Pokemon Kaitou Izumi

Chương 70: Chương 70: Eevee và Glaceon (1)




Nghe xong câu chuyện bi thảm của Eevee và ba mẹ nó, Kaitou càng cảm thấy thương cảm cho số phận của con Eevee này, đến nỗi Talonflame liền nhịn không được ôm chầm lấy Eevee mà an ủi.

Lous là cái trưởng thành pokemon, nó tất nhiên không xúc động giống như Talonflame, ngược lại đặc tính Dự đoán của Eevee càng thêm khẳng định những điều bất thường mà Lous để ý hồi đầu.

“Kaitou, ta trước đi quan sát một chút xung quanh, ngươi trước luyện tập đi”

Để lại câu nói này, Kaitou gật đầu một cái, Lous liền dùng dịch chuyển biến mất.

Bất quá kể từ khi Siêu năng lực của Kaitou lên được màu xanh lá, cậu cũng đã có thể sử dụng được dịch chuyển tức thời loại kỹ năng này.

Khoảng cách dịch chuyển chỉ là tầm mười đến hai mươi mét, mang theo phụ trọng khoảng cách liền rút lại, nói thật chứ ôm cái Eevee dùng dịch chuyển, Kaitou cùng lắm dịch được một mét.

Như vậy cậu thà đi bộ còn nhanh hơn, tuy nhiên, đã có thể dùng được dịch chuyển tức thời thì chỉ cần luyện thêm một thời gian, chắc chắn Kaitou cũng có thể tự do đi lại giống Lous.

“Kaitou, ta nghĩ rằng mình đã có thể khiêu chiến lấy Glaceon tộc trưởng” Eevee luyện tập xong chiêu Take Down, đem một khối đá lớn ném bể tan tành.

Con cún nhỏ lập tức chạy lại gần dụi dụi đầu vào chân Kaitou sau đấy nói.

Nghe vậy Kaitou liền gật đầu, thời gian năm ngày qua cậu đã nhìn thấy được Eevee tiến bộ đến nhường nào, tốc độ trưởng thành này không thể chỉ quy về tiềm lực không thôi được, còn cả sự cố gắng và kiên trì của Eevee.

Thêm cả tích lũy một thời gian trước đó, bây giờ chân chính nở rộ ra thực lực của mình, Eevee tràn ngập không còn là tiêu cực khí tức, mà là tự tin và cao lãnh.

“Tốt, vậy trước huấn luyện một chút, sau đấy ngày mai chúng ta sẽ đi khiếu chiến Glaceon tộc trưởng của ngươi đi” Kaitou gật đầu tán thành.

Đẳng cấp của Eevee đã từ 33 thăng lên cấp 34, còn Talonflame kinh nghiệm liền nhích lên một bước cũng không xong, xem ra nếu không có liên tục tham gia giải đấu duy trì thì Talonflame liền lên một cấp cũng là khó tận trời.

Trước khi thu dọn lại đồ đạc nghỉ ngơi, Kaitou đi ngang qua đột nhiên nhìn thấy một vài pokemon hoang dã đánh nhau, sau đấy bị nhóm ba người Cadette cản lại.

Cậu cũng không có dự tính ra mặt hội nhóm, có điều ở góc nhìn của Kaitou, cậu phát hiện ra một điều thú vị.

Rất rõ ràng là ba người Cadette liền chưa thu phục được Eevee, nếu không họ cũng không ở lại nơi này cắm trại làm gì.

Tuy nhiên ba người bọn họ cũng không phải cái gì cũng không đạt được, ở dưới những lùm hoa xinh đẹp, có hai cái nhỏ bé Eevee đang cẩn thận quan sát.

“Là cặp Eevee tình lữ hồi trước sao?” Kaitou tò mò thú vị tự hỏi.

“Không phải, bọn họ là anh em” Eevee đứng trên vai Kaitou nhìn về nơi cậu nhìn rồi sửa lại.

“Anh em? Mà… sao cũng được, bọn chúng có vẻ muốn được thử giao tiếp với ba con người kia, có điều lại không dám” Kaitou mơ hồ đoán.

Nếu như theo câu chuyện của Eevee kể lại, Kaitou liền biết được lý do rồi, bất quá cũng vì vậy mà cậu không thể trách được con Glaceon đấy.

Thử đặt mình vào vị trí của con Glaceon, ở dưới kích thích của việc mất đi người thân, Kaitou sợ rằng cũng sẽ làm giống như nó.

Bất quá cứ mãi gồng xích đôi chân mình lại, mọi người rồi sẽ rơi vào vũng bùn không đáy, bị nỗi đau đấy nhấn chìm đến không còn thấy được quang minh.

