Pokemon Dị Điểm

Chương 197: Chương 197: Ý nghĩa thực sự, chuẩn bị cho ngày cuối cùng




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngay lúc này, trong không gian của các vị thần, tất cả các vị thần đều đang xúm lại với nhau và bắt đầu bàn bạc xôi nổi về chủ đề mà Brock, Serena và Riley vừa nói lúc nãy, nó không chỉ đơn giản là những lời nói bình thường thôi đâu mà còn liên quan trực tiếp đến 1 số yếu tố hay đúng hơn là thực trạng của bản thân thế giới này.

“Khá lắm, không ngờ có kẻ lại dám nói mấy chuyện cấm kỵ như thế này trước toàn thể thế giới cơ đấy, hơn cả là nó biết ý nghĩa của những lời mà mình vừa nói nhưng mà vẫn thốt ra chúng tức bản thân nó cũng đã lên kế hoạch cho tương lai để chuẩn bị cho tất cả mọi thứ rồi.

Hahaha, đây chẳng khác gì châm ngòi cho chiến tranh hay cụ thể hơn là cho việc khiến đám pokemon nhớ lại ký ức hàng triệu năm bị nô lệ từ thời thằng nhãi đó đến hiện nay, nó đang muốn trục lợi từ cuộc chiến này và nó sẽ thành công thôi, hầu hết con người hiện tại đã sống dựa dẫm quá nhiều vào pokemon.”

“Đúng vậy, như thằng nhóc nhà Mew nói, tên là do mọi sinh vật, chủng tộc tự lấy thì mới là phải lý lẽ của tự nhiên, nếu đến cái tên cũng không phải là do bản thân bọn chúng hay cha mẹ sinh thành quyết định thì quyền tự do căn bản nhất của chúng ở đâu? Vứt cho chó nhai à?

Con người kể từ khi được thêm vào các cái luật kia bảo hộ lấy cũng đã khiến chúng dần bị úng não và quên mất rằng trong tương lai mọi chuyện sẽ về lại như ban đầu, chiến tranh là thứ cần thiết phải diễn ra dù đám pokemon có cố tình né tránh nó lâu đến mức nào đi chăng nữa.”

“Hàng triệu năm bị nô dịch, lúc mà bố già trở về sẽ có rất nhiều trò hay để xem đây, có điều lời tiên tri về các cuộc chiến này đã sớm được rải rác ra khắp nơi nhưng con người lại không bắt được phần cốt lõi nhất mà nó lại nằm ở trong tay chủng tộc Aura Guardians.

Thằng nhóc Gilgamesh kia cùng các anh hùng quyết định hiến thân vì 1 tương lai cao cả hơn và chúng cũng rất may mắn khi bố cục trực tiếp rơi vào tay đám sát thủ và từ đó làm nền tảng để xây dựng lên 1 lực lượng hướng tới sự tự do thuần khiết nhất.

Nhưng chúng đâu có ngờ được thứ mà chúng tin rằng sẽ giúp con người có thể trở lên mạnh mẽ hơn và thậm chí là vượt xa giới hạn của thượng nhân lại là chính thứ sẽ tạo ra cuộc nội chiến sau này và bắt đầu cho những cuộc chiến tranh đau thương trước thần chiến.

Gilgamesh lấy ý chí của 1 con người để chứng minh bản thân không hề sai lầm khi quyết định đi trên con đường đó, hắn không có sai, các anh hùng cũng đã cùng với hắn đi trên con đường vì tương lai này nhưng hắn đâu có người tới được chuyện bản chất con người đâu phải đơn giản như hắn đã đoán.

Tuy hội sát thủ kia đã cải biến và giúp con đường này không đi chệch hướng quá xa nhưng bản thân Gilgamesh cũng phải nên nhớ rằng ngay từ đầu con người có tới tận 8 chủng Homos, tổ tiên của hắn đã thắng nên mới có hắn, đấu tranh và diệt trừ những kẻ đồng tộc khác nhằm khẳng định bản thân là độc nhất vốn dĩ là bản chất của con người rồi

Mà những đứa bé này nói cũng thẳng thắn quá mức, kiểu gì đám pokemon kia cũng đang lại sôi máu hết cả lên 1 lần nữa và thả vài cái pokemon triều xuống cho mà coi, việc này chỉ càng đẩy nhanh tiến độ của bố cục này mà thôi, thời khắc đó cũng sắp tới rồi.”

