Pokemon Kaitou Izumi

Chương 453: Chương 453: Ta đã hoàn thành!




Một nửa cách biệt, nằm ở nơi hoang vắng, gia tộc của Dra- lúc này không còn nhộn nhịp như trước, mười bốn thành viên tham gia đợt huấn luyện đều đang ở sâu trong khu rừng.

Trong thời gian bảy ngày, đã có hai người bấm chuông và được đưa trở về, trong đó bao gồm Draska.

Và tất nhiên, cả hai người bọn họ đều chưa kiếm đủ bảy điểm, đợt huấn luyện của bọn họ liền kết thúc khi chưa bắt đầu được bao lâu.

Mặc dù có một chút tiếc nuối, nhưng Draska lại cảm thấy thật nhẹ nhõm, cậu vẫn còn nhớ rõ khung cảnh khi đấy.

Sự bất lực đè ép cơ thể của đứa nhỏ, Draska chỉ có thể trơ mắt nhìn pokemon của mình bị nuốt chửng bởi sức mạnh của kẻ thù.

Sự tự tin và kiêu ngạo trước đây thoáng chốc vụt tắt, Draska thật sự sợ hãi.

“Lãnh thổ của Salamence…” Draska cùng Charizard của cậu đang huấn luyện tại một khu đất trống gần nhà.

Dùng việc huấn luyện như một liều thuốc an thần để chống lại sự sợ hãi của mình, đồng thời cũng là cách Draska vực dậy sau thất bại.

Chỉ có trở nên càng thêm mạnh mẽ, tình huống như bảy ngày trước mới không lặp lại.

“Charizard, cố gắng lên” Draska lớn tiếng kêu, con rồng lửa lập tức đập mạnh cánh xông tới một thân cây khổng lồ dùng cánh chém tới.

Tốc độ và sức mạnh đều không tệ, đặt ở trong trận đấu Đại hội liên mình mà nói, Draska có thể sẽ đạt được thứ hạng khá cao.

Steel Wing sắc bén chém vào những chiếc lá, tinh chuẩn chém đôi bọn nó ra một cách tinh xảo, đồng thời âm thanh xé gió là minh chứng cho sự mạnh mẽ của kỹ năng này.

Lúc này là khoảng tám giờ tối, bầu trời đã âm u và chỉ còn lại ánh trăng cùng những ánh đèn nhân tạo tại khu nhà ở.

Thở dốc một chút vì đợt huấn luyện vừa rồi, con Charizard nhẹ nhàng đập cánh bay trở về bên người Draska.

“Ngươi đã làm tốt lắm….” Draska mỉm cười cổ vũ cùng an ủi đối phương, đột nhiên có một tiếng loạt xoạt nào đó gần đấy xuất hiện.

Cả Draska và Charizard lập tức quay đầu lại cẩn thận nhìn ra xa, phía trước rất tối, và lùm cây che đi tầm nhìn của Draska.

Charizard kiên cường bước lên chắn lại Draska ở phía sau, hành động bảo vệ của con rồng lửa luôn luôn làm cho Draska cảm thấy ấm lòng.

Đấy là mối liên hệ chặt chẽ giữa cậu và pokemon của mình, nhưng không vì vậy mà Draska yếu đuối, ngược lại cậu tự tin bước sang một bên dò hỏi nói

“Ai ở đằng đó vậy?”

Thời gian này, không có nhiều người ra ngoài vào ban đêm, đặc biệt là khu đất trống.

Khác với khu vực ở bên ngoài, trong gia tộc bọn cậu, khắp nơi xung quanh đều là các pokemon mạnh mẽ và hung dữ.

Sống trong một khu vực thế này, tất cả những đứa trẻ đều được học tập để bảo vệ an toàn của mình.

Việc sở hữu một pokemon đáng tin cậy là yêu cầu tối thiểu cho những đứa trẻ được sinh ra tại đây.

Draska đối với đằng xa hỏi, sau đấy vài giây, liền có một cái bóng người xuất hiện.

“Là ta” Kaitou mỉm cười xuất hiện, hai tay đặt lên bánh xe lăn, nhẹ nhàng đẩy mình lại gần trước người Draska.

Trước đó, hai người bọn họ là bạn cùng phòng, cho nên Kaitou với Draska không tính là xa lạ.

Ở đằng sau Kaitou liền là Lous bình thản đi tới, các pokemon khác của Kaitou đều đã được thu hồi về pokeball.

“Kaitou? Vì sao ngươi lại ở đây? Còn buổi huấn luyện thì sao?” Draska ngạc nhiên nói.

Charizard ở bên cạnh cũng thả lỏng, gặp lại bạn cũ là một điều tương đối vui vẻ, Draska và Kaitou là hai người nhỏ tuổi nhất trong nhóm mười bốn người ban đầu.

Kaitou đi lại gần bên cạnh Draska nói

“Trước hết trở về cái đã, ở chỗ này cũng không tiện nói chuyện, đợi ta tắm một cái rồi tán gẫu sau a”

Cười cười trả lời, Kaitou không định lập tức trả lời Draska tại chỗ, các pokemon của cậu đều đã mệt mỏi.

Việc đầu tiên mà Kaitou cần làm là nghỉ ngơi, các pokemon của cậu cũng vậy.

