“Vậy ra đây là sự lựa chọn của ngươi?”
“Đúng vậy, vì không biết giới hạn của bản thân là ngang đâu nên tôi cũng chỉ mang theo 5 người thôi, những người còn lại tôi cũng có 'chuẩn bị' qua cho hắc lâu rồi, nếu đào tạo sơ qua thì có thể sử dụng như là bảo vệ cũng được, đương nhiên tôi vẫn không khuyến cáo dùng chúng như mớ 'rác thải' kia vì bọn chúng vẫn tính là 'sản phẩm' thành công cho đến hiện tại.”
“Tức là ở giai đoạn mà chúng vừa trải qua thì vẫn tính là đủ tiêu chuẩn để tới giai đoạn tiếp theo đúng không?”
“Về căn bản là vậy, hơn cả nếu hắc lâu nắm trong tay tài liệu về thành quả của quạ mấy chục năm nay rồi thì đều hiểu là những đứa được chọn đều tối thiểu có đủ khả năng leo lên đại sư được nên chỉ cần 1 chút 'xử lý' phần trí óc căn bản của chúng cùng đào tạo sơ sơ qua thì vẫn có thể cho đi làm lính canh được.”
“Tâm lý đấy, ngươi là 1 người rất hiểu chuyện và ta đánh giá cao điều đó, mà gần đây bọn ta cũng vừa thiệt hại mất 1 chi nhánh lớn nên món nợ này bọn ta sẽ nhớ rõ, để đảm bảo ngươi sống sót qua được 2 năm đào tạo tại hội Brotherhood thì ta sẽ cho ngươi 1 món vũ khí bậc chiến tranh trở xuống.
Đừng vội từ chối, thật ra ngươi đã giúp bọn ta chứ không phải là không, người bọn ta đúng là không thiếu nhưng thế giới ngầm dạo gần đây không yên ổn như chúng ta vẫn luôn thấy, nhất là Hoenn này, team Rocket và các thế lực khác đều muốn trở thành đại diện thay thế cho 2 nhóm cuồng giáo kia.
Ở những lục địa khác cũng gặp những vấn đề của nó do tác động từ thần linh dẫn tới rất nhiều kẻ muốn thay đổi thứ gì đó và nơi nhạy cảm như thế giới ngầm cũng chính là nơi sẽ rung chuyển đầu tiên, hắc lâu cũng không thể nào mãi mãi giữ được thế cân bằng vốn có được.”
“Đây là niềm vinh hạnh của tôi, nhưng cho tôi mạn phép hỏi về chi nhánh bị tấn công kia cùng với tính danh của ngài được không?”
“Cái đầu tiên cũng không phải bí mật gì, 1 phần là do ngươi dạo gần đây phải chuyên tâm xử lý mấy vấn đề hệ quả sau nhiệm vụ lần trước, 1 phần là do liên minh thực sự vẫn còn có kẻ thông minh, Viridian city bị phá hủy khiến rất nhiều người thành vô gia cư chắc ngươi biết nhỉ?”
“Tôi có nghe qua về chuyện đó, nhưng theo nguồn tin của tôi thì hình như nó không chỉ đơn giản là 'chập mạch điện' toàn thành phố nhưng lần trước.”
“Hahaha, đúng vậy, ngươi rất linh động đấy, vụ lần trước đúng là không đơn giản nhưng kẻ cố tình chặn thông tin này chảy ra ngoài lần trước là Samuel•Oak, đương nhiên quyền hạn của ông ta không lớn như khi xưa nữa nên rất cấn tay când chân nhưng vì thủ lĩnh giúp sức nên mới không bị lộ quá nhiều thông tin, còn lần này thì là do chính liên minh ra tay.”
“Có vẻ như sự tò mò của tôi đã chạm vào vũng nước quá sâu, 1 sự kiện trực tiếp liên quan đến cả vị kia thì tôi không dám nghe tiếp.”