“Không phải như vậy thì lại càng tốt sao? Đây có thể coi như là bước dạo đầu đi, chiến đấu càng nhiều tức thu hoạch cũng càng nhiều, những kẻ lên chiến trường chỉ có 2 loại, 1 là làm viên gạch dưới chân kẻ khác, 2 là kẻ dẫm lên hàng trăm ngàn, hàng triệu cá thể để bước tới đỉnh vinh quang cuối cùng.

Tới khi mà chỉ còn vài con trụ vững thì những con đó mới xứng đáng tham gia thần chiến, còn lại chỉ là đá lót đường, chết cũng được mà không chết cũng vậy, chiến tranh vốn dĩ là nên cần có kẻ chết để nhào nặn nên những kẻ mạnh, những kẻ thực sự xứng đáng để trở thành thứ gì đó ngang hàng với chúng ta.”

“Đừng tuyệt tình như vậy Marshadow, thúc đẩy mọi việc quá nhanh chỉ làm cho số lượng giảm mạnh mà thôi, mà có chất lượng cũng không có nghĩa là không cần thêm cực kỳ nhiều thời gian để tiếp tục thai nghén và phát triển lên 1 cấp độ cao hơn nữa.

Có khi đám được nhận chúc phúc của chúng ta hoặc đám được bố già sắp đặt như con Dugtrio này chết ỉu mất thì sao? Không phải làm như vậy thì mọi việc sẽ càng trở nên rắc rối hơn khi quá nhiều ứng cử viên tham gia thần chiến chết đi trước khi mọi việc diễn ra hay sao?”

“Ngươi hơi nhân từ quá rồi đấy Mesprit, Marshadow cũng có ý đúng của nó cả, chỉ có chiến đấu liên tục thì mới có thể đạt được tới ngưỡng sức mạnh cao hơn nữa được chứ nếu chỉ mãi chú tâm vào việc tập luyện đơn thuần thì cũng chẳng bao giờ đến được cấp bậc bậc thầy.”

“Đám hệ giác đấu như các ngươi thì nói mấy vụ việc bàn tính sâu xa, ảnh hưởng đến đại cục sau cùng như thế này làm gì? Toàn đám đầu đất có tiếng, mà có điều ta cũng có 1 phần đồng quan điểm với những lời nói vừa nãy của Marshadow đấy.

Thần chiến đã gần lắm rồi, thời gian cho tất cả những sinh vật cấp phàm dưới kia cũng chẳng còn mấy nữa cả, còn có cả vụ mà bố già nháy mắt kia trong cái lần cây dao làm bếp mới của Riley vô tình nhắc tới 1 số bối cảnh trọng yếu trong tương lai sắp tới.

Thế giới này hay đúng hơn là đám này không còn nhiều thời gian nữa, bên lòng trắng cũng đã và đang cố gắng hết sức để có thể lo liệu bên ngoài, việc chúng ta có thể làm hiện tại là đẩy mạnh tiến độ nhằm chọn ra những con thực sự xứng đáng cho thần chiến.”

“Mà dẹp mấy vụ lằng nhằng đó qua 1 bên đi cái đã, dù sao 'tham lam' cũng có thể được xem như là 1 cái kiếp nạn, 1 cái mở đầu tốt cho thần chiến rồi, nó sẽ rất thú vị đấy, có thể nói bản thân nó chính là ngòi nổ để dẫn đến cuộc chiến giữa 2 chủng pokemon và con người cũng nên.

Có điều 'tham lam' nếu hiện tại vẫn chỉ mới ngang đây thôi thì vẫn là chưa đủ, tuy lực lượng bên Aura Guardians cùng cận thần đã bị giảm mạnh đi kể từ lần trước nhưng nó vẫn là chưa đủ khi Riley đã sở hữu thứ có thể giết được cả bố già chứ đừng nói gì chúng ta.

Bây giờ thì ta bắt đầu cảm thấy 'tham lam' mới chính là đứa trẻ bị bắt nạt ở đây còn Riley và các phe phái còn lại thì cũng đã lên kế hoạch chuẩn bị cho cái thời khắc khi mà nó trở lại nơi này 1 lần nữa, tới lúc đó thì mọi chuyện sẽ dần trở nên rất thú vị đây.

