Pokemon Kaitou Izumi

Chương 317: Chương 317: Nóng nảy phát huy




Lúc này những người có ánh mắt đã nhận ra tình huống bất thường của Audino, tuy nhiên lại không có Ban Bình Luận như hồi sáng để giải thích rõ mọi thứ cho khán giả.

Trận đấu vẫn cần phải tiếp tục, để giữ bí mật cho trận đấu tiếp theo, Suji suy nghĩ một hồi, sau đấy quyết định vẫn là gọi ra Steelix.

“Ra sân, Steelix, cho đồng bạn của ngươi làm tốt báo thù nào”

Một con rắn thép xuất hiện khổng lồ trong sân, đáng lẽ bình thường pokemon nhìn thấy một con Steelix khổng lồ như vậy nên có chút điểm hoảng sợ hoặc tìm tòi.

Ngược lại Audino rất tốt, dù đang trong trạng thái Bỏng, cả người đều khó chịu, điều này nhất thời kích hoạt sự bùng cháy của con nhỏ bé pokemon.

Đôi lúc khó tính pokemon chịu trạng thái Bỏng không chỉ mang lại khó chịu, mà còn là vượt mức 120% phát huy thực lực.

Dù sao đây cũng không phải là game, đây là thế giới thật, tính cách pokemon cùng nỗ lực của chúng là những điều mà đến cả các tiến sĩ pokemon đều không giải thích được.

Enmo vẫn còn hơi lo lắng cho Audino, nhưng nhìn gương mặt thiện chiến lúc này của đồng bạn, cậu vẫn là thức thời im lặng.

Bởi vì cậu biết rõ, lúc này Audino thật sự rất đáng sợ, đáng sợ hơn hầu hết mọi lúc, đây là một con Bạo lực vú em!

“Trận đấu bắt đầu!” Trọng tài lần nữa thông báo.

Suji trước tiên nói “Steelix, xông tới, dùng Iron Head”

Suji giống như trận đầu tiên làm ra lựa chọn, Enmo thấy vậy không bối rối ngược lại thì thầm kêu ‘Cũng tính dùng một chiêu hai lần với ta sao? để ngươi ăn hối hận một chút!’

“Audino, xông tới, dùng Take Down”

Đè xuống một lần nữa được dùng ra, có điều thể trọng chênh lệch như vậy, mệnh lệnh của Enmo thật sự hợp lý sao?

Giữa một con khổng lồ pokemon và một con nhỏ bé đáng yêu pokemon, mọi người đều thiên về Steelix trong một cuộc va chạm đọ sức.

Có điều khi Audino và Steelix dụng vào nhau, người phải kêu đau đớn thế mà là cả hai, hơn nữa Steelix giống như còn chịu đau hơn một chút.

Đặc tính Đầu đá của Steelix giống như cũng bị phá vỡ, Suji khó tin bật thốt

“Cái quái gì? Chiêu thức hệ Normal đáng lý không thể gây ra thiệt hại này với Steelix chứ?”

Bất ngờ đến nghẹn họng, Suji hoàn toàn không tin điều diễn trước mắt, bất quá Audino không hề định dừng lại.

“Xông tới, Audino, dùng Flamethrower”

Tiếp đến là chiêu phun lửa, chiêu thức này thế nhưng có thể khiến cho Steelix phải nhận thiệt thòi đủ nặng.

Suji vội hô to

“Steelix, dùng Rock Throw cản lại đối phương”

Lập tức làm ra ứng đối, dùng chiêu Ném đá để công kích Audino, có điều Audino cũng không giống như Suji tưởng tượng dừng lại chiêu Flamethrower, bởi vì vốn dĩ nó cũng không tính dùng chiêu Phun lửa a.

Audino lúc này đang ở trong trạng thái điên cuồng, trạng thái bỏng làm cho tính khí của Audino có phần dễ kích động.

Để nó né đòn là chuyện không thể, Audino trực tiếp vung tay lên đập về khối đá phía trước, trực tiếp thổi bay Rock Throw làm người ta há hốc miệng.

“Thế này cũng được?” Suji lúc này cạn lời.

Con Audino vậy mà đáng sợ đến thế? Chỉ thấy Audino phóng tới như một cái tia chớp bám lấy người của Steelix.

Cơ thể nó nhỏ bé nhưng sức lực phi phàm, hoàn toàn không biết đau là gì phát tiết cơn giận trong người mình.

Enmo chỉ có thế xấu hổ cười cười đồng thời lo lắng cho pokemon của mình, đối với việc Audino không nghe mệnh lệnh cũng không tức giận, dù sao thì nó đang ở trạng thái mất bình tĩnh, cản không được.