“Đừng quá lo lắng, ngươi bây giờ cũng có thể tính là người của chúng ta rồi, biết 1 số thông tin 'lặt vặt' như thế này thật ra cũng chẳng ảnh hưởng gì lắm, dù sao thông tin này thuộc dạng ở cấp độ đổi đồng giá thôi chứ chưa tới mức nằm trong danh sách không thể muốn bán.”
“'Chỉ' nằm trong danh sách trao đổi thông tin lấy thông tin thôi sao? *Mồ hôi đầy mặt*”
“Đúng vậy, nếu ngươi của trước đây thì đương nhiên không đủ tầm để nghe nhưng hiện tại thì nó rẻ như bèo vậy, vụ lần trước là do 1 con Pikachu gây ra, hơn cả nó lúc đó thậm chí chưa tới lv 20 nếu ta nhớ không nhầm, đương nhiên nó không phải là thí nghiệm do bên dưới để xổng mất.
Lúc đó ta nghe cũng rất bất ngờ đấy, 1 cú Thundershock của 1 con Pikachu trên hồ sơ hoàn toàn bình thường lại có thể giật bay màu cả pokecenter, trái tim của Viridian city, thiên bẩm, đây là cách duy nhất mà ta có thể lý giải về nó, nhất là khi trước đó ta đã gặp qua 1 cá thể như vậy rồi.
Mà đương nhiên vụ việc đó chẳng ảnh hưởng đến những kẻ như chúng ta, nó chỉ ảnh hưởng đến 3 bên là phe phái của Samuel•Oak, liên minh cùng đám pokemon mà thôi, nhưng rõ ràng là đám pokemon không làm ra tác động nào cả nên có thể hiểu là vụ đó cũng có sự can thiệp nhất định của các vị thần.”
“Samuel ra tay tức là con Pikachu đó đã đạt được lòng tin của ông ta và nằm trong phe phái của lão hay ít nhất là thuộc quyền sở hữu của người nào đó thân cận với ông ta, thân đến độ để sức để khiến ông ta ra tay vô điều kiện, tôi nói có đúng không?”
“Về căn bản là vậy đấy, liên minh đương nhiên sẽ không chạm vào 'vảy ngược' của Samuel vào khoảng thời gian đó vì bọn chúng hiểu đạo lý thỏ bí quá cũng biết cắn người, bọn chúng ép ông ta đủ lâu, ông ta chịu được tức là nhường cho chúng 1 bước.
Hơn cả quyền lực của chúng cũng gần như đạt tới đỉnh điểm bằng cách đá gần hết chức vị của thân cận bên cạnh Samuel rồi, theo tâm lý của bọn chúng thì bản thân ông ta không sớm thì muộn cũng sẽ thuộc quyền sở hữu của chúng, con Pikachu kia lúc đó cũng phải vào túi chúng thôi.
Cái chết của Blaine chính là minh chứng rõ nhất cho điều đó, như chúng ta đã thấy, Samuel vẫn chưa làm ra hành động nào quá lớn cả, tức là bản thân ông ta đã thực sự đến giai đoạn chờ chết và cố gắng làm những gì mình có thể làm trước khi liên minh thực sự dìm chết ông ta rồi.
Chính vì tâm lý đó nên miễn là liên minh không chạm vào những cái 'vảy ngược' của Samuel thì bọn chúng vẫn sẽ ổn và tất nhiên là bọn chúng đã nắm rõ những cái 'vảy ngược' kia rồi nên bọn chúng sẽ chẳng bao giờ đẩy ông ta đến cái mức độ quay ra cắn lại chúng đâu.”
“Thì ra là vậy, không ngờ là 1 huyền thoại như Samuel lại phải sống 1 cuộc đời tàn lụi như thế khi về già, ông ta chỉ đang cố gắng bảo vệ những thứ mà bản thân phải bảo vệ nhưng chính ông ta lại không rõ giới hạn của bản thân còn liên minh thì rất rõ về nó, để rồi bọn chúng dựa vào đó để từ từ cướp lấy tất cả từ ông ta.”
