Pokemon Du Ký

Chương 117: Chương 117: Mê hoặc




- Vèo!!!

- Bụp!

Một quả pokeball rơi trên mặt đất, rung rung một chút rồi ngừng lại. Black vui vẻ chạy tới thu thập chiến lợi phẩm của mình. Có công mài sắt có ngày nên kim. Cuối cùng cậu cũng coi như đã hoàn thành xong mục tiêu ban đầu. Không uổng công cậu im lặng rình mò theo đối phương cả một đoạn đường dài.

Nhân tiện bật mí thêm một chút. Nếu là du khách bình thường lạc đường trong Safari Zone, Pidgebot máy đi theo đảm bảo an toàn sẽ xuất ra một quả pokeball được chế tác đặc biệt gọi là Safari Ball cho du khách. Loại pokeball này là pokeball chuyên dụng dùng để bắt pokemon trong Safari Zone. Du khách có thể sử dụng chúng để phòng thân khi bị thất lạc. Dù sao trong khu bảo tồn cũng không thiếu loài pokemon nguy hiểm. Nếu so sánh với trên địa cầu, phân phát Safari Ball cũng tương tự như phân phát súng gây mê cho đám người du lịch. Tất nhiên nó chỉ có một phát. Có điều uy lực cũng không tệ. Không chỉ vậy, Pidgebot sẽ còn phổ cập thêm tri thức pokemon trong Safari Zone chỉ có thể dùng Safari Ball mới có thể thu phục.

Nói vậy thôi chứ tất nhiên Black không phải là du khách bình thường. Sẽ không thật sự hoàn toàn tin tưởng tin tức được cung cấp. Nghĩ lại mà xem, ngay cả pokemon có chủ cũng có thể bị băng Rocket cưỡng ép thu phục bằng pokeball mới. Việc pokemon trong Safari Zone chỉ có thể bắt bằng bóng Safari Ball tất nhiên là không thể tin. Nếu pokemon nơi này chỉ có thể dùng Safari Ball để bắt vậy đám săn trộm có lẽ sẽ thất nghiệp mất rồi. Nói cho cùng này chỉ là biện pháp để khu bảo tồn đề phòng bị đám du khách nổi lên ý nghĩ bắt trộm pokemon mà thôi. Ừ, giống như Black ý chí kiên định như vậy du khách tất nhiên là sẽ không bị chuyện này làm ảnh hưởng mảy may.

Trên thực tế Safari Ball quả thật cũng có ảnh hưởng đặc biệt đối với pokemon ở nơi đây. Này cũng giúp cho du khách khi đi lạc có năng lực bảo vệ. Dù sao không phải du khách nào cũng là huấn luyện viên pokemon. Nhất là khi đám người tham quan không được mang theo pokemon của bản thân bên người, Safari Ball mà không thể trực tiếp thu phục pokemon hoang dã, kết cục sau đó sợ rằng sẽ không hay ho chút nào. Nói vậy để thấy có Safari Ball trong tay trong khu bảo tồn là điều tuyệt vời biết bao, đám gà mờ cũng có cơ hội thu phục những con pokemon quý hiến mà không cần chiến đấu, yêu cầu chỉ là ném àm thôi. Tất nhiên vì lý do đó xác suất thành công cũng sẽ không cao. Có điều tóm lại có hi vọng là tốt rồi, ban quản lý khu bảo tồn cũng không khuyến khích du khách đi lạc không phải sao. Hơn nữa pokemon dùng Safari Ball thu phục mang ra sẽ bị khu bảo tồn thu hồi. Tóm lại vẫn là tự lực cánh sinh thì tốt hơn.

Quay trở lại hoàn cảnh hiện tại, Black lúc này không có pokenall chuyên dụng. Tuy nhiên là một huấn luyện viên pokemon dày dặn kinh nghiệm, cậu cxugn có phương pháp riêng của mình.

Mỗi con pokemon trên thân thể đều sẽ có một hay một vài vị trí đặc biệt gọi là điểm sinh mạng. Những huấn luyện viên kinh nghiệm có thể nhờ vào những vị trí đó ném pokeball nhằm tăng cao xác suất thu phục chúng. Cũng chính nhờ có những điểm sinh mạng này mà huấn luyện viên đôi khi không cần pokemon chiến đấu làm giảm sức mạnh đối phương cũng có thể thành công bắt pokemon vào trong pokeball. Tất nhiên sau đó chúng nó có tâm phục khẩu phục mà nghe lời huấn luyện viên hay không thì không biết. Ngoài ra một số loài pokemon quá yếu, hoặc tính cách cho phép có thể làm cho việc không cần chiến đấu vẫn bắt được pokemon dễ dàng xảy ra hơn. Nổi bật chính là đám Caterpie, trúng pokeball đập vào người rất hay xảy ra chuyện này.

