Hành trình trở về đảo chính của mọi người cũng tương đối là thuận buồm xuôi gió so với lúc đi tới đây, chủ yếu là vì mọi người không cần nhất thiết phải dừng lại dọc đường để đánh mấy đảo đầu lâu nhằm kiếm thêm điểm nữa, mà họ cũng chẳng gặp phải đội nào cản đường trừ vụ cả hạm đội tập trung ở ngoài rìa biển đỏ.
Ngoài ra xuyên suốt hành trình trở về thì dọc đường tất cả mọi người cũng có khá nhiều đêt chuyện để bàn, trong đó thì có 1 thứ rất quan trọng đó là Serena thấy có gì đó thiếu thiếu ở trong công thức sinh sản này của chủng tộc Axololt sau khi tận mắt thấy chúng.
Theo Serena thì công thức này không những đã quá lỗi thời vào thời điểm hiện tại khi mà tất cả mọi nguyên liệu được ghi trong này đều đã sớm tiến hóa thành 1 loại khác, hơn cả là sau khi đánh bại được “tham lam” thì Mesprit cũng đã dùng 1 phần tham niệm mà nó đã hấp thụ được từ “tham lam” để tạo ra những cây berry, hay nguyên liệu chính của hầu hết mọi món ăn của pokemon.
Tức hiện tại đã có nhiều nguyên liệu phù hợp hơn để chế biến ra món này hơn khi xưa rất nhiều, chính vì thế nên Serena mới cảm thấy tờ công thức sinh sản cũ có thiếu hụt, đơn giản là nó đã quá lỗi thời tại cái thời điểm cách hàng tỷ năm sau đó như thế này mà thôi.
Đương nhiên là với mớ công thức mà Serena đóng thành từng quyển to như cái trụ kia thì cô ấy có thể dễ dàng đưa ra nhiều phương án, cách thức khác nhau để sửa chữa lại công thức sinh sản này sao cho phù hợp hơn với thời điểm hiện tại cũng như tối ưu cho chủng tộc Axololt nhất có thể.
Theo ý của Serena thì về bản chất, không phải là công thức sinh sản gốc này không tốt nhưng nó đã tồn tại hơn cả tỷ năm rồi, đã đến lúc sửa đổi lại nó, kẻ đã viết ra được tờ công thức này chính là kẻ đã mở ra đầu đường này, thứ mà cô ấy cần làm là lần mò theo đó cũng như tổng hợp từ rất nhiều công thức khác để làm ra 1 cái phù hợp hơn mà thôi.
Nói thì nói vậy thôi chứ trên thực tế thì dù cho quả đúng là cô ấy có 1 số ý tưởng khả thi đi nữa thì đáng tiếc là cũng vì chúng quá nhiều và loạn nên Serena đã đi hỏi ý kiến của Brock và Riley, 2 người hiện tại đang phải làm động cơ chạy bằng cơm thay cho Tyson.
Chính vì chuyện này nên Tyson, kẻ mới vừa đi nghỉ ngơi được tầm có 5 phút gì đó đã phải ngay lập vào lại vị trí để bắt đầu đạp cùng Ash nhằm khiến con thuyền này có thể nhanh chóng chạy về hòn đảo chính, nơi đang chờ đợi kết quả khả quan mà bọn họ mang về.
Để nói về tiến độ của Ash thì cậu ấy đang ở đỉnh cao nhất của tập sự, thậm chí là đã vượt qua cái giới hạn của tập sự luôn rồi, có điều cậu ấy cũng đã bị kẹt lại đây cũng tương đối lâu rồi nên cũng thực sự không được cải thiện mấy về mặt điều khiển Aura cũng như thể chất.
Đương nhiên điều đó cũng dẫn tới chuyện vì bản chất trình độ của Ash hiện tại vẫn kẹt tại cấp tập sự nên cậu ấy vẫn chưa thể nào vận dụng Aura vào quá nhiều chuyện được, mà hiện tại nếu muốn lên sơ cấp thì cậu ấy tốt nhất là nên kiếm 1 con Riolu hoặc Lucario cho riêng mình cái đã rồi hãy tính sau.
