Pokemon Dị Điểm

Chương 394: Chương 394: Tuyển cuối




“Vậy giờ chúng ta sẽ đi đâu?”

“Đương nhiên là tiếp tục đi tìm những đứa trẻ tài năng rồi, dù sao quyền hạn mà bậc thầy cung cấp cũng tương đối lớn, tại sao lại không cố gắng vận dụng cơ hội này để quậy phá 1 chút nhỉ? Mà chắc Grekdak biết đám nhóc tài năng đang tụ tập ở đâu nhỉ?”

“Bên ngoài có sẵn 1 số đứa chờ chúng ta ở ngoài rồi, chúng sẽ cung cấp thông tin về những đứa của tứ đại bang phái thuộc thế hệ 2, còn trận đánh lớn thì chắc hẳn bọn chúng đều đang tụ tập hết tại hộp đen Vivi rồi, chắc tiệc vẫn chưa tàn đâu nên chạy tới đó là vừa kịp.”

“Vậy thì ngài Park cứ ở lại đây để tra cứu những thông tin cần thiết đi, còn tôi sẽ đi thực địa 1 chút, để xem xem liệu những đứa trẻ được Grekdak nhắc tới có tài năng như thế nào, mà có ai muốn đi cùng không? Dù sao cũng cần thêm người để phòng 1 số trường hợp.”

“Chú Kim định đi hộp đêm Vivi à? Cho cháu đi với.”

“Trẻ con đi nơi đó làm gì?”

“Bố đừng lo, con có thằng đệ làm bảo an tại đó nên có khi lại dễ xin vào hơn nếu có con đi, mà thật ra thì đến đám 'máu bẩn' con còn đánh qua rồi thì bố lo làm gì?”

“Bố lo là vì con không hiểu tình hình của hộp đêm này mà đòi xông pha.”

“Đúng vậy đấy Teahoon, bố cháu nói không sai đâu, hộp đêm Vivi bề ngoài là làm việc cho Nhất Cai Hội nhưng bên trong thì ai cũng hiểu nó được cầm nắm bởi 1 cái bên hoàn toàn khác, nó căn bản là 1 chinh nhánh độc lập không chịu sự ảnh hưởng của Nhất Cai Hội.”

“Vậy ai là kẻ là ai vậy chú Grekdak?”

“Tiểu thư Vivi, con gái út của 1 trong 108 trưởng lão của 'máu bẩn', xếp hạng 24 trong 72 địa sát, là 1 kẻ không chạm vào được, tuy con bé chỉ là công cụ để hắn có thể dễ dàng giao lưu với đám gia tộc thôi nhưng rõ ràng con bé vẫn có giá trị trong mắt chúng.”

Grekdak vừa nói xong thì bàn các bô lão ngay lập tức nhận ra vấn đề, tuy bàn của Teahoon chưa hiểu chủ đề này lắm nhưng chỉ cần nhìn sơ qua vẻ mặt của kẻ chẳng coi ai ra gì như Teahoon thôi chúng cũng đã hiểu được rằng vụ này đã sớm không phải trong tầm kiểm soát của chúng nữa rồi.

“Hừm, vậy thì sao chứ? Không phải bộ 3 nguyên tử bên kia tại độ tuổi này từng ám sát hụt tên kia hay sao? Tại sao bọn họ được làm mà cháu lại không?”

“Teahoon!!! Con tưởng đây là trò đùa à? Đám mà con đối mặt lúc nãy chỉ là 1 đám buôn lậu mà thôi, con không biết 2 chữ 'trưởng lão' nó nặng đến mức nào đâu, 90% là hộp đêm Vivi đang tàn trữ 1 lượng 'máu bẩn' không nhỏ rồi, còn 100% là bọn chúng đã và đang tự trồng các chất gây nghiện.”

“Nào nào, không cần phải nóng giận đâu Hansu, chúng ta cũng chẳng thể nào bao che nó cả đời được khi bản thân nó đã chọn con đường này, hơn cả đây cũng chỉ là 1 chuyến đi tuyển người mà thôi, tớ không định để đám nhỏ đánh với mấy tên kia đâu.

Hơn cả là nếu cậu cảm thấy lo lắng thì đi cùng luôn cũng được mà, hơn nữa trước khi tới đây thì tớ cũng đã có 1 số chuẩn bị rồi nên không phải lo lắng vậy đâu, mà biết đâu bọn trẻ có thể học hỏi được 1 số thứ gì đó ở cái hộp đêm kia thì sao? Ai mà biết được.”

“Haiz, cứ làm theo như cậu nói đi.”

“Vậy tiện thể cho tôi đi ké luôn, thằng đệ tử của tôi cũng đang cầm sạp cá viên chiên ở đó.”

“Không ngờ Grekdak lại có ngày này cơ đấy, chắc hẳn nó phải là 1 đứa cực kỳ tâm đắc đúng không? Không phải là dạng thiên tài hiếm gặp mà là dạng nỗ lực không biết ngừng nghỉ đi kèm với đó là 1 trái tim đủ lớn để có thể vị tha bất cứ ai như sư phụ của nó vậy.”

“Ai biết được, có thể là vậy đấy.”

Nói xong rồi thì cả 3 cùng đám nhóc bắt đầu đi ra khỏi sạp quán ăn nhỏ này, những kẻ đợi bên ngoài từ trước không ai khác ngoài đám đệ ruột của Vasco hay nói đúng hơn là đệ tử của Brekdak, thông qua chúng thì cả nhóm dễ dàng lấy được 1 con xe 7 chỗ rồi trực tiếp phóng đi dưới sự chỉ dẫn của Brekdak.