Steelix bị đánh đến đau đớn, hệ Thép pokemon bị hệ Thường pokemon dùng tay không đấm đến đau đớn hẳn cũng là chuyện kỳ lạ.

“Steelix, vẫy nó ra!” Suji không tính để mọi chuyện cứ tiếp tục như vậy, con rắn thép không ngừng cử động để ném Audino rời đi, thậm chí còn đào động chui xuống lòng đất.

Ấy vậy mà con Audino vẫn kiên quyết bám theo liên tục đánh, Suji nhịn không được chửi tục

“Cmn, Một con Audino khó nhai!”

Cuối cùng khi lao lên trời lần nữa, Steelix đã đau đớn gấp nhiều lần, trước đó vết thương trùng hợp bị Audino đập vào, Steelix có cảm giác muốn sụp đổ.

Bám trên lưng của Steelix con Audino cả người cũng không khấm khá hơn mấy, toàn thân đều là vết thương, hai tay đánh đến đau nhức đỏ sưng lên.

Ngay khi Enmo định nhận thua thu hồi lại Audino, và Suji định cho Steelix giải vây đưa ra một phương án khác.

Đột nhiên Audino mệt mỏi thả lỏng hai tay ra, tự động nhảy khỏi người Steelix, Enmo thấy thể thở phào, trong khi Suji lại giật mình bật thốt.

“Cẩn thận, Steelix, là chiêu Double Edge!”

Rõ ràng là con Audino không hề định từ bỏ, nó buông khỏi người Steelix chỉ là để dùng một chiêu mạnh hơn.

Liều mạng va chạm là lựa chọn của Audino, chỉ thấy Audino như một cái đạn thịt xông tới, húc thẳng vào người Steelix.

Hai cái pokemon đập vào nhau vang lên âm thanh thật vang đội, khối bụi mịt mù, Steelix cũng bị húc ngã ầm xuống đất.

Khi làn khói dần dần tan đi, để lại hai con pokemon đang nằm gục trên sàn đấu, Steelix hai mắt xoay tròn, con Audino chật vật đứng đấy, trông nó giống như còn muốn đấm Steelix thêm vài phát.

Có điều thể lực không còn, Audino chỉ có thể bất lực nằm gục xuống, trận đấu lúc này mới hoàn toàn chấm dứt

“Audino và Steelix đồng thời mất đi năng lực chiến đấu, nhưng vì Suji tuyển thủ còn một cái pokemon chưa sử dụng, vậy nên người chiến thắng chung cuộc là Suji tuyển thủ!” Trọng tài đưa ra kết quả cuối cùng.

Cái đèn của Audino bên sân Enmo cũng tắt đi, kết quả đã hiển lộ rõ ràng, vốn đang ở thế thua cuộc, một mình Audino liền cân hai con pokemon của đối thủ.

Tuy kết quả đã có, nhưng mọi người không nhịn được vẫn là hoan hô cho màn thi đấu đầy đặc sắc của hai tuyển thủ và các pokemon trên sân.

“Trở về đi, Audino, ngươi đã làm thật tốt” Nói thật Enmo cũng không ngờ Audino liều mạng đến vậy, có lẽ đối với Audino, nó một nửa là đang bực tức, một nửa là muốn chiến thắng dành cho cậu đi?

Nếu không thì dù bình thường, Audino có tức giận cũng không liều mạng đến vậy, Enmo thở dài một hơi, dùng ấm áp đến lan truyền trong quả cầu pokeball.

Đối với trước mặt mình Suji gật đầu chào “Trận đấu hay lắm, ngươi cần phải chiến thắng tiếp đấy!”

“Ừm, trận đấu hay lắm, Audino của ngươi thật mạnh, ta sẽ tiếp tục chiến đấu hết mình” Suji gật đầu đồng ý.

Enmo nghe vậy thoải mái rời đi, trước khi đi còn nói cảm ơn một tiếng, bóng lưng khuất khỏi hội trường thi đấu, cảm giác có một chút cô đơn.

Dù rằng trước khi tham dự Đại hội, mục tiêu của Enmo chỉ là rèn luyện bản thân hết mức, nhưng nhìn thấy Audino như vậy…

Thua cuộc…

“Thật ức chế!!!”

Bàn tay siết chặt lại, khuôn mặt không cam lòng, đôi mắt có hơi cay cay, không đến mức bật khóc, chỉ là vẫn chưa muốn dừng lại, hành trình của bọn họ, cần phải một lần nữa bắt đầu lại từ đầu.

Tiếp theo, bọn họ sẽ không thua.

‘Đi thôi, Audino, mọi người, tiếp tục lữ hành thôi’

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.