Về căn bản thì bản thân Riley cũng đã từng đề nghị qua vấn đề này với Ash rất nhiều lần rồi, chủ yếu là vì đám Lucario của gia tộc hiện tại đã dư và cậu đã cho chúng sử dụng kế hoạch hóa gia đình rồi, dù sao chúng cũng là giống chó tiến hóa mà thành nên 1 lần 5-6 con Riolu cũng tương đối là dễ hiểu mà thôi.
Đây là kết quả của việc được phát triển bình thường kết hợp với tiến hóa, việc này đã khiến đám Riolu mới sinh có 3-4 tháng đã thành Lucario và có thể sinh sản được rồi, dù sao cuộc sống ở gia tộc cũng tương đối dễ thở và lành mạnh nên độ thiện cảm của chúng cũng tự tăng lên 1 cách vô thức.
Có điều theo quan niệm của Ash thì bản thân của cậu ấy vẫn muốn tùy duyên hone nên Riley cũng không khuyên cậu ấy được nữa, mà hình như trong ký ức của người đàn ông kia thì Ash phải tới lúc qua Galar region thì mới bắt đầu có được con Riolu đầu tiên.
Nếu thực sự đúng là như vậy thì đó là quá lâu, việc này sẽ làm lãng phí rất nhiều thời gian của Ash trên con đường của 1 Aura Guardians, nhưng may mắn cho cậu là hiện tại thứ dư dả nhiều nhất vẫn là thời gian, điều quan trọng ở đây là cậu ấy có đi trên con đường của 1 Aura Guardians hay không mà thôi.
Nói chung thì Brock và Ash vẫn còn đang tiếp tục việc luyện tập hàng ngày đều đặn nhằm để cải thiện hơn về nhiều mặt, theo như Riley để ý thì cả 2 hiện tại vẫn còn đang bị kẹt lại tại cấp độ tập sự của cổ võ, có thể nói là họ cũng chỉ mới đi được vài bước đầu tiên để làm nền tảng cho những cái sau này mà thôi.
Dù sao thì thế giới này hiện tại quá nguy hiểm, có quá nhiều thứ núp quá lâu bây giờ cũng không chịu nổi và bắt đầu nổi lên mặt nước để chuẩn bị cho những kế hoạch, bố cục sắp diễn ra, thế giới đang cùng phản ứng lại với các vị thần, tất cả rồi cũng sẽ bắt đầu lộ diện ra ngoài để cùng phân chia lại trật tự thời đại mới.
Dù tới thời điểm đó thì đại sư chỉ được xem như pháo hội hạng bét nhưng ngang tới trình độ pháo hôi rồi thì tức đã có năng lực tự bảo vệ bản thân, miễn sao là đừng ra chiến trường ngoài kia hoặc nhúng tay vào 1 số chuyện quá sâu thì vẫn có thể làm thành thằng chột làm vua xứ mù.
Như thế thôi cũng là đã đỡ hơn rất nhiều nếu đem đi so với đám còn không xứng làm pháo hôi khi thời điểm đó tới, mà trên thực tế thì bọn họ sẽ chỉ còn làm các vấn đề trở nên càng ngày càng rắc rối thêm như những người dân thường không nhận ra độ nghiêm trọng của vấn đề.
Riley cũng không muốn phải nói nhiều về vấn đề của dân thường nhưng đôi khi hòa bình quá lâu thì cá mập cũng thành cá hề, ngày xưa dân thường là lực lượng mà quân cách mạng dùng để đánh sập tư bản, đất đai của lãnh chúa còn quân chính quy sẽ nhổ đi căn cơ.
Còn về hiện tại thì đôi khi họ còn là tạ cực nặng như trong thời đại sát thần, nặng đến mức chết xong còn buff thêm cho cả địch thì quả đúng là cũng thực sự bó tay toàn tập, dù sao đó cũng là trường hợp bất khả kháng rồi, cận thần và Aura Guardians lúc đó chỉ có thể cố gắng hết sức mà thôi.
Mà muốn cho dân thường của chủng người trở về giai đoạn đỉnh cao như thời đại thượng nhân thì cũng rất khó vì Giratina đã nguyền mã gen này rồi, có điều nếu cũng chỉ mới ngang mức độ đó thôi cũng chẳng đủ khả năng để thay đổi được bất cứ sự thật gì khi nội chiến xảy ra bên trong chính con người.
