Nhà máy điện bỏ hoang thành phố Vermillion.
Địa điểm: phòng máy phát điện.
Một vài chuyện sắp xảy ra ở nơi đây.
Chính sự xuất hiện của chúng có thể làm thay đổi đi lịch sử của cả thế giới này.
Đôi lúc, những chuyện kinh thiên động địa, những con người mạnh mẽ trong lịch sử, là kẻ tài cao gan lớn, hay dã tâm sâu đậm hạng người… v v. Nhiều thật nhiều những người như thế, những kẻ đặc biệt như thế, sinh mạng của họ đôi lúc lại chập chờn, mỏng manh, sẽ biến đổi đi trong từng suy nghĩ.
Bước ngoặt của con sông định mệnh lúc này lại lơ đãng xuất hiện nơi đây, tại thời khắc này.
Là sống hay chết sẽ xuất hiện ngay tại đây. Chính vào thời điểm này.
…
Đêm nay không khí thật trong lành. Bầu trời đầy sao. Cảnh đêm lung linh như trong tranh vẽ. Từng cơn gió nhẹ thoảng qua khiến lòng người trở nên thoải mái.
Trở về lại nơi canh gác, Eric lúc này đang nhìn lên bầu trời. Tối nay anh gặp phải chuyện cũng thật là tồi tệ. Bị một chỉ Fearow bắt mất, rồi bị nó mang đi hóng gió vài vòng. Này có lẽ là bê bối lớn nhất của cuộc đời anh.
Có điều hiện giờ anh cũng sẽ không tức giận kẻ đã gây tai họa cho mình. Bởi vì có lẽ giờ phút này hắn đã không còn sống ở trên cõi đời này rồi.
Eric rất thông minh. Anh luôn tin chắc về điều đó. Đêm nay, bang hội phái bọn anh tới nơi này canh gác. Điều này hết sức đặc biệt với một tổ chức quản lý thành viên ngoài tản mạn như Rocket. Đặc biệt là lần này tham gia lại có cả đám lâu la như bọn anh được để cho nhiệm vụ đề phòng bên ngoài. Xung quanh lại đầy pokemon chăm chú cảnh giới từng thời khắc.
Một sự việc quan trọng như vậy diễn ra. Chắc chắn tham dự cũng như lực lượng bảo vệ bên trong cũng không kém đi nơi nào.
Vậy mà có kẻ lại dám vuốt râu hùm, lúc này dám tới đây phá đám. Anh thật không nghĩ là kẻ đó sẽ có kết quả ngon để ăn.
Vừa rồi anh đã loáng thoáng biết được chuyện bên trong. Đối mặt với Trung úy Surge và đám pokemon của ông thời gian lâu như vậy. Mà giờ đám bọn anh còn nhởn nhơ vẩn vơ đứng ngoài này hóng gió. Chắc hẳn kết cục của kẻ xâm nhập giờ đã xác định.
Eric ngước nhìn lên bầu trời đêm. Nghĩ vẩn vơ không biết lúc nào trời mới sáng. Anh mới có thể về nhà nghỉ ngơi. Thức đêm canh gác thật không phải là một việc khiến người ta thích thú. “ngáp dài chán nản”
…
Người ta vẫn thường nói. Mỗi một ngôi sao trên bầu trời là tượng trưng cho số mệnh của một con người. Có hằng hà vô số ngôi sao trên bầu trời. Và khi nào đó một ngôi sao tắt đi ánh sáng. Có lẽ đó là lúc báo hiệu trên cõi đời, lại đã có một người vừa kết thúc cuộc hành trình của mình trên thế giới này.
Không biết ở vô số ngôi sao nơi này, ngôi sao số mệnh của Black và đám pokemon hiện lại đang ở đâu.
Có chăng giờ này chúng đã đang lu mờ sắp tắt. Hay là lóe sáng lên thật rực rỡ, để ai điếu trước khi bọn họ rời mình khỏi thế giới này.
Không ai có thể biết rõ được những điều đó.
Vận mệnh thật vô thường.
…
Đêm này nhiều sao không trăng.
…
Trong phòng.