“Liệu anh Vasco có ổn không? Nghe nói anh ấy đã công lên khách sạn Vivi rồi, đại chiến giữa phe trường J chúng ta với Nhất Cai Hội chinh nhánh 3 đã được mở ra, nghe đồn chinh nhánh này là chinh nhánh mà đến trùm của đám Workers đụng vào cũng sẽ bị phỏng tay đấy.”

“Mày không cần phải quá lo lắng, nếu bình thường thì bản thân tao cũng sẽ cực kỳ lo lắng cho Vasco, nhất là khi cậu ta trở về với 1 cơ thể đầy sẹo kia, nhưng ngày hôm nay thì tao lại cảm thấy an tâm đến lạ thường, chắc hẳn là do sư phụ của cậu ta đã quyết định ra tay chăng?

Giờ chúng ta chỉ cần ngồi đợi xem nước cờ kế tiếp của đám Workers thôi, hiện tại liên minh trường J đã cùng Hostel và Big Deal công lên chi nhánh 3 rồi, tuy chỉ vài 3 người chứ không phải là tổng lực nhưng tao vẫn muốn xem xem liệu bọn chúng sẽ đi nước cờ tiếp theo như thế nào.”

...

“Tới nơi rồi à? Mà tên này cũng chịu chơi đấy, xây cho con gái 1 khách sạn cùng 1 hộp đêm lớn nhất nhì cái nước này rồi, mà hình như tiếng đánh nhau phát ra từ trên tầng thượng thì phải, chắc là căn penthouse ở trên đó, ở dưới này cũng có đánh nữa, đám trẻ này nay xung động thật đấy.”

“Rada thông báo không có dấu hiệu của 'máu bẩn' trong hộp đêm đâu Kim, có vẻ như đám gia tộc vẫn đủ khôn khi để con cháu của mình tiếp cận với con bé này, hay nói đúng hơn là cha của nó đủ khôn để nhận ra được ranh giới cuối cùng của đám gia tộc mới đúng.

Mà khí này, ồ, Brekdak thật sự thật lòng truyền dạy cho tên học trò này của mình toàn bộ mọi thứ đấy, mà hình như đám này cũng yếu quá sức, có vẻ như đối với tên trưởng lão kia thì đứa con gái này cũng chỉ là 1 quân cờ có thể dùng thì dùng, không dùng được thì vứt mà thôi.”

“Đúng vậy, khí quá yếu, gần như không đứa nào trên được đại sư, ở trên tầng thượng thì có 1 đứa đấy nhưng nó thuộc phe vũ trang, à không, có 1 đứa nữa và khí nó đang tiếp tục tăng theo thời gian, có vẻ như ở cái khách sạn này đang có sự hiện diện của 1 tài năng trẻ nổi bật đấy.”

“Tớ rút lại lời nói vừa rồi, hộp đêm thì không có nhưng trong khách sạn này thì chắc phải cả vài trăm tên 'máu bẩn' đấy, tuy chỉ là dạng rác rưởi của rác rưởi mà thôi nhưng nó cũng ám chỉ là đám này chỉ được nuôi dạy để trở thành đám pháo hôi không biết đau đớn hay sợ hãi mà thôi.”

“Vậy giờ chúng ta vào thôi nhỉ? Nếu đám 'máu bẩn' đã dám xuất hiện lộ liễu đến như vậy rồi thì chúng ta cũng chẳng có lý do gì mà không đi ra chào hỏi, đón tiếp chúng ta, hãy cùng nhau thể hiện lòng 'hiếu khách' của quốc gia này với đám rác thải đó nào.”

“Chà, vừa lúc lâu rồi không vận động gân cốt nên cứng hết cả người, coi đây như 1 buổi vận động trước khi chính thức bước vào cuộc thi sắp tới đi.”

Nói rồi cả 3 bắt đầu chậm rãi đi bộ vào bên trong, theo sau họ là Teahoon và đám bạn, nếu đã gặp phải đám rác thải này thì đương nhiên bọn họ cũng không ngại để chừa không gian cho đám nhóc này trổ tài 1 chút, dù sao đây cũng là kinh nghiệm thực chiến đáng có.

Đi được 1 đoạn thì cả đoàn va chạm với Phi Thiên Hội vừa mới được giải thích, nhìn sơ qua đây thôi thì tất cả đều dễ dàng nhận ra được đám này đều là 'máu bẩn' cả nên Teahoon trực tiếp xông vào, Hansu thấy con trai mình bốc đồng vậy cũng chỉ biết thở dài theo sau yểm trợ.

1 cú Phi Cước được tung ra và Teahoon ngay lập tức lao thẳng vào giữa đám Phi Thiên Hội, Hansu thì đi theo ngay sau vừa vặn gãy cổ mấy tên vừa bị thằng con trời đánh đá trúng vừa kiểm tra tình hình xung quanh, rõ ràng ông ta là người có kinh nghiệm hơn ở đây.

Trong khi hội trẻ đang dùng sức trẻ của mình lao vào đám đông thì thứ mà hội già nhắm tới là những kẻ có ý thức, đám Phi Thiên Hội này chỉ là đám lính không não mà thôi, lý do Hansu ra tay giết luôn là vì chúng đã bị ô nhiễm cũng như đã hết đường về rồi.

Dù sao bọn chúng sinh ra cũng chỉ để trở thành pháo hôi, chắc chắn tên trưởng lão kia cũng chẳng ngu gì để lại 1 chút nhận thức cho chúng để chúng có thể đứng lên phản kháng, hơn cả là Teahoon đã quá coi thường đám này, dựa trên hơi thở của chúng thì rõ ràng là chúng chưa hề bất tỉnh.

