“Tuyệt đại nhân lại đi gặp đứa trẻ tộc Aura Guardians kia rồi, hơn cả đó còn là tộc trưởng nữa, ngài ấy dạo gần đây cũng ít quản hắc lâu hơn nên vài cặn còn sót lại cũng bắt đầu lục đục và liên kết với đám phản đồ Wu kia để đưa thông tin kia về ngài ấy ra ngoài rồi.”
“Tuy chuyện yêu đương của ngài ấy chúng ta không quản được nhưng việc này ảnh hưởng đến đại cục sau cùng, có thể cơ nghiệp mấy năm qua mà chúng ta cố gắng xây dựng sẽ đi tong hết toàn bộ, rất nhiều phe phái đã và luôn sẵn sàng bỏ qua mọi hận thù cá nhân trước đó để liên kết lại diệt đi thế lực đứng đầu thế giới ngầm như chúng ta.”
“Tuyệt đại nhân chung quy vẫn còn quá trẻ, nếu ngài ấy ẩn nhẫn hơn thì có thể đã tốt, tuy không phải ai cũng được như đứa trẻ Aura Guardians kia nhưng chờ 6 năm sau mới bắt đầu yêu nhau thì vẫn chưa muộn, dù nó có kết hôn rồi thì chúng ta vẫn có thể đánh gục rồi bắt mang về và giam giữ nó lại để ngài ấy chơi đùa tùy thích.”
“...”
Đây là cuộc họp thường niên mỗi cuối tuần của nhà Kure, đáng lý ngày hôm nay sẽ bàn về chuyện của đám nhà Wu cũng như xuất hiện 1 thế lực mới nổi đối trọng lại với chúng ở bên đó là “thư viện”, để nói về thế lực này thì Erioh cũng đã sớm cho người đi tra ra đầu nguồn rồi.
Nói thật, theo cái nhìn của Erioh thì “thư viện” giống 1 giáo phái với đầy các Stand User hơn, bọn chúng có tư tưởng, có giáo lý, có phù hiệu, v.v và kẻ đứng đầu là Dio•Brando, 1 trong 6 ứng cử viên đã thông qua được thử thách không gian của 1 trong 3 trụ, Palkia.
Nhưng sự tồn tại của “thư viện” lại cực kỳ đặc thù vì Dio•Brando thay vì sử dụng sức mạnh tuyệt đối nhiều như lúc trước đủ thu nhận thêm thuộc hạ thì lần này hắn ta lại dùng yếu tố mị lực trong từng lời văn, câu nói đầy mị hoặc của hắn ta để kéo những Stand User bị đàn áp bởi chính quyền Kalos region tới vùng rìa nơi đây để gia nhập vào “thư viện“.
Thứ mà “thư viện” nhắm tới đó chính là sức mạnh về tri thức, không nhầm đâu, Dio thực sự muốn khuyên nhủ mọi người hãy tìm kiếm thứ sức mạnh tiềm ẩn bên trong tri thức, giống y hệt như việc Sana•Tsukumo năm xưa đã sử dụng tri thức mà mình tổng hợp ra để trở thành thư ký của không gian vậy.
Dio thực sự rất có mị lực và cũng thông minh chẳng kém, Erioh còn cho hắn ta là 1 thiên tài về hầu như mọi lĩnh vực cơ đấy vì hắn thực sự bỏ thời gian ra để phân tích từng Stand của tất cả thuộc hạ rồi dựa theo lý thuyết cũng như cách vận hành của các quy luật để giúp bọn chúng hiểu rõ Stand của mình, từ đó làm nền tảng tiếp tục thúc đẩy, phát triển và trở nên mạnh mẽ hơn.
“Thư viện” tuy có tuổi đời rất ngắn nhưng bản thân Erioh cho rằng nó sớm sẽ trở thành 1 trong những thế lực đứng đầu tại Kalos region bên cạnh đám team Flare kia mà thôi, vì bản thân Dio đã tụ hội đủ 3 yếu tố quan trọng nhất để có thể cấp tốc phát triển thế lực của mình.
