Pokemon Dị Điểm

Chương 216: Chương 216: Xử trí, phân 2 đường




100 con Gundam do Vỹ điều khiển cùng 1000 con người kia làm hạch nhân hoạt động cũng bắt đầu tách ra 10 con cùng đi theo Riley chạy về hướng trước mặt còn mỗi hướng còn lại thì 30 con 1 hướng nhằm để đảm bảo tình hình chiến trận ở những phía bên đó là không đi quá tầm tay của mọi người vào những lúc như thế này.

Đúng vậy, hiện tại cả 100 con đều đang được Vỹ điều khiển thông qua sóng não, trên thực tế nếu để có thể điều khiển cả 1 con thôi thì không phải là điều đơn giản huống hồ là 100 con hoàn chỉnh như ông ta, trừ bộ não lên tới hàng ngàn cái như Kraken ra thì chắc chỉ có mấy con nắm giữ siêu năng cực cao mới thao tác đến cấp độ này được.

Mà theo Vỹ thì đám Gundam này chỉ là hàng dùng 1 lần mà thôi, số năng lượng còn lại trong người bọn chúng khi ông ta mới mang ra đây cũng chỉ đủ để kiên trì làm việc được 1 lúc mà thôi, hoàn toàn gần như không thể nào làm được gì quá nhiều cả.

Muốn tiếp tục thì phải tìm 1 nguồn năng lượng mới, mà thứ này lại đốt năng lượng nhanh hơn cả vũ khí của anh hùng nên đương nhiên là bị đào thải, nhưng sinh mạng vốn dĩ ngay từ đầu cũng được đúc ra từ năng lượng, Riley đã dùng cây dao làm bếp để “chuẩn bị” sơ qua 1000 con người kia để chúng biến thành viên pin năng lượng tạm thời cho đống Gundam này, nhưng chỉ 1 lúc thì chúng sẽ nhanh trôi đi hoàn toàn mà thôi.

Dù sao thì không có cái gì là hoàn mỹ cả, 1 thứ do sinh vật chưa thành thần tạo ra tới được ngang đây là đã đủ thấy khả năng sáng tạo rồi, có thể nói chúng có thể ghi danh vào 1 trong những thành tựu nổi bật nhất của con người dù ở bất cứ thời điểm nào trong lịch sử đi chăng nữa.

Nếu chúng mạnh hơn thì chắc hiện tại con người đã lấy vũ khí của anh hùng đi làm lõi, làm nguồn cung cấp năng lượng cho nó rồi, tuy con người đã đánh mất đi sự ưu ái của Heatran kể từ khi bị nguyền rủa nhưng rõ ràng khả năng sáng tạo vẫn còn ở đó, đây là thứ giúp con người có thể trụ vững bên cái bàn cờ bố cục này dù đã mất rất nhiều thứ trong quá khứ.

Trở lại với chủ đề chính, trước khi đi thì yêu cầu của Riley đối với Vỹ cũng tương đối là đơn giản, đó là hạn chế phá hủy thuyền của chúng và bắt tất cả quân lính của phía công ty đông ấn của xuống thuyền, thuyền về căn bản chính là 1 trong những căn cơ, mệnh hạch quan trọng nhất của công ty đông ấn.

Lý do thì hiện tại Riley muốn thương hội Liu kế thừa nhiều thứ nhất có thể đến từ công ty đông ấn và thuyền là 1 trong những yếu tố khá quan trọng, hơn cả là thông qua đó thì cậu cũng có thể tung hỏa mù ít nhiều, có thể nói đây là 1 trong những yếu tố dẫn tới chiến thắng sau cùng chăng?

Dù sao thì nếu hủy hết đống thuyền này thì không biết mất bao lâu mới có thể đóng lại hết chỗ này đâu? Riley cũng không ngu tới mức bắt thương hội Liu phải ôm vụ này vì cậu vẫn đủ khả năng nhận thức được rằng tiền của cả 2 bên đều là của nhau cả mà thôi.

Nếu đóng lại hết mớ thuyền này thì quả thật là vừa tốn tiền và mà cũng vừa tốn thêm cực kỳ nhiều thời gian, tại sao không cướp rồi sử dụng luôn cho nó tiện lợi? Chỉ cần tân trang lại đôi chút ở xưởng là cho ra khơi được rồi thì mắc cớ gì phải chơi ngu rồi tự đi đóng lại thuyền?