Có điều bây giờ bản thân ta chỉ thực sự quan tâm đến 2 việc duy nhất là Giratina, ngươi định đặt tên cho chúng như thế nào, dù sao tên nhóc Riley cũng đã chỉ đích danh ngươi ra đặt tên rồi, ngươi cũng nên cảm ơn nó rồi đưa ra 4 cái tên đó đi và Mew, ngươi giấu diếm mọi chuyện cũng đủ lâu đấy.”

“Tên của bọn chúng thì ta cũng đã nghĩ kỹ từ lâu rồi nên ngươi không cần phải tư vấn về những chuyện như thế này, Celebi, dù sao chúng cũng là gia luyến của ta, đây có thể la món quà cuối cùng mà ta có thể cho chúng để cầu chúc phúc chúng thành công trên 1 chặng đường hoàn mới của mình.

Hừm, đám con người kia nếu dám tự mình đặt tên cho chúng thì ta cũng cho 1 số hiện tượng 'ngẫu nhiên' xuống để chúng chọn mấy cái tên theo ý ta mà thôi, có điều thần nộ, à không 1 thảm họa tự nhiên 'đơn thuần' là thứ mà chắc chắn chúng phải gánh chịu sau đó.

Mà bản thân ta cũng rất quan tâm đến chuyện này đấy, chắc không phải mình ta đâu mà tất cả những tên khác ở đây đều rất muốn biết chi tiết về vụ việc lần này liên quan trực tiếp đến trạng thái kia của tên nhóc Riley, nó đã phát triển vượt quá tầm kiểm soát của chúng ta rồi.”

“Kể thì kể, làm gì căng mà các ngươi có bất ngờ không? Ta và mấy đứa em khi đó cũng thực sự rất bất ngờ đấy, bọn ta đã tưởng rằng trận chiến tại Safari Zone cũng sẽ có 1 cái kết quả 'đúng như dự đoán' từ trước có điều nó đã đi chệch hướng và thành công đi ra 1 nước này.

Không ngờ tên già khụm đó lại có thể đẩy Riley đến mức độ này, mà phải nói đúng hơn, quả là kẻ mà ta đã chọn, bố già quả là nói không có sai đâu, dị điểm tự động thúc đẩy ra biến số trong lúc rơi vào tuyệt cảnh và từ đó 1 kỹ thuật hoàn toàn mới chưa từng có được ra đời từ chính mong muốn sống của thằng nhóc.

Thực sự rất ra dáng phải không? Ta ban đầu cũng khá lo lắng về việc liệu nó có tự mình đi tới được cái này hay không vì dù sao đám trước toàn thất bại, có thể nói tuy nó là 1 dị điểm, là 'nhân vật chính' nhưng dù sao những kẻ đi trước cũng đã thất bại quá nhiều nên tới bản thân ta cũng bắt đầu nghi ngờ về việc liệu con đường này có thực sự khả thi hay không?

Ai mà ngờ được việc bị tên Connor•Kenway kia đẩy tới nước đường cùng đã chính là ngòi nổ dẫn đến chuyện nó tự thức tỉnh và vào luôn trạng thái này, có thể nói đây chính là hình thái ban đầu của thần lực, nó đã đi ra được nửa bước nhưng bước ra được thì cũng có nghĩa là con đường này khả thi.

Mà cái tên tĩnh, động hợp nhất cũng ngầu thật, nghe rất gì là này nọ phải không? Hahaha, các ngươi đừng nên nhìn ta với cái ánh mắt hâm mộ, ngưỡng mộ đến như vậy, nếu các ngươi cầu xin thì có khi ta sẽ nói cho các ngươi biết về 1001 cách nuôi dạy gia luyến trở thành thần cho mà nghe.”

“Hừm, đương nhiên là ngươi sẽ vui rồi, thằng nhóc này đã đi được nửa bước trên con đường thành thần, thần lực ở hình thái ban đầu, sớm thôi khi mà cái tĩnh, động hợp nhất được hoàn thiện thì đây căn bản là không khác gì tự động chuyển hóa Aura trong cơ thể dần sang thần lực cả.

Thậm chí cái này còn chẳng liên quan gì đến câu nói của ngươi nên phải nói là nó chính là thiên tài và sự thiên tài đó không liên quan gì đến ngươi, cũng có thể là do nó là dị điểm nên mới có thể sinh ra cái biến số mà tới bản thân vận mệnh cũng không thể nào làm gì như thế này.”

