Quay trở lại nửa giây trước đó, Dragonite không kiên nhẫn chờ đợi nữa mà giận dữ ra tay.
Đúng như người ta nói, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, quan điểm không giống nhau rất khó làm bạn đi chung đường với nhau. Hơn nữa hai bên nếu tồn tại những khác biệt trái ngược thì lại càng dễ gây ra mâu thuẫn. Hiển nhiên đối với một con pokemon lễ phép lịch sự như Dragonite, bắt gặp kẻ bạ đâu nằm đấy, bất nhã, vô ý vô tứ, bất lịch sự như Snorlax rất dễ khiến nó coi đối phương trở thành kẻ thù, kẻ cặn bã trên đời. Nhất định cần phải có người dạy dỗ cho tên béo này một bài học. Làm cho nó biết về thế nào là lịch sự, là lễ phép.
Đòn đau nhớ lâu! Dragonite vừa ra tay cũng đã rất nặng. Tuy ra tay với kẻ đang ngủ không chút phòng bị là trái với nguyên tắc ứng xử của ban thân, có điều lúc này tình huống đặc biệt vậy thì liền có thể bỏ qua.
Tất cả chỉ là suy nghĩ trong đầu Dragonite. Móng vuốt sắc bén của nó giờ đã đúng lúc chạm đến mục tiêu.
Một cảm giác…
Nói sao nhỉ???
Dragonite chỉ cảm thấy vốn dĩ vóng vuốt của mình sắc bén là thế, mạnh mẽ là thế…
Ấy vậy mà sau khi chạm lên người đối phương. Dường như có một sức mạnh thần kì nào đó lan tỏa khiến cả cơ thể Dragonite chân tay trở nên bủn rủn vô lực. Cánh tay theo đà quán tính nhấn xuống, nhấn xuống…
Sau đó…
- Bủng!!!
Như nhấn vào một cái nệm cao su rồi bị bắn ngược trở lại. Dragonite bất ngờ bị lực đàn hồi khiến thân thể lắc lư ngã người ra sau. Nhìn từ bên ngoài trông nó giống như người say rượu quá đà lắc la lắc lư bước thụt lùi rồi ngã ngược trở lại. Phịch một cái, Dragonite ngồi bệt xuống đất. Mắt nó giờ ngơ ngác nhìn về phía Snorlax béo mũi mĩm như đang tỏ vẻ không thể nào tin nổi chuyện vừa xảy ra.
Hình ảnh này cảm giác như một đứa bé bất lực trước hiện thực ngồi bệt trên mặt đất hờn dỗi.
Đây thật sự là…
Rất mất mặt a!!!
…
Khán đài góc nào đó…
- Này! Ai vừa nói Dragonite mạnh không kém pokemon huyền thoại vậy?
Một người bất mãn hết sức lên tiếng hỏi.
Giời ạ!!! Quá làm người ta thất vọng rồi.
Tính cách thì quái đản, cơ thể thì mập mạp. Phản ứng quá trì độn, hành động quá chậm chạp. Trông nó ục à ục ịch như con lật đật ấy. Thật sự là uổng cho cái danh kẻ có thể tiêu diệt thần.
Quả nhiên quảng cáo đồn đại là nhất không thể tin. Tai nghe là giả mắt thấy mới là thật.
Dragonite?
Hừ hừ! Cũng chỉ thường thôi!
Đó là suy nghĩ của không ít người sau khi chứng kiến hình ảnh trước mắt. Có lẽ con Dragonite khác thật sự rất mạnh, nhưng chứng kiến con Dragonite trước mắt này biểu hiện. Nói đến cuối cùng chúng cũng là cần huấn luyện viên giỏi hướng dẫn mới được. Nếu không…
Cũng không khác gì đám pokemon hoang dã bình thường.
Còn phía dưới pokemon huyền thoại kẻ mạnh nhất.
Thổi!... Tiếp tục bốc phép đi nhé!
Ai tin người đó là thằng ngu!
Từ nay không bao giờ tin đống tin tức lá cải của đám chuyên gia nữa rồi.
Cảm giác đã thấy rõ sự thực huyền bí ẩn giấu bên trong. Lại vừa chứng kiến diễn biến loằng ngoằng của trận đấu này. Không ít người tâm tình bất mãn vốn dấu sâu dưới đáy lòng giờ nổi lên.