“Căn bản là vậy, còn vụ sau này là do đám pokemon kia gây ra.”
“Tuyên chiến sao?”
“Đừng căng thẳng đến vậy, chồng của thủ lĩnh đã xử lý vụ này rồi, liên minh kia cũng đủ khôn mà đám pokemon cũng vẫn còn não để biết điểm dừng, theo như thủ lĩnh nói thì vụ này đánh giá theo góc nhìn tổng quan là trẻ con quậy phá 1 chút nên đã sớm giải quyết xong rồi.”
'*Ực* Hủy cả 1 thành phố trọng điểm mà chỉ tính là trẻ con quậy phá thôi, cái quái gì vậy.'
“Vì vụ đó mà chi nhánh hắc lâu tại đó cũng đi tong theo, được cái là đám pokemon kia cũng phải nôn ra 1 số thông tin trọng yếu khác rồi, nhờ đó mà nội bộ của chúng tuy gia tăng thật nhưng xung đột lại càng rõ hơn bao giờ hết, coi như là cũng lời được 1 vố.
Còn về tính danh của ta thì tương lai ngươi sẽ biết thôi, chỉ cần biết ta đến từ Ngô thị đối với ngươi của hiện tại đã là đủ rồi.”
“Chừng đó đã là quá đủ với tôi rồi, cảm ơn ngài đã giải đáp những nghi hoặc của tôi.”
“Thời gian cũng gần hết rồi nên chúng ta cũng bắt đầu thôi, chúc hành trình của ngươi thành công như mong đợi.”
Cái bóng kia bắt đầu lớn dần ra, nó lớn đến mức che phủ hoàn toàn cái động nơi mà sư phụ của quạ đang đứng và thứ còn lại duy nhất chỉ còn là tiếng nuốt của nó, tuy dịch chuyển kiểu này thực sự rất mất thẩm mĩ nhưng ít ra theo 1 khía cạnh nào đó thì nó vẫn đảm bảo được về bảo mật thông tin.
“Tốn kém thật đấy, 1 lần nuốt như thế này hao không biết bao nhiêu tài nguyên đâu, đáng lý ra nên nói đám hội Brotherhood nên tự tới đón mới phải, dù sao cổng dịch chuyển do chúng mở cũng là liên thông với thần khí kia, vừa đảm bảo an toàn hơn mà cũng không quá tốn kém.”
...
Ở đầu bên kia, tại tổng bộ của hội Brotherhood, tự dưng có 1 cái bóng khổng lồ xuất hiện tại tiền sảnh và từ đó bắt đầu nhả ra nhóm 6 người kia rồi từ từ biến mất hoàn toàn, Mumei cũng đã sớm nhận được tin tức về những “học sinh đặc thù” này nên cũng đã chuẩn bị từ trước.
Mumei trực tiếp dẫn nhóm 6 người tới văn phòng riêng của Gao để giới thiệu sơ lược cũng như cập nhật thêm thông tin của bọn họ vào hồ sơ của hội, sư phụ của quạ cũng là 1 người hiểu chuyện, ông ta hiểu rõ mình chỉ là gà tại nơi như thế này nên chỉ có thể nghe theo lời của cô ấy mà thôi.
Đương nhiên dọc đường thì sư phụ của quạ cũng không quên liếc nhìn xung quanh để ghi nhớ lại địa hình, 1 phần là để tránh đi lạc, 1 phần là để đảm bảo an toàn cho bản thân, dù sao việc rơi vào tình cảnh như thế này thì cũng cũng sẽ cảm thấy khó chịu cả.
Thử nghĩ mà xem, vì nhiệm vụ “được” hắc lâu giao phó trước đó mà mà nhóm quạ bị dí suốt mấy năm trời, tới hiện tại vẫn đang núp như chuột, tuy thủ lĩnh phe đối địch không phải tới mức độ không đối đầu được nhưng chênh lệch lực lượng lấy cái gì ra giải quyết?
