Sau khi tất cả cùng nhau đi ra thế giới bên ngoài thì quả poke egg trên tay của Riley lúc này cũng đã bắt đầu động đậy qua lại nhằm báo hiệu cho việc Weedle cũng muốn đi ra ngoài rồi, bản thân nó đã sẵn sàng để đương đầu với những thứ ngoài kia chứ không cần nhờ tới lớp vỏ siêu cứng này bảo vệ nữa.
Ngoài mấy thứ lặt vặt mà Riley lấy được trong các khoang tàu ra thì cậu còn bắt gặp được khoảng 200 người sống trong cái khoang bảo mật khác trên chiếc tàu ngầm này, có vẻ như đây là khoang duy nhất có đủ khả năng cứu sống được chúng trong vụ nổ đó nhưng vì không gian chật hẹp nên chỉ có 200 người này là chen vào được mà thôi.
Dù cái khoang này có đủ khỏe để chịu được lực nổ lúc nãy đi chăng nữa thì Riley cũng có thể dễ dàng thông qua ẩn kiếm Connor để chém ra 1 lối vào từ bên ngoài, mà bản thân cậu cũng không thích để kẻ địch còn sống lay lắc nhưng chúng vẫn còn tác dụng đối với Stuq ít nhiều nên cậu đã xem ký ức rồi giết khoảng 150 người, chỉ để lại 50 tên cao cấp nhất.
Việc này đương nhiên là cũng có chủ ý của nó cả rồi, thứ nhất là công ty đông ấn vẫn còn chưa chính thức vào tay của thương hội Liu, nó vẫn chưa thể phá sản vào lúc này được, nhất là khi bên phía pháp luật xác định là tất cả mọi thành viên trong doanh nghiệp đều ngỏm củ tỏi.
Riley phải chắc chắn là vẫn còn người sống để cái xác này vẫn còn tồn tại trên danh nghĩa tới tận khi cổ phần chạy tới được vào tay của thương hội Liu như đã dự tính từ trước, đến lúc đó thì Stuq mới có thể trên danh nghĩa kế thừa tất cả mọi thứ từ công ty đông ấn được.
Dù sao tuy nhìn sơ qua công ty đông ấn hiện tại chẳng còn cái gì trên mặt vật chất cả nhưng phần giá trị mà nó có thể mang lại và cũng là phàn giá trị đáng giá để Stuq bỏ 1 đống tiền ra nhất lại không chỉ là vật chất mà còn là rất nhiều thứ không nhìn thấy được.
Đây mới chính là thứ mà thương hội Liu cần, gia tộc cần đến chứ không phải vài 3 món vũ khí hay mấy con thuyền như thế này, dù bản thân Stuq cũng có đủ tài lực, vật lực và nhân lực để có thể thành lập 1 cái mới không dựa trên cái xác này nhưng nó sẽ mất rất nhiều thời gian để được như hiện tại.
Đây chính là áp lực mà công ty đông ấn có thể mang lại và đây cũng là thứ mà Stuq muốn kế thừa chứ không phải vì bất cứ loại tài sản hay tiền tài nào của công ty đông ấn cả vì tất cả bọn chúng có cộng lại rồi nhân lên hàng trăm lần cũng chưa chắc đã bằng thứ mà Stuq nhắm tới, đây chính là sự màu mỡ của con đường giao thương này.
Lý do thứ 2 là vì Riley muốn kéo thêm lòng người, nếu cướp biển là những kẻ tiêu diệt công ty đông ấn thì thương hội Liu sẽ là người xuất hiện với tư cách là kẻ “cứu” được đám tàn dư cũng như hoàn toàn tiêu diệt phe cướp biển, dù sao sau vụ này cướp biển cũng sẽ chính thức biến mất hoàn toàn tại vùng biển ma quỷ này.
Dù sao hiện tại công ty đông ấn cũng là chuột, thứ mà mọi người ai gặp cũng kêu đánh nhưng vẫn chưa tới mức phải đánh chết hết toàn bộ, cũng chính vì thế nên chỉ cần Stuq xử lý thỏa đáng mọi chuyện thì đương nhiên sẽ được rất nhiều người biết đến.