Draska tuy rằng thật sự rất tò mò, nhưng nhìn khuôn mặt mệt mỏi của Kaitou, Draska cũng không nói gì nhiều.

Tuy rằng các thành viên tham gia huấn luyện trở lại khu vực của gia tộc quá thời gian giới hạn sẽ bị coi là thất bại huấn luyện.

Nhưng Draska cũng không tin rằng Kaitou có thể vượt qua được đợt huấn luyện lần này, dù sao đối phương mới có mười tuổi? à không, cũng sắp mười một đi?

Đang phân vân một vài vấn đề nhỏ trong đầu, hai người bọn họ đã cùng nhau đi trở về gia tộc Dra-.

Một vài người lớn đang đi dạo để mua đồ, đột nhiên nhìn thấy Draska và một cậu bạn quen mặt liền nói

“Ồ, trở về rồi sao?” Một người đàn ông trung niên cơ thể khỏe mạnh đang ôm túi giấy đựng trái cây cười nói.

“Vâng, chào chú, cho con hỏi, cô Draselly đâu rồi ạ?” Draska mỉm cười ngoan ngoãn trả lời, mối quan hệ của đứa nhỏ đối với mọi người trong đây khá tốt.

“Draselly? À, cô ấy giống như ở trong nhà ăn tập trung, nhóc có thể tới đấy thử xem” Người đàn ông liền lập tức trả lời, sau đấy nở nụ cười sang sảng.

“Vậy sao, cảm ơn chú” Draska cúi đầu nói lời cảm tạ, sau đấy quay sang nhìn Kaitou.

Kaitou cũng cúi đầu nói “Cảm ơn”

“Được rồi, vậy bọn cháu đi đây” Draska vẫy tay chào tạm biệt, mang theo Kaitou đi tới nhà ăn tập trung.

Đáng lý ra, Kaitou muốn trở về khu ký túc xá của các thành viên tham gia huấn luyện, nhưng vì theo quy định được đặt ra, các thành viên tham gia huấn luyện một khi trở lại phải gặp mặt Draselly.

Như là một cách để báo cáo tình trạng huấn luyện của mỗi người, cũng tiện phán đoán xem người đó đã mất tư cách huấn luyện hay chưa.

Ở bên trong nhà ăn tập trung, chỉ có một vài đứa trẻ thật sự thích thú ở đây, bởi vì tại đây bọn nhỏ được gặp mặt bạn bè và nói chuyện vui vẻ khi ăn uống.

Khi nhìn thấy Draska và Kaitou, đặc biệt là Kaitou, đứa trẻ đang phải ngồi xe lăn, mọi người liền tập trung vào phía bọn họ.

Kaitou không sao, cậu đã thấy quen với tình huống này, còn Draska có vẻ hơi bối rối với ánh nhìn của người khác.

Đi thêm một đoạn nữa, Draska và Kaitou liền nhìn thấy Draselly.

“Cô Draselly, Kaitou đã trở về rồi” Draska lại gần kêu to.

Draselly quay người trở lại, trong tay cô cầm theo một bảng danh sách, Kaitou ánh mắt bén nhạy nhận ra được bên trong loáng thoáng viết cái gì.

Đó là những cái tên của những người tham gia, cùng với những con số +1 +2 được vết nguệch ngoạc, điều đó đã chứng minh Kaitou đoán đúng

Có những người đã theo dõi sự an toàn của mười bốn thành viên tham gia huấn luyện, đồng thời ghi nhận lại từ xa kết quả của bọn họ.

Đây cũng là một cách đề phòng những người gian dối trong buổi huấn luyện.

“Về rồi sao? Draska? Kaitou?” Draselly nhìn thấy hai đứa nhỏ liền hiền lành chào hỏi.

Ánh nhìn của bà rất đặc biệt khi trông thấy Kaitou, phải biết rằng, trong số các đứa trẻ tham gia huấn luyện, chỉ có điểm số của Kaitou là tạm thời không thống kê chính xác được.

Đối phương liên tục di chuyển, và hay bí mật chui sâu vào trong đám đông pokemon cấp cao.

Thực sự rất khó khăn để bám đuôi đối phương, nhưng khi nhìn thấy một Kaitou hoàn toàn bình an khỏe mạnh, chỉ có một chút mệt mỏi, Draselly nhịn không được tặc lưỡi.

Đối phương phải mạnh bao nhiêu để có thể an toàn đi qua lại nhiều nơi như vậy?

Và khi Kaitou trở về, còn có kết quả nào khác nữa sao?

“Xin chào, Draselly, đây là mười quả D-pokeball, thành quả từ buổi huấn luyện của ta, đồng thời ta cũng có một vấn đề muốn hỏi”

Nhìn gương mặt tự tin của đối phương, Draselly tiếp nhận lấy pokeball với khuôn mặt bất đắc dĩ.

“Vậy sao, hoàn thành tốt buổi huấn luyện chứ?”

“Tất nhiên, ta đã hoàn thành!” Kaitou mỉm cười trả lời, khí thế lập tức trở lại tươi tắn nhìn thẳng.

Draska ở bên cạnh ngạc nhiên nghe hai người nói chuyện, tính từ lúc bắt đầu huấn luyện, bây giờ mới trôi qua đúng bảy ngày, tối ngày thứ bảy Kaitou trở về và nói.

Cậu ta đã hoàn thành… rồi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.