May mắn là 2 nhánh chính của hắc ám tự kiềm chế nhưng hắc lâu hoàn toàn không tỏ ý chịu trách nhiệm và kết cục là mấy năm gần đây nhóm quạ phải trốn chui, trốn lủi khắp nơi, giờ còn được 1 kẻ nào đó tự xưng là có quen biết với hắc lâu ép gia nhập vào hội Brotherhood.
Thành quả cả đời của sư phụ của quạ chỉ vì câu nói của 1 kẻ nào đó mà giờ đây ném hết vào 1 phòng thí nghiệm nào đó, thậm chí những thứ mà ông ta bỏ mạng ra để đoạt được cũng phải bỏ lại tại đầu bên kia, tuy nhìn sơ qua thì giống như ông ta đang bỏ lại quá khứ để hướng tới tương lai nhưng thực sự thì đã có quá nhiều chuyện xảy ra, nói bỏ cũng khó lòng bỏ được.
Nhưng sư phụ của quạ là 1 tên cực kỳ biết điều, ông ta nhanh chóng nắm bắt được tình huống mà bản thân đang rơi vào và hiểu lấy nó, chính thế nên ông ta biết là mình không còn đường lui trong vụ việc này nữa, hoặc ít nhất là ông ta không tìm thấy được con đường nào khác trong vụ việc này.
Vì sống mà sư phụ của quạ tình nguyện bỏ lại công sức gần nửa đời người của mình, bởi vì ông ta hiểu rõ rằng chỉ cần còn sống thì mới có thể tiếp tục công cuộc nghiên cứu của mình được, hơn cả theo như thông tin đã biết được thì Việt có mặt ở đây, tức là vẹn cả đôi đường.
Dù sao bỏ cũng chỉ là bỏ đi những thứ ngoài thân mà thôi, hay còn được gọi là 1 trong những yếu tố tạo ra thành quả, chứ thành quả thì tất cả đều ở đây, 5 mẫu Vessel thành công nhất hiện tại cùng với mẫu hoàn thiện nhất đều tại đây cả rồi, miễn là có chúng là được.
Hơn cả hội Brotherhood còn đảm bảo tuyệt đối về độ an toàn, nếu đúng như lời Ngô thị kia nói thì nơi này còn có những thứ còn tốt hơn mấy thứ mà sư phụ của quạ đã phải bỏ lại, tức đây là 1 quyết định cực kỳ lời nhưng việc chỉ có chức vị là 1 học sinh thôi thì lại làm cản tay, cản chân ông ta rất nhiều, nếu làm giáo viên thì với quyền hạn đó, việc nghiên cứu hoàn thành sẽ không còn là mơ nữa.
“Cậu giống hệt như miêu tả đấy cậu Han, cậu thực sự suy nghĩ rất nhiều đấy, thật ra việc phải đối mặt với sự lạ lẫm của môi trường xung quanh đều khiến tất cả mọi loại sinh vật trở nên cực kỳ bối rối, nhất là với loại môi trường mà chúng không biết cái gì cả.
Nhưng cậu biết điểm khác biệt giữa bản thân với những kẻ còn lại là gì không? Có người suy nghĩ liệu nơi này có giúp họ mạnh hơn không? Có người lại suy nghĩ nơi này có thực sự an toàn không? Có người đơn thuần đến mức cảm thấy thú vị về tương lai 2 năm sắp tới.
Và đương nhiên cũng có dạng người cảm thấy nhớ nhà sau khi tới nơi mà bọn họ không hiểu, nhưng không phải ai cũng lo chuyện ngoài lề như cậu đâu, nó là sự tự tin pha lẫn với 1 chút tò mò, tự tin là bởi vì cậu cảm thấy nơi này thật ra không nguy hiểm.
Chắc hẳn là do cuộc đối thoại với Riley trước đó cũng như cách nhìn tổng quan của cậu về không gian xung quanh, cậu cảm nhận rằng nơi này không nguy hiểm, có thể nói với những kẻ nhiều kinh nghiệm như cậu thì lại càng minh mẫn về điểm này.
