Đêm ở ngoại ô Celadon…
- Kít tttttt!!!!
…
- Như vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì?
Xuống xe, Black quay sang hỏi Zippo. Hiện tại cả đoàn người đã tới bìa rừng ngoại ô Celadon.
- Anh bạn trẻ! Biết con người chúng ta đi đêm trong rừng sợ nhất gặp phải những loài pokemon gì không?
Zippo đầu ngẩng cao bốn lăm độ, giọng cảm thán nói chuyện.
- Loài gì? (Black không mặn mà lắm phụ họa)
Zippo cũng không để ý thái độ của cậu, tiếp tục nói chuyện của mình. Có lẽ đám đàn em đang chăm chú nghe bên cạnh mới là thứ anh chàng quan tâm.
- Con người sợ gặp phải Arbok. Ban đêm lạnh lẽo, chúng rất lười hoạt động nên thường nằm im lìm một chỗ. Nếu lỡ vô tình đánh thức một con Arbok đang nghỉ ngơi, chúng sẽ không từ chối một bữa ăn đưa tới miệng. Nọc độc có tính ăn mòn đáng sợ, siết chặt con mồi bằng thân thể của mình. Sẽ rất khó thoát khỏi kết cục chết chóc khi gặp phải Arbok.
- Sợ gặp cả đàn Beedrill. Tuy rằng dừng hoạt động về đêm, nhưng so với việc gây rối chúng lúc ban ngày, đánh thức giấc ngủ ban đêm càng làm Beedrill điên cuồng tấn công hơn.
- Sợ gặp phải Gastly, Haunter hay Gengar. Những trò đùa dai của chúng chẳng vui chút nào. Và tệ hại hơn nếu một con pokemon hệ Ghost (ma) bắt gặp bạn đang ngủ trong rừng. Nó có thể chui vào giấc mơ rồi hút lấy sinh mệnh của con người. Một cái chết trong mơ sẽ là kết cục cuối cùng.
- Trừ một số loài, nói chung hầu hết các loài pokemon đều đi ngủ về đêm… và điên tiết lên khi bị đánh thức.
- Có điều…
- Một trong những loài rất nguy hiểm khi bi đánh thức về đêm là đám Mankey.
- Mankey? (Black giọng nghi hoặc.)
- Đúng vậy.
Zippo gật gật đầu, dưới ánh mắt chờ mong của mọi người tiếp tục câu chuyện.
- Bởi vì chúng là loài pokemon dễ mất lý trí và dễ bị tức giận nhất. Đặc biệt là chúng có thể truy đuổi kẻ khởi nguồn tức giận cho tới nơi cùng trời cuối đất. Sự kiên trì truy đuổi khi đó còn cao hơn cả đám Beedrill nhiều.
- Chỉ cần ban đêm vô tình đi vào khu vực đàn Mankey đang ngủ, không may đánh thức một con thôi, rất nhanh chúng ta sẽ phải đối mặt với một đám điên cuồng mất lý trí Mankey.
- Nếu trong đàn lại có Primeape nữa thì càng tệ hại. Nắm đấm của nó chắc chắn sẽ không biết nhẹ tay là thứ gì. Thân hình linh hoạt làm tốc độ chúng trong rừng cực nhanh, con người khó có thể thoát thân khi bị nó truy đuổi. Một cái chết với thân thể bị tàn phá nghiêm trọng là điều bạn sẽ gặp phải.
- Nói như vậy chúng cũng đúng là thứ khó nhằn.
Gật gật đầu, Black tỏ vẻ đồng ý.
Búng tay, Zippo giọng nói vang vọng.
- Vì vậy mục tiêu lần này chính là bọn chúng.
- ???
- Nhìn thấy gì kia không?
- Đây là?
Black nhìn chiếc máy đang được đám thanh niên mang ra trong khi Zippo tiếp tục nói chuyện với giọng tự hào.
- Đây là phát minh mới của bọn ta. Sáo poke điện tử.
