mạch nhân quả tuyến liên quan đến nó đã hoàn toàn bị xóa sổ, cậu đã kết thúc số phận của 1 đứa trẻ bị gắn cho cái mác là cội nguồn của cái ác.
Sau khi đưa Angra Mainyu đi 1 đoạn thì cũng đã đến bước cuối cùng nhất, vì bước cuối cùng này ảnh hưởng quá lớn nên cũng không thể để cho những người như Rin ở lại được.
Cả không gian chợt biến đổi thành 1 vườn hoa, đây chính là khu vườn của Avalon, người đứng trung tâm nhất của khu vườn không ai khác ngoài Merlin.
Sau đó là hàng trăm ngàn cây thương ánh sáng trực tiếp rơi từ trên trời xuống, Riley có thể dễ dàng xử lý nó nhưng có vẻ như cậu không điều động Mana được.
Thế là Riley ăn trực tiếp từ đó quả thương rồi có nguyên 1 trận pháp từ trên trời giáng xuống nhưng cậu không chết mà đúng hơn là người đó không muốn cậu chết.
Sau đó là hàng ngàn cổng không gian được mở ra và từ đó thả ra 1 đám xiềng xích, chúng trói Riley lại nhằm không cho cậu làm bất cứ động tác thừa nào.
Trên trời cũng giáng xuống 72 cái trụ có những con mắt khổng lồ tạo thành trận pháp trực tiếp giam Riley lại, chưa kể lúc này sâu trong linh hồn của Riley bị cũng 7 thứ gì đó len lỏi khiến cho đầu óc của cậu dần mờ mịt và không thể suy nghĩ được gì cả.
Tới cả máu của Riley cũng không chảy ra để đề phòng cậu thông qua chúng để vẽ ra 1 loại trận pháp hay thực hiện 1 thuật thức cực kỳ mạnh nào đó khác.
“Debuff của Merlin, khóa Mana tạm thời của Counter Force, xích trói của Gilgamesh, thương của Romulus=Quirinus, 72 ma thần trụ của Solomon.
Điều khiển dục của 7 tội đồ class Beast, điều khiển máu của ma cà rồng cấp công tước, xa xa còn thấy kha khá người chắc có cả Super Orion và cả King Hassan.
Chẹp, không chỉ gọi được class Grand và class Beast mà còn gọi thêm được 2 anh linh là Gilgamesh và Atoria thì quả thật là đủ nhẫn tâm đấy.”
“Ngươi đã có lựa chọn, Ray•Ova, nếu ngươi nghe lời chúng ta thì có thể ngươi đã sống yên ổn rồi, ngay từ đầu cái kế hoạch của ngươi đã tràn ngập các rủi ro rồi, thứ đó chỉ dẫn đến các cuộc chiến tranh vô nghĩa mà thôi, đó là thứ mà cả 2 bọn ta không chấp nhận được.”
“Bất ngờ thật đấy, xem ai đây này mọi người, Gaia và Alaya, bản chân thể luôn, thật là vinh hạnh khi thấy cả 2 cùng xuất hiện vào lúc này đấy.”
“Đừng đùa giỡn nữa, Ray•Ova, hiện tại ngươi vẫn còn đường lui, nếu ngươi nghe theo bọn ta thì mọi chuyện sẽ trở lại như ban đầu và ai cũng sẽ sống hạnh phúc.”
“Để làm gì? Nếu các ngươi dám thả ta ra thì ngươi có tin là ta có thể đánh sập cả Counter Force trong 1 tháng không? Mà nói thật thì chắc chắn các ngươi cũng sẽ giam lỏng ta lại mà thôi, các ngươi không dám giết ta vì nếu dám thì ta sẽ lại hồi sinh tại anh linh tọa.
Đến lúc đó thì ta sẽ không còn bị vướng víu bởi cái xác phàm nhân và thế giới này, ta có thể chuyên sâu nghiên cứu và trèo lên tầng thứ 3 sớm hơn bất cứ ai.
Chính vì vậy nên các ngươi mới phải giam ta lại, tưởng là ai cũng ngu như 2 người các ngươi à? Nghe mấy lời xong đã tạo cả 1 bản sao của ta, đúng là quá ngu.”
“Đừng phí lời với hắn nữa Alaya, kết cục của hắn đã được định sẵn khi nghĩ tới kế hoạch đó và thậm chí còn ngu ngốc đến mức khi dám nói với chúng ta để thương lượng điều kiện rồi.
Để xem xem con cá nằm trên thớt này còn giãy được bao lâu? Ngươi vẫn còn thời gian rất dài Ray•Ova ạ, tới lúc đó ngươi sẽ bị giam ở đây để suy nghĩ về các lỗi lầm của mình.”