Nhìn con pokemon mới trong pokeball, Black cười cười hài lòng. Cuối cùng thì cũng thu thập được một con Eevee. Chuyến du lịch Safari Zone này cũng coi như không uổng phí thời giờ.

Đúng vậy, trong pokeball bây giờ là một con Eevee cậu bắt gặp được trong khi tìm kiếm. Black trên đường bắt gặp khá nhiều loại pokemon hiếm gặp. Tuy nhiên cuối cùng Black vẫn lựa chọn Eevee để thu phục. Lẽ ra mục tiêu ban đầu của cậu là tìm một con Dratini. Loài pokemon cực kì mạnh mẽ, niềm mơ ước của vô số huấn luyện viên ở Kanto. Nghe người ta đồn đại rằng trong khu bảo tồn này từng có Dratini xuất hiện trước mặt du khách. Nó gần như là pokemon có giá trị nhất ở nơi đây. Tiếc là số người tham quan lần này quá đông làm hủy mất tour du lịch bằng bè nổi trên sông. Đoàn người chỉ có thể tham quan trên mặt đất. Vì vậy suy nghĩ mãi cuối cùng Black chọn thu phục Eevee. Dù sao nó cũng là một pokemon quý hiếm khó tìm. Ngoài ra độ nguy hiểm của nó cũng không cao.

Nói chung chính vì độ nguy hiểm nên Black mới quyết đoán thu phục nó. Giống như Scyther cũng rất khó gặp. Tất nhiên gặp phải cả đám tổ chức luận võ đại hội như vừa nãy không tính. Black cũng không thể ngay mặt tất cả mọi người ném pokeball bắt chúng được. Ban quản lí không tóm cổ black thu hồi pokemon mới là lạ.

Ngoài ra, du khách vào tham quan khu bảo tồn bên người không có pokemon mang theo, ném pokeball không cẩn thận chọc giận đối phương không khéo còn có nguy hiểm tới tính mạng. Hai lưỡi đao to tướng của Scyther chém lên người sợ là không có kết cục tốt đẹp gì. Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là Eevee phù hợp tâm ý nhất. Ừm, sau này nên cho nó tiến hóa theo phương hướng nào đây nhỉ. Dù sao nó có tới tận bảy loại tiến hóa thuộc tính. Này cũng là một vấn đề đáng suy tư. Black quay người vừa đi vừa nghĩ. Hiện tại nên quay trở về nơi đám người tập trung rồi.



- Ặc!

Black vừa vạt ra lùm cỏ mía cao quá đầu người, thình lình bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngạc nhiên sửng sốt. Phía trước mặt cậu thật đông pokemon tụ tập với nhau.

Quái thật, chỗ này hoàn toàn lạ hoắc, khác xa lúc cậu đi tới.

Chẳng lẽ cậu lại đi lạc đường rồi. Nếu vậy thì thật sự là gay go thấu. Khả năng lúc truy đuổi theo Eevee làm cậu nhầm lẫn mất phương hướng. Cũng may mà cậu không chọn một con Abra bắt gặp trên đường làm mục tiêu. Nếu không sợ rằng đuổi theo nó Teleport (dịch chuyển tức thời) còn chết nữa. Hiện tại chỉ có thể đi vòng trở về tìm lại phương hướng thôi. Nhìn cảnh tượng trước mắt thật đông Nidoran Male, Nidoran Female,… các loại tập trung cùng một chỗ. Đoán chừng bọn nó đang tổ chức ngày lễ tình nhân đi. Black trong lòng cười thầm, quay người trở về chỗ cũ. Hi vọng mọi chuyện tiếp theo diễn ra suôn sẻ.



Một thời gian sau.

- Sao em lại ở đây?

Black đầy mặt khó hiểu nhìn cô gái trước mắt. Thật không hiểu tại sao đối phương lại xuất hiện ở chỗ này.

- Em … em thấy thầy rời đi… nên …

Mei ấp úng đáp lời.