Mà Riley có thể dễ dàng đọc được ý nghĩ cũng như khai thác được ký ức nhờ thông qua Aura nên cậu cũng đã có thể dễ dàng xác định được trong số khoảng tầm 200 tên sống sót này thì những tên nào mới thực sự là cao cấp nhất rồi từ đó chắt lọc ra mà thôi.
Để chắc chắn hơn nữa thì Riley còn thả Alakazam ra để nó lục ký ức của đám cao tầng của công ty đông ấn này thử xem xem liệu có con chuột nào chạy được không, dù sao phòng ngừa vẫn là tốt nhất, cũng như cậu cũng đã làm 1 số thao tác lên tâm trí đám này.
Bây giờ 50 tên cao tầng cuối cùng của công ty đông ấn này là 50 con rối của Riley, chúng hiện tại đã được Alakazam cải tạo giống hệt như đám tù binh chiến tranh mà Sound đã được phỏng vấn tại Vermilion city sau vụ giải cứu tại hòn đảo trung tâm kia vậy.
Riley làm thế này là để chắc chắn mọi việc sẽ diễn ra 1 cách hoàn hảo nhất và không có bất cứ tình huống gạt dò nào xảy ra trong tương lai thể như tên nào đó đồn đoán nắm bắt được manh mối rồi đưa nó lên mạng rồi từ đó các thế lực khác có cớ để dìm chết thương hội Liu như cách mà chúng đã dìm chết công ty đông ấn vào ngày hôm nay vậy.
Khi Riley lên tới trên cạn thì Weedle cũng đã hoàn thành xong quá trình nở ra được 1 lúc rồi, nó hiện tại vẫn đang cố gắng ăn hết đống vỏ trứng siêu cứng của mình, dù sao đây cũng là chất dinh dưỡng cần thiết cho những cá thể pokemon vừa mới sinh ra.
Ăn vỏ poke egg của chính bản thân là ký ức truyền thừa mặc định đã sớm được khắc sâu trong tâm trí của mọi pokemon rồi, đây cũng là nguồn dinh dưỡng đầu tiên và cũng là cao nhất mà mẹ chúng có thể mang lại được cho chúng ngay thời khắc đầu tiên chúng chào đời.
Nhưng ngay khi Weedle chào đời thì Riley cũng bắt đầu phát hiện ra 1 số bất cập đang tồn tại và trong đó có 1 việc tương đối rắc rối, đó chính là việc con Weedle này không thể bị bắt được, kể cả dùng bất cứ loại poke ball nào hay nó có đồng ý hay không cũng chỉ có 1 kết quả duy nhất.
Lý do thì cũng rất đơn giản, nó đã vượt qua luật lệ do 5 cái lệnh bài tạo ra rồi, đây là 1 thứ không tưởng, đến các vị thần cũng không thể làm được, rõ ràng đây là vì bản thân nó đã được bản thân thế giới chấp nhận là thứ nằm ngoài bàn cờ bố cục của Arceus nên đương nhiên nó cũng nhảy thoát tương tự như vậy.
Nhưng may mắn là con Weedle này vẫn có thể ngụy trang, như thể việc có cả thu lại đống khí tức vương giả này nữa, đi nơi nào cũng tỏa ra loại khí tức này thì chắc đám cận thần với thủ lĩnh tộc quần chạy tới đây hết, việc sau đó diễn ra đương nhiên là cực kỳ rắc rối rồi.
Nhờ vào các tri thức lấy được từ Riley nên con Weedle này cũng đã hóa thân 1 cách rất hoàn hảo, màu da của nó đã biến thành màu vàng y hệt như đám Weedle bình thường rồi.
Thậm chí đống khí tức mà Riley cảm nhận được từ sóng Aura cũng đã biến mất, nếu nhìn từ bên ngoài vào thì đây không khác gì 1 con Weedle bình thường.
Đương nhiên là trừ cái vương miện vẫn đang ở trên đầu của nó ra, giống như nó nói từ đầu vậy, nó không thể nào tháo cái vương miện này xuống được mà cũng chẳng làm gì với nó được cả.