“Eevee, ngày mai ngươi có tự tin không?” Kaitou cười cười đối với trên vai mình Eevee hỏi.

“Cũng không chắc, nhưng ta sẽ đấu hết mình” Eevee đôi mắt tràn đầy kiên định và quyết tâm.

Nghe được đáp án mà mình mong muốn, Kaitou liền xoay người rời đi, để lại nhóm của Cadette, Camile và Denis chữa trị cho con pokemon hoang dại kia.

Có cơ hội cậu sẽ giúp đỡ bọn họ một chút, còn bây giờ cậu nên nghỉ ngơi để ngày mai Eevee đi khiêu chiến với Glaceon.

Đã một tuần không nhìn thấy Eevee của Kaitou, lại thêm hai đứa nhỏ Eevee kia cứ đi theo dõi nhóm Cadette, Glaceon tộc trưởng liền vội đến phát điên rồi.

Nó liên tục tìm kiếm những đứa trẻ của mình, nhưng lại tìm đâu không thấy, phát hiện được hai con Eevee theo dõi nhóm Cadette sau, Glaceon liền hung dữ huấn cho bọn nhỏ một trận.

Vào ngày thứ sáu, Glaceon thử đi kiếm nơi mà Eevee của Kaitou vẫn hay luyện tập, những khối đá bị đập vỡ, những mảng hoang tàn để lại dấu vết ngày qua ngày.

Đây không phải là thứ mà một con Eevee không quyết tâm có thể làm được, Glaceon thẩn thờ một chút

“Có phải là ta đã làm sai?”

“Có phải là đứa trẻ đó đã bỏ đi?”

“Ta…”

Glaceon thẩn thờ tại nơi mà Eevee vẫn thường luyện tập, nó ngồi xuống, khuôn mặt già nua nặng trĩu cau mày, như cái mệt mỏi sắp rời thế Glaceon.

Thời gian một năm qua, nó cũng không phải lành lạnh mà sống, vết thương của nó vẫn còn đây, cường ngạnh sống tới bây giờ, âu cũng chỉ vì bảo vệ những đứa nhỏ ngây thơ.

“Ngươi cũng không có sai, ngươi chỉ là quá mệt mỏi và tổn thương mà thôi” Giọng nói của Kaitou vang lên.

Glaceon giật mình nhìn lại, Kaitou cũng không có dùng Siêu năng lực truyền âm, mà là cưỡi lấy Talonflame bay tới, nhẹ nhàng nhảy xuống tiếp đất, cùng với Eevee ở trên lưng.

Đứa trẻ nhảy ra đối diện trước mặt Glaceon, sau đấy kêu lên vài tiếng.

“Glaceon tộc trưởng, ta là biết nỗi khổ của ngươi, ta cũng rất đau đớn, nhưng chúng ta cần phải vượt qua, ta muốn được trở nên giống ba mẹ mình, ta muốn trưởng thành hơn”

Eevee giọng nói lúc đầu còn bình tĩnh, nhưng về sau nó bắt đầu gào lên.

Hai mắt đã ẩn ẩn lệ quang, nó vẫn luôn muốn nói như vậy với Glaceon, con Glaceon nhất thời ngây người.

Từ Eevee, ông mơ hồ nhìn thấy hình dáng ba mẹ nó, cứ như vậy kiên cường, nguyện ý chết đi cũng phải bảo vệ cho thế hệ tiếp theo.

Glaceon trong lòng chua chua, rất nhanh ông để ý tới Kaitou bên cạnh, Glaceon cũng không nói gì.

Ông bị lời nói của Eevee chấn tới, sau đấy Glaceon đột nhiên đứng dậy, dùng khí thế của mình mạnh mẽ phóng ra.

“Vậy thì chứng minh cho ta đi”

Kaitou nghe vậy liền mỉm cười, điều này chứng tỏ cho Glaceon đã mơ hồ chấp thuận cho Eevee rồi.

Quả nhiên là đáp án này mà, Kaitou khi nãy nghe thấy Eevee gào lên, đến cả cậu còn bị giật mình.

“Vâng!”

Giống như không hề bị khí thế của Glaceon ảnh hưởng, Eevee liền nhảy tới, đối diện trước mặt Glaceon kêu lên một tiếng.

Cả người tiến vào trạng thái chiến đấu, cực kỳ nghiêm túc, giống như đây là cơ hội duy nhất của nó vậy.

Một ngày này, Eevee đã đợi quá lâu rồi, đã đến lúc nó được công nhận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.