“Ai nói không liên quan hả tên khốn Palkia kia, rõ ràng ta chăm lo cho chúng đến như vậy rồi, đương nhiên là chúng phải tự mình đi tới nước này được rồi, hơn cả là chính bố già còn đồng ý tạo ra 1 thần chức riêng cho bọn chúng ngay từ đầu rồi.

Dù hơi khác với dự tính, kế hoạch ban đầu nhưng kết cục là nó cũng sẽ thành thần thôi, có khi chúng ta chính là cái tương lai khả thi khi mà chúng ta đạt tới được đỉnh cao của hệ thống này và thành công đúc ra được cây dao làm bếp chết tiệt kia cũng nên.”

“Khác? Chỉ đơn giản là khác thôi à? Phải nói đúng hơn là ngược hẳn luôn về phía còn lại mới đúng, rõ ràng là thằng bé tự động bước đi, biến số cũng chỉ là thứ giúp nó đi nhanh hơn trên con đường trở thành thần này mà thôi.

Mà trên thực tế thì kế hoạch của ngươi rõ ràng là tạo cái xác cho thằng nhóc này trước rồi mới tạo lõi năng lượng cho nó, căn bản là ngươi thôi thúc nó hay giúp nó bước đi trên con đường này chứ có phải nó tự động đi quái đâu.

Có điều bây giờ nó cũng đã có luôn 1/5 cái lõi tạo ra thần lực lúc nào không hay rồi, chưa có cơ thể chịu được thần lực mà cứ tiếp tục chơi ngu như thế này là có ngày phát nổ chứ không phải đùa đâu.

Tốt nhất là ngươi nên cầu cho nó sống tới ngày tạo ra được xác xong đi, hình như là cặp cánh thứ 6 hay gì đó phải không? Còn hiện tại thì kiểu này mà chơi ngu ngu thì có ngày phát nổ chết cho mà xem.”

“Này, ngươi đừng trù ẻo, cái xác thì lúc nào tạo không được? Chỉ là 6 cặp cánh chứ nhiêu, Riley ở dạng gốc sinh ra đã có 3 cặp rồi, bây giờ chỉ cần bản thân nó hiểu ý rồi làm theo câu nói của ta là được.

Lõi mới là thứ quan trọng nhất vì nó hoàn toàn là ngẫu nhiên, ít ra hiện tại thì Riley đã có 1 cái van rồi, không xả quá nhiều thì sao mà phát nổ được? Chưa kể vị đó cũng thay cho chúng ta nhìn chằm chằm vào nó rồi, ngài ấy chắc chắn sẽ bảo toàn cái mạng này cho nó.”

“Thôi, mọi chuyện dù sao cũng đã lỡ rồi nên 2 ngươi, Mew và Dialga cãi nhau thì có ích gì? Chúng ta hiện tại chỉ cần quan tâm đến là đứa bé này đã đi được 1 bước chân trên con đường thành thần rồi.

Bước còn lại thì phải tùy thuộc vào nó nữa, mà nó có thành hay không thì chúng ta cũng không tác động được, nhưng ít ra chúng ta biết là nó sẽ không tham gia thần chiến tức 1 là nó thành công 2 là nổ giữa chừng.”

Quay trở lại với góc nhìn của Riley và mọi người hiện tại, sau khi trải qua hơn 1 giờ phỏng vấn thì cuối cùng cả 3 mới được lê lết cái xác về phòng để nghỉ ngơi.

Hiện tại đã 10 giờ hơn nên mọi người cũng chia tay nhau để về phòng đi ngủ, Flint và đám em của Brock cũng bắt đầu tạm biệt để về phòng của họ, dù sao giờ cũng đã muộn rồi.

Trước khi đi thì Flint ôm lấy Brock rồi nói rằng ông ấy rất tự hào về cậu ấy và dù cậu ấy có chọn con đường nào đi nữa thì ông ấy luôn ủng hộ cậu, bao nhiêu năm rồi Brock mới cảm nhận được lời động viên từ bố mẹ mình, 5 năm hay thậm chí là 8 năm loạn?

Nhưng Brock vẫn nhớ như y về ngày mà Flint bỏ đi để theo đuổi sự nghiệp trainer, ngày mà mẹ cậu không chịu nổi và cũng quyết định bỏ lại tất cả để rời đi sống cuộc đời của bản thân mình 1 lần nưaz.

Thực sự những năm thắng đó quá khó khăn cho 1 đứa trẻ chỉ mới 5 tuổi, nhưng Brock biết là mình không chỉ có 1 mình nên vẫn phải tiếp tục bước đi.