May mà Riley là người mẫu độc quyền cho Whitney nên cậu có kha khá các sản phẩm đan lát của cô ấy, tuy phần nhiều là thất bại nhưng cậu thực sự cũng không thể nào nỡ lòng nào vứt bỏ đi các công trình được tổng kết lại từ sự cố gắng của cô ấy cả.
Cũng chính vì vậy nên Riley đã thừa ra rất nhiều đồ lên đan tay và việc sự tồn tại của cái vương miện này có thể được giải quyết 1 cách ổn thỏa nhờ vào 1 chiếc mũ len, tuy nhìn hơi quá cỡ so với Weedle nhưng ít ra nó cũng che được phần vương miện.
Trở lại với chủ đề chính, khi thấy Riley xuất hiện thì 7 tên thuyền trưởng đều có mặt để báo cáo mọi việc vừa diễn ra sau khi Riley biến mất, điều này cũng chứng minh cho việc bọn họ đã dọn dẹp xong mớ rác thải còn chừa lại sau những pha hủy diệt diện rộng của cậu rồi.
Theo như báo cáo thì đầu tiên là bọn họ đã giết sạch đám tàn dư còn sống thoi thóp trên đảo, nhờ Riley nên 250 ngàn quân lính chỉ còn sống thoi thóp được vài ngàn người, sau đó cướp biển chỉ đơn giản là đi thành đoàn để bắt đầu rà xét toàn bộ những cứ điểm để moi đám đó lên và giết sạch toàn bộ thôi.
Tiếp đến là thu nhặt vật tư mà đám cao tầng công ty đông ấn chưa kịp mang đi, tuy Riley đã hủy đi kha khá nhưng vẫn còn 1 số thứ dùng được, trong đó thì thứ quý giá nhất là cây vũ khí của anh hùng kia, cây tù và của sự diệt vong, thứ này có sức hủy diệt rất lớn bởi vì bất cứ sinh vật nào nghe thấy nó đều chết.
Đương nhiên là cũng tùy thuộc vào cá thể thổi là ai và quan trọng hơn là đối tượng nghe, nếu là anh hùng thượng nhân thì như đàn gảy tai trâu mà thôi, còn đối với đám con người cận bậc thầy trở xuống thì nghe chắc chắn phải chết, thứ này muốn phát ra tiếng thì phải hy sinh sinh mệnh của bản thân.
Mà con người cận bậc thầy thì chắc vào khoảng pokemon cấp champion, đương nhiên là trừ 1 số cá thể ưu việt như Connor, 12 ông trùm, chân lý.
Đám cận bậc thầy ở đây chỉ riêng đám con người học cổ võ mà không có bất cứ phụ trợ nào như gen thượng nhân, giả kim thuật, cấy ghép gen, nếu tính ra thì Connor có thể là con người mạnh nhất trong lịch sử vì ông ta mạnh bởi vì là chính mình chứ không dựa vào mấy thứ khác nhiều lắm.
Trừ việc thừa hưởng gen của các anh hùng thượng nhân thông qua Staff of Hermes ra thì Connor vẫn chứng minh được rằng bản thân vẫn nghiêng về phần người nhiều hơn vì ông ta vẫn bị tuổi tác bào mòn tới kiệt quệ dù mới chỉ hơn 80 gần 90 tuổi, trong khi đó thì các anh hùng thượng nhân vẫn rất khỏe mạnh tới tận khi chết già.
Cũng chính vì vậy nên cây tù và của sự diệt vong này được lịch sử đánh giá là 1 trong những món vũ khí của anh hùng thất bại nhất mà Heatran từng tạo ra, đương nhiên nó cũng nằm cuối bảng trong số hơn 1000 món món vũ khí của anh hùng.
Nhưng ở thời đại này thì nó có thể là 1 trong những món bá đạo nhất, lý do thì chất lượng con người đã đi xuống rất nhiều, ở những thời đại trước ít ra còn có 1 số điểm sáng ngang bằng với Connor nhưng thời đại này chẳng thấy ai nữa cả, có thể là chưa sinh ra hoặc là vẫn chưa trưởng thành.
