Một nơi nào đó trong thị trấn Lavender.
Tạm thời Black còn không biết đám đông đã bắt đầu tán phét chuyện của cậu và coi nó trở thành thứ để rèn luyện miệng lưỡi sau thời gian dài không được nói chuyện. Lúc này Black đang nhìn về phía cô gái nằm im lìm trong lòng mình. Giọng cậu trêu chọc.
- Làm sao, luyến tiếc vòng tay ấm áp của anh không muốn thoát ra? “khà khà”
Blue nghe vậy, người cứng đờ. Cô nhanh chóng nhảy ra khỏi ôm ấp của đối phương. Ban đầu không động đậy là vì bị điện giật tê dại cơ thể. Sau đó là ngượng ngùng trước đám đông. Cuối cùng là ….
Được rồi, chính cô cũng không rõ nữa. Có thể là vì phải lưu lạc đầu đường từ khi còn bé nên trong thâm tâm cô vẫn khát khao được ôm ấp như vậy đi…
Thấy cô gái rời đi, Black cũng khua khua tay chân cho đỡ ê ẩm. Này lúc đó cũng thật là ngu mà. Nhảy khỏi lưng Ponyta, cậu tới gần Blue và lên tiếng.
- Được rồi. Bây giờ không có người khác ở chỗ này. Nói vậy em có thể cho anh một câu trả lời thích hợp chứ.
Blue “bĩu môi” biểu thị đáp trả.
Này Black bất đắc dĩ rồi. Chẳng lẽ lại phải lột quần áo bé nó ra để lục soát.
Thấy Black không nói tiếp, cô bé liếc mắt nhìn lại. Lúc này cô lại bắt gặp đối phương đang dùng ánh mắt soi mói nhìn khắp cả người mình. Tâm lý tác dụng hay gì gì đó khiến cô hơi ngượng ngùng. Blue bất đắp dĩ lên tiếng phân tán chú ý.
- Vậy cậu muốn tớ trả lời thế nào.
- Ừ, mà tiền mình lỡ cầm tiêu hết rồi. Cậu không trách mình chứ.
Hai mắt cô giờ lại long lanh ánh sáng, đầy hi vọng mà nhìn về Black.
Giờ Black không trách đối phương mới là lạ.
- Anh không đùa đâu. Em mà không trả lại tiền cho anh, cẩn thận anh lột quần áo xoát người đấy.
Blue biểu tình ủy khuất hiển hiện. Giọng nói nghẹn ngào.
- Tớ nói thật sự mà. … cậu … cậu sẽ không bỉ ổi như thế chứ… Này không phải là anh Black đẹp trai tốt bụng mà tớ biết…
Black giọng nói khó chịu.
- Em nói đã tiêu hết...
- Làm sao có thể tiêu hết nhanh như vậy được. Chuyện mới xảy ra tối qua. Đó cũng không phải là số tiền nhỏ.
Blue nghe giọng cậu, hai mắt ánh sáng giảo hoạt chợt lóe lên, cô trả lời.
- Một chút tiền như vậy làm sao không hết. (Black ánh mắt nguy hiểm lên.)
- Này là tiền trả cho tìm hiểu tin tức… (Blue mặt ủy khuất phản ứng lại)
- Ừ, … không phải cậu vẫn luôn muốn tìm trụ sở đám Rocket để truy trở về pokemon bị mất sao.
- Này, tớ cầm tiền đi cũng là để tìm kiếm chúng giúp cậu thôi.
- Vậy anh còn phải cảm ơn em giúp đỡ rồi? (giọng cau có)
- Chính là như vậy đó. “gật gật”
- Trụ sở đám Rocket ở nơi nào? (Black nhíu nhíu mày)
- Nếu không, tớ dẫn cậu đi tới đó ngay bây giờ. “mong đợi”
Này tin được chuyện ma quỷ bé nói mới là lạ. Black nói thầm trong lòng. Có điều tạm thời bé cũng chạy không thoát. Giờ tới thử trụ sở đám Rocket tìm hiểu xem. Dù cho bọn chúng có hổ báo nhường nào, cậu cũng đã quyết tâm phải tìm về cho bằng được đám pokemon bị mất. Mà thế quái nào nhìn mặt em nó mong đợi thế nhỉ. Chẳng lẽ cô bé lại đang có ý đồ gì với đám Rocket? Mà thôi, dù sao gặp xui cũng không phải mình. Trước cứ kiểm tra đã vậy.
Và thế là dưới sự chỉ dẫn hăng hái của Blue, hai người nhanh chóng xuất phát tới nơi mà Blue nghe ngóng được.
…
Một thời gian sau, trước cửa trụ sở công ty Sylph…
Black nhìn tòa nhà mười tầng trước mặt mà há hốc mồm. Không ngờ một trụ sở bí mật lại được xây cất… nổi bật như vậy. Cậu cứ nghĩ là phải ẩn giấu kĩ lắm cơ. Này … thật đúng là ngoài người ta dự đoán.
- Cậu thấy nơi đó chưa? (giọng Blue vang lên)
- Nơi nào? (vẫn ngố như xưa)
- (~.~), nơi đó đó, bên trên cổng vào ấy. Thấy không? Nơi đó có đặt máy camera quan sát….v v.