“Mà có chừng này người tới bắt ta thôi à? Hơi thất vọng đấy, mà thôi, chắc chừng này là đủ để thị uy rồi dù bản thân ta đã hy vọng là sẽ có nhiều người tới hơn.
Chắc là do ngươi tiêu quá nhiều Mana trong quá trình triệu hồi bản sao của ta rồi nhỉ? Ta đã tưởng là các vị thần sẽ tới nhưng có vẻ chúng vẫn khôn hơn ngươi.”
“Ý của ngươi là sao? Tại sao ngươi lại thoát ra khỏi đó vậy? À không, tại sao ta lại ở đây? Đáng lý ta phải bắt ngươi rồi chứ? Ngươi đã làm gì ta vậy Ray•Ova?”
“Ngươi cũng nhận ra rồi nhỉ? Ma pháp mà ta sử dụng là nhân quả tuyến, chỉ cần ta thích thì ta có thể viết là ta không bị các ngươi bắt ngay từ đầu là được thôi.
Nói thật thì ta đã tưởng các ngươi sẽ có động tác nào đó lớn hơn, giờ thì thật sự quá thất vọng mà phải cảm ơn ngươi, dù thì đã có lối đi thẳng tới Akasha rồi.”
Các class Grand, class Beast, ma cà rồng, anh linh cũng biến mất ngay lập tức, họ đã bị Riley chỉnh lại là không được Counter Force triệu hồi, chỉ cần sửa lại 1 chút nhân quả tuyến là ai cũng về nhà nấy theo đúng nghĩa đen.
Nhưng vì Gaia và Alaya đã tự mình xuống đây nên vẫn còn 1 lối đi to đùng dẫn thẳng tới Akasha, tuy cả 2 cũng ngay lập tức nhận ra trình độ chơi ngu của mình nhưng cũng ngay lập tức bị Riley giam lại, giờ thì mọi việc đã đi tới hồi kết.
Nhưng trước đó thì Riley nhắm bắn 1 cái bay đầu 1 tên già đang đứng ở xa xa kia, thế là xong đệ nhất ma pháp, Riley không định xóa hắn vì hắn là 1 đường đi, nếu xóa thì con đường này cũng mất nên tốt nhất là chỉ giết thôi để người sau còn tìm đường để đi.
Ngoài ra còn có 1 cái bóng nữa, đó là Aoko•Aozaki nhưng cũng bị Riley trực tiếp lùa tới chỗ lão Zelretch đang ngồi xem chùa để lão ta có thể xử lý con mụ điên này.
Giờ thì cũng đã tới lúc nên kết thúc, đã tới lúc Riley trở về nhà, 16 năm thử thách này cũng nên kết thúc và tất cả cũng nên cho ra 1 cái kết cục sau cùng.
Riley trực tiếp thiêu đốt con đường đệ lục ma pháp và chính bản nguyên của mình để lao thẳng lên Akasha, cậu dễ dàng đánh ra con đường lên tới phần rễ.
Con đường này sẽ giúp dưới kia và Root of Akasha liên kết với nhau 1 lần nữa, giờ thì mọi người đều là phù thủy và mọi thứ mà Riley chuẩn bị cũng sẽ được khởi động.
Mà phù thủy dạng này thì cũng chỉ là như người thường mà thôi, không sống được 5000 năm, nếu muốn sống lâu hơn thì họ phải khám phá để tìm đường cho bản thân.
Cả thế giới giờ đây được được phủ xuống bởi 1 lượng Mana khổng lồ, cây cối bắt đầu phát triển nhanh hơn, các sinh vật cũng trở nên mạnh mẽ hơn và hướng tới sự tiến hóa.
Tuy sẽ có 1 số bị sốc Mana nhưng chúng sẽ không chết, chẳng qua là bị tê liệt mà thôi, vì giờ chúng đã ở tầng rễ của Akasha, tức chúng sẽ được Akasha chúc phúc để trở nên tương xứng với các sinh vật sống ở tầng này, sau khi nhận chúc phúc hay tiến hóa xong thì chúng sẽ chính thức thành sinh vật tầng rễ.
Giờ thì Riley vẫn còn thừa lại 1 phần nhỏ Mana nên trước khi tan biến hoàn toàn thì cậu cũng muốn thử 1 lần cuối cùng tại bước tường ngăn cách với tầng thứ 3 kia, nhưng trước khi kịp lao qua thì Riley đã bị 1 bàn tay khổng lồ bắt lại và ném tới 1 không gian nào đó.
[Vui lòng đặt tên cho hệ thống!!]
“Phiền bỏ mẹ”
[Hệ thống Phiền Bỏ Mẹ xin ra mắt túc chủ.]