Dù sao thì thời đại này cũng chỉ mới trải qua chưa tới 100 năm, có thể thai nghén ra 1 người như Serena là đã thấy quá quái dị rồi, ở các chủng tộc khác cũng rất quái dị đó là chưa kể thánh nhân của hiệp hội người khôi phục nữa, cả 2 cô nàng này trong tương lai có thể là trụ cột vững chắc của ngành mà họ theo.
Còn về sức mạnh thì Riley không thấy điểm sáng nào cả, đám người liên minh hiện tại trừ “tham lam” ra thì phải gọi là Connor chặt không biết bao nhiêu đầu.
Trở lại chủ đề chính thì mọi việc đã được đám cướp biển giải quyết ổn thỏa như kế hoạch mà Riley bàn với 7 tên thuyền trưởng, lý do mà Riley chặt hòn đảo này ra thành nhiều khúc như vậy là để chặn trinh sát, dù sao thì con cái quái gì đâu mà đi kiểm tra hiện trường.
Trước khi phía Riley đổ bộ thì cậu cũng đã dùng cái màng chặn thông tin rồi nên đám ở ngoài không biết chuyện gì xảy ra ở trong này cả, cướp biển hiện tại cũng đã đổi trang phục và cho 1 số xác chết đã chuẩn bị dọc đường mặc những bộ đồ này cũng như rải chúng ra khắp nơi.
Đương nhiên cũng không quên giả hiện trường rồi, những vết cháy nổ, những cái hố được tạo ra bởi đạn pháo, bom, tuy không che mắt được đám thế lực lớn nhưng như vậy cũng đã đủ để che mắt dân thường rồi, thậm chí để thật nhất có thể thì Riley còn cho rất nhiều cảnh ghê rợn.
Như là ruột phổi vang tứ tung, có xác chết thì mất nửa phần thân dưới, có cái thì bị chặt nửa đầu khiến não lòi ra ngoài, đây là những cái xác đã được phía làng chuẩn bị từ trước rồi, đương nhiên là nếu có khám niệm tử thi thì cũng chẳng tra được ra cái gì và thời gian chết cũng chỉ mới 2 giờ gần đây.
Các vết thương trên các xác chết đương nhiên cũng khác nhau, thậm chí dấu vết, dấu chân cũng khớp với quá trình mà giả hiện trường, đám 250 ngàn quân lính kia thì đương nhiên phần lớn bị chết do kiến trúc sụp đổ, người chẳng còn nên đừng nói tới việc khám niệm tử thi.
Những tên còn sống thì chết theo rất nhiều kiểu để có thể làm giả hiện trường, nếu tổng cộng lại thì 200 ngàn xác của cướp biển và khoảng 170 ngàn xác của lính.
Đương nhiên đã có vài tên bị tẩy não để đóng vai là “những người còn sống sót” sau trận “đại chiến”, tất cả những việc này là để tìm đường ra cho đám cướp biển này.
Rice cũng đã dựng cổng trận pháp để nối thẳng với tổng bộ thương hội Liu rồi, từ nay sẽ không còn cướp biển nữa mà là những thành viên của thương hội Liu.
Người nhà từng người thì đợi khi nào Stuq đứng vững gót chân tại đây đã thì mọi người có thể thông qua quá trình chuyển hàng để đón người nhà đi.
Thuyền thì đương nhiên có bao nhiêu thì Rice cũng chuyển đi nốt, dù sao cũng đỡ mất 1 khoảng chi phí để làm đống thuyền này, phía thương hội Liu cũng đã chuẩn bị đủ thân phận, giấy tờ giả rồi, dù tận 200 ngàn cái nhưng nếu nhân mạch, tiền tài đủ thì làm cái gì không được? Dù sao hắc lâu cũng có cung cấp dịch vụ này trọn gói mà.
Mọi chuyện cũng đã chuẩn bị xong rồi nhưng họ vẫn đợi tới khi Riley trở lại vì họ biết là khi bước qua cánh cổng đó thì có khi cả 2 sẽ không gặp nhau nữa, đây là cơ hội cuối cùng để họ có thể cảm ơn Riley, người đầu tiên thực lòng muốn giúp họ và cũng đưa họ cho 1 cuộc sống hoàn toàn mới chứ không chỉ đơn thuần là vắt kiệt giá trị của hok rồi vứt bỏ như 1 đống rác thải.
