Pokemon Kaitou Izumi

Chương 336: Chương 336: Lời kêu gọi




Nghe Kaitou và Lous hỏi chuyện, Lucario kiếm một cái chỗ ngồi thả người xuống sau đấy thử cảm nhận sự khác thường trong cơ thể mình.

Aura chi lực không ngừng vận chuyển, một cảm giác quen thuộc mà lại có phần xa lạ đang truyền tới.

Đây chắc chắn không phải là cảm giác từ lúc sinh ra cho tới bây giờ Lucario từng cảm nhận được, nó hẳn là đến từ kiếp trước của bản thân, thủ hộ của vùng đất bị Hoopa xâm chiếm, Siêu thần thú Lucario đã chết.

Ánh sáng màu xanh tím quen thuộc của Lucario dần bị thay đổi bằng một màu vàng lực lượng nhè nhẹ, như có như không, bất quá chút khí tức này lại khiến Lous bật người dậy nhảy lùi về sau với trạng thái cực kỳ đề phòng!

“Lous?” Kaitou nghi hoặc nhìn về phía sau, bởi vì Kaitou có mối liên kết chủ tử với Lucario cho nên cậu không cảm nhận được gì.

Với cả Kaitou tin rằng Lucario sẽ không làm hại bản thân, cho Kaitou vẫn thản nhiên ngồi đấy nhìn mà chưa phát hiện gì.

Ngược lại Lous cảm thụ được một khí tức đáng sợ đe dọa nó, theo bản năng phòng vệ nó lùi lại, bất quá Lous không có làm ra tấn công, dù sao Lucario cũng là bạn chứ không phải kẻ thù.



“A.. xin lỗi” Lucario nhìn thấy phản ứng của Lous như vậy liền gãi gãi đầu thu hồi lại nguồn năng lượng màu vàng, sau đấy Lucario bắt đầu thở dốc.

“Ngươi bị sao vậy?” Kaitou lần nữa khó hiểu nhìn sang.

“Không có gì thưa chủ tử, là vận dụng năng lượng của Siêu thần thú dẫn đến hao sức thôi” Lucario vội lắc đầu giải thích.

Tuy không dùng thứ năng lượng này để đánh nhau, chỉ hơi phóng thích ra một chút, Lucario đã cảm giác đầu mình thật chóng mặt.

Đủ để biết cái nguồn năng lượng này mạnh đến cỡ nào, sức mạnh khiến cho cơ thể Lucario không thể chịu đựng được.

“Cái danh hiệu Siêu thần thú này đúng thật là thú vị, xem ra sau khi chiến thắng Đại hội chúng ta nên tìm hiểu nó một chút, Lucario, kế tiếp các trận đấu ngươi có thể kiềm chế thiên phú của mình lại không?” Kaitou cẩn thận tính toán hỏi.

“Kiềm chế thiên phú” Lucario nghe vậy hơi suy nghĩ, sau đấy cẩn thận gật đầy.

“Tốt, vậy các trận đấu tiếp theo ngươi vẫn sẽ ra sân đầu tiên, miễn là người không lại dùng Siêu thần thú chấp niệm nữa là được!” Kaitou nghe vậy thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Theo cậu tính toán, để cho Lucario có thể vận dụng năng lực này tốt hơn, thực lực của Lucario cần phải trưởng thành hơn.

Có điều nếu mỗi khi Lucario thua cuộc đều bắn tới một cột Steel Beam như vậy, tuyệt đối là thảm họa vô số a.

Nếu không phải lần trước có Diantha quán quân ngăn cản, cậu còn chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu.

“Vâng, ta nhất định sẽ cố gắng!”

Ba người đạt được một thống nhất cho hoạt động về sau, tiếp tục chữa trị cho các pokemon tiếp theo được đưa ra.

Lucario nhìn Lous một chút, sau đấy nó cũng học tập dùng Heal Pulse, tuy còn khá vụng về nhưng vẫn hỗ trợ được vài việc.

Tầm khoảng tám giờ về sau, khi số lượng pokemon được đưa tới giảm hẳn, Kaitou ưỡn người dậy vặn vặn cái lưng, thật sự là mệt mỏi a

“Phiền phức ngươi rồi, Kaitou, ăn một chút đi” Y tá Joy trở lại với một cái bánh mì kẹp trên tay và một chai nước suối.

“Cảm ơn, y tá Joy” Kaitou gật đầu tạ, bụng của Kaitou đánh trống nãy giờ, cắn miếng bánh rồi rời đi.

Bỗng chốc Y tá Joy gọi lại “Đúng rồi, Kaitou, ngươi cố gắng hỗ trợ Trung tâm một chút, công việc mấy ngày tiếp theo sẽ không còn nhiều như vậy nữa, tích lũy đủ số lượng ngày hỗ trợ, ta sẽ giúp ngươi đưa ra đề cử, ngươi có thể tự mình lựa chọn một cái pokemon trực thuộc y tá Joy nha”



“Thật sự?” Kaitou có phần giật mình.