- Chiếc máy này hoạt động theo nguyên lý của sáo poke. Tất nhiên uy lực của nó lớn hơn nhiều. Sáo poke chỉ có thể do con người thổi lên, khiến pokemon gần đó nghe được sau bị buộc phải tỉnh giấc. Chiếc máy này thì chỉ cần bật công tắc nguồn, nó có thể phát ra âm thanh đánh thức pokemon của cả một khu rừng rộng lớn.
Nói rồi hắn ta lấy ra hai chiếc máy nhỏ hơn quơ quơ với Black.
- Đây là máy quay video tự động đời mới nhất.
- Tiếp đó chúng ta sẽ mang theo chúng một mình đi vào sâu trong khu rừng, tìm đến khu vực loài Mankey cư trú.
- Còn bọn họ sẽ ở lại đây, theo như thời gian hạn định khởi động chiếc sáo poke điện tử này. Sau đó nhiệm vụ chính hai ta cần làm là an toàn rời khỏi khu rừng. Nơi chứa đầy đám pokemon đang điên tiết lên vì bị đánh thức.
- Thế nào? Kế hoạch không tồi đi.
Gật gật đầu, Black thật lòng tán thưởng kế hoạch Zippo nói ra. Đây quả là một ý tưởng cực kì mạo hiểm. Tuy nhiên tính an toàn thật sự đáng lo. Vì vậy cậu lại hỏi về tính an toàn nhưng nhận được Zippo thông báo là không có gì hết.
Anh chàng trả lời rất thẳng thừng. Nếu luôn có biện pháp an toàn trăm phần trăm thì còn gọi gì là mạo hiểm, lấy đâu ra kích thích. Nghe vậy, Black cũng không còn lời nào phản đối. Quan trọng là cậu sẽ cùng Zippo đồng hành đi vào khu rừng. Này thì còn có thể nói gì được nữa. Trong lòng ai thán, thảo nào mẹ Hikaru nói từ khi cuộc thi Dũng Giả Du Hí tổ chức, hàng năm có không ít người vì nó mà mất đi tính mạng. Có điều vì giải thưởng, Black giờ cũng liều mình bồi quân tử rồi. Hiếm khi có người chuẩn bị đầy đủ điều kiện, ý tưởng… v v. Không có lý do gì để cậu chùn bước.
Và thế là bỏ qua ánh mắt khuyên bảo của Mei, Black và Zippo bỏ lại pokemon trên người, đơn độc bước chân vào trong khu rừng. Mười lăm phút sau, đám người ở ngoài sẽ khởi động sáo poke điện tử. Khi đó cuộc chơi sẽ chính thức bắt đầu.
Đêm đen du ngoạn rừng già.
Black đến rồi đây!!!
…
Trong rừng rậm…
Đêm đen vắng lặng. Bên tai là xào xạc tiếng gió thổi, tiếng bước chân giẫm trên thềm lá. Một vài tiếng hít thở của đám pokemon khi ngủ đang luẩn quẩn quanh đây. Hai người lặng lẽ di chuyển. Hoàn cảnh toát ra vẻ âm u đáng sợ. Giữa lúc Black cẩn thận theo sát bước chân Zippo, phía trước chợt truyền lại tiếng nói chuyện:
- Này!
- ??? … Ừm… Sao vậy? (Black giọng nghi hoặc)
- Có thể nói cho ta biết vì sao hồi chiều nhóc lại không bị đám Tentacruel tấn công không?
- …..
…
Đợi một hồi lâu, không thấy Black lên tiếng đáp lại, nghĩ nghĩ Zippo từ bỏ ý định tiếp tục hỏi thăm. Không khí lại trở về vẻ tĩnh mịch như lúc ban đầu.
Phía sau, Black không trả lời câu hỏi của Zippo. Có điều trong đầu cậu không tránh khỏi nghĩ tới chuyện xảy ra buổi chiều. Một kỉ niệm khó quên.