Trở lại với hiện tại thì Riley đã có mặt tại vị trí của hơn 300 con thuyền đang hướng tới đây, 10 con Gundam ngay lúc này cũng đang đứng ở ngay đằng sau lưng cậu để đợi lệnh tổng tấn công, chỉ cần 1 mệnh lệnh là chúng sẽ ngay lập tức lao lên làm gỏi hết toàn bộ đám này.

“Cái gì vừa xuất hiện trên bầu trời thế? Đưa cho ta ống nhòm, mẹ ơi, cái quái quỷ gì kia, quái vật của vùng biển ma quỷ sao? Cho tất cả thuyền dừng lại ngay lập tức, chúng ta phải giữ được hòa khí tối thiểu đối với chúng, cho 1 người lái xuồng ra thử giao tiếp với chúng xem như thế nào.

Ta không muốn phải mất người tại đây đâu, chúng ta vẫn còn nhiệm vụ trên lưng đấy, nếu thất bại thì đừng nói các ngươi, đến ta cũng có khi sẽ bị tống vào ngục tối vì chính cái thất bại tai hại này đã trực tiếp ảnh hưởng đến các kế hoạch sau này của công ty.

Thật là đau đầu quá đi mà, trước mặt ta là khung cảnh mà bọn cướp biển vừa mới tử chiến với đám người cá xong, trên thực tế thì đây chính là thời cơ thích hợp nhất để nhảy vào và trực tiếp dành lấy tất cả mọi thứ, vụ này chính là 1 điểm mấu chốt làm nền tảng để chúng ta đi xa hơn nữa trong tương lai.

Vậy mà lại có thứ cản đường mà bên ta lại chẳng có tý thông tin gì về nó cả, vùng biển ma quỷ căn bản là chưa hề được khám phá hết, thậm chí con người chỉ biết được cực ít các hiểm họa trên mặt nước mà thôi, việc tồn tại những con quái vật ngủ sâu dưới đáy đại dương như thế này là điều hoàn toàn dễ hiểu, trường hợp tệ nhất thì đây là bên chống lưng cho cướp biển.

Nếu chuyện đó là thật thế thì quả đúng chúng ta đã đi ra 1 nước đi sai lầm nhưng tiếc là nếu đã đi tới nước đi này rồi thì bản thân chúng ta cũng không còn bất cứ đường nào để mà lui lại được nữa, giờ chỉ có nước tính liều mà thôi, 1 thành công và dành lấy vinh quanh sau cùng, 2 là thất bại và chết ngay trên đường làm miếng đá lót chân cho kẻ khác.

Còn nếu là các con quái vật do bên phía liên minh hoặc quân đội điều thì có thể hỏi dò xem là tình hình trận chiến lúc nãy như thế nào và bọn chúng muốn gì sau tất cả đều cùng đạt tới được 1 thỏa thuận chung?

Mà tên vua cướp biển mới này cũng đủ tàn bạo khi lọc hết gián điệp rồi, chưa kể còn chặn mọi thông tin về trận chiến nữa, rõ ràng hắn ta đủ sức để lãnh đạo toàn thể cướp biển đi ra 1 nước cờ đủ sức khiến công ty đông ấn chúng ta thất bại hoàn toàn trong gang tấc, quả đúng là không có bất cứ đời vua cướp biển là đơn giản cả, chúng toàn là những kẻ đủ khả năng để chịu nổi cái áp lực từ chiếc vương miện đang treo trên đầu.

Hơn cả là cái vệ tinh trên kia cũng chẳng nhìn thấy cái gì trong vụ này cả, mà cho người liên lạc với 3 đô đốc còn lại xem đường bên phía bọn họ có được thông suốt hay không? Còn ta hiện tại phải báo cáo lại vụ việc này cho bên phía tổng bộ đã, rõ ràng vụ này có điểm gì đó rất đáng ngờ.

Mà nạp sẵn đạn pháo và các vũ khí mà chúng ta mang theo đi, nếu đàm phán đổ vỡ hoặc không đạt được 1 thảo thuận, tiếng nói chunh thì chúng ta vẫn phải là người nắm lấy tiên cơ.”