Có vẻ như đã được lập trình từ trước, chúng giả vờ bị gục ngay phát đầu tiên để nhóm trẻ tăng độ tự tin xông vào giữa lòng địch và khi không để ý thì chúng sẽ bò dậy rồi vây kín hết cả 4 hướng, nếu điều đó thực sự xảy ra thì căn bản là nhóm Teahoon khỏi về trong đêm nay rồi.

Đồng ý là đám này chỉ là pháo hôi mà thôi, lực chiến còn chẳng bằng đám buôn lậu kia nhưng để làm được pháo hôi cho 1 tên trưởng lão thì cũng phải có 1 số tiêu chuẩn nhất định thì mới được, loại như thế này Hansu cùng 2 người còn lại đã gặp quá nhiều trong thời hoàng kim của bản thân rồi.

Còn lý do hội người già nhắm tới đám có ý thức là vì chúng sẽ biết 1 số thứ tại cái khách sạn này, thông qua đó thì bọn họ có thể thu thập thông tin, dù sao thông tin vẫn là thứ có giá trị nhất trong tất cả dù là ở trên chiến trường hay trong chợ đen, sàn đấu chính trị, v.v.

Brekdak sau 1 hồi chiến đấu thì cũng đã quen thuộc với tiếng bước chân của đám Phi Thiên Hội không não này, có vẻ như chúng đều được đào tạo cùng 1 bài cả nên thằng nào cũng có hơi thở, khí cùng cách thức di chuyển khác nhau nên ông ta gồng chân phải thật chặt rồi dậm mạnh xuống đất.

Cú dậm chân đã khiến cả toàn khách sạn này rung lắc dữ dội và đám Phi Thiên Hội cũng bị luồng khí ở dưới lòng đất đi kèm với đất đá bay lên đâm thủng lỗ chổ hết cả người, còn ở bên kia thì Kim nhanh trí dùng những sợi chỉ bao bọc lấy nhóm trẻ để bảo vệ bọn họ.

“Làm hơi quá rồi đó Brekdak, lũ trẻ còn ở đây mà.”

“Dọn đường trước thôi, dù sao tầm ảnh hưởng cũng chỉ ở cái đại sảnh này, mục tiêu của chúng ta chắc hẳn ở góc 9 giờ kia, khí của 1 con thú đội lốt người cùng 1 cuốn sách võ thuật đang lai tạp vào nhau, chắc hẳn chúng biết cái gì đó nên cứ tới đó trước đi.”

“Vậy ông đi đâu vậy?”

“Thằng đệ tử của tôi đang ở góc 3 giờ, chỉ cách 1 dãy hàng lang thôi nên đến xong nó thì tôi sẽ tụ quân lại, giờ đi tìm thang máy trước đã rồi tính sau cũng được.”

“Ở đây có bản đồ mà? Thang máy nằm ở góc 3 giờ nên có gì sau khi giải quyết đám bên này xong thì bọn tôi cũng sẽ chạy qua bên đó luôn, để xem xem liệu 2 đứa kia có đứa nào đạt đủ tiêu chuẩn không cái đã.”

“Cứ vậy đi.”

...

“Chênh lệch quá lớn.”

“Đúng vậy, hèn gì thầy nói là không nên tiếp xúc cao hơn với giới võ thuật, chỉ với 1 cú dậm chân đã như thế này rồi thì không biết khi ông ấy đánh thật thì còn như thế nào nữa.”

“Hơn cả nó cũng đã trực tiếp thông báo rằng đã có bên thứ 3 xâm nhập vào, chắc chú ấy muốn kẻ địch trực tiếp tụ quân lại để xử gọn 1 mẻ luôn cho nhanh.”

...

Ở trên tầng thượng, tại căn penthouse Vivi, đây là nơi đang diễn ra cuộc so tài giữa chủ băng Big Deal, 1 trong tứ đại băng đảng Ki•Myung cùng với giám độc chi nhánh 3 của Nhất Cai Hội kiêm vệ sĩ trung thành nhất của tiểu thư Vivi, Tiểu Long(biệt danh nên để vậy luôn).

“Chúng ta dừng chiến được không?”

“Tiểu Long nói đùa à? Đã bị vặn gãy 1 tay rồi mà đòi dừng chiến nữa? Cứ giao nộp tiểu thư Vivi ra đây thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

“Đúng là ếch ngồi đáy giếng, ngươi không cảm nhận được rung chấn lúc nãy à, Ki•Myung? Đó là khí tức của 1 champion, có 1 bên thứ 3 đã can thiệp vào, hơn cả là chúng ta không rõ mục đích của chúng là gì, nếu cứ tiếp tục đánh nhau như thế này thì có khác gì tự sát đâu?”

“Nhìn tao giống quan tâm lắm không? Mày tưởng tao công lên tới tận đây, chỉ còn 1 nước cuối cùng rồi có thể chỉ vì vài ba câu là tao về nhà đắp chăn ngủ hả? Tối nay không trực tiếp hỏi cho ra được đáp án mà tao muốn thì dù có là mày thì tao cũng cho bốc cứt hết cả đám.”

“Đồ điên.”

...

“1 champion? Quốc gia này có champion sao?”

“Ngươi lãi nhãi cái gì vậy?”

Vasco vừa nói vừa xông vào đánh tay đôi với Hổ•Hoàng, 1 trong những cận vệ dưới trướng của Vivi sở hữu huy hiệu Nhất Cai Hội cấp vàng trở lên, đây là cách duy nhất trừ dùng thẻ đặc cấp do chính Vivi cấp để lên được căn penthouse, đây cũng chính là lý do cho cuộc chiến này nổ ra.

“Né qua bên phải, dùng cấm thuật số 10, đấm móc bên trái, lộn ngược lại nắm lấy 2 chân hắn từ đằng sau rồi nhảy lên, trực tiếp ném xuống, rồi lao thẳng xuống dùng cùi chỏ ngay phần tim, đã gãy thêm 2 tay để trực tiếp phế đi khả năng chiến đấu.”