Đồng ý là kẻ yếu sẽ trở nên mạnh hơn nhưng còn những kẻ đã vốn dĩ mạnh ngay từ đầu thì sao? Về căn bản là chúng sẽ càng mạnh, thậm chí là chúng sẽ vận dụng tốt cơ hội này để leo lên 1 độ cao hoàn toàn mới, điều này chỉ càng làm cho bản thân thế giới ngày càng thêm nát mà thôi.
Có điều nếu sinh ra không có lực lượng, sức mạnh thì ít ra bọn họ vẫn có thể có được nó thông qua quá trình luyện tập dài đằng đẳng nhưng tiếc là tới lúc gần chết thì họ mới nhận ra mối hiểm họa đằng sau các vấn đề như thế này rồi giao phó lại cho thế sau này, còn bản thân thì chết đi???
Dù Riley biết là cần có người làm hậu cần, tham gia sản xuất nhưng giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánh chứ đừng nói gì là đàn ông, nếu bọn họ không chuẩn bị trước cho những thời khắc sắp tới của bản thân thế giới này thì tốt nhất là họ nên sắm trước 1 miếng đất cùng 1 cỗ quan tài cho mình.
Có rất nhiều chuyện có thể giải quyết bằng cách dựa vào đầu óc chiến lược nhưng sức mạnh có thể giải quyết toàn bộ và hiệu quả hơn nếu quá áp đảo về mặt sức mạnh, 1 cá thể có thể chấp hàng trăm cá thể nhưng vẫn bị hàng ngàn dìm chết là bởi vì nó chưa đủ mạnh, nếu mạnh như Kraken thì quả đúng là tới bao nhiêu nó đánh bấy nhiều.
Mà sức mạnh không chỉ ám chỉ ở mảng thể chất bên ngoài mà còn cả trí tuệ nữa, nếu tất cả mọi thông số đều vượt trội hơn đối phương rất nhiều và không sinh ra biến số thì sao mà 1 cá thể sớm đạt tới đỉnh cao như Kraken lại sợ bất cứ sinh vật nào cấp phàm được?
Mà trên thực tế thì không chỉ những thứ như trí tuệ được tính là sức mạnh mà tiền cũng là 1 loại sức mạnh, quyền lực, địa vị xã hội, độ nổi tiếng, v.v chúng đều là sức mạnh, tiếc là chỉ dùng được trong thời bình, còn trong thời đại hỗn mang thì mạng ai cũng khó bảo toàn, tiền đến cuối cùng cũng chỉ là tờ giấy lau đít, những thứ như pin đôi khi còn quý hơn hàng tỷ pokewazt vào lúc đó.
Giá trị và sức mạnh luôn là thứ mãi mãi tồn tại trong bất cứ thời đại nào, giai đoạn lịch sử nào, chúng tồn tại song hành với tất cả và cũng chính là khởi nguồn của mọi cuộc chiến, khi mà 1 cá thể quá vượt trội so với phần còn lại thì đương nhiên nó sẽ mong muốn sự thống trị những kẻ yếu nhằm thỏa mãn dục vọng của bản thân.
Mà mãi nói nhảm về mấy vấn đề tương đối u ám như thế này đã làm cho Riley quên luôn mất cả vấn đề chính đang diễn ra ở thời điểm hiện tại, nói chung thì cả 3 người là cậu, Brock và Serena đã ngồi họp lại với nhau nhằm đưa ra các ý tưởng để tổng hợp ra 1 phương án độc nhất.
Cả 3 đều đã đưa ra rất nhiều phương án đậm dấu ấn của bản thân vì đều chỉ mới là những phương án, ý tưởng điên rồ của bọn họ lúc ban đầu và hoàn toàn chưa đủ khả năng để có thể hình thành lên công thức sau cùng nên có rất nhiều thứ ảo ma Canada.
Trong đó thứ ảo nhất cũng là chính thứ mà Serena muốn làm nhất, nói chung thì đây là ý kiến của Riley, vì sao cậu lại dám đưa là ý kiến này bởi vì cậu có chung 1 mạch suy nghĩ với Giratina nên cậu biết bản thân mình phải làm gì với đám Axololt này.
Nhưng bản thân Riley lại không đủ sức tưởng tượng để tạo ra được 1 công thức kết thúc toàn bộ những cơn ác mộng kéo dài hàng tỷ năm này, chính vì vậy nên mới cần có Serena và Brock, 2 người sẽ là người sáng tạo ra công thức đó còn cậu là đầu nối cần thiết để dẫn tới kết quả thành công sau cùng.