Đầu tiên đó chính là số lượng, tuy Kalos region là nơi sản sinh ra Stand User, là nơi bắt nguồn của tất cả nhưng cũng nơi này cũng đồng thời là nơi ghét Stand User nhất trong tất cả, thậm chí ở đây còn có rất rất nhiều công cụ cũng như thứ để khắc chế cứng hoàn toàn khả năng của các Stand User 1 cách triệt để nhất có thể.
Chính vì thế nên Stand User về căn bản chính là chuột chạy qua đường, ai thấy cũng đuổi theo đánh, tất cả bọn chúng đều phải chạy về vùng rìa của Kalos để sinh sống vì nơi đó là nơi nằm ngoài tầm Rađa, là nơi duy nhất mà bọn chúng có thể đạt được sự an toàn.
Còn về chuyện vượt biển để qua lục địa khác thì tốt nhất là đừng bao giờ nghĩ tới chuyện đó, Stand User sẽ chết ngay sau khi rời khỏi Kalos, đây chính là 1 quy luật bất thành văn từ rất lâu rồi, theo truyền ngôn thì Stand Arrow, khởi nguồn của Stand User đã chọn Kalos là nơi để dừng chân nên nó sẽ không bao giờ cho bất cứ “con cháu” nào rời đi khỏi nó cả.
Cũng chính vì 2 yếu tố trên mà Dio đã có thể thông qua mị lực và khả năng lãnh đạo của hắn ta để kéo thêm càng ngày càng nhiều Stand User về dưới trướng của hắn, tức hắn đã có 1 đội quân khổng lồ và hơn cả là cực kỳ mạnh với các Stand cùng năng lực hết sức vô lý của chúng.
Thứ 2 đó chính là bản thân Dio, hắn ta chính là chất kéo kết dính tất cả lại, các Stand User có thể dễ dàng tụ tập lại tại “thư viện” và hoạt động cùng nhau là bởi vì có hắn ta cả, nếu không có hắn ta thì chắc đám này vẫn như mọi người tranh dành nhau từng miếng thức ăn, nước uống ở vùng rìa này.
Thứ 3 và cuối cùng, cũng là quan trọng nhất đó chính là bản thân tình hình của Kalos trong giai đoạn hiện tại, vùng rìa bình thường bọn chúng đã ít quản rồi, giờ có 1 mớ vụ như chân rết, Wu, Xerneas và Yvetal, v.v các kiểu còn đà điểu thì việc chúng thực sự lại càng không mấy quan tâm đến khu vực rìa này cũng là chuyện dễ hiểu mà thôi.
Dù sao Kalos cũng rất tự tin vào những thứ giúp chúng có thể chống lại các Stand User, nói chung là dù có tụ tập đông đến mấy đi chăng nữa, tồn tại cá thể đặc thù đến mức độ nào đi chăng nữa thì bọn chúng vẫn có thể dễ dàng xử lý tất cả mà chẳng tốn bất cứ 1 giọt mồ hôi nào.
Nhưng tại sao 1 thế lực mới nổi như “thư viện” lại đối đầu với đám Wu? Đơn giản thôi, vì Wu đang nắm trong tay 1 trong 5 mũi tên Stand Arrow, theo giáo lý của “thư viện” thì căn bản đó chính là thánh vật, đương nhiên tất cả Stand User trực thuộc dưới “thư viện” đều có nghĩa vụ đòi lại nó từ tay của nhà Wu rồi.
Có điều Dio cũng không phải là đồ ngu, việc thêm giáo lý củ lìn này không khác gì tự đâm chính mình cả, thứ hắn muốn thông qua vụ việc lần này chính là sự chống lưng từ nhà Kure và phía tông gia, đương nhiên là dựa trên cơ sở hắn đã gặp qua Tuyệt từ trước cũng như hắn là kẻ duy nhất có thể làm cầu nối cho họ tới Kalos.
Đúng là 1 tên rất thông minh, tuy Erioh khoong biết tại sao Dio lại biết việc Tuyệt cũng như tông gia và nhà Kure vẫn giữ nguyên ký ức dù cô ấy đã bị loại nhưng rõ ràng đây là 1 vụ làm ăn cả 2 bên đều có lợi, Ngô thị không phải đầu tư mạo hiểm vào Kalos còn “thư viện” lại đang cần bên đỡ đầu trong thế giới ngầm.