Tự dưng trong đầu của Vasco xuất hiện lời nói của ai đó rất quen thuộc và hiển nhiên cậu ta cứ như 1 cái máy vậy, trực tiếp nghe theo những lời nói đó với việc né qua bên phải tránh đi được đòn lao tới của Hổ•Hoàng, tiếp đến là trong khi hắn vẫn còn bị trơn trượt do nước trên sàn nhà thì dùng cấm thuật số 10 rồi đấm móc bên trái thái dương của hắn.

Việc này đã tạo chấn động não cũng như khiến Hổ•Hoàng bị mù tạm thời mắt bên trái, tiếp đến khi hắn vẫn còn đang phân tâm thì duỗi người ra phía sau nắm lấy 2 chân của hắn rồi bật lên trực tiếp nắm hắn thắng xuống đất đi kèm với đòn cùi chỏ ngay tim khiến mạch máu tắt nghẽn.

Nhưng ngay lúc này thì Vasco nhanh chóng dừng lại thì đối thủ của cậu ta hiện tại không chỉ ngất xỉu thông thường mà còn đang hấp hối luôn rồi, nếu đánh gãy thêm 2 tay của Hổ•Hoàng nữa thì chắc chắn hắn sẽ chết vì đau, đây không phải là viễn cảnh mà cậu ta muốn thấy.

“Được lắm, con không ra tay kết liễu tức là vẫn chưa đi tới nước đi sau cùng, khác hoàn toàn so với sư huynh của ta, xứng đáng trở thành đệ tử đầu tiên của ta lắm, nhưng con vẫn còn quá yếu đuối, con nên nhớ rằng nếu có cơ hội thì nên trực tiếp giết chết 'máu bẩn' luôn.”

Nói rồi Brekdak trực tiếp đi lên đá 1 đá thật mặt vào đầu của Hổ•Hoàng khiến cho quả đầu trực tiếp ghin trên bức tường ở phía đối diện còn thân thể của hắn ta vào lúc này cũng có 1 đám dòi bọ nào đó bắt đầu chui lên gặm nhấm hoàn toàn cơ thể của hắn ta.

“Giờ thì con cũng nên kể sơ sơ qua cho ta về chuyện gì đang xảy ra tại cái khách sạn này đi.”

...

1 lúc sau thì nhóm bên Kim cũng đã chạy tới chỗ thang máy, nơi mà Vasco cùng Brekdak đang ngồi tám chuyện nãy giờ.

“Không ngờ đám 'máu bẩn' thay máu giai đoạn 1 dám tới quốc gia này đấy, tuy chỉ là hạng rác thải nhưng bọn chúng đều còn trẻ cả nên chắc hẳn là đời sau của đám cận vệ dưới trướng tên trưởng lão kia, lâu rồi mới gặp lại đám bọ này mà bọn chúng vẫn bốc mùi như ngày nào.”

“Bên nhóm này cũng đụng độ với 1 con bé, công nhận là đám này vẫn còn cái trò hủy thi diệt tích này kinh tởm thật, tuy biết nó là tác dụng phụ của việc thay máu nhưng nhìn bao nhiêu lần rồi vẫn tởm lợm thật sự.”

“Vậy thằng nhóc nào đây?”

“Lúc tới hiện trường thì nó đã nằm bất tỉnh rồi, vừa hay đạt tiêu chuẩn nên hốt luôn, hơn cả tên nhóc này vẫn cứ giữ chắc lấy món đồ chơi bé nhỏ này, gặp thêm khí của nó nữa thì cũng dễ đoán ra chuyện nó có con rồi, đôi khi nhìn nó lại làm tôi nhớ về chính mình.”

“Bỏ chuyện đó qua 1 bên đi, chắc tất cả đều nắm được hết tình hình tại nơi này rồi nên chúng ta cũng trực tiếp tiến thẳng lên penthouse luôn đi là vừa.”

(Mời đọc Lookism từ chap 320 trở đi để hiểu được về chuyện gì đang diễn ra tại khách sạn này.)

...

Mất 1 lúc để thang máy có thể đi lên tới tầng thượng hay nói đúng hơn là chiến trường chính, mà công nhận đúng là khách sạn cho giới thượng lưu có khác, không chỉ sạch sẽ, nhanh mà còn chịu được trọng tải lớn nữa, bị cái là khách sạn này có tận 78 tầng nên lên khá lâu.

Khi lên tới tầng thượng thì khung cảnh đầu tiên đập vào mắt họ đó chính là cảnh của 2 cậu bé đang đánh nhau, chỉ nhìn sơ qua thôi cũng đủ biết là ai đang có lợi thế nhưng có vẻ tên nhóc còn lại cũng không phải dạng vừa khi nó càng đánh thì càng sao chép được nhiều thứ của đối phương.

Tiếc là sao chép thôi thì vẫn chưa đủ, muốn đánh thắng được 1 con quái vật thông thạo hơn 5 loại võ ở cao cấp như thế này thì còn lâu lắm, đây cũng chính là cực hạn của tài năng sao chép, bởi thì chỉ lấy số loại võ để chồng lên căn bản là nếu gặp 1 kẻ quá vượt trội thì còn lâu mới thắng được.

Chính vì thế nên mới phải tập võ, chất thay đổi càng nhiều thì khi sao chép cảm ngộ đối với võ lại càng cao, thậm chí có thể sao chép rồi biến nó thành của riêng mình, rõ ràng tên nhóc Yohan này vẫn còn quá thiếu sót, nhưng nó vẫn còn trẻ nên cơ hội sửa sai còn rất nhiều.

