Pokemon Dị Điểm

Chương 282: Chương 282: Ngoại truyện 4: CHUYẾN TÀU MA NHÃN RAIL ZEPPELIN 2




Vừa trên hành trình cuốc bộ ra ga ẩn được ghi chú trên tấm thiệp mời thì Riley cũng vừa giảng trình cho các học trò của mình nghe về nguồn gốc của Rail Zeppelin trước khi nó trở thành nơi buôn lậu ma nhãn duy nhất trên thế giới, cũng là 1 trong những buổi đấu giá thường niên đặc biệt nhất từng thấy.

“Bắt đầu với những người đang điều hành con tàu này, chủng ma cà rồng hùng mạnh của Jean, tuy chúng được ghi chép trong sách cũng chỉ là 1 chủng tộc tương đối mạnh nhưng đầy điểm yếu, có điều đó chỉ là ma cà rồng ở dưới căn nguyên, ma cà rồng cấp chân tổ mới thực sự là vấn đề và rất ít ghi chép về nó, theo nhận xét của ta thì chúng là 1 bản sao rẻ tiền của Mặt Trăng Máu.

Các chân tổ và vương của chúng là những cá thể ma cà rồng xuất hiện đầu tiên và cũng là những cá thể có thể được xem là có tính mấu chốt tại bên trong căn nguyên khi vào lúc đó thì địa bàn của các chủng linh thể khác đã sớm được phân chia hoàn tất, nhưng lý do xuất hiện cũng là để Mặt Trăng Máu có thể tác động đến bên trong hệ thống.

Đánh đổi lại quyền lợi đó thì Gaia, ý chí của hành tinh đã từ hắn ta sáng tạo ra chủng ma cà rồng như hiện tại, nói chung đây là 1 cuộc giao dịch đã có sự sắp đặt từ trước khi Counter Force cần 1 bên trung gian ngăn cản lại sự phát triển vượt bậc quá tầm kiểm soát của bên con người còn Mặt Trăng Máu lại muốn ảnh hưởng xuống bên dưới này để thu lợi.

Nếu các trò biết rõ về tiểu sử cuộc đời của phù thủy đệ nhị ma pháp Zelretch thì đều biết khoảng năm 300 tại thời đại con người, bản thân Zelretch đã từng có 1 cuộc đụng động với cá thể Mặt Trăng Máu này và kết quả sau cùng là ông ta đã bắt chết hắn ta và kết thúc thời đại ma cà rồng trong suốt hơn 3000 năm.

Phân cấp ma cà rồng thì chắc hẳn mọi người cũng đã biết thông qua bài giảng của ta về phân bậc các dạng linh thể tồn tại bên trong căn nguyên rồi nhưng nếu 2 thế giới đã phân cách như thế này rồi thì liệu các kỵ sĩ có phản bội lại giai cấp quý tộc hay không?

Câu trả lời là có, Mặt Trăng Máu trước khi chết đã để lại 1 phần hậu thủ cho mình, khi các chân tổ và vương bị tống về Akasha thì đám hậu thủ này mới bắt đầu hành động theo như ý muốn sau cùng của Mặt Trăng Máu với hy vọng là tiếp tục kéo dài sự thống trị của chủng tộc ma cà rồng này tại dưới căn nguyên.

Theo kế hoạch ban đầu thì chúng sẽ giúp chân tổ có thể xuống đây lại và quả đúng thật là vậy thật vì ma cà rồng vẫn có thể lách luật do bản thân hệ thống điều hành, thậm chí là đi xuyên qua cả bước tường ngăn cách giữa 2 giới, thứ mà tới các vị thần cũng không thể làm gì được rồi xuống đây nhưng cái giá bỏ ra là khá lớn.

Trong đám hậu thủ đó thì có 27 tên phản bội được gọi là tử tông hay còn được biết đến là tổ tông của những tử đồ, những kẻ đã phản bội lại mong muốn cuối cùng của Mặt Trăng Máu.

Khác với các chân tổ thực sự tại Akasha, chúng đã thành lập ra 1 thế lực hoàn toàn mới với hầu hết là các ma cà rồng tạp chủng do con người biến thành thông qua quá trình giao phối hoặc chỉ đơn giản là quá trình lây nhiễm Mana nên chính xác thì chúng là kẻ thù chung của cả 2 phe.

Để xét về sức mạnh thì đám hậu thủ là những cá thể rất đặc biệt, cụ thể hơn là chúng đều được Mặt Trăng Máu phong tước từ trước, 27 tên tử tông có chức tước từ nam tước đến tử tước nhưng thật ra chỉ có 5 tên trong 27 là có sức mạnh của tử tước nên vì vậy chúng đều xếp vào hạng 4 trong danh sách tử đồ.