Về căn bản thì đây là chủ đề rất đáng để bàn bạc nhưng rõ ràng là đám con cháu của Erioh đang bị vị trí của Tuyệt làm mờ mắt rồi, dù sao cô ấy cũng có cuộc sống của riêng mình và tất cả thành tựu từ đó đến giờ chủ yếu là dựa vào cô ấy mà ra cả, bọn họ không thể nào đòi hỏi bất cứ thứ gì hơn được nữa.
Bản thân Tuyệt đã làm quá nhiều cho Ngô thị rồi, giờ nhiệm vụ của bọn họ là trông chừng hắc lâu cũng như đi diệt phản đồ, chẳng có việc gì phải phiền tới cô ấy cả, hơn cả đối tượng cô ấy chọn lại là quỷ đen, căn bản thì đây là 1 sự vinh hạnh, Erioh hoàn toàn không có bất cứ ý kiến nào về vấn đề này.
Thấy được cảnh tượng này thì Erioh cũng chỉ biết thở dài xong rồi đưa tẩu lên miệng bắt đầu làm vài hơi để ổn định tinh thần nhưng với cái tiếng bước chân xôn xao ngoài kia thì chắc lại sắp có chuyện rồi, thực sự thì ông ta đã quá già để gánh vác cả nhà Kure rồi, rất nhiều sự nhiệt huyết đã vơi dần theo năm tháng.
“Không ổn rồi, theo thông tin mới nhất từ phân bộ của hắc lâu gần Trung thì đã có 1 lượng lớn người từ Trung bắt đầu di chuyển ra ngoài, không hiểu lý do đằng sau lần di chuyển đột ngột này nhưng hành động của chúng đã làm chấn động cả thế giới ngầm của Unova rồi.”
“Không thể nào, bọn chúng rời bỏ Trung ư? Trong cái thời khắc mấu chốt như thế này ư? Chẳng lẽ bọn chúng chấp nhận trận chiến mà bọn chúng đã bỏ ra hơn nửa phần đời để đấu tranh, tranh dành ư? Không thể nào có chuyện đó được, chính vì bọn chúng không nỡ nên mới hình thành ra Trung rồi từ đó mới có trận chiến này.”
“Từ từ thôi, đám bị đưa ra ngoài chỉ là 1 đám nhóc tỳ không hơn không kém, chúng không thể nào so sánh với đám sinh sống ở sâu bên trong Trung được, khả năng cao là chúng chuồn ra ngoài để kiếm 1 nơi thích hợp hơn để kiếm sống mà thôi, dù sao đứa nào mà sống được quá 10 tuổi trong đó thì căn bản là đi đâu cũng được các thế lực nhiệt liệt chào đón thôi.”
“Không, mỗi lần ra quy mô chỉ đếm trên đầu ngón tay, lần này ra tận hơn 100? Căn bản là trong Trung đã bắt đầu toan tính cái gì đó cho vụ khởi tranh tân võ tại Hoenn rồi, nhưng chúng nên biết rằng so với đám bên kia thì chúng cũng chỉ như là ruồi, muỗi mà thôi.”
“Nhưng chắc chắn là đám ở sâu bên trong kia cũng đang phải toan tính thứ gì đó nên mới để đám nhóc này ra đông đến vậy, không chỉ Hoenn mà bầu trời của Unova này cũng sắp biến thiên rồi, các nhà khỏa cổ của vùng đất này đã đào lên 1 viên thiên thạch không nên được thức tỉnh.”
Ngay lúc này thì Erioh dùng cây tẩu của mình gõ mạnh xuống cái gạc tàn khiến cặn thuốc rơi xuống, nhưng không chỉ có mỗi cặn thuốc mà còn khiến tâm tình của mọi người bắt đầu ổn định lại chứ không hề xôn xao như trước nữa, dù sao con quỷ quyền năng vẫn là con quỷ mạnh nhất nhà Kure dù đã sắp bước vào độ tuổi 90.