Lúc Black nghe xong miêu tả của Zippo, trong đầu cậu khi đó cực nhanh nảy ra kế sách ứng đối. Trong đó chủ yếu cần tới sức mạnh của huy hiệu Cascade mà cậu đạt được từ chỗ Misty. Nói đến đây cần phải kể thêm về lịch sử hình thành của chúng.
Thật lâu trước kia, khi con người còn chưa làm chủ trên thế giới này. Khi điện, khoa học công nghệ còn chưa được phát minh, phát triển. Loài người còn sống trong thời đại nguyên thủy. Xung quanh họ luôn tràn ngập những rủi do nguy hiểm mà đám pokemon gây ra.
Thảm họa thiên nhiên như phun trào núi lửa, những cơn sóng thần đánh vào bờ, động đất, lốc xoáy, lôi điện… v v. Những hiểm họa đó là khởi nguyên cho những truyền thuyết về sự tồn tại của đám pokemon huyền thoại như Lugia, Kyogre, Groudon… v v. Không chỉ vậy, loài người còn phải chịu đựng nguy hiểm trực tiếp từ đám pokemon hoang dã xung quanh. Pokemon ăn thịt người, hút máu trong rừng rậm, trong hang động,… phấn độc của một số loài pokemon hệ Grass (thảo), hệ Bug (côn trùng),… chuyên tấn công thuyền bè như pokemon hệ Water (nước) … v v. Những chuyện như trên nhiều vô số kể.
Trong quá trình đấu tranh sinh tồn của mình, con người không ngừng nâng cao năng lực bản thân. Như thuần phục pokemon, nghiên cứu tổng kết năng lực của chúng, phát minh ra điện, phát triển khoa học kĩ thuật… v v. Trong quá trình đó, nhiều loại tài nguyên trong thiên nhiên đã được loài người tìm ra và lợi dụng.
Trong đó phải kể đến là một loại chất liệu đá hiếm được vô tình phát hiện ra. Lợi dụng năng lượng có trong chất liệu đá, con người có thể khiến pokemon hoang dã không tấn công bản thân người cầm giữ. Đây cũng chính là nguồn gốc của các huy hiệu gym sau này. Qua đó, chất liệu đá được phân loại và thiết kế với các loại hình dáng khác nhau nhằm ứng đối với từng loại pokemon riêng biệt từ đó nâng cao hiệu quả, uy lực khi sử dụng.
Những điều trên Black biết được thông qua sổ tay của ông cụ Fuji tặng cho. Cũng nhờ vậy cậu mới có thể sử dụng huy hiệu Cascade (đối phó pokemon hệ nước) khiến đám Tentacruel không tấn công chính mình. Hiệu quả tạo ra cũng không tồi chút nào. Dù cho Zippo có mặc một thân quần áo tẩm đầy bột xua đuổi pokemon cũng không ngăn được việc đám pokemon đang nổi điên chọn làm mục tiêu tấn công.
Đầu đuôi nguyên nhân Black rõ ràng, tuy nhiên muốn cậu nói rõ với Zippo là không thể nào. Dù sao kể tới việc đối phương bị tấn công thê thảm trước đó cũng có một phần nguyên nhân của cậu. Để mọi chuyện cứ thế trôi qua dù sao cũng tốt hơn.
…
Một quãng thời gian sau…
- Đây là nơi đám Mankey sinh sống?
Bước gần về phía trước, ánh mắt quan sát xung quanh, Black hạ thấp giọng dò hỏi. Có điều Zippo chỉ đáp lại bằng một nụ cười bí hiểm mà cậu không có cơ hội nhìn thấy.
- Ưm …. Ưm …[email protected]#@%%^&%$^&
Bóng đen bất thình lình kéo tới, Black bị Zippo từ sau lưng dùng khăn tay bịt kín miệng. Cố gắng giãy dụa phản kháng, có điều rất nhanh sau đó, cậu mất đi ý thức của mình.
Khu rừng về đêm giờ càng ngày càng âm u đáng sợ hơn.
…
Kết thúc chương 93.