Đây chính là thứ mà chủng tộc Axololt đã chờ đợi từ hàng tỷ năm trước, đây chính là hồi kết của cái tên Axololt này, thành công hay không thì chỉ còn phải dựa vào công sức đóng góp của cả 3 cá thể đang ngồi trong căn phòng này, họ chính là những kẻ sẽ đặt dấu chấm hết cho hàng trình đã kéo dài hàng tỷ năm này.
Liệu họ có thể thành công thực hiện thứ mà tới thần cũng không thực hiện được hay không? Câu hỏi này chính bản thân của cả 3 người cũng không có câu trả lời nhưng họ biết mình phải làm gì và nên làm gì, thành công hay thất bại chỉ trong vòng 1 khoảng khắc.
Chính vì nguy cơ thất bại là rất cao nên Riley đã hỏi cây dao về xác suất thành công của lần xử lý trước bữa ăn này, cây dao khẳng định là trên đời này không có thứ gì là nó không thể chém nhưng muốn chém càng rộng thì lực tay người sử dụng phải càng mạnh.
Muốn chém thứ càng nhỏ như thứ mà 2 người đang bàn nãy giờ thì độ tập trung phải càng cao và cần phải có chuẩn bị đầy đủ từ trước, nhất là trong trường hợp lần này, bản thân cây dao không có vấn đề nhưng Riley lại là thứ đang hạn chế, kiềm hãm nó lại.
Cũng chính vì vậy nên Riley cần phải có sự tập trung ở 1 mức độ kinh khủng, cũng như sở hữu 1 đôi mắt đủ tốt để có thể nhìn thẳng vào thứ đó và thành công đưa ra nhát chém quyết định chia thứ đó ra làm 4 phần bằng nhau, hoàn toàn cách biệt lẫn nhau và không dính dáng gì tới nhau.
Nhưng với 1 cá thể chưa thành thần, thậm chí là vẫn còn quá yếu như Riley thì việc đó là không thể nào nên chỉ có thể cầu phúc là mọi chuyện sẽ diễn ra ổn thỏa, trong trường hợp xấu nhất thì bản thân cậu cũng chỉ có thể mang thứ đó ra để làm tăng khả năng thành công của vụ này.
Cũng vì thế nên nhiệm vụ của cả 3 người cũng được phân ra rất rõ ràng, Serena và Brock sẽ cố gắng để tạo ra công thức đó, vì không có quá nhiều mẫu vật để thí nghiệm nên độ khó của nhiệm vụ này đã được đẩy lên cao đến mức không thể nào tưởng tượng được.
Nếu Aruran có tới đây thì chưa chắc ông ấy đã có thể viết ra được cái công thức độc nhất vô nhị như thế này, may mắn, trình độ, kỹ thuật, ứng biến, cảm nhận, v.v chỉ cần thiếu 1 thứ thôi cũng đủ khiến công thức này thành giấy chùi đít rồi chứ đừng nói liệu có được tính là thành công hay không.
Cũng vì vậy nên Brock và Serena phải tập trung hết sức mình để có thể viết ra “1” tờ công thức mà chưa ai từng viết ra, còn phía Riley thì bản thân cậu cũng bắt đầu tự bế để dồn nén sự tập trung vào trong việc điều khiển cây dao bếp này lên mức độ cao nhất có thể.
Nếu 2 người kia có nhiệm vụ là sáng tạo và nấu ra được thứ công thức đó thì Riley chính là người xử lý tất cả mọi việc để công thức đó đạt hiệu quả cao nhất, có điều tuy nói tập trung thì đơn giản nhưng bản thân cây dao làm bếp này là thứ đã vượt qua phạm trù của những thứ được gọi là thần khí.
Nếu vũ khí của anh hùng có thể tạo ra phản lực đủ chấn chết chỉ với 1 đòn trừ thiên vương trở lên thì thứ này dù có thần ra tay đi nữa thì chưa chắc đã chịu được phản lực, cũng chính vì vậy nên nếu không cẩn thận thì khả năng bị tự chém của Riley là rất cao.