Và đương nhiên là cậu đoán đúng rồi đấy, nơi này HIỆN TẠI vẫn chưa nguy hại gì cả, đây là 1 không gian được tạo ra giúp các cậu phát triển chứ không phải là để đẩy các cậu vào rắc rối nào đó hay phức tạp hơn là tẩy não rồi nhồi sọ hoặc mấy thứ tương tự như vậy.
May mắn cho cậu là cậu tới đây với danh nghĩa là học sinh, nếu tới với cấp độ giáo viên thì tức là cậu có giá trị lợi dụng với Riley và đương nhiên cũng có nghĩa là mạng của cậu không phải do bản thân cậu nắm nữa rồi, nhất là với kẻ hoàn toàn không đủ tầm như cậu.
Thước đo giá trị là thứ phản ánh rõ ràng nhất về 1 thứ gì đó trong mắt của 1 sinh vật cụ thể, ví dụ với cậu Han ở đây thì Việt có giá trị không tưởng, cao hơn cả cái mạng của chính cậu nhưng với Riley thì lại hoàn toàn khác, Việt chẳng qua cũng chỉ là 1 Brotherhood không hơn không kém.
Giá trị của các Brotherhood hiện tại trong mắt Riley thực sự rất thấp, nó căn bản là 1 món đồ chơi giải trí đơn thuần trong lúc chán nản, cậu ta có dư tài nguyên để vận hành hội nên tại sao lại không vận hành nào? Chung quy lại thì nó cũng chỉ dừng ngang mức độ muốn hay không.”
“Tức là hội Brotherhood hiện tại như 1 hộp kiến khổng lồ có thể tạo ra 1 tổ kiến gồm hàng ngàn con và mỗi người chúng tôi căn bản là 1 con kiến bên trong đó còn Riley mà cô nhắc tới, hay nói đúng hơn là kẻ đã gọi cho tôi là 1 đứa trẻ đang thích thú nhìn vào bầy kiến bên trong đó thông qua lớp hộp thủy tinh?”
“Chính xác là như vậy, cậu tiếp thu tốt đấy Han à.”
“Vậy cô là ai trong ví dụ trên? Kiến chúa hay là 1 thứ gì đó cao hơn?”
“Tôi à? Hừm, nếu phải nói thì tôi sẽ nói mình chính là bản thân cái hộp kia, là vật sở hữu của cậu nhóc mang tên Riley cũng như là vật liên hệ trực tiếp với tổ kiến mang tên hội Brotherhood.”
“Vậy cô chính xác là gì?”
“Thần khí Staff of Hermes, thứ đại diện cho bản thân hội và cũng thuộc quyền sở hữu của Riley.”
“Hừm, tôi chưa nghe kể về thần khí bao giờ nhưng mang hậu tố thần thì chắc là cao hơn vũ khí của các anh hùng ít nhất 1 bậc và trực tiếp liên quan đến các vị thần có đúng không? Cô vừa là vật đại diện vừa có chủ sở hữu là Riley, tức là cô giống như 1 cái camera đang giám sát chúng tôi vậy.”
“Cũng có phần đúng nhưng về căn bản là sai rồi, theo cách nghĩ của cậu thì đó là nghĩa vụ của tôi còn thực tế thì đây là ý nguyện của tôi, 10 triệu năm làm việc đương nhiên nó cũng đã trở thành 1 phần không thể thiếu của tôi rồi, thực sự không bỏ nó được nữa rồi.
Nên bản thân tôi cũng rất tận hưởng khoảng thời gian này, bởi vì tôi biết rằng chẳng còn bao nhiêu thời gian nữa thì mọi thứ sẽ thay đổi, không chỉ tôi mà còn là cả bản thân thế giới này nữa nên đi tới ngang đâu thì hay ngang đó thôi, mà chúng ta cũng đến nơi rồi nên vào thôi.”