Pokemon Kaitou Izumi

Chương 591: Chương 591: Ba người Alain tới nơi




Trong khi trận khiêu chiến đạo quán đang diễn ra tại đạo quán Mauville, thì ba người Alain, tiến sĩ Sycamore và tiến sĩ Birch đã tới bên ngoài thành phố.

Bước ra khỏi xe, tiến sĩ Sycamore liền lập tức được Alain dìu đi một đoạn, bụng của ông lúc này còn đang khó chịu.

“Haha, không cần phải như vậy chứ, ta lái xe cũng đâu có đến nỗi nào?” Tiến sĩ Birch gãi đầu hỏi.

Bất quá câu nói của ông không nhận được bất cứ câu trả lời nào.

Tiến sĩ Birch xấu hổ thu dọn đồ đạc, sau đấy gửi xe ở trong thành phố, cuối cùng mới đi theo hai người Alain tới Trung tâm pokemon nghỉ ngơi.

Alain sau khi tới nơi giúp đỡ tiến sĩ Sycamore sắp xếp hành lý xong liền mở máy liên lạc kết nối bên Kaitou.

Đang làm trọng tài cho trận thứ hai, Kaitou liền để cho Shiratori nghe máy.

“Vâng? Alain ca? Mọi người tới Mauville thành phố rồi sao?”

“Ngươi là… Shiratori? Kaitou đâu rồi?” Alain gật đầu trả lời, sau đấy nghi hoặc hỏi, tại sao điện thoại của Kaitou lại do Shiratori bắt máy.

Nghe vậy Shiratori liền lập tức xoay màn hình, hướng điện thoại về phía trận đấu giữa Wattson quán trưởng và Ancil.

Sau đấy lại quay về phía Kaitou đang làm trọng tài.

“Hiện bọn em đang ở bên trong đạo quán Mauville, quán trưởng Wattson đang tiếp nhận khiêu chiến, vì không có nhân viên nên Kaitou liền đảm nhiệm vai trò trọng tài, nếu anh có rãnh thì tới chơi một chút?” Shiratori giải thích.

“Khiêu chiến đạo quán? À… cũng tốt, vậy ta tắt máy đây” Alain nghe vậy suy nghĩ một chặp rồi gật đầu.

Anh dã lâu rồi không xem mấy trận đấu đạo quán như vậy, bất quá Alain cũng không ngại tới nhìn xem thực lực của Wattson quán trưởng.

Đối với tiến sĩ Sycamore báo một tiếng, ông ấy hiện tại còn đang nằm nghỉ tại giường, chuyến xe vừa rồi làm Sycamore cảm giác tổn thọ mất mấy tuổi.

Bước chân vào đạo quán, lúc này trận đấu thứ hai vừa vặn kết thúc, Voltorb nhanh nhẹn thành công đánh bại Combusken đã bị thương nặng từ trận đấu trước.

“Ô? Lại có khác mới?” Wattson ngạc nhiên nói, hôm nay có nhiều người tới đạo quán của ông vậy?

“Alain, lâu rồi không gặp!” Kaitou liền vẫy tay đối với anh chàng mới tới cười chào hỏi.

Shiratori ở bên cạnh cũng cúi đầu chào, Mami thì hai mắt phát sáng nhìn lấy Alain, mặc dù độ tuổi chênh lệch khá xa, nhưng mà soái ca thì ai cũng thích.

Mami cảm giác trái tim của mình rung động mất rồi.

“Ừm, ta cùng với tiến sĩ vừa mới tới, Wattson quán trưởng, không phiền nếu ta cũng quan sát chiến đấu chứ?” Alain gật đầu trả lời Kaitou, sau đấy lịch sự đối với Wattson hỏi

“Bạn của Kaitou và Shiratori? Haha, lại là người quen sao? Tốt tốt, không có vấn đề gì, bất quá thi đấu đạo quán cũng không có gì đặc sắc nha” Wattson cười nói, hoàn toàn không ngại ngùng.

Cứ như vậy, trong đội ngũ quan sát chiến đấu, lại có thêm một người mới.

Có Alain tiến đến, sự căng thẳng của Ancil liền giảm bớt đi vài phần, giống như có chút thả lỏng hơn.

“Ra sân, Taillow!” Ancil gọi ra pokemon thứ hai của mình.

Là một trong những pokemon phổ biến tại Hoenn, hầu như người mới nào đều sở hữu một con pokemon này.

Phi hành hệ Taillow, bất quá cho pokemon phi hành đấu với pokemon hệ điện, Ancil có phải hơi quá tự tin rồi không?

Trận đấu diễn ra khi Taillow bằng tốc độ nhanh nhất phi hành.

“Quick Attack tấn công, sau đấy dùng thêm Agility!” Ancil chỉ huy Taillow chiếm trước tiên cơ.

“Thunderbolt! Nhắm cho chuẩn vào, Voltorb!” Wattson cũng hơi bất ngờ, bất quá thi đấu khắc hệ ông cũng gặp nhiều rồi.