“Thằng nhóc Teahoon này, trình của nó hiện tại khó mà đánh được thằng nhóc mắt đen kia, mà hình như tên nhóc kia là đệ mà nó hay nói đến thì phải, đáng tiếc là bị tật ở mắt, nhưng dù cả 2 có cùng lao lên đánh đi nữa thì vẫn không có tuổi đâu.”

“Đúng vậy, mà chà, trên này đúng là tầng hạng sang thật, thật quá nhiều đứa có đủ tiêu chuẩn đấy, này nhóc có muốn mạnh lên không?”

“1 tên nhóc như cậu gọi người lớn tuổi hơn là nhóc thì câu nói vừa nãy không uy tín lắm đâu.”

“*Giang tay ra* Có phải không?”

“*Bắt lấy* Cậu là cái thứ gì vậy? Mới vài giây trước tôi còn không cảm nhận rằng mình có thể di chuyển được, vậy mà nay tôi đã về lại trạng thái trước khi vào cái khách sạn quái quỷ này rồi.”

“Tôi sẽ coi lời nói đó của nhóc như là 1 lời chấp nhận, vậy còn nhóc, có muốn mạnh lên không?”

“Đi theo ông thì được cái gì?”

“Mạnh lên đồng nghĩa với sẽ có trách nhiệm lớn hơn đi kèm, đương nhiên là nhóc có thể từ chối nhưng chỉ để rồi nhận ra rằng mình đã mất đi 1 cơ hội để đi ra 1 đấu trường lớn hơn mà thôi.”

“Này, cậu cứu dùm tôi 2 tên này luôn được không? Chúng vì tôi nên mới thành ra như thế này nên không cứu chúng thì tôi sẽ phải áy náy cả đời mất.”

“Thú vị đấy nhóc, nhưng chỉ có bé mập này là đạt tiêu chuẩn thôi đấy, còn cứu tên này coi như tặng kèm vậy.”

“Nhóc nữa, muốn mạnh lên không?”

“Mạnh lên có thể giúp tôi dẹp đi tứ đại băng đảng không?”

“Hừm, ta không muốn phí 1 đặc quyền ở đây vì nhóc nhưng để nói thật thì chỉ cần 1 năm thôi là nhóc có thể dễ dàng làm gỏi cả cơ thể kia của nhóc rồi, đương nhiên là trong điều kiện cả 2 cùng thăng tiến luôn.”

“Ông biết ư?”

“Dễ thấy mà, có vẻ như nhóc chưa bao giờ chạm mặt 1 thiên vương của tân võ nhưng ở cấp độ đó thì chỉ cần liếc qua thôi cũng nhìn thấy được khí của nhóc được móc nối với cơ thể bên kia nên nếu ta đoán không nhầm thì nhóc là 1 con cháu của anh hùng hay nói đúng hơn là 1 dị nhân.”

“Dị nhân là gì?”

“Kể ra thì dài lắm, nhóc chỉ cần biết nếu đi với ta thì nhóc sẽ sớm biết những điều này.”

“Vậy thì tôi sẽ đi cùng với ông nhưng tôi có 1 điều kiện đó là về mẹ của tôi.”

“Lựa chọn chính xác đấy, mà đừng quá lo lắng, mọi chuyện của nhóc đương nhiên sẽ có người đứng ra trông coi nên không cần phải quá lo lắng đâu.”

“Tính cách của cậu thay đổi nhiều rồi Kim.”

“Khóa đào tạo gián điệp thôi, Aura Guardians có thể xem là ông tổ của nghề sát thủ, chưa kể hội Brotherhood cũng đã học hỏi rất nhiều từ nhà Tyh thuộc Aura Guardians nên việc bậc thầy là gia chủ của nhà Tyh thì ông ấy cũng khá là chăm chút khi truyền dạy các dạng tri thức 1 cách tương đối toàn diện.”

“Còn nhóc thì sao? Chắc hẳn nhóc là Tiểu Long nhỉ? Nhóc có sẵn sàng từ bỏ tất cả mọi thứ để đạt được sức mạnh hay không?”

“Cứ...u c....ô ấ....y.”

“Nhóc nói gì ta không nghe rõ.”

“Xin ngài hãy cứu lấy tiểu thư Vivi.”

“Hừm, tại sao ta lại phải cứu con gái út của 1 trong 108 trưởng lão của 'máu bẩn' cơ chứ? Để ta hỏi ngươi 1 câu, nói ở trong trường hợp như ta thì ngươi sẽ chọn giết hay tha cho con ả kia.”

Tiểu Long vừa dùng cằm kéo lê bản thân tới vừa luôn miệng cầu xin Kim cứu lấy Vivi của hắn, nàng là mục đích sống của hắn, là thứ đã kéo hắn lên từ vực sâu và cũng là thứ mà hắn yêu nhất trong tất cả, yêu bằng cả con tim, cũng chính vì thế nên hắn đã quyết định làm thái giám để có thể ở bên nàng cả đời.

“Này, cô bé tên Vivi kia, tên này cực kỳ yêu ngươi, liệu ngươi có sẵn sàng đáp lại hắn không? Ngươi thấy những thứ ta đã làm rồi đấy, ta không những có thể chữa cho hắn về trạng thái ban đầu mà còn có thể giúp hắn mọc lại thứ mà hắn đã vứt bỏ để yêu ngươi.

Nhưng chắc hẳn bản thân ngươi cũng hiểu rõ thân phận của chính mình rồi nhỉ? Đất nước này căn bản là không dung túng những kẻ có liên quan như Tiểu Long chứ đừng nói hậu duệ của 1 cấp cao như ngươi, vậy giờ câu hỏi được đặt ra ở đây là ngươi có sẵn sàng chết vì hắn ngươi cách mà hắn đã chết vì ngươi hay không?