Nếu chỉ như vậy thôi thì chỉ cần 2 bá tước của chân tổ thôi là có thể dễ dàng làm gỏi hết đám phàn đồ, dám chống lại mong muốn sau cùng của Mặt Trăng Máu này, tiếc là tuy bản thân đầu nguồn của chúng đã ngỏm nhưng sự chi phối của hắn vẫn còn tại đây.

Ma cà rồng không thể tấn công hậu thủ được vì để chắc chắn là kế hoạch ban đầu thành công, có vẻ như hắn đã quá tin vào con cháu của mình, đây cũng chính là 1 pha bóp cực kỳ gắt được giới thượng lưu của hội đồng pháp sư cũng như các quan tư tế của nhà thờ dùng để làm trò đùa trong hàng trăm năm sau đó.

Cựu chủ nhân của Rail Zeppelin là tử tông xếp hạng số 14 tức giữ chức hiệu nam tước, có thể tính là mạnh hơn đám cấp 10 và yếu hơn bô lão 1 chút, nói chung là vẫn tạm được. truyện ngôn tình

Tên của hắn là Rosian•Rozay-en, cũng chính vì giữ số 14 trên 27 số nên hắn cũng tầm trung bình trong đám tử tông, đặc điểm của tên này là rất thích khoe của.

Rail Zeppelin được xây dựng là vì 2 mục đích, 1 là giúp Rosian có thể ăn cắp nhiều ma nhãn hơn nữa và bảo quản chúng như trạng thái ban đầu trong bộ sưu tập của hắn.

Lý do thứ 2 là vì Rail Zeppelin căn bản chính là 1 pháo đài bất khả xâm phạm nếu chưa lên tới đỉnh cao nhất của thế giới phàm tức ứng cử viên chức phù thủy, bậc Grand.

Ngoài ra thì Rail Zeppelin còn có khả năng tiêu thụ ma nhãn để bắn ra 1 chùm năng lượng cực mạnh tên là Spiritual Nature Regression-type Lense Roseeye.

Tùy vào từng loại, cấp độ ma nhãn được bỏ vào mà hiệu quả nó cũng sẽ mạnh yếu khác nhau nhưng dù chỉ bỏ 1 cặp màu vàng thôi cũng đủ bắn nổ ít nhất 1 cái lâu đài.

Rosian đã rất tự tin vào Rail Zeppelin cho tới tận vào khoảng 20 năm trước, hắn gặp phải Touko•Aozaki lúc này mới cấp Brand và bề tôi Lugh•Beowulf.

Cả 2 đã đánh bại Rosian trong chính buổi triển lãm bộ sưu tập của hắn, mà hắn cũng là người đã gửi thiệp mời cho họ để thách thức cả 2 trên chuyến tàu định mệnh vào cái đêm đó, nhưng sau đó thì Rail Zeppelin cũng rơi vào tay của ma cà rồng 1 lần nữa, thế là chuyến tàu ma nhãn xuất hiện.

Rail Zeppelin vẫn giữ nguyên chức năng như xưa nên nếu chưa tới bậc Grand thì phải có thiệp mời mới có thể lên được, 1 người có thiệp mời có thể đưa thêm 5 người khác lên cùng, ngoài ra thì đây là lần thứ 2 mà chuyến tàu ma nhãn tới được nước Anh.

Như đã nói thì Rail Zeppelin là chuyến tàu 100 năm 1 lần tức mỗi 100 năm thì mới quay ngược lại bến cũ 1 lần nữa, bình thường thì nó sẽ chạy khắp châu Âu.

Nghe đồn bến tiếp theo là Ai Cập, tức là bên phía châu Phi đã có 1 đại gia tộc quyết định chia sẻ địa mạch của mình để Rail Zeppelin có thể chạy tới được Châu Phi và mở đấu giá tại đó, nhưng vì 1 số lý do nên nó quyết định vòng từ Thổ Nhĩ Kỳ về lại nước Anh để gặp 1 người.

Đây là toàn bộ câu chuyện của chuyến tàu ma nhãn Rail Zeppelin, chúng ta cũng sắp tới bến rồi nên có cái gì muốn hỏi thì mọi người hãy tranh thủ hỏi đi?”

“Vậy thưa thầy, nếu như trên Rail Zeppelin thực sự đấu giá các loại ma nhãn hiếm có thì liệu có loại ma nhãn nào mạnh 1 cách vượt trội hay không ạ?”