Blue bắt đầu giảng giải cho cậu về kế hoạch lần này. Nghe nghe Black rất muốn tỏ vẻ, này sao càng ngày càng giống như là cậu giúp cô đột nhập vào hơn là cô giúp cậu tìm đám Rocket vậy. Có điều giờ cũng đã đến. Vậy cứ thâm nhập vào đã rồi nói sau.
Tiếp đó, Blue gọi ra Ditto. Này có thể nói là chiêu bài pokemon của cô bé rồi. Black cũng không ngạc nhiên sự xuất hiện của nó. Có điều Blue hiển nhiên cũng không để ý được việc này. Cô vẫn hứng thú kể về Ditto cho cậu.
Rất nhanh, Ditto biến hóa nhanh chóng thành hình dạng của một con Caterpie. Nó bắt đầu lẻn vào trong tòa nhà. Hai người kiên nhẫn đợi ở nơi này.
Một thời gian sau, Ditto dưới hình dạng Caterpie trở lại. Này là bước đầu tiên của kế hoạch. Ditto giả dạng Caterpie rất khó gây được chú ý. Hơn nữa nếu gặp nguy hiểm nó có thể biến hóa nhanh thành đồ vật khác để ẩn mình. Nói thật, năng lực của Ditto quả nhiên là phù hợp với thân phận lừa đảo của Blue. (Thảo nào cô bé hào hứng giới thiệu thế.)
Ditto trở lại có nghĩa là bố cục, thông tin trong tòa nhà cũng đã được nó nhớ sơ sơ rồi. Tất nhiên này thông tin phải nhờ vào sự ăn ý của Blue và nó để truyền tải.
Thông tin cũng không nhiều. Ngoại trừ đám đông canh gác các tầng, chủ yếu thông tin quan trong là khu nghiên cứu bí mật dưới tầng hầm tòa nhà. Cùng với việc, tầng chín bị canh giữ rất nghiêm mật khác hẳn các tầng khác. Này giống như là có thứ đồ gì đó được bảo vệ ở đây. Đồng thời, có vẻ như bọn chúng đang chuẩn bị di chuyển mọi thứ nơi này để rời đi. Ngoài ra còn có một số chi tiết lặt vặt không mấy quan trọng nữa. Tuy nhiên, được như vậy thông tin với cả hai cũng tương đối đầy đủ rồi.
Giờ là lúc bắt đầu thâm nhập, Ditto nhanh chóng biến đổi thành Hitmonlee. Nó chạy tới trước của trụ sở băng Rocket. Tiếp đó một đòn High Kick (đá cao) đập nát camera theo dõi của tòa nhà.
Hai người yên lặng chờ đợi. Rất nhanh một đám mặc áo đồng phục Rocket xuất hiện. Này theo kế hoạch Blue kể ra, Ditto sẽ dẫn đi cả đám. Làm vậy để giảm bớt phòng vệ các nơi cũng như tạo sơ hở để lẻn vào. Nói chung Black cũng không có ý kiến gì về chuyện này.
Có điều mọi chuyện diễn ra lại không như cậu nghĩ. Khi đám Rocket chạy ra thì Ditto đã biến hóa thành Caterpie ở nơi đó. Này tất nhiên là đám Rocket sẽ bỏ qua nó. Cả đám người nhìn về phía Black và Blue.
Ban đầu Black rất không hiểu tại sao Blue lại chọn vị trí xa xa chỗ cậu để đứng. Có điều bây giờ thì cậu hiểu rồi. Chỉ thấy Blue lớn tiếng nói với đám Rocket mới xuất hiện.
- Mấy anh gì gì đẹp trai ơi.
- Cả đám nhìn tới. “nhận vơ v~”
- Nãy, em thấy cậu kia dùng pokemon đánh hỏng camera nè. Em nói mà cậu ta còn dọa nạt em. “giọng oan ức”
Đám người nhìn về Black với ánh mắt nguy hiểm.
A Lê Hấp. Không chơi vu oan giáng họa như vậy được không.
Này không vui một chút nào.
Nhìn cả đám hằm hè muốn xử lý mình. Black rất muốn nói một câu tâm huyết.
“Các anh em, đừng tin lời của những cô gái xinh đẹp. Càng xinh đẹp cô gái thì càng là biết lừa gạt đàn ông rồi.”
Dù vậy, nhìn Blue nháy nháy mắt ra hiệu, Black cũng đành chấp nhận nhiệm vụ đột xuất dẫn dắt cả đám rời đi. Mà cho dù lúc này cậu có nói cả hai là một bọn thì cũng chưa chắc đã có người tin. Không khéo diễn biến dưới miệng lưỡi Blue còn trở nên tệ hại hơn. Tốt nhất là mang chúng đi rồi vòng trở lại.
Thế là dưới cái nhìn vui vẻ của Blue, Black anh dũng hăng hái chạy phía trước, cả đám Rocket điên cuồng truy phía sau. Một cuộc Ma –ra -tông chạy bộ cứ như vậy diễn ra trước mắt.
…
Đám người đi khuất bóng, Blue mỉm cười cho gọi ra Jigglypuff, nó nhanh chóng biến lớn và bay lên. Cô bé bắt lấy chân nó theo lên không trung. Này mới chính là kế hoạch của cô. Đột nhập tòa nhà từ sân thượng tầng cao nhất. Dù sao cô cũng rất có hứng thú với thứ mà đám Rocket cất giấu ở tầng chín.
Còn Black …
- Cố lên nhé anh chàng đẹp trai!!! Anh là số một trong lòng em mừ. “hì hì”
…
Kết thúc chương 64.