“Bọn mày cứ ồn ào như vậy thì còn ra thể thống quái gì nữa? Nào là từ Trung đi ra 1 số lượng lớn trẻ con, nào là động thái sắp tới của Trung, nào là chuyện của Tuyệt đại nhân, các ngươi biết nội dung của cuộc họp lần này là gì không? Và các ngươi đang bàn cái quái gì vậy?
Đám Wu giết bao nhiêu người từ chúng ta và tông gia, chúng tồn tại nhan nhản ngoài kia, truyền cho các thế lực bên ngoài về thông tin của chúng ta thì sao các ngươi không bàn? Đe dọa đến từ bên ngoài Tuyệt đại nhân chắc chắn sẽ lo liệu, không cần đám thậm chí chưa đạt tới thoát vỏ 80% như các ngươi chú tâm tới.
Việc các ngươi cần phải lo hiện tại là nội bộ của gia tộc, chứ không phải mấy chuyện không đâu vào đâu kia, các ngươi sống trên đỉnh lâu quá rồi quên mất lý do vì sao chúng ta tồn tại à? Từ bao giờ chúng ta bắt đầu quản nhiều chuyện đến như vậy rồi?
Mục tiêu của chúng ta là tổng hợp võ từ vô số loại võ khác nhau để giúp tân võ đi ra 1 bước mới, mục tiêu của quỷ đại nhân giao phó là sứ mệnh, là gánh nặng, là trách nhiệm cao quý của mỗi thành viên trong Ngô thị, giờ các ngươi đang bàn cái quái gì ở đây vậy!?
Quỷ đại nhân cũng đã xuất hiện trở lại rồi, lúc ngài ấy tới đây thì chúng ta lấy cái gì ra bàn giao cho ngài ấy? Cái mạng thối của các ngươi ư? Giờ mà ta còn nghe thấy thêm bất cứ 1 chuyện không đâu vào đâu nữa thì tốt nhất là các ngươi lên rửa sạch cái cổ của mình trước đi là vừa.”
Vừa nói xong thì Erioh ném cái tẩu trên tay mình ra ngoài, nó lao nhanh và mạnh tới mức ngay lập tức xuyên thẳng qua cánh cửa, tiếp tục đốn hạ luôn cái cây cảnh trên đường bay và trực tiếp ghim thẳng lên tường, nhưng ngay sau đó bức tường hoàn toàn sụp đổ do lượng khí tiềm ần bên trong cái tẩu phát ra, các thành viên cao tầng của nhà Kure lúc này cũng mồ hôi đầy mặt không dám cùng con quỷ quyền năng dù nó đã gần đất xa trời lắm rồi.
Trong khi thế giới ngầm của Unova đã bắt đầu có những chuyển động đầu tiên trước đại hội quyền võ cũng như viên thiên thạch thoát ra từ Nowhere kia thì phía Riley hiện tại đang cùng mọi người đi thăm quan qua 1 số di tích còn sót lại từ cái bến cảng năm xưa kia.
Trong lúc đó thì đương nhiên Riley phải đứng ra và đảm đương việc trở thành hướng dẫn viên cho mọi người trong chuyến hành trình đi xung quanh đảo Cinnabar cũng như 1 số đảo nhỏ gần đây, theo ghi nhớ không lầm thì Giovanni cũng đã làm những bước cuối cùng trong thí nghiệm cố gắng nhân bản Mew đại nhân tại gần đây.
Đương nhiên là trong gia tộc cũng đã cắt cử vài thành viên tới đó để thu thập thêm thông tin nhưng đáng tiếc là team Rocket đã dọn dẹp mọi thứ quá sạch sẽ, ngay cả khí tức còn tồn đọng trong không khí cũng bị xóa sạch, điều này cho thấy bản thân Giovanni nói riêng và team Rocket nói chung đã nhận thức được tầm quan trọng của thí nghiệm đó.
Tuy chỉ thành công tạo ra Mewtwo, 1 thứ bản của thần nhưng căn bản là Giovanni đã tạo ra 1 thứ có tiềm năng để trở thành thần cũng như là 1 cá thể sống đúng nghĩa chứ không bị dở dở ương ương như Ditto, có thể nói tổ tiên của Riley đã quá tập trung vào move Transform cũng như gen mà quên mất những thứ cốt lõi như phần xác.