“Không có bất cứ ai trên đời có thể liệt kê được toàn bộ các loại ma nhãn trên thế giới và phân loại hết chúng cả, ngay kể cả ta hay bản thân hệ thống, chắc chỉ có duy nhất vị đã tạo ra, là đầu nguồn của tất cả mới biết rõ chuyện này, mà thật ra thì trên đời cũng có rất nhiều loại mà chuyên gia trên Rail Zeppelin vẫn chưa thấy lần nào.

Nhưng nếu xét về 3 loại căn bản thì đúng là có khác biệt rất lớn, như chúng ta đã biết thì mắt thường là nơi được dùng để miêu tả vẻ đẹp của 1 cá thể cụ thể nên nó về căn bản là đá quý của cơ thể, cũng chính vì thế nên các cấp bậc của ma nhãn cũng được lấy theo các khoáng thạch có giá trị, ví dụ như cấp vàng bậc thấp thì có hỏa ma nhãn, loại ma nhãn phụ trợ có thể hấp thụ và thả ra phép thuật thuộc tính hỏa.

Lên tới cấp bảo thạch bậc cao thì có ma nhãn xuyên không, nó có thể cho người sử dụng thấy được quá khứ và tấn công đối phương trong quá khứ, trực tiếp ảnh hưởng đến nhân quả khiến vết thương kéo dài đến tương lai, 1 ma nhãn cực kỳ mạnh.

Còn cấp cầu vồng thì như mắt của cô công chúa nhà El-Melloi, có khả năng cảm ứng Mana, thậm chí xác định ra sự khác thường trong địa mạch.

Tuy không mạnh như 2 cái vừa kể nhưng độ thực dụng là cực kỳ cao, nếu Reines phát triển hết khả năng thì cô ta có thể điều khiển Mana trong địa mạch.

Ngoài ra thì còn 1 loại ma nhãn nữa như là ma nhãn đế vương của Jean, có thể sai khiến tất cả mọi người nếu như không vượt quá tầm kiểm soát Mana của em ấy.

Hay là ma nhãn hóa đá của Medusa, 1 loại ma nhãn có thể đông cứng được cả sự lưu thông của hồng cầu khiến sự trao đổi chất bị dừng lại, xa hơn nó thậm chí còn gây ra hiện tượng hóa đá mạch Mana.

Bị nhìn quá lâu thì nạn nhân sẽ bị hóa đá thật sự và chết vì rất nhiều nguyên nhân, thậm chí trong số các anh linh thì cũng rất ít người dám nhìn trực tiếp nó.

Hay căn bản là như cặp mắt của ta, nó là bản nâng cấp của cặp ma nhãn của cô công chúa nhà El-Melloi, đây đều là 3 cặp mắt vượt qua cấp cầu vồng mà chúng ta đã nói đến vừa nãy.”

“Nếu ma nhãn toàn năng như vậy thì có cách nào để 1 người không sở hữu bất cứ ma nhãn nào như em có thể tránh né đi được tác dụng của nó hay không?”

“Câu hỏi rất thú vị, trò William, như chúng ta đã biết thì con người bắt đầu với 2 nhánh ma pháp là sinh hoạt và chiến đấu, nhưng đó không phải là khởi đầu của tất cả mọi thứ, 2 nhánh này không phải là căn bản nhất vì nó được phát triển dựa theo những thứ sẵn có và theo nhu cầu của con người.

Đó là ma pháp chủ động, tức nó được hình thành dựa theo mong muốn, nỗ lực của con người chứ không có bất cứ liên quan nào đến yếu tố bị động cả.

Ma pháp bị động mới thực sự là khởi đầu của tất cả mọi thứ, nhìn, nghe, sờ, nói, ngửi, v.v, chúng đều là những ma pháp bị động xuất hiện 1 cách hoàn toàn vô thức.

Chúng được cho là những ma pháp đầu tiên cũng là nền tảng nhất cho 2 nhánh sau này như nhìn để phân biệt giữa độc và thuốc, hay thậm chí là nghe để biết được vị trí của con mồi, v.v vì chúng là những ma pháp cơ bản nhất nên cách để khắc chế chúng cũng được phát triển rất nhiều.

Như kính áp tròng mà các em đang đeo, chúng được ta làm ra với tác dụng là chống ma nhãn, tuy có thể chống tận cấp cầu vồng nhưng còn tùy thuộc vào Mana các em đang sở hữu.

Giống như Jean thì em ấy căn bản là có quá nhiều Mana, thậm chí còn nhiều Mana hơn cả những ma cà rồng bậc công tước sống đến hơn 1000 năm tuổi đời.