Surge nhìn chằm chằm vào chỉ Pikachu trên tay. Thời gian lúc này như ngừng hẳn lại. Không ai biết lúc này hắn ta đang suy nghĩ điều gì.
Dù vậy, có lẽ là đã chán ngán với việc hành hạ tâm hồn bạn đọc, Surge mở miệng ra lệnh cho đám pokemon.
…
Cái gì đến rồi cũng phải đến.
Nhiều như mưa rào đòn Thunder Shock (điện giật) gầm rú khắp gian phòng.
Fearow, Rhyhorn, Butterfree, Magikarp, Beedrill gào thét lên vì đau đớn mà cơ thể thì bất lực.
Electabuzz dùng tay bóp chặt cổ Black.
Một lát sau,…
Cả gian phòng im lặng lại. Surge nhìn xung quanh. Gật gật đầu hài lòng với kết quả thu được. Hắn ta ra hiệu. Và rồi năm chỉ Magneton bắt đầu điều khiển cả màn ánh sáng đưa hắn ta bay ra ngoài. Đám pokemon cũng theo đó rời đi.
Căn phòng lại trở về với yên tĩnh.
Một lúc sau, mấy tên áo đen băng Rocket đi vào trong gian phòng. Chúng nhìn ngắm toàn cảnh xung quanh, sau đó nho nhỏ cất tiếng bàn luận với nhau về công việc ngày hôm nay.
Cả đám pokemon và Black nằm trên đất bị chúng mang lên vai, kéo đi ra ngoài.
Không lâu sau đó, Black và cả đám bị mang tới một nơi nào đó vắng vẻ bên bìa rừng. Vài tên Rocket nói nhỏ với nhau rồi chúng vứt lại đám Black sau đó ra về.
…
Nhiều năm trôi qua, thế giới lại không còn ai biết đến lịch sử có một cậu bé tên là Black từng nổi tiếng một thời. Vì lúc này người nhớ khắc sâu cậu nhất Surge cũng đã già và qua đời.
Ông cụ Fuji vẫn chờ đợi cậu trở lại cho đến lúc qua đời.
Misty đã kết hôn với Red. Họ sống hạnh phúc bên nhau. Cô không còn phiền lòng rằng mình trái tim thật sự yêu ai. Đôi lúc khi cô nhớ về Black, nó lại như là một kỷ niệm đẹp thoáng qua trong cuộc đời mình. Mỗi người ai cũng sẽ có những kỉ niệm vùi sâu như thế.
Pikachu sau khi bị Surge mang đi. Vốn ban đầu Surge nổi lên lòng yêu thích muốn huấn luyện nó. Có điều hiển nhiên là không thành công. Nó bỏ trốn thoát khỏi trụ sở băng Rocket và bất ngờ gặp được Red.
Cậu bé thu phục nó và mọi thứ lại trở về như lúc ban đầu.
Sau đó, khi Red công thành danh toại, Pikachu cũng thỏa mãn mục tiêu báo thù của mình. Nó tìm được cho mình một chỉ Pikachu cái. Sinh một đám Pikachu con. Và đôi khi nó lại thỉnh thoảng kể cho chúng về những việc nó làm hồi còn trẻ.
Ngoài những chuyến phiêu lưu đầy kịch tính với Red. Đôi lúc nó chợt nhớ về một cậu bé tên là Black và đám đồng đội lúc đó. Mỗi khi lúc này, một nỗi buồn mang mác không tên luôn hiện lên trong lòng nó.
Và thế là nó lại răn dạy với lũ Pikachu con.
Khi chúng sau này thật sự yêu quý một ai đó. Hãy trân trọng và nắm chặt lấy họ. Hãy bảo đảm rằng sẽ dùng cả tính mạng của mình để bảo hộ cho họ nếu có thể.
Và xin đừng để bi kịch lại một lần nữa phát sinh.
Vì nó sẽ làm cho bạn day dứt suốt cả cuộc đời này.
Trích “Sổ tay lời dạy của một chỉ Pikachu cha – Làm sao để bạn trở thành một chỉ Pikachu tốt”
…