Nghe này Black mới biết hóa ra không chỉ riêng mình bản than không cso hứng thú xem hai con Scyther đánh nhau. Hic, hi vọng không có quá nhiều người phát hiện. Ừ, có điều dù có phát hiện cũng chưa chắc đoán được mục đích của mình nói chi là đi theo như này này. Nếu không phải cậu quay ngược trở lại sợ rằng cũng không phát hiện được đối phương. Thật là thất trách mà!

- Em đi theo thầy lâu chưa?

Black mặt mũi nghiêm nghị hỏi.

- Em… em thấy thầy bắt con pokemon vừa nãy.

- Như vậy là không đúng! Khu bảo tồn không cho phép du khách bắt trộm pokemon.

Mei đầy mặt chính nghĩa lên án kẻ nào đó làm việc trái quy định.

A Lê Hấp! Không ngờ lại bị bé nó bắt quả tang. Hình tượng anh minh cao thượng của anh nay còn đâu.

Không được! Cần tu bổ lại hình tượng gấp.

Và thế là Blac bắt đầu dùng hai tram phần trăm năng lực ngôn ngữ khuyên răn đối phương. Đây không phải là vấn đề trái quy định hay không. Đây là quyền tự do của mỗi con pokemon cần đạt được. Chúng nó luôn có nhu cầu, có lý tưởng, hoài bão cần thực hiện. Vì vậy việc Black đang làm là giải cứu chúng khỏi ách đô hộ… à không, là giải phóng khỏi gông cùm xiềng xích, mang cho chúng tự do cần đật được. Tất nhiên năng lực một người có hạn, cậu chỉ có thể chọn một vị làm đại biểu, pokemon sẽ theo cậu rời đi tăng cao năng lực bản than vì mục tiêu cao cả vĩ đại của mình. Ừm, một tương lai tươi sang đang chờ đợi nó. Tương lai bắt đầu từ ngày hôm này… bla bla.

- Em có thể không báo cáo ban quản lý, tuy nhiên có điều kiện thầy phải đáp ứng.

Vốn đang lời triết lý, ví dụ miêu tả sinh động sâu sắc dễ hiểu, Mei bất thình lình chen ngang một câu làm Black nghẹn lời.

A Lê Hấp! Quả nhiên học sinh thời nay đều là trưởng thành sớm sao. Thời thiếu nữ ngây thơ nay còn đâu.

- Được rồi. Em nói thử xem!

Black giọng thay đổi nghiêm túc lại chờ đợi đối phương đề yêu cầu. Chỉ cần không quá khó khăn, vì một con Eevee siêu hiếm cậu quyết định bất chấp rồi. Chúa phù hộ chúng con. A men!

- Em muốn…



Thời gian trôi qua, quanh quẩn bên tai lúc này là tiếng rả rich kêu của một vài loài pokemon, tiếng sột soạt trong bụi cỏ, tiếng lá thổi xào xạc qua kẽ lá. Nơi này chỉ có một thứ âm thanh. Am thanh của thiên nhiên.

Black mang theo Mei đường cũ trở về. Tốt nhất là nhanh chân một chút quay lại. Ừm, có điều hai người cùng lúc lạc đường khi đi vệ sinh có vẻ hơi gượng ép. Cậu còn cần tìm thêo lý do thoái thác mới được.

Thời xanh mây trắng, cả hai yên lặng không nói chuyện, Black đi phía trước vạt ra chướng ngại bên đường, Mei yên tĩnh theo sau không một tiếng động. Đôi tai cô giờ hơi ửng đỏ. Không ai biết hiện tại cô nàng đang suy nghĩ gì. Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi. Cho đến lúc…



- Có gì đó không đúng lắm!

Black lầm bầm lên tiếng đánh vỡ yên tĩnh. Bản năng làm cậu cảm giác có gì đó nguy hiểm vẫn rình rập cậu quanh đây.

- Em có cảm thấy gì khác thường không?

Cậu quay sang hỏi cô bé bên cạnh. Cô gái khẽ nghiêng đầu suy tư. Ừm, trông thật đáng yêu!

- Em không cảm thấy gì. Có chuyện gì hả thầy?

Giọng nói của cô nàng làm Black tỉnh táo lại. Hai người dừng chân không tiếp tục di chuyển. Black bắt đầu quan sát kĩ càng xung quanh nhằm tìm ra chút manh mối.

Kết thúc chương 117.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.