Mà nên nhớ rằng các ngươi đang được vây quanh bởi những ai, khả năng thoát ra khỏi đây mà toàn mạng của cả 2 căn bản là con số 0, đổi 1 lấy 1 thay vì chết cả cặp không phải là 1 cái giá quá lời hay sao hả? Dù sao nếu vứt bỏ thân phận kia đi thì mạng của ngươi sao bằng thằng bé này được?”

Kim vừa nói xong thì Vivi như nhận được 1 lời khẳng định, cô ấy thở dài rồi nhìn về phía Tiểu Long đang bò trườn, van xin dưới gót chân của ông ấy rồi nở 1 nụ cười lần cuối, cô ấy đã được nghe thứ mà mình muốn nghe nhất, hắn yêu cô vậy là đã quá đủ rồi.

“Không!!!!!!!!!!!!!”

“Vậy giờ thì ta sẽ tuân thủ lời hứa.”

Kim đã thấy được cảnh tượng mà bản thân muốn thấy, Vivi cắn lưỡi tự tử hy sinh cho người mà mình yêu, vậy đã là quá đủ, mà nói về chuyện tình thì đúng là hắn thậm chí còn nát hơn cặp đôi này nữa, tất cả chỉ vì bản thân hắn quá yếu để có thể ôm chặt lấy cô ấy.

Những vết thương trên người của Tiểu Long nhanh chóng hồi phục lại nhưng vì bản thân cậu ta ngay từ đầu đã thương quá nặng nên cần 1 thời gian mới hồi phục hoàn toàn được, có điều đối với 1 kẻ như cậu ta thì dù mới nắn lại được xương thôi cũng đã vô thức đứng lên chạy tới chỗ nàng thơ của mình rồi.

Đúng là 1 tình yêu mù quáng, Tiểu Long chịu không biết bao nhiêu sỉ nhục cũng là vì tình yêu và đến phút cuối cùng hắn không những không bảo vệ được nó mà còn phải để nó hy sinh vì chính bản thân mình, quả đúng là 1 câu chuyện buồn giữa 1 con nghiện cùng với chàng cận vệ sẵn sàng hy sinh tất cả vì con nghiện đó.

Càng đáng thương hơn nữa là Tiểu Long chỉ mới chạy được vài bước thì xương lại 1 lần nữa nứt ra do chưa chữa trị hoàn tất đã vận động mạnh nên cậu ta ngã lăn ra, ống chân thậm chí còn bị gập lại cong hết cả lên nhìn rất đáng thương nhưng cậu ta vẫn cố lấy 2 cánh tay của mình tiếp tục bò trườn tới đó.

Cảnh tượng như thế này khiến những kẻ tự cho bản thân là tàn bạo nhất như Ki•Myung hay Seongeun cũng phải nhắm mắt lại, còn những kẻ yếu đuối hơn như Hobin hay Yeon•Wo thì không nỡ lòng nào để Tiểu Long tiếp tục hành hạ bản thân như vậy nhưng đứng trước mặt bọn họ là 1 Hansu bất bại.

Và cuối cùng thì Tiểu Long cũng đã đạt tới được mục tiêu của hắn, 1 Vivi đang nằm bất động để cho máu tiếp tục chảy ra từ khóe miệng, hắn ôm lấy cô ấy rồi nhìn về phía Kim liên tục van xin cứu lấy cô ấy vì đến bản thân hắn cũng cảm nhận được rằng cơ thể này đang dần lạnh đi, cô ấy sắp chết rồi.

Đến cuối cùng khi mà Tiểu Long cúi đầu xuống khóc 1 cách vô vọng vì bản thân hắn biết tất cả đã kết thúc thì lần đầu tiên trong cuộc đời hắn cảm nhận được vị ngon từ môi nàng, đúng hơn là vị tanh từ máu nhiều hơn nhưng việc này cũng làm hắn rất bất ngờ.

Còn Vivi thì lại hồn nhiên liên tục cười khúc khích trong vòng tay của hắn, nàng đã chờ đủ lâu và để rồi nhận được thứ mà nàng muốn còn hắn thì trong lúc tuyệt vọng nhất đã có kẻ đồng ý giang tay ra cứu lấy hắn, không phải câu chuyện nào cũng đẹp nhưng có hậu hay không còn phải xem kẻ đứng bên ngoài.

“Trao đổi đồng giá, cậu đã có thứ mà cậu muốn, đó chính là tình yêu, vậy chắc giờ cậu không còn có bất cứ tiếc nuối nào nữa rồi nhỉ? Sắp tới cậu sẽ phải rời đi nơi này rồi đấy.”

“Đúng vậy, cảm ơn ông, từng này là quá đủ rồi, Vivi cũng nên bước tiếp cuộc đời của cô ấy với tư cách là 1 tiểu thư danh giá còn tôi chỉ là 1 cận vệ thất bại khi nhờ sự thương cảm của kẻ khác để xin tha mạng.”

“Ai nói cậu sẽ đi 1 mình?”

“Ý ngài là sao?”

“'Tiểu thư Vivi cùng cận vệ Tiểu Long chết trong tay của hội Brotherhood' đây có phải là cái kết mà cậu mong muốn nhất?”

Tiểu Long nhanh chóng hiểu ra rồi liên tục đập đầu về hướng của Kim luôn miệng nói 'cảm ơn ngài' còn với Kim, Hansu cùng Brekdak thì sự tập trung của bọn họ từ nãy đến giờ vẫn đang luôn đổ xô về trận chiến bên kia, nơi mà 2 đánh 1 nhưng là phe 2 bị đánh cho ra bả.