7 tên thuyền trưởng cũng mang Riley tới hiện trường, nơi mà 200 ngàn cướp biển đang tập hợp để đưa ra lời cảm ơn cũng như tạm biệt với Riley, khi phát hiện ra Riley thì toàn thể mọi người đứng thành hàng lối nghiêm chỉnh, người thẳng đứng rồi lưng cong xuống 90 độ ra đằng trước và bắt đầu hô to:
“Từ toàn thể 200 ngàn cướp biển, xin gửi lời cảm ơn cũng như tạm biệt chân thành nhất đến với vua cướp biển Riley•Nora, vị vua cướp biển cuối cùng của vùng biển ma quỷ.
Chúng tôi thật lòng cảm ơn ngài vì đã cho toàn thể 200 ngàn người ở đây 1 cơ hội để có thể làm lại cuộc đời của mình, giúp tất cả cùng nhau bước qua 1 chương mới của cuộc đời, thật lòng cảm ơn ngài.”
“Cướp biển? Ai nói các ngươi là cướp biển, hiện tại ta chỉ biết các ngươi là thành viên mà thương đội Liu mới tuyển chọn được từ rất nhiều cuộc sàn lọc khắc khe đã được chuẩn bị từ trước mà thôi.
Còn toàn bộ cướp biển giờ đây đã nằm lại tại hòn đảo này hết rồi, tất cả bọn chúng đã chết trong trận chiến này dưới sự cứu viện kịp thời vào phút cuối của thương hội Liu, chính vì thế nên kể từ nay về sau không còn cướp biển trên vùng biển này nữa.
Chỉ có 200 ngàn thành viên mới gia nhập vào thương đội Liu mà thôi, nếu các ngươi cố gắng thì chúng ta sẽ không bạc đãi các ngươi dù các ngươi đã từng là ai đi chăng nữa.
Giờ thì đừng có khóc rồi đứng đực ra đó nữa, bước qua cánh cổng chết tiệt đó và bắt đầu cuộc sống mà các ngươi hằng mong muốn đi, hơn cả đây chỉ là thỏa thuận mà thôi, 2 bên chúng ta chẳng nợ nần bất cứ lời cảm ơn chân thành nào với nhau cả.”
“Cảm ơn và tạm biệt ngài, chúng tôi sẽ sống thật tốt, làm việc thật chăm chỉ để không phụ sự kỳ vọng, công ơn tái tạo của ngài, nào giờ chúng ta cùng đi thôi.”
Nói rồi 200 ngàn cướp biển, không phải nói đúng hơn là 200 ngàn người dân thường bắt đầu đi qua cánh cổng dịch chuyển tới cuộc sống mà họ luôn hằng mong ước.
Có thể họ từng là những tên tội phạm khét tiếng nhất vùng biển này nhưng sống trong này đủ lâu thì đương nhiên cũng biết quý trọng khi yên ổn.
Chẳng ai muốn làm cướp cả, vì cùng đường nên mới phải làm cướp, mà cướp chưa chắc lúc nào cũng thành công, đây là 1 cái nghề mà có tỷ lệ đào thải rất cao, cao tới không tưởng, có thể hôm nay vừa sống bình thường, hôm sau đã chết trong 1 vụ cướp nào đó.
Chính vì vậy nên con người cũng bắt đầu thích nghi dần, những người sống lâu thường là những người đủ khôn ngoan, chính vì sống đủ lâu nên họ mới biết quý trọng khi có 1 cơ hội để có thể làm lại cuộc đời mình, không phải ai cả đời cũng chỉ biết cướp phá.
Edward•Kenway vì gia đình nên mới làm cướp biển, khi kịp nhận ra thì vợ cũng đã chết, lúc có cơ hội thì ông trở thành thủ lĩnh của hội Brotherhood.
Việc này cho ta thấy dù có trở thành tên cướp biển thành công như Edward thì tới cuối cùng cũng vẫn muốn 1 cuộc sống không phải làm cướp mà trở thành 1 cái gì đó vĩ đại nhưng bình thản hơn.