Gì chứ?
Thi đấu chứ có phải trò đùa đâu. Một bên thì ngủ một bên thì dây dưa. Trọng tài là làm cái gì không biết?
- ^&%^[email protected]$^&*^&*
Ngay khi tiếng xì xào vừa muốn nổi lên, Dragonite lại có động tác mới. Tất cả cũng vì thế mà hơi hơi lắng lại cảm xúc để quan sát. Có điều mầm mống đã xuất hiện sẽ không dễ dàng thay đổi mà là âm thầm chờ đợi lúc nổi lên.
…
Trên sân…
- Hmm… Hmm… Hmm…
Dragonite đã đứng dậy từ lúc nào chẳng hay. Ánh mắt nó giờ nhìn chăn chú về nơi Snorlax đang nằm như đang nhìn một đối thủ mạnh mẽ ngang hàng. Cũng không để khán giả chờ đợi lâu, Dragonite hơi ngả đầu cao cao lên, miệng hơi há.
Một quả cầu ánh sáng được tạo ra từ trong miệng của nó. Quả cầu Dragonite ngậm trong miệng đang lớn dần lớn dần. Đây là làm súc đòn trước khi bắn ra. Mọi người hiểu được nó muốn dùng Hyper Beam (tia hủy diệt) đánh bật đối phương. Rất nhiều người đang quan sát cũng rất chờ mong cảnh tượng tiếp theo.
Bởi lẽ trong chút thời gian trước đó, trước khi mà Dragonite khởi đầu lần tấn công mới, trên khán đài một ít người có kiến thức, hiểu được đặc tính của Snorlax đã lên tiếng giải thích với mọi người tri thức ẩn chứa trong chuyện xảy ra vừa rồi. Dù sao không phải ai cũng hiểu rõ về đặc tính của từng pokemon họ gặp phải. Lúc này chính là cần những người hiểu rõ Snorlax lên tiếng để giải mối nghi ngờ của bọn họ. Như vậy xem chiến đấu mới thú vị và đặc sắc.
Vốn dĩ việc này cần người dẫn chương trình thực hiện, có điều vì nhân sự có hạn, hơn nữa lúc này vẫn đang trong giai đoạn 1vs1 nhàm chán. Hầu như tất cả các trận đều là pokemon hai bên tự đánh nhau không có gì để bình luận nên ban tổ chức không sắp xếp người dẫn chương trình.
Từ đầu cho tới hiện tại chỉ có sắp xếp người đọc tên thông báo các cặp đấu mà thôi. Lúc này dù cho micro ngay bên cạnh nhưng không có kiến thức rõ ràng hiện tại người cầm micro cũng không dám loạn nói giải thích. Nói vậy thôi chứ dẫn chương trình trong các trận đấu đều yêu cầu khá cao về tri thức chuyên môn đấy. Người bình thường là không thể thực hiện tốt được nhiệm vụ này.
Quay trở về với chuyện đặc tính của Snorlax, hầu như nhiều người hơi biết về nó đều có thể nhớ tới loài pokemon này đặc điểm như có sức lực lớn, tham ăn và ham ngủ. Có điều sâu hơn chút là đặc tính ứng dụng trong chiến đấu và thực tế thì không phải quá rõ ràng.
Ít nhất lúc này đây Snorlax phô bày ra chính là đặc tính tự phục hồi khi ngủ của mình. Trong đó chỉ cần là lúc nó ngủ say, bất cứ đòn tấn công nào lên cơ thể nó cũng không thể làm nó tỉnh giấc. Cảm giác đau có lẽ đã biến mất.
Tất nhiên để sinh tồn được trong tự nhiên, an toàn khi ngủ là điều rất quan trọng. Với loài pokemon ham ngủ như Snorlax lại càng là chuyện sống còn. Điều tuyệt vời nhất với lũ Snorlax có lẽ chính là trong quá trình tiến hóa của mình, chúng đã có được năng lực tự phục hồi vết thương khi ngủ. Này khiến giấc ngủ ngọt, dài và sâu của chúng trở nên cực kì an toàn. Ăn được ngủ được sướng hơn tiên đúng là tâm tư lúc này của lũ Snorlax.