Lúc 2 bố con gặp lại thì Brock vì muốn xả hơi cũng như cho Flint cảm nhận mọi chuyện mà mình đã trải qua nên quyết định đi cùng Ash để nhìn ngắm thế giới bên ngoài Pewter city.

Tuy mấy năm qua 2 người có gặp mặt trực tiếp đôi lần cũng như hàng tuần Brock vẫn gọi điện về nhà nhưng 2 bố con chưa bao giờ bộc lộ cảm xúc của mình dành cho đối phương cả.

Dù Brock đã có sự chuẩn bị cho khoảnh khắc này mấy năm gần đây và nhất là trong khoảng thời gian nhưng khi đối mặt trực diện thì cậu mới hiểu nó khó khăn đến như thế nào.

Đôi khi 1 lần khóc này lại giải tỏa hết mọi cảm xúc dồn nén của Brock trong những năm đó để cậu ấy có động lực thoát ra và tiếp tục bước tiếp trên hành trình thành breeder.

Sau khi tạm biệt xong thì Brock như có thêm được động lực để tham dự vào ngày hội cuối cùng vào ngày mai, đây cũng là cơ hội mà mỗi cá nhân breeder, trong đó có Brock được tỏa sáng cao nhất vì chỉ có thí sinh mới được tham gia.

Không có bất cứ động đội hay bất cứ thứ gì cả vì hiệp hội đã chuẩn bị đầy đủ, thứ mà họ mang vào cuộc thi chỉ có kiến thức và kinh nghiệm của chính mình mà thôi.

Đây cũng là những lời mà Seth đã nói trong buổi phỏng vấn trước Anna tầm khoảng 30 phút, đây cũng là luật thi đấu vào ngày mai, có điều Brock đã có vé đi tiếp tổng đại hội rồi nên cậu ấy hiện tại mang tâm thái là 1 người đi học hỏi kinh nghiệm từ các vị tiền bối.

Còn phía Anna thì không phải như vậy vì giải thưởng hạng 1 là 1 trong 5 cái chặn sách của quyển sách nhà Qi, đương nhiên là nếu Anna thất bại thì Stuq có thể theo cách này hoặc cách khác để dành lấy nó nhưng nếu vô địch thì sẽ đỡ rắc rối hơn rất nhiều.

Cũng vì thế nên Riley chắc chắn 1 điều là cuộc thi ngày mai sẽ rất quan trọng với nhà Qi nói riêng và gia tộc Aura Guardians nói chung, có điều cậu sẵn biết là Anna chắc chắn thắng rồi, nhất là khi đã vượt tới được ngày cuối cùng này.

Tuy vậy, với cương vị là 1 tộc trưởng nhưng Riley cũng chẳng có cách nào để giúp được gì trong vụ này cả trừ việc cổ vũ cho Anna từ trên khán đài.

Ngoài mấy vụ đó ra thì phía gia tộc cũng đã thành công vận chuyển hết đám kén về làng thành công, đây cũng có thể coi như là 1 việc trọng đại vì bản thân Giratina có hứa là 4 chủng tộc mới này sẽ đi kẹp kèm với các Aura Guardian trong tương lai.

Đây cũng xem như là Giratina nợ Riley lần này, có điều cậu vẫn chưa nghĩ ra vấn đề gì cần sự giúp đỡ của 1 vị thần mạnh như Giratina cả nên đành để qua 1 bên.

Nhưng Riley biết rõ là nếu dùng thì phải dùng cho việc thực sự xứng đáng chứ nếu dùng mấy vụ nhỏ nhặt thì không khác gì làm lãng phí cả, phía gia tộc cũng đang trên đà phát triển, chúc phúc thì cũng đã đủ nên bản thân Riley thực sự vẫn chưa nghĩ ra việc để dùng lời hứa này 1 cách hiệu quả cả.

Vì quá hại não nên Riley quyết định là dẹp nó qua 1 bên, có khi trong tương lai thì lại cứu được người nào đó quan trọng cũng nên, ai biết được, thế là Riley dần dần chìm vào giấc ngủ trong khi không biết là có rất nhiều chuyện sẽ xảy ra đến trong tương lai.

Và tới lúc đó thì Riley sẽ cảm thấy bản thân mình đã sáng suốt đến như thế nào vì đã quyết định không sử dụng lời hứa đó vào ngày hôm nay vì đó là thứ cậu cần nhất vào cái ngày hôm đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.