Để xem đứa nhỏ này sẽ cho ông thấy điều gì đặc biệt đây.

Sấm sét lập tức nhắm lấy đang phi hành Taillow công kích, đột ngột Taillow nghiêng người, đơn giản thuận lợi né tránh được đòn công của Voltorb.

“Tốt lắm, một lần nữa Agility, sau đấy Double Team áp sát!”

Ancil đã hai lần chỉ huy Taillow dùng Agility, mặc dù tốc độ đang rất nhanh nhưng Taillow lại không hề có chút bối rồi.

“Con Taillow đó, khả năng khống chế tốt thật đấy” Alain cũng phải kinh ngạc đánh giá.

Điểm đặc biệt của một pokemon thường lộ ra rất rõ khi pokemon đấy còn nhỏ yếu, Kaitou gật đầu tán đồng.

Với tốc độ này, hèn gì mà Ancil không hề lo ngại khi cho Taillow lên sân, Voltorb muốn đánh trúng Taillow cũng là một việc vất vả.

Bất quá bay nhanh như vậy, Taillow hẳn là cũng tốn không ít thể lực đi?

“Tấn công, Quick Attack!”

Hàng loạt các con Taillow bắn nhanh về phía Voltorb, làm cho quả cầu điện lập tức hoảng loạn.

Với hai lần tăng tốc Agility, không cần phải nói, tốc độ lúc này của Taillow khoa trương lúc nào.

Nếu không phải Taillow còn là một con pokemon nhỏ yếu, chỉ riêng tốc độ này của nó đủ để sánh với đạo quán chủ lực pokemon.

Tuy nhiên, chỉ tốc độ thôi là chưa đủ, tốc độ không thể làm được tất cả, nếu Taillow còn biết thêm một chiêu công kích từ xa nữa, giống như Air Slash thì mới chiếm hết lợi thế trận này.

Rõ ràng là con Taillow này cũng không biết dùng Air Slash, mà coi như biết dùng, cũng chưa chắc đã phát huy hết thực lực của Taillow khi phối hợp với tốc độ hiện tại của nó.

“Self – Destrution!” Quả nhiên, Wattson chỉ cần chờ đợi Taillow lại gần liền buông ra mệnh lệnh đặc trưng của Voltorb.

Một trận bạo tạc ngoài dự tính của Ancil bộc phát lên, làm cho Ancil kinh hoảng hét lớn

“Taillow!!!”

Khói bụi mịt mù, mỗi lần sử dụng chiêu Self Destruction này đều có uy lực oanh tạc đến đáng sợ.

Nhìn thấy cảnh này làm Kaitou nhớ tới con Snorlax của Anabel cũng chơi chiêu tự bạo giống hệt vậy.

Quả là phương thức chiến đấu điên cuồng, vừa mới ra sân thể hiện được thiên phú của mình chưa bao lâu, Taillow liền ngã xuống.

“Không sao chứ? Taillow!” Ancil lo lắng chạy tới hỏi thăm đồng bạn của mình.

Kaitou lúc này mới vung cờ tuyên bố

“Taillow và Voltorb đồng thời mất đi năng lực chiến đấu, mời hai bên tiếp tục gọi ra pokemon cuối cùng của mình”

Trận đấu đạo quán đã tới gần phút cuối, không thể phủ nhận, đối với người mới như Ancil có thể cầm cự qua hai trận đã là rất không tồi.

Không phải bất cứ người mới nào đều đáng sợ giống Kaitou, thực lực như vậy đã đủ cho thấy cậu ta vẫn là có thiên phú.

“Trận cuối rồi, đầu xuôi đuôi lọt, cậu nhớ phải thắng đấy! cậu làm được mà Ancil!” Mami cũng đứng dậy hô to.

Ancil quay lại nhìn bạn đồng hành của mình gật đầu.

Thành thật mà nói, đối chiến với Wattson làm cậu cảm thấy mình nhỏ yếu thật sự, bởi vì Wattson đã quen với lối thi đấu vừa đánh vừa hướng dẫn.

Điều này làm cho Ancil có cảm giác mình tiến bộ hơn từng trận, tuy nhiên cũng làm cậu cảm nhận được khoảng cách giữa hai người.

Cắn chặt răng, mặc kệ chuyện đó, trước hết chiến thắng đạo quán khiêu chiến cái đã

“Lên sân, Torkoal!” Một lần nữa gọi ra pokemon hệ lửa.

Bên phía Wattson cũng tình cờ gọi ra hình thái tiến hóa của Magnemite.

“Ra thôi, Magneton!”

Đồng dạng hình thức chiến đấu, tương tự pokemon, sau trận đấu đầu tiên, Ancil đã rút ra được bài học nào cho mình?

Wattson lại bật cười ha ha, ông chờ đợi phần thể hiện của Ancil!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.