Từ đó Snorlax có thể vạ đâu nằm đấy không chút cố kị. Từ đó đôi khi có giấc ngủ kéo dài hàng tháng của chúng, thân thể khổng lồ vì vạ đâu nằm đấy rất có thể sẽ vô tình gây ách tắc rất khó chịu cho các loài sinh vật khác.Tin rằng nếu không có năng lực này chúng cũng không dám ngủ bất cứ mọi lúc mọi nơi như vậy.
Bởi lẽ không chỉ có khả năng kháng đòn, chịu đòn lúc này tăng cao vô cùng khi ngủ. Chúng cò có thể liên tục hồi phục thể lực cũng như chữa lành thương thế nhanh chóng. Có thể nói Snorlax khi ngủ là bức tường bảo về không thể công phá.
Nói là như vậy thôi chứ bức tường nào cũng sẽ có cái giới hạn tối đa của nó. Chỉ là xem phía đối diện có thể đạt tới hay không mà thôi. Hiện tại cũng chính là lúc mọi người có thể biết được là bức tường thân thể Snorlax kiên cố hơn hay là sức mạnh bùng nổ của kẻ được coi là mạnh nhất phía dưới pokemon huyền thoại như Dragonite mạnh mẽ hơn.
Tất cả sẽ hơi hé lộ ra sau đòn Hyper Beam (tia hủy diệt) này.
Và…
Thời khắc đó đã đến.
Ngay lúc này…
…
Ánh sáng tuyệt chiêu va chạm và thân thể Snorlax.
Chói lòa!!!
- Bùm!!!
- Rắc …rắc…rắc…
Âm thanh đằng trước rất lớn, ánh sáng chói mắt che chắn tấm nhìn. Âm thanh đi kèm theo phía sau nhỏ hơn nhiều. Có lẽ chỉ có đứng cách đó không quá xa đã dừng lại cầu nguyện há hốc mồm nhìn Chitaka và đang sững sờ kinh ngạc Eric là có thể nghe thấy. Tất nhiên biết âm thanh kèm sau là vì sao mà xuất hiện thì có lẽ cả hai đều không làm được. Có lẽ cả hai giờ cũng không tâm tư nghiên cứu. Trong tâm linh của hai vị huấn luyện viên nhí lúc này đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho choáng váng.
Có lẽ chính vì huấn luyện viên có thể ở khoảng cách cực kì gần chứng kiến, cảm nhận, tham gia những trận chiến kinh thiên động địa của pokemon, cái cảm giác nhiệt huyết sôi trào cũng là từ đó mà ra. Truy tìm cảm giác như vậy không hẳn chính là thứ làm cho người người say mê trong nghề huấn luyện viên pokemon này sao.
Giống như vận động viên những môn thể thao được nhiều người yêu thích như bóng đá, bóng rổ, thậm chí bóng bầu dục trên địa cầu. Nhiệt huyết, sôi trào trong tiếng cổ vũ cuồng nhiệt của khán giả trong các cuộc đấu đỉnh cao. Say mê chìm đắm coi tham gia trận đấu như mình đang chìm vào trong nhịp điệu của trò chơi, của âm nhạc, ánh sáng…
Tất cả những thứ đó khiến người ta muốn ngừng mà không ngừng được. Muốn mạnh mẽ nắm giữ nó, theo đuổi nó, chế ngự nó…
Đối với Eric có lẽ có chút khó khăn, nhưng tin rằng sau khi tham dự xong trận đấu này, Chitaka hẳn cũng sẽ sinh ra ý định là một nhà huấn luyện viên pokemon chuyên nghiệp như ông nội của mình.
Không ít huấn luyện viên tài năng ngày sau có lẽ cũng bắt nguồn chính từ những chuyện như vậy. Để rồi chúng trở thành bước ngoặt trong cuộc đời của họ. Trở thành huấn luyện viên pokemon, sát cánh chiến đấu cùng pokemon, giành lấy vinh quang, tiền tài, danh vọng và địa vị. Truyền thống và ngọn lửa đam mê ấy vẫn sẽ còn được lưu truyền.
Cho đến mãi sau này…
…
Kết thúc chương 149.