“Tất nhiên, ta cũng đâu cần lừa ngươi làm gì, nếu không phải thấy ngươi chữa trị rất có tâm, ta cũng không đưa ra lời nhắc nhở này đâu” Y tá Joy cười cười nói.

“Cảm ơn thật nhiều, y tá Joy” Kaitou cúi đầu chân thành nói.

“Không không, ta cũng là cảm ơn ngươi giúp đỡ, được rồi, về nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai lại gặp” Y tá Joy vẫy tay chào.

“Vâng, nghỉ ngơi” Kaitou gật đầu xoay người rời đi.

Lous đẩy xe mang Kaitou rời khỏi Trung tâm, trên con đường trở về khách sạn của mình, đột nhiên cả Kaitou và Lous đều có một cảm nhận kỳ lạ.

Giống như có một ai đó đang kêu gọi bản thân, hơn nữa âm thanh vang lên trong đầu càng lúc càng rõ ràng.

‘Khu rừng ngoài Lumiose thành phố?’ Kaitou cẩn thận lắng nghe liền tổng kết lại vài chữ này.

“Một pokemon hệ siêu linh đang cố gắng câu thông chúng ta?” Kaitou nghi ngờ quay đầu nhìn sang Lous.

“Không phải, đây không phải tâm linh tương thông của pokemon hệ siêu linh, cũng không giống hệ quỷ, thật kỳ lạ..” Lous thân là pokemon hệ siêu linh liền khẳng định trả lời.

Bất quá âm thanh càng lúc càng dày đặc, Kaitou ban đầu vốn có định mặc kệ đối phương, nhưng nói thực, cái lời kêu gọi này quá phiền.

Thậm chí có chút giống mè nheo đòi cậu phải ra cho bằng được, bất quá bây giờ là trời tối, ra ngoài rừng rậm thật sự ổn chứ?

“Tính sao đây?” Lous nhìn sang Kaitou hỏi, nó lấy ý kiến của Kaitou làm chủ, dù sao thì rút kinh nghiệm nhiều lần trước, Lous sẽ không để Kaitou tự mình đối mặt nguy hiểm nữa.

“Đi ra nhìn một chút đi!” Kaitou đưa tay lên xoa xoa trán, cảm giác thật nhức đầu, nếu thật sự mặc kệ, sợ rằng tối này cậu sẽ mất ngủ mất.

Trong khi hai người Kaitou và Lous trao đổi, quả cầu pokeball của Lucario hơi rục rịch, đồng thời cái bóng của Kaitou lần nữa xuất hiện dao động.

Quay người lại, Kaitou nhìn về phía khu rừng bên ngoài Lumiose thành phố, nếu đi bộ sẽ mất một khoảng thời gian không ngắn.

“Tốt, vậy đi thôi” Lous nhắm mắt lại, trạng thái Kaitou Gallade được kích hoạt, nó chuẩn bị cho việc chiến đấu trong mọi trường hợp.

Hai tay nắm lấy thành ghế từ phía sau, phối hợp với Siêu năng lực của Kaitou, cả hai lập tức dịch chuyển ra bên ngoài Lumiose thành phố.



Khu rừng bên ngoài âm u hơn trong thành phố, ít ra thì trong thành phố còn có đèn đường, có có người đi qua lại.

“Rục rịch…” Kaitou ánh mắt hơi nhìn qua một bụi cỏ, đấy là một con Wurmple đang lẫn trốn bên trong lùm cỏ, nhớ không nhầm đây là pokemon đầu tiên mà Kaitou dùng để luyện cấp cho Froakie.

“Thật lạnh lẽo, tối nay ánh trăng giống như không mấy sáng thì phải?” Kaitou nhịn không được tặc lưỡi kêu.

“Ừm, cảm giác thật kỳ lạ, đáng lẽ theo thời tiết hôm nay không nhiều mây lắm, tối nay nên có ánh trăng nên sáng hơn thế này!” Lous gật đầu thừa nhận.

Đột nhiên một màng đen bao phủ, chấn nhiếp khí tức bao phủ cả hai người Kaitou và Lous khiến bọn họ nổi da gà.

Màu đỏ máu chóe lên giữa khu rừng, Lous muốn dùng Siêu năng lực mang Kaitou bỏ trốn nhưng giống như bị giam cầm trong một cái lồng.

Kaitou không chút do dự vứt ra quả cầu của Lucario và Tyranitar, hai tay bám lấy thành xe đẩy mạnh quay lại hét.

“Là ai!!!??”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.