Đó chính là phương pháp che đậy, chỉ cần không nhìn thì ma nhãn sẽ không có tác dụng, ngoài ra thì còn 1 phương pháp khác đó là khiến cho đối phương mất tập trung.

Như thể thứ mà thầy đang cầm, 1 hố đen thu nhỏ chỉ có bán kính tầm 1cm nhưng lực hút của nó thì chỉ cần ta đặt trên người đối phương thì hắn sẽ bị xoắn nát ngay lập tức.

Chính vì vậy nên khi thầy di chuyển thứ nguy hiểm như thế này thì đối phương phải tập trung vào nó để dự đoán thầy sẽ làm gì với nó hơn là dùng ma nhãn để tác động đến thầy.

Đây là 1 cách rất hay để có thể khiến ma nhãn của đối phương mất đi tác dụng tạm thời và trong chiến đấu thì 1 khoảnh khắc đó cũng đủ quyết định ra người thắng.”

“Nói như vậy thì chỉ cần chúng ta đủ nhanh để phá hủy cặp mắt của đối phương hay thậm chí là thành công chọc mù được mắt chính bản thân chúng ta đi là có thể kháng hoàn toàn với ma nhãn hay sao thầy?”

“Trên lý thuyết là như vậy nhưng cũng không hẳn, mắt chỉ là 1 công cụ để nhìn, về bản chất của sinh học thì mắt chỉ là thứ trung gian để giúp não nhìn thấy được và liên tưởng đến các sự vật đang tồn tại trong thế giới khách quan ở xung quanh chúng ta.

Nếu 1 bậc thầy về ma nhãn muốn thì hắn có thể theo các giác quan khác của em để khiến em bị dính ma nhãn, cách hay nhất vẫn là đánh lạc hướng của đối phương.

Chưa kể có câu nói đôi mắt là cửa sổ linh hồn, nếu ma nhãn loại ảnh hưởng trực tiếp lên linh hồn thì có mắt hay không thì vẫn vậy thôi, ngay từ đầu trò đã hoàn toàn bị động rồi.

Đương nhiên nếu trò Pyro muốn thì có thể tự móc mắt ra, dù sao thì đây cũng là 1 thí nghiệm rất thú vị, mà bản chất của pháp sư chúng ta là hướng tới chân lý mà.”

“Thầy đừng nói vậy nữa, Pyro run hết cả lên rồi, mà nếu mọi chuyện đúng như thầy nói thì vậy thầy nghĩ trên chuyến tàu ma nhãn sắp tới sẽ có những loại ma nhãn nào?”

“Trò Pierre hỏi 1 câu hỏi rất hay, tuy có vẻ khá ngu ngốc nhưng suy nghĩ chính là thứ xuất hiện đầu tiên hay đúng hơn nếu có linh hồn thì sẽ có suy nghĩ và khi mà các sinh vật mới được sinh ra thì chúng đều bắt đầu từ con số 0, đoán chính là khả năng đầu tiên trong ma pháp về suy nghĩ.

Từ đoán rồi mới dẫn tới nghiên cứu, tìm tòi rồi dần dần mới đặt tên, đây chính là nền tảng cơ bản nhất của tri thức và cũng là ma pháp, ta tin rằng trò không phải là ngẫu nhiên mới hỏi ra câu hỏi này.

Còn về chủ đề trên chuyến tàu ma nhãn thì thầy thấy họ sẽ bán đấu giá 5 cặp, trong đó có 1 cặp cầu vồng với khả năng khóa Mana, 1 cặp như thầy vừa lấy ví dụ, ma nhãn xuyên không, thêm 1 cặp bảo thạch là ma nhãn chứa đựng nữa, nó có khả năng hút và phóng đồ vào không gian cá nhân.

Nếu các trò vận dụng 1 cách hoàn hảo thì không ai có thể đánh được các trò cả, chỉ cần hút bộ phận sắp bị đánh vào trong không gian cá nhân là được rồi.

Đương nhiên để che mắt kẻ địch thì các trò phải thành thục tới mức hút và phóng phải diễn ra cùng 1 lúc nhưng vẫn để lại khoảng trống để tránh đòn.

Tuy chất lượng thì không bằng ma nhãn xuyên không nhưng nó vẫn là cấp bảo thạch, 2 cặp cuối là cấp vàng, 1 là gia tốc phát triển còn cặp còn lại là chữa lành.

Trong đó thì gia tốc phát triển theo ta đánh giá là ít cũng phải cấp cầu vồng bậc cao nếu phát triển hết khả năng của mình, về cơ bản ai muốn mua phải nó thì chắc chắn đây là 1 phi vụ lời.”