“Tên này mạnh quá, tại sao thế hệ 2 lại có 1 tên như thế này được? Thậm chí hắn ta còn có thể xếp vào hạng đầu thế hệ 1 luôn rồi, vận dụng tối đa tiềm năng cơ thể, kỹ thuật thì tiếp tục thăng tiến và sửa đổi theo từng đòn đánh, nó đang lấy chính cả 2 ta ra để hoàn thiện bản thân nó.”

Ngay lúc này thì không chỉ đội của Hobin mà còn bên phía cánh của Vasco, Ki•Myung cũng gia nhập vào, tất cả là vì cơ thể hoàn hảo kia đang ngày 1 tiến hóa trở nên mạnh mẽ hơn, nếu đám người già không can thiệp vào thì căn bản trận này gần như không có cửa thắng.

Hơn cả 1 trận đánh lớn như thế này mà không có bọn họ thì còn gì là vui nữa, chính vì thế nên trừ Hansu, Kim, Brekdak cùng 2 thương binh Tiểu Long và Vivi là đứng bên ngoài ra thì tất cả đều đang lao vào trực tiếp so găng với cơ thể hoàn hảo đang trên đà 'tiến hóa'.

“Đúng là Quirk của dị nhân, sức mạnh này là quá vô lý, nó đang dần thích nghi rồi trở nên mạnh mẽ hơn, hơn cả độ thành thục của võ thuật mà nó sở hữu đang tăng lên 1 cách chóng mặt, các động tác thừa đã ngày 1 ít đi, bù lại thì các đòn hiểm lại được thêm vào rất nhiều.

Nếu nó học thêm 1 vài loại võ để bổ sung cũng như phát triển ra được vòng khống chế thì đám nhóc này còn lâu mới đánh ngang với nó được, nhưng vậy cũng có nghĩa là dị nhân đang nắm trong tay 1 quân bài có khả năng phát triển gần như vô hạn.”

“Ồ, có vẻ như đám nhóc này biết cách bắt tay giảng hòa để cùng chung tay chống lại 1 kẻ thù chung rồi đấy, bọn chúng hiểu rõ hơn ai hết rằng nếu như cứ tiếp tục đánh như thế này thì cửa thắng chỉ càng ngày càng hẹp mà thôi nên bắt đầu tập trung tổng lực rồi.”

“Mà hình như dưới lầu có kẻ đột nhập thì phải, chỉ là 1 cấp đại sư bé nhỏ mà thôi, thậm chí còn chưa kích hoạt được vòng khống chế.”

Brekdak nói xong thì từ thế đứng thẳng, chân phải của ông ta lướt đi 1 đường vòng cung và kết thúc ở vị trí 2 chân đang ở tư thế tấn còn bên dưới đại sảnh thì có hàng loạt tiếng kêu vang lên, nói đúng hơn thì hiện tại tầng 1 đã xuất hiện cực kỳ nhiều cột đá dựng thẳng lên trời, cứ như thể chúng đâm thẳng từ dưới đất lên vậy.

“Không ngờ đất nước của chúng ta lại nhiều dị nhân đến vậy đấy, có thể nói lần về này không hề lỗ 1 chút nào đâu.”

Ngay sau khi Brekdak kết thúc trò chơi nhỏ của mình thì bên phía đám nhóc kia cũng đã ra kết quả, không mấy bây giờ khi phe hội đồng thắng nhưng rõ ràng là mấy cái khiên thịt giờ mặt mũi cũng bầm dập hết cả rồi, có thể nói nếu không chơi hội đồng thì ở đây không có đứa nào đánh kèo này được cả.

“Bên kia cũng đã xong rồi thì từng đứa qua bên này giới thiệu bản thân rồi nói lên nguyên vọng của mình, đương nhiên là nếu hợp lý thì ta sẽ làm, không hợp lý thì sao này có sức mạnh thì tự đi mà làm, rất đơn giản mà đúng không? À ngoài ra nếu nói thêm được 1 nơi tụ tập đông tài năng khác thì ta sẽ giúp thêm 1 nguyện vọng.”

“Ki•Myung•Kim, nguyện vọng 1 là cưu mang đàn em Big Deal, nguyện vọng 2 là tìm đàn anh Shin•Wo•Han, Workers là 1 trong tứ đại bang phái cũng là tên duy nhất mà tổng lực không tụ tập tại đây.”

“Workers à? Được rồi, tý nữa ta sẽ đi 'thăm quan' sau, nguyện vọng 1 thì dễ thôi, dù sao bọn ta cũng đã thiếu đội hậu cần nên mang hết cả băng cũng được, tốt nhất là đủ nhân lực để dựng luôn 1 cái công ty chuyên về làm mấy cái clip để đăng lên Poketuber.”

“Jitaee•Kwon, nguyện vọng là trở thành thanh kiếm của anh Myung.”

“Có vẻ như có ai đó lừa trẻ dưới vị thành niên làm việc cho mình rồi, nhưng ta cảm nhận được sự chân thành trong ánh mắt của nhóc, nó là thật lòng, giống như Tiểu Long vậy nên cứ làm gì mà nhóc muốn.”

“Janghuyn, nguyện vọng là mang cả gia đình theo.”

“Định nghĩa gia đình của nhóc là gì?”

“Băng Hostel.”

“Vậy thì ổn thôi.”

“Seongun•Seo, nguyện vọng quyền lực.”

“Thú vị lắm nhưng thứ đó chỉ có thể kiếm bằng sức mạnh cũng như khả năng lãnh đạo cùng mị lực của bản thân mà thôi, nếu nhóc được như tên mông bự kia thì mục tiêu này sẽ dễ hơn trông thấy đấy.”

“Vasco, nguyên vọng trở thành anh hùng.”