Cơ cấu của công ty đông ấn khá là đặc biệt vì nhìn từ bên ngoài thì nó chia thành 2 cơ cấu là giao thương và quân đội lính đánh “thuê” đơn thuần mà thôi.

Nhưng thật ra thì 2 cơ cấu này đều có thể nhận chức của nhau và cơ chế thật của nó là khá giống với 1 đất nước khi người sáng lập là độc quyền gần như hoàn toàn mọi thứ tồn tại trong đất nước thu nhỏ này tức vua.

Xuống dưới thì đám cận thần trên danh nghĩa là thư ký và bộ trưởng các bộ có chức năng là quản lý nội vụ, quân sự thì tư lệnh cao nhất, tiếp đến là 4 đô đốc và 3 đại tướng.

Theo quân số thì 4 đô đốc dưới trướng có 250 ngàn quân mỗi người nhưng vụ lần này còn phải đề phòng các bên khác nữa nên chỉ dùng 400 ngàn quân do 4 đô đốc trực tiếp lãnh đạo.

Dưới 4 đô đốc thì có bậc hàm rõ ràng y hệt như trong quân đội nhưng nếu muốn làm chỉ huy trên 1 thuyền tức là đội trưởng thương đội thì phải đạt tới hàm tá.

Còn phía 3 đại tướng thì chia làm 100 ngàn quân ở tổng bộ còn 2 người còn lại sẽ cầm 50 ngàn quân và trấn thủ ở phân bộ Vermilion city và Fuschia city.

800 ngàn quân còn lại hiện cũng được phân bố là 500 ngàn đang tiếp tục việc giao thương còn 300 ngàn thì được phân ra 100 ngàn mỗi nơi trên khu vực đất liền.

Hầu hết cấp cao hiện tại đều đang tập trung ở tổng bộ để chuẩn bị cho kế hoạch đối ngoại cũng như di chuyển tổng bộ vào vị trí đã định sẵn để ra bước đầu tiên cho kế hoạch lập quốc.

Chỉ cần nhận được tin thắng lợi từ phía 4 đô đốc thì bên đó cũng sẽ bắt đầu di chuyển với mục đích là tới hiện trường để khảo sát và thu nhặt các chiến lợi phẩm cần thiết để sau đó cùng phía giới báo chí họp báo.

Sau đó thì tổng bộ mới sẽ được trực tiếp thành lập tại đây luôn, đương nhiên là quân lính sẽ tụ tập lại để giải quyết vấn đề chìa khóa và chiếc hộp đặt trái tim của Đa Vỹ Giỡn.

Vì nếu hoàn thành xong bước này thì công ty đông ấn mới an tâm để lập quốc được, vì kế hoạch này mà họ đã phải hy sinh rất nhiều thứ để có thể đi tới được tận 1 bước như thế này đây.

Và giờ đây, tất cả mọi thứ, bao gồm cả ước mơ cao cả của bọn họ đã gần ngay trước mắt rồi, không còn đường để rút lui nữa, chỉ có thành công và thất bại, về cơ bản thì đây chính là những thứ mà Alakazam đọc được thông qua tiềm thức của tên đô đốc này.

Đúng vậy, đây là những ký ức mà Alakazam đã đọc được từ trên người tên đô đốc này, trận chiến này đã kết thúc trong vòng 10 phút đầu rồi, những thứ từ nãy đến giờ chẳng qua là hồi ức đơn giản của hắn mà thôi.

Riley hiện tại đã biết được mọi thứ nên đã thông qua cổng trận pháp để đưa thông tin qua cho phía Stuq để lão ta giải quyết vụ việc lần này, nhờ có thêm thông tin từ cao tầng mà Gao cũng có thể dễ dàng thao tác hơn.

Trận chiến lần này Riley đã hủy khoảng 20 thuyền, bên 3 mặt trận còn thì lại mất khoảng 40-50 chiếc mỗi nơi nhưng ít ra thì hầu hết đều được giữa lại nguyên vẹn.

Hiện tại đám Gundam đang kéo những chiếc thuyền kia tới vị trí trung tâm để có thể cho bên cướp biển đổi thuyền nhằm ngụy trang được ít nhiều trong trận chiến sau cùng.