“Tại sao thầy lại nghĩ như vậy? Mà nếu như nó bị đánh giá là cấp vàng thì đáng lý khả năng của nó phải cực kỳ yếu mới đúng chứ? Tại sao nó lại được thầy đánh giá lên cấp cầu vồng bậc cao?”

“Trò nghĩ sai rồi Victoria, tuy gia tốc tăng trưởng này bị các chuyên giá đánh giá là cấp vàng nhưng lý do là bởi vì số thời gian mà nó gia tốc quá ngắn.

Có điều độ đa dụng của nó là rất lớn khi nó vẫn có thể áp dụng trên hầu hết mọi ngành nghề, nhưng nếu chỉ tới ngang đây thôi thì nó vẫn chưa được đánh giá là cấp cầu vồng.

Điểm làm ma nhãn này khác biệt so với các ma nhãn khác là việc nó có tận 10 lớp võng mạc, vì đè lên nhau nên trừ khi có ma nhãn đồng cấp với Jean không thì không nhìn ra được.

Tức đây là ma nhãn có thể phát triển và tiếp tục đi theo trò tới tận trước khi thành phù thủy, đây cũng là lý do mà nó chỉ được ta đánh giá dừng lại tại cấp cầu vồng.

Tuy chỉ là rất nhỏ nhưng cặp ma nhãn này cũng có yếu tố tham khảo để tấn thăng thành phù thủy, có khi nó có thể giúp trò lên phù thủy cũng không biết chừng.”

“Pierre, cho tớ mượn tiền đi, cậu hình như được thừa kế toàn bộ gia sản của đại gia tộc kia mà, chắc chắn không thiếu gì mấy tỷ đá Mana đâu nhỉ? Cho tớ mượn 1 ít tiền lẻ đi.”

“Pyro, trong 5 người chúng ta thì Jean có ma nhãn đế vương, cậu có ma nhãn cảm giác, tớ có ma nhãn chết chóc rồi còn đòi gì nữa? Thậm chí thầy còn đánh giá ma nhãn của cậu là có khả năng phá bỏ giới hạn và hướng tới căn nguyên hơn bất cứ ai.

Trong số chúng ta thì chỉ còn mỗi William cùng Victoria là chưa có mà thôi, chúng ta nên nhường họ thì hơn, hơn cả nếu như cậu muốn nhượng ra cặp ma nhãn kia thì tớ cũng sẵn sàng mua nó.”

“Về William thì không cần phải lo đâu, trò ấy đã sớm được phụ huynh để lại 1 cặp ma nhãn trong di chúc rồi, tý nữa lên tàu thầy sẽ giúp trò ấy cấy ma nhãn cảm xúc.

Mà chúng ta cũng tới nơi rồi, nhớ đừng quậy phá lung tung, mà chắc ở đây cũng có 1 số người mà các em quen biết đấy cũng vì thế nên đừng quá căng thẳng.”

“Đó có phải là Lord El-Melloi II cùng cô học trò không có tư chất trở thành pháp sư không? Hình như họ đi cùng với 1 đàn anh trong khoa tình báo thì phải.”

“Ồ, đây không phải là Olga, vị hôn thê của Pierre sao? Không ngờ cả 2 có sở thích ấy đấy, ngự tỷ cùng shotacon, cả 2 khá là hợp cạ nhau đấy.”

“Im mồm đi tên Pyro chết tiệt, lần sau đừng có hòng mà mượn được tiền nữa, mà nhanh nhanh trả hết đống nợ kia đi, sổ nợ của cậu có thể kéo dài từ London tới xứ Wales rồi đấy.”

“Có cả cô Hishiri thuộc khoa pháp chính nữa, không ngờ người của khoa pháp chính lại lên con tàu buôn lậu này đấy, hay là lại sắp có vụ án nào lớn nữa rồi?

Mà Pyro, hình như cậu có ác cảm với cô Hishiri thì phải? Nhìn cô ấy có vẻ hiền lành như vậy mà, nhìn không giống với kiểu người đáng sợ mà cậu miêu tả.”

“Đừng nhắc nữa, mỗi lần mà tớ thấy cô ta là ma nhãn cảm giác cứ báo động liên tục, nếu không phải có kính áp tròng thì mọi người đều thấy con con ngươi màu trắng rồi.”

“Đừng nói chuyện nữa, các trò mau lên tàu đi, ngoài những người mà các trò thấy quen mặt ra thì còn lại toàn là người thế giới ngầm cả, sắp tới các trò sẽ có cơ hội để được tiếp xúc với họ đấy, giờ thì chúng ta cũng nên lên tàu rồi gặp gỡ mọi người rồi nghỉ ngơi thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.