“Không ngờ ngày hôm nay lại có nhiều kẻ ham muốn những thứ vô tri như thế này đấy, hơn cả còn là rất trẻ nữa, nhưng đáng tiếc nó phải là thứ mà nhóc tự mình làm mới có ý nghĩa.”

“Tôi hiểu nên đó căn bản là ước mơ chứ không phải là nguyện vọng nhưng tôi vẫn muốn gặp lại những người anh em của mình 1 lần cuối.”

“Được thôi, dù sao ta cũng vẫn phải lượn thêm vài vòng nữa mới về nên nhóc có 1 khoảng thời gian để nói tạm biệt đấy.”

“Yohan•Seong, nguyện vọng trả thù.”

“Vậy còn tật mắt của nhóc thì sao? Hơn cả nhóc nên nhớ rằng trả thù phải tự làm mới thực sự là trả thù, nếu kêu người khác đi làm thì nhóc đến cuối cùng vẫn chỉ giống như tên cặn bã sau màn mà thôi.”

“Hyung•Seok•Park, nguyện vọng là bạn bè được trải qua 1 cuộc đời bình thường.”

“Nguyện vọng hay đấy nhưng ta sẽ không thực hiện nó, bởi vì thế giới này 'tiến hóa' liên tục, nếu bọn chúng được bao bọc thái quá thì tiểu thư Vivi đây chính là kết quả sau cùng của chúng, nhóc nên nhận thức được điều này và cũng nên ghi nhớ nó thật kỹ.”

“Còn bên kia thì sao? Không có nguyện vọng à?”

“Thôi đi chú Kim, chú cũng biết tình hình của bọn cháu mà, đã chọn đi con đường này rồi thì không cần nhất thiết phải có nguyện vọng, vì đó là thứ níu kéo quá khứ của mỗi người, chỉ có ước mơ mới thực sự là cầu nối trực tiếp tới tương lai xa hơn nữa về sau.”

“Không ngờ thằng con trời đánh của cậu có ngày lại nói ra được những lời này đấy Hansu.”

“Tớ cũng bất ngờ lắm.”

“Vậy giờ thì tất cả có khoảng 2 giờ trước khi rời đi đất nước này, đại lục này, sau đó thì phải có mặt tại điểm hẹn nên cứ cố gắng vận dụng tối đa lượng thời gian ít ỏi này đi, tạm biệt gia đình, chia tay bạn bè, v.v, nếu ai muốn mang theo ai đó thì có thể dẫn tới và đăng ký tại điểm hẹn, giờ thì giải tán.”

...

“Đây là quyền hạn đầu tiên, yêu cầu tìm kiếm Shin•Wo•Han.”

“Casino Lucky, tầng hầm.”

Ngay sau khi nhận được thông tin thì Kim nhanh chóng phóng tới sòng Casino Lucky rồi thông qua 1 vài chiêu trò để trở thành khách vip tham dự sàn đấu ngầm ở bên dưới, nói chung cũng khá đơn giản mà thôi, nguyên 1 cái Casino lớn như thế này lại do mấy tên nhóc quản lý thì chịu rồi.

“Không ngờ đám Workers này có 1 vài ứng cử viên hay ho thật đấy, chắc tý nữa phải bắt vài đứa về mới được, mà đây chính là Shin•Wo•Han sao? Được đấy, hơn cả là còn đi kèm với 1 loại khí chất của 1 chiến binh từng đi qua thảm địa, đối với 1 con thú bị nhốt trong lồng như thế này thì có được thứ mùi này không phải là đơn giản đâu.”

...

40 phút sau, Kik bước ra khỏi Casino Lucky hoàn toàn sụp đổ, cũng với đó là vài đứa nhóc mà ông ta coi là có thể dùng được, đương nhiên hiện tại chúng cũng đang trong trạng thái thôi miên tạm thời rồi, chuyện sau đó thì đơn giản thôi, nói đám nhóc này chạy tới điểm hẹn còn ông ga thì trực tiếp đi tới tổng bộ của Nhất Cai Hội để thăm quan 1 vòng.

...

“Cái gì? Chi nhánh 2 cũng sập luôn rồi? 1 đêm 2 chi nhánh? Chẳng lẽ chủ tịch Choi đã giật dây cho Gun và Goo trực tiếp ra mặt hay sao? Thế thì không ổn rồi, lão ta làm vậy thì tức là đã có chuẩn bị trước, trong khi mình không biết gì cả thế này thì phải làm sao đây?”

“Văn phòng đẹp lắm nhóc, chà, không biết vì sao mà dạo gần đây trẻ vị thành niên kiếm được nhiều vậy nữa, nhóc có thể chia sẻ cho ta biết bí mật kinh doanh được không?”

“Mày là ai? Bang đâu rồi? Làm sao mày vào đây được...”

...

“Haizz.”

Đi kèm với tiếng thở dài của Kim là 1 Eugene bị đánh gãy hết cả 2 tay 2 chân, mặt mũi bầm dập và bị treo ngược lên, ngay bên dưới là 1 cái xô nước luôn luôn sẵn sàng úp vào mặt cậu ta bất cứ lúc nào.

“Được rồi đấy, giờ thì chúng ta nói chuyện, mà thật ra thì tao cũng cực kỳ ghét mấy thằng như mày nên cho nó đi vào dĩ vãng cũng được.”

“Yêu cầu sử dụng quyền hạn thứ 2, xóa sổ Nhất Cai Hội.”

“Đã hoàn tất.”

“Giờ nhóc đã trắng tay rồi chắc cũng chẳng lấy mấy cái như số điện thoại của bên trên hay tiền có thể đè chết người ra hù nữa đâu nhỉ?”

Nhất thời trang bức nhất thời thoải mái, Một mực trang bức một mực thoải mái!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.