Còn đám tù binh này thì Riley dưới tư cách là vua cướp biển đã hạ lệnh treo cổ toàn bộ những tên từ cấp hàm tá trở lên vì đám này đã ăn lợi ích từ công ty đông ấn quá nhiều rồi.

Cho dù bọn họ có giữ lại cái mạng của chúng thì chúng cũng chẳng sẽ mang lại bất cứ ích lợi gì khi Riley đã đọc toàn bộ thông tin cần thiết trong đầu 4 tên đô đốc cả rồi.

Sau đó thì Riley quyết định là nghỉ ngơi lại hòn đảo trung tâm 1 đêm để ngày mai mới lên đường, dù sao thì đây cũng là ngày vui của cướp biển và bọn họ cũng vừa trải qua 1 cuộc chiến khốc liệt cực kỳ ít thấy trong xuyên suốt hàng ngàn năm tồn tại cho đến nay.

Hàng loạt cấp cao của công ty đông ấn bị treo cổ chính là ngày vui, dù sao thì từ khi công ty đông ấn xuất hiện thì mỗi ngày không biết bao nhiêu cướp biển bị treo cổ đâu.

Trong đêm tối, khi mà các cướp biển đã bắt đầu ngủ say dưới tiếng đàn từ dàn Piano của Beethoven trong tay Riley thì cuộc họp về nội dung những ngày sắp tới cũng đã được chính thức bắt đầu.

Vấn đề đầu tiên chính là bên phía công ty đông ấn đã nhận ra thứ gì đó không đúng, dù sao thì cao tầng được phái đi trong vụ này cũng đã chết sạch hoàn toàn rồi.

Tuy Riley đã thông qua trường ngăn cách thông tin để chặn việc thông tin tràn ra từ 4 phía nhưng không có ai báo tin trong 1 khoảng thời gian quá dài thì đương nhiên là phải nghi ngờ rồi nhưng có lớp màng cản thông tin nên chúng vẫn không biết gì về nơi này cả.

Có thể nói nhà Wiz đã góp công lao rất lớn trong vụ này khi đã chế tạo ra được 10 cái như thế này nên phía Riley mới chiếm ưu thế về mảng thông tin nhiều đến vậy, bây giờ phía công ty đông ấn có thể sẽ phái người đi để dò xét thông tin tại đây nhưng sáng mai là Riley đã cho quân lên đường tới tổng bộ của chúng rồi.

Với lực lượng của dàn quân số hiện tại thì đương nhiên là vẫn sợ đám công ty đông ấn này vì đây là tổng bộ của chúng, đương nhiên là có 1 số đồ chơi rồi.

Tiếc là phía nhà Tyh đã trộm ra được toàn bộ sơ đồ căn cứ rồi, hơn cả ngày mai Stuq có thể tạo áp lực bằng việc muốn gia nhập vào con đường giao thương này.

Tóm gọn là như thế này, Stuq sẽ mang danh nghĩa là thương hội Liu tức người từ bên ngoài tới để hy vọng là sẽ được húp 1 chén canh ở đây từ trong tay của công ty đông ấn.

Tức là thương hội Liu sẽ có cớ khi mà sau này các bên hợp đồng bỗng dưng đổ hết vào thương hội Liu cũng như bản thân hầu hết cổ phiếu của công ty đông ấn, trong khi đó công ty đông ấn đương nhiên là không biết gì về vụ này.

Chúng sẽ tưởng là thương hội Liu là người mới tới và chưa quen với mạch làm ăn của nơi nguy hiểm như thế nhưng thương hội Liu là người đã nắm toàn bộ nền kinh tế của nửa trên nên chúng vẫn sẽ cảnh giác.

Công ty đông ấn đương nhiên cũng sẽ liệ tục cho các cấp cao ra mặt để củng cố các loại hợp đồng với các bên liên quan trong khi các bên đó đã theo Stuq hết rồi.

Lý do họ theo Stuq cũng rất đơn giản, ai không có mong muốn hàng, thương hiệu của mình chảy khắp mọi nơi cơ chứ, với mạch thương mại của nhà Liu thì hàng của họ sẽ dễ dàng được lưu thông khắp Kanto region này.

Trong khi đó thì công ty đông ấn chỉ chảy ở những nơi cố định mà thôi, chưa kể là thuế trung gian cũng rất cao vì chúng lấy lý do là vùng biển này quá nguy hiểm.