Mà bỏ qua mấy vụ như này đi, cả nhóm 1 lần nữa bắt gặp được “Todd” trong hành trình đi thăm quan khắp cả đảo, anh ta nói rằng muốn chụp 1 bức ảnh về chủ đề thiên tai nên đã tới đây, tuy nơi này ngoại trừ chỗ bị Arthur phá hủy đã sớm được tộc thỏ song đồng nhãn sửa lại ra thì cũng không có gì nhưng nên nhớ là anh ta chỉ chụp sự vật không chụp cảnh quang.
Tức mục tiêu lần này của Todd khi tới đảo Cinnabar này là tìm ra 1 bức ảnh về 1 cá thể lột tả được đầy đủ mọi yếu tố của 2 chữ thiên tai, nó phải bao gồm sự mất mát, sự đau thương, v.v nói chung là anh ta đang tìm 1 cá thể như vậy tại nơi mà các nạn nhân xấu sổ còn sống sót sau cơn bão đó đã được mang tới đây và đang trong quá trình điều trị.
Vì cả 2 bên không có chung 1 mục tiêu nên bọn họ cũng tách ra ngay sau đó để tiếp tục cuộc hành trình của mình, Riley cũng có hỏi nhỏ với Avalon là cô ấy biết đó là ai không thì cô ấy cười rồi nói là 1 kẻ tha hương không có đủ sự can đảm để trở về nơi hắn coi là nhà và đã bị chính nơi chôn rau cắt rốn của mình vứt bỏ.
Câu nói của Avalon gồm 2 vế, vế sau cho ta biết được “Todd” không thể nào về được nơi mà anh ta từng sống do đã bị vứt bỏ còn vế sau thì có vẻ như có ẩn ý gì đó vì cả 2 vế đều ám chỉ là nhà, tức anh ta đã tìm được 1 ngôi nhà mới nhưng vì trải qua cơ số chuyện nên hiện tại vì mặc cảm tội lỗi nên không thể nào tự mình trở về được.
Chính vì thế nên Avalon mới gọi “ Todd” là kẻ tha hương vì anh ta hiện tại thực sự chẳng có nơi nào để về cả, trên thực tế thì Riley hoàn toàn không có bất cứ sự đồng cảm nào trong câu chuyện này cả vì mỗi cá thể đều có 1 con đường phải đi, số phận, những thứ mà anh ta đã từng trải, cậu không hề hay biết mà có biết thì cậu cũng sẽ không đồng cảm.
Chung quy thì dù là Riley hay “Todd” thì cũng chỉ có 1 mạng trong cả kiếp này, vậy nên hãy sống ra làm sao đến lúc chết đừng để nỗi ăn năn hối hận gặm nhấm lấy bản tâm, ý thức để rồi không thể nào bước ra khỏi những suy nghĩ ăn năn hối lỗi đó được.
Mà cả 2 trên thực tế cũng chẳng quan tâm đến chủ đề này quá lâu mà tiếp tục cùng mọi người đi tới địa điểm kế tiếp trong chuyến thăm quan này, thực sự thì đảo Cinnabar này có rất nhiều di tích đáng để dừng chân để ngắm nhìn qua nhưng thời gian của bọn họ là quá eo hẹp này cũng không thể nào có chuyện đi hết chừng đó được cả.
Trong khi đó thì “Todd” quay lưng lại nhìn về hướng của cả nhóm đã hoàn toàn biến mất trong con phố đông người và lấy máy ảnh ra để bắt đầu chụp những cảnh mà anh ta mong muốn, sau đó anh ta bắt đầu xem lại chúng và cả những bức ảnh trước đây rồi thở dài.
“Mình thực sự là 1 người bố tồi.” Nói rồi “Todd” cũng hoàn toàn tan biến vào dòng người đông nghịt của đảo Cinnabar, có 1 số nhiều chuyện tại lục địa Indigo này cần ông ta hoàn thành trước khi quá muộn.