Nhưng đây chưa phải là phản lực hay gì cả, chỉ mới ngang giai đoạn tập trung để tiến hành quá trình điều khiển thôi mà cũng đã cực kỳ khó rồi, may mắn cho Riley là cây dao làm bếp vốn dĩ đã thuộc về “cậu” ngay từ đầu nên đã giảm bớt hầu hết thiệt hại.
Nếu cây dao làm bếp này không thuộc về Riley thì khả năng cao là chỉ riêng thứ khí tức mà cậu cảm nhận được phát ra từ nó thôi cũng đủ chém cậu về dạng nhỏ hơn cả hạt Electron rồi, đây chính là thứ đã vượt trên cả thần khí và thành công bước lên 1 phạm trù hoàn toàn mới.
Dù đau khổ đến như vậy nhưng Riley không phải là kiểu Aura Guardians bỏ cuộc giữa chừng nên khi cậu đã quyết định làm nó thì ít ra cậu cũng phải thấy được kết quả sau khi cố gắng, vì trên đời này không tồn tại khái niệm 1 lần, khi 1 việc đã từng xảy ra thì chắc chắn là nó sẽ xảy ra lần thứ 2 rồi tiếp diễn tiếp.
Gần như không thứ gì có thể lách khỏi quy luật tưởng chừng như có thể dễ dàng khắc phục nhưng lại cực kỳ khó chịu như thế này cả vì nó chính là 1 sự thật hiển nhiên, 1 điều tất yếu đang hoạt động 1 cách vô thức bao quanh lấy tất cả và tồn tại xung quanh lấy tất cả.
Nếu Riley bỏ cuộc tại đây thì liệu cậu có bỏ cuộc lần nữa trong quá trình khôi phục gia tộc? Nếu như vậy thì sao cậu có thể hoàn thành sứ mệnh này được hay không? Quyết tâm của cậu trên con đường này nhắc nhở cho cậu biết chỉ có tiếp tục đi mới có thể tới được cái đích sau cùng, nếu dừng lại ở đây thì cái gì cũng mất sạch.
Vì cây dao làm bếp này cũng có bản ngã của riêng nó nên nhờ nó mà Riley có thể dễ dàng tập trung và đắm chìm vào độ ảo diệu của sắc bén đến từ cây dao, cậu cần phải hiểu nó rồi mới có thể tung ra được nhát chém kia, nhát chém mở ra 1 con đường mới cho cả 1 chủng tộc.
Trong khi cả 3 người đang cố gắng để làm tròn bổn phận của mình đến mức tối đa thì những người khác trên 2 chiếc tàu cũng khá yên tĩnh, trừ Ash, Tyson, Ali và Gao là đang làm động cơ chạy băng cơm ra thì Misty, Whitney và Anna đang ngồi nghe câu chuyện của con bạch tuộc này 1 cách rõ hơn.
Nói chung thì nội dung y chang như cái mà nó đã kể cho Riley nghe, dù sao lúc mới lên thuyền rời đi thì thời gian cũng quá ngắn nên Riley không thể kể hết được, mà phụ nữ lại rất hay cảm thông nhất là Anna và Misty nên họ vừa nghe vừa lấy khăn giấy sục sịch.
Còn Whitney thì với kinh nghiệm ngoài chiến trường tầm hơn 1 năm thì cô ấy cũng đã được rèn luyện rất nhiều thứ rồi, đúng hơn đây mới là bản thân cô ấy ngay từ đầu, việc gì cũng quan tâm 1 chút nhưng trừ Riley ra thì cũng gần như vô cảm với mọi thứ.
Tuy Whitney vẫn thấy Kraken đáng thương, cô ấy vẫn cảm thấy buồn và cảm thấy nó còn thảm hơn bất cứ câu chuyện nào cô ấy từng được nghe, nhưng tiếc với 1 người đã được đào tạo ở rất nhiều mặt về tinh thần như Whitney thì rất khó để có thể khóc lóc bình thường được.
Có điều từ nãy đến giờ thì Whitney vẫn ghi lại tất cả, có khi sau vụ này thì cô ấy còn xuất bản được sách từ câu chuyện này, chủ yếu là nhằm để kiếm thêm 1 chút tiền để mua sữa cho con thì chắc không có gì sai trái đâu nhỉ? Dù sao ít ra thì Whitney không làm vì cá nhân.