Các doanh nghiệp trung gian khác như công ty đông ấn khi được thành lập ở đây thì đương nhiên cũng chẳng được thọ lâu vì bị chèn ép quá nhiều nhằm độc chiếm con đường giao thương này, tức nếu có sự góp mặt của thương hội Liu thì chúng không thể chèn ép được mà thay vì đó chúng sẽ thắc chặt hợp đồng với các bên.

Nhân lúc đó thì nhà Tyh có thể làm được tới ngang đâu trong hệ thống phòng vệ thì đó là nghĩa vụ của nhà Tyh, Stuq và Riley đã thực sự làm hết sức rồi.

Tất cả mọi người trong phòng khi nghe vậy thì cũng gật đầu nhưng vấn đề là ở chỗ từ đây đến tổng bộ công ty đông ấn sẽ mất khoảng 3 ngày đường.

Đi càng lâu thì đương nhiên là kẻ địch cũng nắm càng nhiều tình hình, đây là thứ mà mọi người lo lắng, chưa kể vụ đánh sập công ty đông ấn không phải là thứ nên đặt lên hàng đầu hiện tại mà là việc đi tìm chiếc chìa khóa có thể mở ra chiếc hộp kia.

Để giải quyết thì Riley quyết định là chia quân số ra thành 2, 1 đội sẽ đi tìm chìa khóa còn đội còn lại sẽ tới tấn công tổng bộ công ty đông ấn, có điều, đội thứ nhất chỉ có thể 2-3 thuyền đi mà thôi, việc này để tránh tụ tập quá đông và gây ra sự nghi ngờ không cần thiết từ phía Đa Vỹ Giỡn.

Nhưng đội thứ nhất này chắc chắn là không nên để cho cả nhóm 4 người và Choke đi vì thế thì quá lộ liễu nên thẩm phán, Dẽo và Tơ sẽ đi vụ này, chiếc thuyền của nhóm 4 người cũng sẽ do Vỹ và Ọc điều khiển trong vụ tấn công tổng bộ, dựa theo tọa độ đã xác định thì tới đó cũng mất 4 ngày.

Còn thêm cả thử thách các thứ nữa nên cả 2 đội hẹn gặp nhau tại hòn đảo trung tâm này tại tầm 1 tuần rưỡi sau, trước khi giải tán thì mọi người bắt đầu đi bắt tay nhau vì họ không biết là có cơ hội để gặp những người còn lại 1 lần nữa hay không.

Nên nhớ là không có kế hoạch nào là hoàn mỹ cả, không có trận chiến nào mà không có sự hy sinh, dù kế hoạch hoàn hảo đến mấy thì vẫn luôn tồn tại sơ hở.

Cũng vì thế nên Giratina chỉ thu được 49 trên 50 phần, nếu công ty đông ấn nắm bắt được 1 phần còn lại thì cơ bản là không biết bao nhiêu người còn sống.

Không có bất cứ câu chuyện nào mà có hậu và không có hậu không cùng tồn tại cả, chẳng qua là ta luôn được nghe kể theo chiều hướng có hậu mà thôi.

Có điều không có ai khóc cả vì cướp biển không khóc, vì cùng đường nên mới phải đi làm cướp chứ có ai trên đời này muốn mình làm, con cháu mình làm đâu.

Mà đâu phải vụ nào đi cướp cũng thành công, có nhiều người chết vì đi cướp, có người sống nhưng thất bại nên cũng chẳng có gì vào bụng, cũng chính vì vậy nên khi nghe về 1 cơ hội đổi đời từ phía Riley thì mọi người cũng ngay lập tức đồng ý vì không ai muốn làm cướp cả.

P/s: Trên chiến trường không có gì là tuyệt đối, nguyên mông vô địch khắp châu Á nhưng thua nước ta 3 lần.

Pháp đánh khắp châu Âu nhưng vẫn thua Nga lúc bấy giờ xong về lại từ đầu, Mỹ nắm trong tay chiều hướng của thế giới nhưng vẫn thất bại tại Việt Nam.

Không có gì là tuyệt đối kể cả khi bạn có chuẩn bị trước hay là chưa vì chẳng ai lường trước được các yếu tố như thời tiết, tinh thần, các biến số không thể nào dự tính trước được cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.